Cuồng Phi Sủng Vương

chương 1134

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Cố Thanh Hy lần mò tìm kiếm trong hầm băng, hi vọng có thể nhanh chóng tìm thấy viên Long Châu thứ sáu.

Nơi này có sói tuyết, cũng có vô số nhện độc dài tới hàng mét, Cố Thanh Hy chỉ sợ gặp phải loài hung thú đáng sợ nào khác, thế nên suốt dọc đường luôn rón rén, vô cùng cẩn thận.

Sau khi vòng qua vài ngã rẽ, Cố Thanh Hy tinh mắt phát hiện ra mười mấy con nhện độc đang nằm trên một khoảnh đất rộng phía trước, con nào cũng phải to hơn hai người như nàng.

Khả năng tấn công của nhện độc rất mạnh mẽ, độc tính cũng cao, đến cả sát thủ áo đen và Ôn Thiếu Nghi còn bị thương nghiêm trọng đến thế, nếu đánh thức chúng dậy, nàng có mười cái mạng cũng không đủ cho chúng giết.

Cố Thanh Hy nhẹ nhàng quay trở lại.

Không biết đã dạo quanh hầm băng này bao lâu, Cố Thanh Hy vòng qua vòng lại tới chóng mặt.

Long Châu từ đầu đến cuối chưa hề xuất hiện, nơi này giống như một mê cung khổng lồ, dù nàng đi thế nào cũng không hết được.

Cố Thanh Hy đành ngồi xuống, nghĩ lại từng quãng đường đã đi qua.

Từng con đường rẽ ngang rẽ dọc ngoằn ngoèo không ngừng hồi tưởng trong đầu, Cố Thanh Hy đột nhiên mở bừng mắt, trong đôi mắt lấp lánh nụ cười nụ cười mừng rỡ.

La bàn…

Những lối rẽ kia cực kỳ giống những đường nét chằng chịt trên la bàn.

Cố Thanh Hy lấy la bàn ra, ngoài việc tra bản đồ, nàng cũng cẩn thận xem xét các con đường trên la bàn.

Ngón tay trắng nõn của nàng chỉ qua từng con đường, sau cùng dừng lại ở trung tâm của la bàn.

Cố Thanh Hy nheo mắt, chọn một lối rẽ, gom hết vận may, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng tiến về phía trước.

Suốt dọc đường, nàng tránh né bầy sói tuyết, tránh né bầy vượn tuyết, cũng tránh luôn bầy báo tuyết, sau cùng bình an đến được một khu vực rộng rãi có thác nước.

Trên dòng sông băng là thác nước cao hàng ngàn trượng đang đổ thẳng xuống, dòng nước chảy xiết, mặc dù dòng sông băng này âm mấy chục độ nhưng nó vẫn là một thác nước sống động chứ không hề đông cứng lại, hùng vĩ đến mức ai cũng phải chậc lưỡi.

Điều khiến Cố Thanh Hy giật mình là một viên Long Châu đang được treo ngược ngay phía trên thác nước không xa, đang tỏa ra ánh sáng lấp lánh.

Niềm vui sướng ôm lấy trái tim Cố Thanh Hy.

Tìm lâu như vậy, cuối cùng cũng tìm thấy Long Châu rồi.

Cố Thanh Hy tiến tới, định lấy Long Châu, không biết nghĩ đến điều gì, nàng dừng bước.

Từ xưa đến nay, nơi nào có trân cầm dị bảo cũng có luôn linh thú bảo vệ.

Long Châu quý giá hơn trân cầm dị bảo hàng vạn lần, làm sao có thể để nàng lấy được nó dễ dàng như thế.

Họ cũng nói rồi, ở đây vẫn còn một con Băng Long cấp bảy.

Cố Thanh Hy tra xét xung quanh nhưng không tìm được Băng Long, ngay cả chút xíu hơi thở của Băng Long cũng không phát hiện được.

Chẳng lẽ…

Băng Long đang ngủ say dưới đáy đầm nước?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio