Chương
Cố Thanh Hy ngồi bên cạnh nhàn nhã bắt chéo chân.
Nàng có tâm chỉ dạy cho hắn ta hắn ta không nghe theo thì thôi. Thật là đáng tiếc, cái tên này cũng có thiên phú luyện đan, cách phối dược cũng rất cẩn thận nhưng lại dùng sai phương pháp cho nên dược liệu trong lò đan kia chắc chắn sẽ không luyện ra được viên đan dược nào.
Trong lúc đó, viên hổ bổ đan của Trương Vũ đã khiến cho tất cả mọi người như phát điên, không ngừng ra giá. Chưởng môn vốn không muốn bán nó đi, nhưng bất đắc dĩ môn phái đang thiếu tiền, chỉ có thể cắn răng chấp nhận bán với giá cao ngất ngưỡng.
Hổ bổ đan đã tìm được chủ nhân, mọi người chỉ có thể hy vọng vào lò đan cuối cùng của Trần Siêu.
Trong lúc mọi người đang háo hức chờ mong thì nắp lò đan đã được mở ra.
Tuy nhiên…
Bên trong chiếc hộp đầu tiên trống rỗng.
Cõi lòng Trần Siêu thắt lại, sắc mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Hắn siết chắt nắm tay, hy vọng rằng chiếc hộp sau đó sẽ có đan dược thành hình.
Mọi người đều nói có linh khí của đan dược đang tỏa ra, lần này chắc chắc có đan dược thành hình.
“Ta dám cá rằng không chỉ có một viên, hơn nữa phẩm cấp cũng không thấp”.
“Ta cũng cảm thấy lò đan này có thể luyện ra được đan dược”.
Hạ nhân lần lượt mở ra từng chiếc hộp, nếu không phải là hộp rỗng thì cũng là hộp chứa những khối dược đen sì, không có viên đan dược nào thành hình.
Trái tim của Trần Siêu như thắt lại, cực kì khó chịu.
Mọi người giải tán trong thất vọng.
“Chậc chậc, còn tưởng là đan tốt gì, hóa ra ngay cả cái rắm cũng không có”.
“Uổng công ta kích động lâu như vậy”.
“Đi thôi đi thôi, trận đầu của đại hội thưởng đan đã kết thúc rồi, trông chờ vào trận thứ hai đi”.
Mọi người giải tán và ngồi về chỗ của mình.
Hoa Khởi La tức giận nói: “Sao các ngươi lại đi hết rồi, Cố tỷ tỷ của ta còn chưa mở nắp lò của mình ra mà!”
“Thôi đi, lò đan vừa rồi tỏa ra linh khí nồng đậm như vậy mà còn không luyện ra đan dược thì nàng ta có thể luyện ra đan dược gì chứ?”
“Cố tỷ tỷ, để ta đến mở lò đan cho tỷ, chúng ta cùng cho đám người này sáng mắt chó ra xem bọn chúng sau này có còn dám xem thường người khác hay không!”
Cố Thanh Hy cười nói: “Nếu như ngươi thích mở nắp lò đan như vậy thì cứ tới đây mà mở đi”.
“Thật vậy sao, đa tạ Cố tỷ tỷ! Ta tin tưởng tỷ có thể luyện chế ra đan dược có thể khiến cho bọn chúng sáng mắt chó của mình ra”.
“Ồ… ngươi đã từng nhìn thấy ta luyện đan rồi hay sao?”
“Đương nhiên là ta đã thấy… đã thấy rồi, không phải bây giờ tỷ đang luyện đan đó hay sao?”
Hoa Khởi La che miệng, suýt chút nữa đã nói hết ra lời trong lòng, lỡ như tiết lộ thân phận thánh nữ của tỷ tỷ thì không tốt.
Cố Thanh Hy sờ sờ cằm, sao nàng cứ có cảm giác thái độ của Hoa Khởi La đối với mình đã thay đổi độ.