Chương
Mẹ kiếp.
Con cún con này.
Nàng biết hắn ta chắc chắn không phải thứ tốt lành gì.
Chuyên cướp đi vật người khác yêu thích nhất, đây không phải là ấu trĩ thì là gì.
“Còn về chuyện phong ấn, chuyện này cũng là bí ẩn chưa có lời giải”.
“…”
“Không phải các ngươi tự xưng là mạng lưới tình báo đệ nhất thiên hạ sao? Sao chuyện này cũng không biết, chuyện kia cũng không biết”.
“Chủ tử, mạng lưới tình báo đệ nhất thiên hạ chỉ là điều tra tình báo tốt hơn thế lực khác một chút mà thôi, không phải cái gì cũng có thể tra ra được. Hơn nữa, trên người chủ tử có nhiều thân phận như vậy, lại biết giữ bí mật, người bình thường làm sao có thể tra ra được”.
“Nhưng lần này bọn ta lại tra ra được một chuyện vô cùng quan trọng, nên mới vội vàng đến đây muốn thương lượng với chủ tử”.
“Ồ… chuyện gì?”
Chẳng lẽ có liên quan tới Long Châu?
Cố Thanh Hy thu lại nụ cười, nghiêm túc nhìn bọn họ.
Chỉ thấy Tiểu Lộ lấy một cái la bàn ra, cẩn thận đặt trước mặt Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy liếc nhìn.
Không biết nó làm từ chất liệu gì, vừa giống sắt lại không giống sắt, vừa giống vàng lại không giống vàng.
La bàn hình tròn, ở giữa có ba lỗ hình ngôi sao, và một lỗ hình trái tim.
Cố Thanh Hy nhìn bọn họ, hỏi: “Đây là…”
“Chủ tử, bọn ta đã điều tra rất lâu, cuối cùng tra được một tin tức vô cùng quan trọng, chỉ cần mở được la bàn này thì có thể biết tin tức của viên Long Châu thứ sáu”.
“Người của bọn ta phá giải một thời gian dài vẫn không mở được chiếc la bàn này, sau đó đã mời Ôn tiên sinh tới. Ôn tiên sinh nghiên cứu một lúc lâu, nói ba lỗ hình ngôi sao và lỗ hình trái tim trên la bàn này có lẽ là bốn cái chìa khóa. Chỉ khi nào tìm được bốn chìa khóa mới có thể mở la bàn này ra, tra được tung tích của Long Châu”.
“Nhưng vì nó có niên đại một hai nghìn năm, ba chìa khóa hình ngôi sao này bọn ta điều tra mãi không có kết quả, còn lỗ hình trái tim trên la bàn, cũng được gọi là mắt của la bàn, bọn ta đã tra được thông tin. Nó đang ở kho báu của hoàng cung”.
Đám người Tiểu Lộ đều rất kích động.
Có thể tra ra được tung tích của Long Châu là thành tựu lớn nhất của bọn họ.
Sở dĩ thành lập Thiên Hạ Đệ Nhất Lâu cũng là vì thu thập tung tích của Long Châu.
Cố Thanh Hy sờ vào ba lỗ khóa hình ngôi sao trên la bàn.
Trong nháy mắt, trong đầu nàng lóe lên một ý nghĩ táo bạo.
Trên sách cổ da dê có ghi chép ba địa điểm, một là núi Vọng Hồn, một là núi Quy Vân, còn một chỗ là Đan Hồi Cốc. Chẳng lẽ ba chìa khóa hình ngôi sao lần lượt bị thất lạc ở ba địa điểm này?
Cố Thanh Hy càng nghĩ càng thấy có khả năng, nếu không thì vì sao hơn nghìn năm trước lại có người vắt óc tìm cách bày bố trận Cửu Cung và nhiều lớp nghi trận trên sách cổ da dê như vậy?
“Tiếc là bọn ta lẻn vào hoàng cung nhiều lần cũng không tìm được mắt của la bàn”.