Cửu Long Đoạt Vị - Tuyệt Thế Thái Tử

chương 226: c226: đúng vậy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong một chiếc xe ngựa khác. “Ha ha ha...”

Tân Hồng Y nửa nằm nửa ngồi ở trong xe ngựa, nhìn Hạ Thiên và các tướng sĩ đứng bên ngoài xe như những pho. tượng gỗ, không khỏi cười to, thỏa thích trào phúng: “Ồ, Hoang Châu Vương đang làm gì vậy?”

“Dẫn tân binh chạy bộ tới đây rồi đứng đóng giả cọc gỗ à”

“Tàng Cửu, đây chính là cách luyện binh của Vương gia nhà ngươi hay sao?”

Tàng Cửu hung hăng trợn mắt nhìn Tần Hồng Y nhưng nàng ta cũng không hiểu, chẳng lẽ sư phụ đang đứng như cọc gỗ?

Tân Hồng Y nói càng hăng hái hơn: “Tàng Cửu, ngươi nhìn đi, mắt của các tân binh Vương phủ nhà ngươi trợn to như mắt bò, trừng lớn như vậy làm gì chứ?”

“Lẽ nào Vương gia nhà ngươi muốn huấn luyện bọn họ giết người bằng ánh mắt hay sao?”

“Buồn cười chết mấ

“Ngươi xem kìa, mấy tân binh kia còn ch ảy nước mắt nữa... Chỉ là đứng như cọc gỗ thôi mà, có đến mức phải giàn giụa nước mắt không?”

“Tàng Cửu, bản tông nói cho ngươi biết, binh lính của Vương gia nhà ngươi hầu hết toàn là trẻ con và thương binh, lại còn là lính mới nữa, nếu gặp phải giặc cướp, bọn họ hoàn toàn không có sức chiến đấu, chắc chắn sẽ dễ dàng sụp đổ, thua là cái chắc”

“Hơn nữa, đám thương binh đang nằm trên xe ngựa cũng chẳng thể giúp ích được gì, cho bọn họ dùng nhiều thuốc tốt và lương thực như vậy đúng là lãng phí!”

“Ngươi mau chạy đi.”

Nói đến đây, mắt Tân Hồng Y lóe lên vẻ giảo hoạt: “Tiểu Tàng Cửu, chỉ bằng ngươi giải châm pháp phong ấn cho bản tông, bản tông sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử đích truyền của phái Trường Sinh, được không?”

“Tư chất của ngươi phi phàm, nếu như học Bất Lão Hồi Xuân Công của ta, sau này chắc chắn sẽ là nhân vật nổi bật, là đệ tử kiệt xuất nhất của học phái Trường Sinh ta, vô địch khắp thiên hại”

“Thế nào?” Lúc này, trong tay Tàng Cửu cầm một cây ngân châm, hàm răng mèo nghiến qua nghiến lại vô số lần, cuối cùng không cảm xuống.

Bởi vì, lão yêu bà này chẳng thể phách lối được bao lâu nữa.

Các thương binh trong xe đằng sau được dùng thuốc tốt, ăn đồ ngon, hiện tại đang bình phục rất nhanh, chẳng mấy chốc sẽ khôi phục sức chiến đấu.

Hơn nữa, những thương binh này đều là tâm phúc trung thành với sư phụ của nàng ta, hiện tại đã lấy được bản Bất Lão Hồi Xuân Công đầy đủ, chỉ cần có thể tu luyện ra chân khí là có thể khiến bên trong cơ thể sản sinh ra sức sống mạnh mẽ, vết thương của bọn họ chẳng mấy chốc sẽ lành.

Rất nhanh, Bất Lão Hồi Xuân Công của lão yêu nữ này sẽ là công pháp chung của quân Hoang Châu.

Nếu đến khi đó mà lão yêu nữ này vẫn còn sống thì liệu nàng ta có tức phát nổ ngay tại chỗ không nhỉ?

Nàng ta muốn xem.

Tàng Cửu nhếch miệng nở nụ cười kỳ dị: “Lão yêu nữ, ngươi tỉnh lại đi!”

“Sư phụ nói, con sâu mùa hè không biết băng là gì, con ếch dưới giếng không biết biển là gì, kẻ phàm phu không biết đạo là gì, khoảng cách về trí tuệ giữa ngươi và sư phụ ta chênh lệch nhau một trời một vực.”

Tân Hồng Y nhằm mắt lại.

Nàng ta đã rút ra được bài học rồi, không thể đấu khẩu với Tàng Cửu được. Bởi vì có đấu cũng không thắng.

Còn đánh nhau thì hiện tại nàng ta không đánh lại nổi.

Có điều, vừa rồi mỉa mai được nhiều như vậy quả là sung sướng.

Ở đẳng sau, trên mấy chiếc xe ngựa chở thương binh, Lão Quỷ thấy Hạ Thiên đích thân làm mẫu, trong lòng ngập tràn cảm động, nghiêm túc nói: “Các huynh đệ, hãy nhớ lấy thiếu niên c ởi trần nửa người, cùng huấn luyện với các tân binh này, hẳn mãi mãi là Vương của chúng ta.”

Các thương binh yên lặng gật đầu.

Đúng vậy!

Đây chính là vị Vương khác người thường của bọn họ, là vị Vương đối xử hết lòng hết dạ với bọn họ, là vị Vương có một không hai của bọn họ ở mảnh đất này.

Các thương binh nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện Bất Lão Hồi Xuân Công, bọn họ nhất định phải tu luyện ra chân khí nhanh hết mức có thể.

Bọn họ nhất định phải trở thành võ giả trước khi trận chiến với thổ phỉ nổ ra, xung phong ra trận giết địch vì phủ Hoang Châu Vương.

Diệt phỉ, chiến đấu khắp thiên hạ vì Vương của bọn họ. Để bá ngôn của Vương vang vọng khắp thiên hạt!

Lúc này, một vị ky binh mặc áo giáp đen lại mang tin tức của bọn giặc cướp về, lặng lẽ đi tới đội xe của phủ Hoang Châu Vương: “Báo với Vương gia, ba ngàn giặc cướp kia đều là cựu binh kinh qua chiến trường, sức chiến đấu sánh ngang với đội quân tinh nhuệ nhất của Đại Hạ”

“Còn chuyện bọn họ đến từ đâu thì vẫn còn đang điều tra, mong Vương gia cẩn thận!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio