Chương
“Được, bây giờ ta đói rồi”.
“Bản vương đút cháo cho nàng”.
“Được”.
Người hầu đứng bên cạnh đều trợn tròn mắt.
Không phải mấy ngày trước Vương gia còn cãi nhau với Vương phi một trận ư, hắn bị Vương phi chơi như thế, bây giờ mới mấy ngày trôi qua mà lại đối xử tốt với nàng rồi?
Họ cho rằng Vương phi làm nổ nhiều nơi ở Vương phủ như thế, làm sập cả Noãn Các, Vương gia là đến để tính sổ với Vương phi.
Không ngờ…
Nếu không phải chính mắt nhìn thấy, bọn họ hoàn toàn không dám tin đường đường là chiến thần vương gia lại cưng chiều thê tử đến thế.
Thu Nhi nhìn Dạ Mặc Uyên dịu dàng đút cháo cho Cố Thanh Hy, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
May mà Vương gia không tức giận, có lẽ tiểu thư và Vương gia làm lành rồi.
“Vương gia, mấy hôm trước ta đối xử với chàng như thế, chàng không tức giận sao?”, Cố Thanh Hy nâng đôi mắt trong suốt vô tội lên, chớp mắt nhìn hắn.
Thấy ánh mắt của Cố Thanh Hy, Dạ Mặc Uyên nhất thời không biết nên trả lời thế nào.
Đúng là hắn có tức giận, nhưng có tức giận đến mấy cũng không bằng nỗi đau mất đi nàng.
Nghĩ đến lời của thái y, nàng có tâm bệnh, hơn nữa tâm trạng còn rất đè nén.
Dạ Mặc Uyên suy đoán có phải nàng hối hận rồi, nhưng ngại nói xin lỗi, mới dùng cách này ép hắn phải đến không?
Nếu là thế, Dạ Mặc Uyên rất đau lòng.
“Chuyện đã qua thì thôi, nhưng sau này không được làm càn nữa”.
“Được, ta nghe lời chàng”. Cố Thanh Hy dời mắt, giấu đi tất cả suy nghĩ trong đáy lòng.
“Mấy ngày nay nàng luyện được đan dược gì rồi, hay là gặp được kỳ ngộ nào đó, sao công lực lại tăng lên nhanh chóng vậy?”
Trong mắt Cố Thanh Hy có ánh sáng loé lên, không muốn nhắc tới chủ đề này: “Chỉ luyện mấy viên đan dược bình thường thôi, ta đâu biết thuật luyện đan gì đó. Còn việc năng lực tăng lên thì ta cũng không biết”.
Dạ Mặc Uyên không phải đồ ngốc, sao có thể không biết nàng đang trốn tránh vấn đề được.
Hắn nhắc nhở: “Dục tốc bất đạt, có lúc công lực tăng quá nhanh cũng không phải chuyện tốt”.
Cố Thanh Hy rũ mắt, hai tay siết chặt.
Công lực tăng nhanh lắm sao?
Nàng vẫn thấy quá chậm.
Dục tốc bất đạt ư?
Nàng không còn nhiều thời gian, con dân Ngọc tộc còn đang chờ nàng, chờ nàng tập hợp đủ bảy viên Long Châu.