Chương
“Chẳng bù cho đệ tử của ta, mặc dù tài năng có thừa nhưng chỉ thiếu một viên đan dược mà không thể tiếp tục thăng cấp được”.
Mấy lò đan sau đó đều có đan dược thành hình cho nên lòng tin của mọi người đã dần dần quay trở lại.
Có thể được dùng những viên đan dược được luyện chế tại chỗ vẫn tốt hơn dùng những viên dan dược có sẵn, bây giờ ở hiện trường có người vui mà cũng có người buồn, lộ ra đủ mọi loại thái độ.
Hoa Khởi La khinh thường cười nói: “Chẳng qua chỉ là mấy viên đan dược hạ phẩm, có cần phải vui vẻ đến vậy hay không? Bạch Cẩm tỷ tỷ, hôm nay được ra ngoài thì ta mới biết bên ngoài có quá nhiều kẻ chẳng ra gì”.
Nếu không phải vì bên ngoài nàng ta còn gặp được Dạ Mặc Uyên và Tư Mạc Phi có thực lực đáng sợ thì nàng ta đã cho rằng bên ngoài thật sự chẳng có ai tài giỏi.
Bạch Cẩm chỉ mỉm cười chứ không nói gì.
Đan dược hiếm có khó tìm.
Sở dĩ Băng tộc của bọn họ có nhiều đan dược hầu hết là bởi vì do thánh nữ luyện chế.
Trong hai năm đó không biết thánh nữ đang muốn luyện chế đan dược gì mà không hề ngừng nghỉ, cũng trải qua nhiều lần thất bại.
Mặc dù luyện đan thất bại nhưng những viên đan dược đó ở Băng tộc bọn họ cho dù là đan dược hỏng cũng đã đạt được phẩm chất từ tam phẩm trở lên.
Hơn nữa phần lớn trong số đó đều đã đạt đến phẩm chất tứ phẩm ngũ phẩm, thậm chí còn có đan dược lục phẩm.
Bởi vì có đan dược do thánh nữ để lại mà sức mạnh của Băng tộc bọn họ đã được cải thiện đáng kể.
Tiểu Khởi La từ nhỏ được dùng đan dược do thánh nữ luyện chế cho nên võ công càng lúc càng tăng trưởng, hơn nữa thánh nữ còn đích thân dạy cho nàng ta luyện võ cho nên ngay từ khi còn trẻ thì tiểu Khởi La đã bước vào hàng ngũ các cao thủ hàng đầu, trừ khi đụng tới cao thủ cấp sáu trở lên, nếu không thì tiểu Khởi La sẽ không sợ ai cả.
Nghĩ đến thánh nữ, trong lòng Bạch Cẩm lại nhói đau.
Khi đó thánh nữ đột nhiên biến mất không nói một lời, nếu như không có đèn bảy màu cho thấy thánh nữ vẫn còn sống thì e là tất cả các nàng đều đã nghĩ thánh nữ đã không còn trên đời nữa rồi.
“Nhị phẩm…ôi trời, đó chính là cực thiên đan nhị phẩm, ta không nhìn lầm đó chứ?”
“Không… ta không hề nhìn lầm, đó quả nhiên là đan nhị phẩm! Hùng chưởng môn, sao hôm nay ông lại may mắn đến thế, mấy lò đan mà ông đặt cược đều có đan dược thành hình! Viên cực thiên đan này ông có muốn bán không, ta sẽ mua”.
Hùng chưởng môn bật cười ha hả nói: “Đâu có đâu có, chắc là do trước khi đến Đan Hồi cốc thi ta đã đi bái tế tổ tiên cầu xin tổ tiên phù hộ cho nên mới có thể liên tiếp mở được mấy lò đan tốt”.
Tất cả mọi người đều không muốn nghe những lời nói vô nghĩa của ông ta, đều nhao nhao lên hỏi: “Vậy ông có muốn bán nó hay không, ra giá đi”.
Lúc này Hùng chưởng môn mới ngẩn ra phát hiện xung quanh mình đang có rất nhiều người vây chặt.
Ông ta tự hào nói: “Không bán, không bán”.
Lần lượt từng lò đan đã được mở nắp ra, bây giờ chỉ còn lại ba lò đan cuối cùng.
Mọi người bây giờ chỉ có thể đặt hy vọng vào ba lò đan cuối cùng này, cầu nguyện có thể tìm được vài viên đan dược tốt.
Không… không phải ba lò đan.