Chương
Nhìn tới ánh mắt thèm khát chòng chọc của Xích Viêm Sư, dường như chỉ cần Cố Thanh Hy hô lên một tiếng sẽ trực tiếp nuốt chửng hắn, hắn không khỏi khiếp đảm.
Cố Sơ Vân õng ẹo khuyên nhủ: “Tam muội muội, mọi người đều là bạn học, hà tất phải đẩy mọi chuyện đến đường cùng như vậy”.
“Hay là ngươi thay hắn chặt đứt một cánh tay cũng được”.
“Tam muội muội, muội…. muội đang oán trách ta sao?”
“Thu lại những giọt nước không đáng một xu đó của ngươi lại đi, cẩn thận tâm trạng ta không tốt, Xích Viêm Sư lại nóng lòng muốn bảo vệ chủ nhân lại một ngụm nuốt trọn ngươi đó”.
Những giọt nước mắt lớn như hạt đậu lăn dài trên má mà Cố Sơ Vân vốn tưởng rằng vô cùng uất ức, tủi thân tới mức đau khổ cũng không nói nên lời.
Mọi người không khỏi xót xa cho nàng ta.
Có một người muội muội như vậy cũng thật là xui xẻo.
Cố Thanh Hy lạnh lùng nói tiếp: “Ta đếm tới ba, nếu ngươi không đưa ra được lựa chọn, vậy ta sẽ mặc định là ngươi lựa chọn điều thứ ba đó, một…”
“Ngươi bức bách ta như vậy không sợ nếu lan truyền ra ngoài sẽ bị buộc tội ép chết bạn học sao?”
“Ngươi vừa rồi không phải còn xúi giục mọi người hợp sức giết ta sao? Ta chỉ là gậy ông đập lưng ông mà thôi, ngươi còn không sợ thì sao ta phải sợ đây? Hai… ngươi chỉ còn một cơ hội cuối cùng nữa thôi đó”.
Trương Siêu thực sự rơi vào hoảng loạn rồi, đúng lúc hắn đang muốn khai ra Cố Sơ Vân thì Trần Chấn bên cạnh bất ngờ rút kiếm, nhanh gọn chặt đứt một cánh tay của hắn ta.
Máu tươi bắn tung tóe, tiếng la thất thanh cũng theo đó réo lên khiến ai nấy đều giật nảy mình.
Trần Chấn vậy mà cắt bỏ cánh tay của hắn ta!
Nhưng chỉ nghe thấy Trần Chấn lẽ thẳng khí hùng nói: “Nam tử hán đại trượng phu, chẳng qua chỉ là chặt đứt một cánh tay có gì đáng sợ? Lần này dạy ngươi một bài học nhớ đời, lần sau đừng nảy sinh ý nghĩ muốn hãm hại người khác nữa”.
Cố Thanh Hy thâm thúy quét mắt nhìn tới Cố Sơ Vân cùng Trần Chấn một cái.
Nàng không thể không ngả mũ bái phục Cố Sơ Vân.
Cũng không biết nàng ta đã sử dụng thủ đoạn gì có thể khiến nhiều đàn ông tình nguyện vì bản thân làm việc như vậy.
Thủ đoạn này quả thực không phải là điều người bình thường có thể làm được.
Trong đám người không biết ai dẫn đầu vác lên ba bao tải.
Cố Thanh Hy tặng cho hắn một gốc Hổ Phách.
Những người khác thấy vậy cũng sôi nổi giúp đỡ mang bao tải.
“Ầm…”
Cửa kết giới mở ra, một luồng ánh sáng liền hút họ vào trong.
Kết giới của núi Tầm Long chính thức khép lại.
Cho dù là ngươi có có tìm được bảo vật hay không đều phải kết thúc cuộc hành trình tại núi Tầm Long ở đây.
Luồng ánh sáng trắng xẹt qua, mấy người Cố Thanh Hy đã xuất hiện tại học viện Hoàng gia, trước mặt nàng lúc này là vài chục vị phu tử của học viện.