Chương
Cục diện đã hoàn toàn mất khống chế.
Ngọn núi này dường như trở thành địa ngục trần gian, khắp nơi, mọi người tự giết chóc lẫn nhau.
Tứ trưởng lão thấy thế, híp mắt, ông ta cũng bất chấp tất cả, dốc hết sức giãy khỏi khóa sắt, ra lệnh cho người bên ngoài mở cửa sắt ra, rồi bay vọt đến, ngăn cản Tam trưởng lão đang giết người như ngóe.
“Ầm ầm…”
Võ công của hai vị trưởng lão rất cao, mỗi một lần vung quyền đều khiến đất đá bay tán loạn.
Vốn dĩ võ công của Tứ trưởng lão không thể so với Tam trưởng lão, sau khi rơi vào trạng thái điên cuồng, công lực của Tam trưởng lão tăng vọt, còn Tứ trưởng lão thì thể lực của ông ta bị huyết chú không ngừng ăn mòn và xâm nhập, ông ta vừa khống chế huyết chú trong người mình, vừa phải ngăn cản Tam trưởng lão, vì thế Tứ trưởng lão liên tục bị trọng thương, hộc máu ngay tại chỗ.
“Ầm…”
Tam trưởng lão điên cuồng xông lên, chưởng sau càng hung ác hơn chưởng trước, tốc độ mỗi lúc một nhanh hơn, cứ như chỉ có thể giết Tứ trưởng lão mới khiến ông ta cảm thấy sảng khoái.
“Lão Tam, lão Tam, ta là Lão Tứ, huynh tỉnh lại một chút đi, lão Tam, lão Tam… Phụt…”
Tam trưởng lão lại tung ra một chưởng, đồng tử Tứ trưởng lão co lại, muốn chống cự nhưng lại bất lực, trong lòng không khỏi kinh hoảng.
Trong tình thế khẩn cấp, đuôi của Tiểu Cửu Nhi quét ngang qua, hất Tam trưởng lão văng ra xa.
“Rầm…”
Tam trưởng lão không đề phòng nên bị hất bay, rơi mạnh xuống đất. Cố Thanh Hy duỗi tay ra, mấy chục mũi ám khí bắn về phía huyệt ma và huyệt ngủ của ông ta.
Kim châm không vào được cơ thể ông ta, bị bắn ngược trở ra.
Cố Thanh Hy nhảy xuống đất, ngăn cản Tam trưởng lão đang điên cuồng giết người.
Tuy nhiên, thực lực chênh lệch quá xa, nàng chỉ có thể lấy nhu thắng cương, ngăn được Tam trưởng lão trong thời gian ngắn.
“Mau… mau dẫn dụ Tam trưởng lão cùng các thôn dân đã mất đi ý thức vào cửa sắt”, trong đám người, không biết ai hô lên.
Cố Thanh Hy nhìn quanh một lượt, phát hiện hai cái cửa sắt ở cách đó không xa, nàng lập tức hiểu ý. Nàng dẫn dụ Tam trưởng lão đuổi theo mình, ý đồ lừa ông ta vào cửa sắt.
“Rầm…”
Tam trưởng lão đánh không được Cố Thanh Hy liền nổi giận, liên tục tung chiêu về phía nàng.
Cố Thanh Hy bất đắc dĩ, cứ thế tiếp hết chiêu này đến chiêu khác.
Nàng đau đến mức suýt khóc, cái này nào có phải nắm đấm, là tường đồng vách sắt đấy!
Cố Thanh Hy đánh ra một hư chiêu, cuối cùng, nàng cũng dụ được Tam trưởng lão vào bên trong cửa sắt, rồi nhanh tay lẹ mắt khóa nó lại.
Trong cửa sắt, Tam trưởng lão và các thôn dân điên cuồng công kích, nhưng dù đụng đến mức phát ra âm thanh “bang bang”, cửa sắt vẫn không bị phá vỡ.
Đã xử lý xong Tam trưởng lão, nhưng hầu hết thôn dân ở đây đều đã phá cửa xông ra, bọn họ hệt như những cỗ máy giết người vọt đi bốn phía.
Mấy người Cố Thanh Hy liên tục ép lui bọn họ, nhưng cửa sắt chỉ có hai cái, không thể nhốt được nhiều người như vậy.