Cửu Đỉnh Ký

chương 321: còn có một phiền toái

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Dịch: suthat

Cái đuôi lông vũ bảy màu đó xòe ra, dưới sự chiếu rọi của ánh nắng mặt trời khiến mọi người hoa mắt. Lông trên đỉnh đầu ánh màu hoàng kim, giống như một cái vương miện vàng thật sự vậy, cả thân thể đều được bao bọc bởi một tầng hỏa diễm mỏng, giống như một con thần điểu đang tắm mình trong hỏa diễm.

"Thực là xinh đẹp." Đằng Thanh Sơn thầm khen trong lòng, tuy rằng đây là lần thứ hai hắn nhìn thấy thần điểu 'Thanh Loan' nhưng hắn vẫn rung động như lần đầu vì sự mỹ lệ của nó.

"Đằng đại ca! Đây, đây là Thanh Loan mà chúng ta đã gặp trước kia sao?" Lý cũng cảm thấy khó tin.

"Có lẽ vậy!" Đằng Thanh Sơn gật đầu trả lời, "Thần điểu Thanh Loan cực kỳ khó gặp, trong thiên hạ chắc cũng chỉ có một hai con. Chúng ta sao lại có thể khéo vậy chứ, liên tục gặp được hai con, đến thể hình cũng giống nhau?"

Hai cánh Thanh Loan khẽ động, nó đứng lơ lửng ở trên cao, con mắt tuyệt đẹp nhìn hai người Đằng Thanh Sơn ở dưới, sau đó phát ra một tiếng kêu vang vọng.

Lý nghe được lộ ra vẻ kinh ngạc.

"U~u~" Lý vội ngẩng đầu phát ra tiếng chim ríu rít.

"...~" Thanh Loan đáp lại.

Đằng Thanh Sơn mỉm cười nhìn cảnh trước mặt, trong chốc lát Lý quay đầu nhìn về phía Đằng Thanh Sơn hưng phấn nói "Đằng đại ca, con Thanh Loan này chính là con chúng ta gặp trước đây. Vừa rồi nó còn nói là vô cùng cao hứng khi có thể một lần nữa gặp lại chúng ta, còn nói chúng ta và nó có duyên và là bằng hữu của nó."

"Nó sao biết được chúng ta ở đây?" Đằng Thanh Sơn dò hỏi, "Có liên quan gì đám Liệt Hỏa Điểu kia?"

"Vừa xong muội có hỏi rồi ạ! Thanh Loan nó nói đảo này là nhà của nó. Nơi đây cũng có không ít Liệt Hỏa Điểu sống, tất cả Liệt Hỏa Điểu đều tuân theo lời nó. Vừa rồi chính là Liệt Hỏa Điểu báo cho nó biết là ở trên bờ hải đảo thấy có một nam một nữ. Còn thấy một con ưng yêu thú (yêu thú loài ưng) nên Thanh Loan liền đoán ra chúng ta." Lý ngẩng đầu nhìn hướng Thanh Loan. "Cho nên nó lập tức bay tới!"

Liệt Hỏa Điểu tuân theo mệnh lệnh của Thanh Loan, điều này Đằng Thanh Sơn cũng không lấy làm lạ.

Thanh Loan có thể nói là Vua của các loại yêu phú thuộc họ phi cầm.

"Thật là vừa khéo. Chúng ta đi tới nhà của nó." Đằng Thanh Sơn cười vui vẻ.

"U........." Thanh Loan kêu vài tiếng.

Lý nghe xong nét cười trên mặt càng thêm tươi tắn: "Đằng đại ca! Thanh Loan này còn mời chúng ta đi thăm nhà nó."

Vù!

Thanh Loan trên không hai cánh đột nhiên rung lên, thẳng từ giữa không trung lao xuống, sau đó nó nhẹ nhàng đậu trên mặt đất, hỏa diễm bên ngoài thân đều thu nhập vào trong cơ thể, lông đuôi bảy sắc cũng thu gọn lại, giống như bộ vũ y (áo bằng lông chim) tuyệt đẹp của một tiên nữ. Hình vóc của Thanh Loan không lớn lắm, độ cao xấp xỉ như Cuồng Phong Ưng, nhưng so với Cuồng Phong Ưng thì thon thả hơn một chút.

Nếu nói Cuồng Phong Ưng là một chiến binh mạnh mẽ, thì Thanh Loan này chính là một nàng công chúa tao nhã.

"~U..." Thanh Loan hướng phía Đằng Thanh Sơn kêu lên vô cùng hưng phấn, đôi mắt mơ hồ ẩn hiện tia sáng cũng chăm chú nhìn hắn.

Lý ngạc nhiên.

"Nói nói gì vậy?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc hỏi.

"Nó nói, nó muốn cùng đại ca tỷ thí thêm một lần." Lý cười khổ phiên dịch lại, Đằng Thanh Sơn phì cười, cùng mình tỷ thí lại? Lần trước hắn không thể thắng Thanh Loan này, thế nhưng...trải qua bế quan ở Minh Nguyệt Đảo thực lực ngày hôm nay của Đằng Thanh Sơn thực đã đề cao một bước lớn. Đặc biệt là chiêu công kích 'Độc Long Toản', uy lực có nói là 'tăng gấp bội' cũng không phải khoa trương.

Đằng Thanh Sơn cười bảo: "Muội hỏi nó, vì sao muốn tỷ thí?"

Lý lập tức nói chuyện cùng Thanh Loan.

"Nó nói, con Liệt Hỏa Điểu lợi hại nhất ở trên đảo cũng không phải đối thủ của nó, căn bản là nó không có đối thủ xứng tầm. Lần trước tỷ thí với đại ca nó rất thích thú, muốn cùng đại ca tỷ thí lại lần nữa." Lý bất đắc dĩ nói lại với Đằng Thanh Sơn.

Đằng Thanh Sơn không khỏi cười: "Tiểu! Xem ra thần điểu Thanh Loan này cũng là cao thủ tịch mịch, đối thủ khó tìm phải không."

"Được, muội nói với nó nếu không sợ thụ thương thì cùng ta chiến đi." Đằng Thanh Sơn cũng không muốn lằng nhằng.

"Ừmm."

Lý liền cùng Thanh Loan nói chuyện.

Thanh Loan đột nhiên vỗ cánh, một đạo cuồng phong thổi tới Đằng Thanh Sơn, Thanh Loan ngẩng cao đầu, ý chí chiến đấu sôi sục. Không cần phải nói... Đằng Thanh Sơn cũng biết quyết định của Thanh Loan.

"Ha ha, được!" Thương pháp của ta đại tiến, lấy ngươi thí nghiệm vậy."

Đằng Thanh Sơn cười, rút lấy Luân Hồi Thương cắm trên đất ở cạnh: "Tiểu ra phía ngoài đi, tránh xa xa một chút." Lý nghe xong liền rất nhu thuận chạy tới cạnh rừng cây ở xa, Cuồng Phong Ưng cũng từ trên cao hạ xuống bên cạnh Lý.

Thanh Loan có thể nói là yêu thú mạnh nhất dưới Hư Cảnh.

'Độc Long Toản' của Đằng Thanh Sơn uy lực đại tiến, hắn cũng có thể nói là người mạnh nhất dưới Hư Cảnh, sắp sửa chạm tới ngưỡng cửa Hư Cảnh.

Cuộc kịch chiến một người một yêu thú này, Lý và Cuồng Phong Ưng đều không dám tới gần.

"U..." Thanh Loan hót lên một tiếng vang vọng, hỏa diễm toàn thân phóng ra khiến cây cỏ trên mặt đất trong nháy mắt bị đốt thành tro bụi, chỉ còn lại đất cát đen kịt. Bao phủ trong màn hỏa quang, Thanh Loan chỉ đơn giản chớp động, liền bất ngờ biến mất ở phía xa, xuất hiện ở ngay bên trái Đằng Thanh Sơn.

Chỉ có một chữ, nhanh!

"Ha ha!" Đằng Thanh Sơn cười, Luân Hồi Thương tựa như cánh tay hắn, mũi thương xẹt qua một đường cong huyền ảo tuyệt đẹp, tua đỏ cũng để lại một đạo ảo ảnh hồng sắc.

"Lên!"

Đằng Thanh Sơn quát khẽ một tiếng, Luân Hồi Thương trong khoảng khắc ngăn chặn lợi trảo của Thanh Loan phát ra lực lượng kinh nhân. Thanh Loan nhận cỗ lực trùng kích này bay thẳng lên trời!"Ùng ùng..." khí lưu cuồng bạo, khiến đất cát liền bị sụt xuống ba xích, cát đá xung quanh cuộn bay, nước biển ở cạnh cũng dâng trào.

"Thanh Loan, ngươi không phải đối thủ của ta." Đằng Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn trời.

Thanh Loan nhìn xuống phía dưới, trong mắt dường như có hỏa diễm thiêu đốt, kêu vang một tiếng, phảng phất như một mũi tên nhọn, bắn thẳng xuống từ trên không.

"Thương pháp phòng ngự của ta lần trước ngươi biết rồi...để ngươi cảm thụ một lần thương pháp công kích của ta đi!" Đằng Thanh Sơn ánh mắt như thiểm điện, nhanh chóng hừ nhẹ một tiếng, trong nháy mắt khi Thanh Loan lao tới, thân thể Đằng Thanh Sơn bất ngờ nhoáng lên, tựa như một con cá trơn tuột lướt ra ngoài một trượng.

Thanh Loan lướt ngang, so với thân pháp của Đằng Thanh Sơn càng xảo diệu.

"Phá!"

Đằng Thanh Sơn hét lớn một tiếng, cả người thiểm điện thổ hoàng sắc (màu vàng đất) ánh xanh chớp lóe, hai tay áo đều phồng căng.

Luân Hồi Thương trong nháy mắt bùng phát toản kình, không khí như một dòng nước bị khoan bung lên, tựa như cả không gian bị xuyên thấu rầm rầm thực đáng sợ, "Ùng...~" cùng với theo tiếng ầm ầm đáng sợ này, Luân Hồi Thương của Đằng Thanh Sơn biến thành một dải ngân sắc thiểm điệm mơ hồ, nhanh tới cực hạn!

"U..." Thanh Loan lập tức kêu vang một tiếng, hỏa diễm toàn thân phình ra, thân thể hóa thành huyễn ảnh. Tốc độ tránh né càng nhanh với trước.

"Phụp!"

Mấy giọt máu kim hoàng sắc (màu vàng kim) bay lả tả.

"Vù!" Đằng Thanh Sơn rất nhanh chóng thu hồi lại trường thương, tay phải cầm thương nhìn Thanh Loan đã hạ xuống đất.

"Không ngờ là máu kim sắc." Đằng Thanh Sơn âm thầm kinh ngạc.

Uy lực 'Độc Long' không ra ngoài trông đợi của Đằng Thanh Sơn, lần trước tỷ thí cùng Thanh Loan mới sáng chế ra chiêu thứ nhất của "Thủy Hành Chi Quyền", mà hiện tại đã sáng tạo ra chiêu thứ năm của "Thủy Hành Chi Quyền" rồi. 'Độc Long Toản' này bất kể là tốc độ hay là về phương diện công kích lực đều đề cao một bước lớn.

Thanh Loan lần này tuy rằng cũng dùng tốc độ né tránh cực hạn, tốc độ né tránh mà Đằng Thanh Sơn không ngớt ước ao, thế nhưng vẫn không tránh khỏi một thương này.

May là Đằng Thanh Sơn khoảnh khắc mới đâm vào liền lập tức thu thương, chứ không dùng nội gia cương kình để phá vết thương.

Thân thể yêu thú có lẽ lông vũ và lân giáp rất cứng, nhưng bên trong lại không mạnh mẽ lắm. Một khi đâm thủng đến trong, lại thêm nội gia cương kình bạo phát tuyệt đối sẽ tạo nên một vết thương lớn. Có điều lần này là tỷ thí cùng Thanh Loan, hơn nữa Đằng Thanh Sơn cũng có hảo cảm với Thanh Loan, tự nhiên là hắn sẽ không ra tay độc ác.

"Trong truyền thuyết Thanh Loan bị thương sẽ khôi phục rất nhanh, nó được coi là loài thú bất tử chi thân." Đằng Thanh Sơn nhìn kỹ vết thương của Thanh Loan.

Cánh trái của Thanh Loan có một vết thương bề rộng hai ngón tay, hiện tại máu đã ngừng chảy, đồng thời với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy miệng vết thương nhanh chóng thu nhỏ lại. Chỉ trong thời gian một cái hô hấp, vết thương đó đã hoàn toàn biến mất không thấy nữa.

"U......~" Thanh Loan hướng Đằng Thanh Sơn liên tục kêu to, tựa hồ vô cùng kích động và hưng phấn.

Lý vốn đứng ở xa quan chiến lúc này cũng đã chạy tới.

"Đằng đại ca, Thanh Loan nói thương pháp của đại ca rất lợi hại. Nó còn rất kinh ngạc và muốn hỏi thêm đại ca. Lần trước còn chưa lợi hại đến vậy, làm sao thoáng cái đã trở nên mạnh thế." Lý nói tiếp "Còn hỏi đại ca, có phải hay không đã đạt tới trình độ thần thú? À, hẳn là cấp mà chúng ta gọi là Hư Cảnh."

"Đương nhiên huynh vẫn chưa đạt tới." Đằng Thanh Sơn lắc đầu.

Đạt tới Hư Cảnh là có thể khống chế lực lượng thiên địa, khiến cho năng lượng trong người nguyên nguyên bất tuyệt (tràn trề không dứt/dùng mãi không cạn).

Giống như Nhật Lôi Mục, như Hoàng Phủ Ngọc Giang, cả sư phụ 'Gia Cát Nguyên Hồng' của mình nữa, đều là đã chạm tới 'Đạo', sức mạnh một kiếm trước đây của 'Gia Cát Nguyên Hồng' thực không thể tưởng tượng nổi. 'Lôi Thần Hàng Lâm' của Nhật Lôi Mục khiến Đằng Thanh Sơn thiếu chút đã thua. Hoàng Phủ Ngọc Giang lần thứ nhất cùng Đằng Thanh Sơn chiến đấu đã chặn hết mọi chiêu của Đằng Thanh Sơn.

Có điều!

Đạt tới Hư Cảnh hiển nhiên không phải dễ dàng như vậy. Nếu thực dễ thế, Hư Cảnh sẽ không có hiếm đến như vậy.

"U..." "..." Lý cùng Thanh Loan đang nói chuyện.

"Đằng đại ca..." Lý quay đầu nhìn Đằng Thanh Sơn, hắn phát hiện trên nét mặt Lý có chút cổ quái.

"Ừ?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn Lý "Muội làm sao vậy?"

Nét mặt Lý mười phần cổ quái: "Thanh Loan này nói với muội, nó muốn đi theo cùng chúng ta."

"Cái gì?" Đằng Thanh Sơn kinh ngạc, "Thanh Loan muốn đi theo chúng ta? Tiểu vừa rồi cùng nó nói gì thế?"

"Nó hỏi đại ca làm thế nào lợi hại thế, lại tiến bộ lớn như vậy. Muội liền nói Đằng đại ca chính là tự mình lĩnh ngộ." Lý dở khóc dở cười, "Sau đó Thanh Loan liền bảo...lần trước thấy đại ca người luyện quyền nó đã có chút kích động. Nó muốn sau này xem Đằng đại ca người luyện quyền, còn nói là nó muốn thành thần thú. Cho nên muốn đi theo đại ca."

Đằng Thanh Sơn hiểu ra.

Lần trước, Thanh Loan chính là nhìn thấy "Thủy Hành Chi Quyền" của mình mới muốn cùng mình đánh thử, đích xác là nội gia quyền này của mình và những cái khác là không giống nhau, cảm ngộ của những người khác, như kiếm tiên 'Lý Thái Bạch', là đưa 'Đạo' ẩn chứa vào trong thư pháp. Mà mình lại đem 'Đạo' lĩnh ngộ được ẩn chứa trong quyền pháp.

Nhìn thấy 'quyền pháp' của mình, Thanh Loan sinh ra xúc cảm cũng không có gì kỳ quái.

"Xem ra Thanh Loan này sớm đã đạt tới trình độ tiên thiên kim đan, chắc cũng rất muốn đạt tới Hư Cảnh đây." Đằng Thanh Sơn cười, Thanh Loan này có lẽ nhận định mình tiến bộ nhanh, theo bên mình lĩnh ngộ có lẽ có hy vọng sớm trở thành yêu thú Hư Cảnh.

"Điều này chúng ta đáp ứng không?" Lý hỏi.

"Đây là hảo sự, đương nhiên là đáp ứng." Đằng Thanh Sơn nở nụ cười.

Lý lúc này quay sang nói với Thanh Loan ở cạnh, Thanh Loan có vẻ vô cùng hưng phấn, thế nhưng liền sau đó Thanh Loan lại bắt đầu kêu: "U......... "

"Đằng đại ca!" nét mặt Lý lại cổ quái trở lại.

"Cái gì?" Đằng Thanh Sơn nghi hoặc nhìn mặt Lý.

Lý ngần ngừ nói "Thanh Loan nó nói, nó theo chúng ta đi còn có một chút phiền phức, là chuyện phải được mẹ nó cho phép."

"Mẹ nó?" Đằng Thanh Sơn trợn mắt, "Nó còn có mẹ nữa!!!"

...

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio