Cuồng Phi Tàn Nhẫn Bưu Hãn

quyển 2 chương 73-2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Liệt Vương phủ, Thanh Hoan uyển.

Tiểu bất điểm đúng là chỉ bị điểm huyệt ngủ, sau khi tỉnh lại được uống sữa liền sinh long hoạt hổ.

Tiếng cười khanh khách vang lên không ngừng, làm mọi người trợn mắt há hốc mồm, giỏi thật, đúng là con của hai người kia, bưu hãn vô cùng!

Tiêu Phượng chớp chớp mắt, hỏi: “Các ngươi hù chết lão nương, thông báo cho nhau lúc nào vậy? Cứ tưởng rằng định đồng quy vu tận thật chứ!”

Nói đến đây, không chỉ Tiêu Phượng mà tất cả mọi người đều dựng tai lên, đúng là lúc nãy bị hai người này dọa hết hồn.

“Không thấy hai người các ngươi ngầm thông báo mà….” Niên Tiểu Đao nhớ lại, vỗ bàn một cái, chắc chắc nói: “Thì ra các ngươi đã sớm đoán được hắn sẽ làm như vậy nên thương lượng trước rồi a!”

Lãnh Hạ bế cục cưng, ngẩng đầu nhìn một đám hiếu kỳ.

Chiến Bắc Diễn vuốt cằm, Tiêu Phượng mở to mắt, Niên Tiểu Đao vắt chéo chân, Chiến Bắc Việt ôm đầu, mấy người ám vệ thò đầu ra nhìn, càng không cần phải nói, ngay cả Tiểu Quai và Tiểu Tiêm cũng đều nhìn hai người.

Trên mặt viết rất rõ ràng: Các ngươi không trượng nghĩa!

“À!” Lãnh Hạ lắc đầu, bật cười nói: “Không báo trước.”

Bọn họ rõ ràng là không tin, không báo trước mà hai người ra chiêu cùng lúc, lại cùng thu chiêu, lúc ấy rõ ràng còn sát khí ngập trời, lừa quỷ à!

Chiến Bắc Liệt hiện lên tia kiêu ngạo trong ưng mâu, nhìn tức phụ không chớp mắt rồi nói toạc ra: “Ta tin nàng, nàng tin ta!”

Mọi người chớp chớp mắt mấy cái, nghi hoặc nhìn hai người, nhất là nhìn bộ dạng Chiến Bắc Liệt đắc ý không coi ai ra gì, răng liền có chút ngứa muốn cắn người?

Chỉ đơn giản như vậy?

Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt nhún nhún vai, chỉ đơn giản như vậy!

Trước lúc hai người xuất kiếm hoàn toàn chưa hề có cơ hội thương lượng, mọi thứ đều dựa vào ăn ý, một ánh mắt, một động tác, lập tức có thể hiểu ý của đối phương.

Chiến Bắc Liệt vừa thấy Lãnh Hạ cầm kiếm, liền đoán được nàng có kế hoạch khác, trong lúc ấy, việc cần làm là phối hợp, hắn chưa bao giờ hoài nghi mẫu sư tử có thể hạ thủ, ý nghĩ này ngay cả cơ hội ngoi lên cũng không có.

Lãnh Hạ cũng không bao giờ nghĩ Chiến Bắc Liệt sẽ động thủ, cũng chưa từng nghĩ Chiến Bắc Liệt sẽ hoài nghi, hoàn toàn yên tâm để trọng kiếm đâm đến ngực mình, giao tính mạng mình cho hắn.

Tuyệt đối ăn ý, tuyệt đối tín nhiệm!

Lãnh Hạ và Chiến Bắc Liệt nhìn nhau, tình ý miên man, cục cưng cười khanh khách, làm trong uyển nhuốm màu ấm áp.

Mọi người ở đây đều sửng sốt, thấy vẻ mặt của bọn họ, không khỏi tự hỏi lòng mình.

Nếu đó là mình thì có thể làm được như vậy không?

Hoàn toàn giao phó tính mạng mình cho đối phương, dưới tốc độ và lực đạo như vậy, mắt thấy mũi kiếm sẽ đâm vào ngực mình mà vẫn có thể thản nhiên trấn định như cũ, không chút nghi ngờ.

Không đến một giây kia bọn họ cũng sẽ không biết được đáp án, nhưng sự tín nhiệm và ăn ý của hai người làm bọn họ vô cùng chấn động, hai người như vậy, tựa như đã hòa thành một thể……

Không có bất kỳ ai, bất kỳ thứ gì có thể tách họ ra!

Tiêu Phượng òa khóc, làm Chiến Bắc Diễn vội vàng xông lên hỏi: “Sao vậy sao vậy?”

Nàng khóc lóc vùi mặt vào vạt áo Chiến Bắc Diễn, lau hết nước mắt nước mũi vào áo hắn rồi mới thút thít: “Lão nương cảm động a!”

Hồ ly liếc mắt, im lặng nhìn long bào dính bẩn, một lát sau mới cười tủm tỉm ôm lấy nàng, dỗ như dỗ trẻ con: “Chờ, lúc nào có cơ hội ta sẽ cho nàng thử!”

Tiểu khốc nam đứng bên cạnh, nhìn xem, đó tuyệt đối không phải mẹ ruột của nó, nhìn cả người bên cạnh nữa, cũng tuyệt đối không phải cha ruột nó, ghét bỏ rời mắt đi.

Chiến Bắc Việt ghé sát mặt vào gần Niên Tiểu Đao, thâm tình vô hạn nói: “Ta cũng sẽ cho nàng thử!”

Niên Tiểu Đao khinh bỉ ‘Phi’ một tiếng rồi đạp hắn bay ra xa: “Ta sẽ đâm chết ngươi!”

Chiến Bắc Việt run một cái, tội nghiệp bò dậy rồi liếc nhìn nàng để phân biệt thật giả, nhìn làm Niên Tiểu Đao ho khan một tiếng, chuyển mắt sang chỗ khác.

Ôi, có cửa!

Chiến Bắc Việt hai mắt sáng ngời, dũng cảm lao qua, chân chó nói: “Tiểu Thái Bản, nàng không ra tay được đúng không?”

Niên Tiểu Đao quay sang, mỉm cười, e lệ mà ngại ngùng, làm hắn không nhịn được mà nuốt nước miếng một cái, lẽ nào mùa xuân của lão tử sắp tới?

Chỉ là……

Sao đôi mắt kia lại lóe lên ánh sáng xanh nguy hiểm?

Đáp án được công bố rất nhanh, trước mắt chợt lóe lên một bóng đen, trên đầu đau xót, Chiến Bắc Việt nhảy dựng lên, ôm đầu vừa bị nghiên mực đập bầm tím, khóc không ra nước mắt.

“Mẹ nó đồ hoang tưởng!” Niên Tiểu Đao gào lên rồi bế Tiểu Tiêm rời đi.

Chiến Bắc Việt quỳ rạp trên mặt đất, hai mắt trông mong nhìn bóng lưng người ấy một đi không trở lại, trông mòn con mắt.

Mọi người đều ném cho hắn ánh mắt đồng tính, đương nhiên, trong đó cũng có vài phần hả hê: Cách mạng chưa thành công, Bắc Việt vẫn cần cố gắng!

Nhân dịp tiểu bất điểm quay về, bầu không khí vui mừng bao trùm toàn bộ Liệt Vương phủ, thậm chí là toàn bộ Trường An, ai ai cũng vui mừng ra mặt, dù sao thì Chiến Bắc Liệt cũng là Đại Tần Chiến thần, là thần hộ mệnh của Đại Tần, uy danh thậm chí còn cao hơn Hoàng đế Chiến Bắc Diễn.

Không khí vui mừng này kéo dài hơn một tháng, đến trung tuần tháng giêng, không chỉ không giảm bớt mà còn tăng lên.

Nguyên nhân rất đơn giản, song hỷ lâm môn.

Thứ nhất, năm mới đến.

Thứ hai, Chiến Tiểu Quai đã được một tuổi, cử hành lễ chọn đồ vật đoán tương lai.

Hai chuyện vui gần nhau nên tiệc Chiến Tiểu Quai chọn đồ vật đoán tương lai sẽ làm cùng tiệc giao thừa.

Từ sáng sớm hôm ấy, nhà nhà đều treo đèn lồng đỏ, dán câu đối xuân, ai ai cũng tươi cười rạng rỡ, đốt pháo reo vui, bầu không khí vô cùng vui vẻ khiến Lãnh Hạ cũng không khỏi có vài phần chờ mong.

Đến trưa, tuyết rơi rất nhiều, những bông hoa tuyết rơi đầy trên đất, trắng xóa, càng làm nổi bật dân chúng mặc y phục rực rỡ, cực kỳ vui mừng.

Mà trong cung đã sớm lộng lẫy vô cùng, đèn đỏ khắp nơi, lụa màu bay lượn.

Chiến Bắc Diễn tổ chức yến tiệc tại Xuân Hi cung, tiệc trừ tịch này kéo dài từ chiều đến tối, quân thần cùng đón giao thừa, không khí hoà thuận vui vẻ.

Một chiếc xe ngựa đen dừng trước cửa hoàng cung, nếu là bình thường thì không ai không nhận ra đây là xe ngựa riêng của Đại Tần Chiến thần, nhưng hôm nay, xe ngựa treo đầy lục lạc, những quả cầu đầy màu sắc, thậm chí cả vải đỏ, thật sự là khiến người ta lóa mắt.

Đại Tần Chiến thần cả người mặc y bào đen, nhưng mặt thậm chí còn đen hơn y phục, bất đắc dĩ xuống xe ngựa, ghét bỏ liếc mắt.

Lão gia hỏa Chu Phúc kia, tìm được đường sống trong chỗ chết một lần, lá gan ngày càng to!

Màn xe xốc lên, Lãnh Hạ mặc cung trang đỏ rực bước xuống, bế tiểu bất điểm trong lòng, nhìn khuôn mặt ai oán của người kia liền nắm lấy bàn tay hắn.

Có tức phụ ở bên, lập tức Chiến Bắc Liệt ném cái xe ngựa mất mặt kia ra sau đầu, ôm lấy eo nàng, hăng hái đi về phía Xuân Hi cung.

Ta nhớ lần trước hình như có ai hỏi ta ý nghĩa tên của Tiểu Quai thì phải? Huhu cho ta xin lỗi, tính ta đãng trí lắm, tự nhiên hôm nay lại nhớ ra Orz

Từ Quai có hai nghĩa. Một là thông minh, lanh lợi; Một là gàn dở, không bình thường.

Mọi người có thể hiểu theo nghĩa mà mình muốn O_O

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio