Editor: Nguyetvansuong
Phần một
Mắt thấy em trai nhà mình cắn môi, anh trai có chút nhức đầu than nhẹ: "Amya, anh cũng không muốn gây gổ."
Không ao ước, giọng điệu mang chút thỏa hiệp của hắn ngược lại châm ngòi nổ, Amya gần như là theo bản năng giễu cợt lên tiếng: "Đó là đương nhiên, loại người lòng dạ rộng rãi như anh, làm sao có thể biết gây gổ hay cố tình gây sự đây?"
Esther khẽ nhíu mày: "Em biết là anh không có ý này."
"Cho dù ý của anh là cái gì, đều không liên quan tới em."
"......" Anh cả Esther lần nữa than thở, nhiều năm sống chung khiến hắn không khó đoán được ý nghĩ của đối phương, nhưng chính là bởi vì hiểu mới bất đắc dĩ, "Amya, chúng ta cần nói chuyện một chút."
Tiểu đệ Amya lập tức phản bác: "Em và anh không có gì để nói."
"Em đang ghi thù với anh sao?"
"Hả?"
"Đầu tiên là dạy dỗ em, sau đó lại nói lấy luật pháp xử lý em." Trên thực tế, tình huống cũng không phải là như thế, lúc ban đầu Esther chỉ là muốn"Lùng bắt" em trai mình, nhưng mà bởi vì đối phương không đàng hoàng mà phản kháng, mà hắn lại lo lắng làm người bị thương, mới làm trễ nãi chút thời gian, ai biết những người đó sẽ trực tiếp chạy tới đánh Amya đáng thương một trận —— dĩ nhiên, tội của nó thật sự không thể tha thứ, bị đánh cũng là bình thường. Cho nên từ lập trường, dưới tình huống Esther biết mình không thể ngăn cản, chỉ có thể bước vào vũng nước đục "Hỗn chiến" này, luôn tay ngăn cản giúp em trai một chút quyền cước lực mạnh vô cùng.
"......" Loại chuyện như vậy...... Thì ra anh trai như vậy nghĩ sao? Amya chậm rãi siết chặt nắm tay, khóe miệng dần dần nâng lên một nụ cười lạnh, hắn đang chuẩn bị nói gì thì lại nghe được ——
"Anh biết rõ em không phải là nghĩ như vậy." Esther lắc đầu, "Bởi vì chúng ta là anh em, anh hiểu em, giống như em cũng hiểu anh."
"...... Cái gì anh cũng không biết!"
"Không, anh biết rõ."
"Anh chỉ tự cho rằng mình biết!"
"Nếu nói như vậy có thể giúp em cảm thấy dễ chịu hơn chút, anh không có ý kiến."
"......" Amya cắn răng, người này vốn là như vậy, vẻ mặt bình tĩnh nói lời khiến người khác bực mình! Tại sao trước đây hắn lại cảm thấy như vậy rất khí độ tuấn tú chứ, thật ra thì rất kinh khủng được không?!
Sự thật chứng minh, thật ra thì nam nhân tức giận cũng sẽ giận chó đánh mèo.
Dĩ nhiên, còn có một nguyên nhân quan trọng, đó chính là trước kia người nghẹn Esther không phải là hắn.
Dường như không phát hiện em trai rối rắm, vẻ mặt chàng trai vẫn trấn định như cũ nói tiếp: "Amya, anh rất hiểu cho tâm tình của em. Nhưng mà, nếu như quay lại một lần, anh vẫn sẽ lựa chọn giống vậy."
"Lựa chọn giống vậy? Lựa chọn cái gì?" Mắt thấy hôm nay người nào đó không định nói chuyện cho rõ ràng, Amya dứt khoát cũng sẽ không tránh né, hùng hổ dọa người hỏi ngược lại, "Vì bảo vệ bệ hạ và vinh dự gia tộc mà phán tử hình em, sau đó lấy tất cả đổi lấy tánh mạng của ta, thậm chí vứt bỏ tôn vinh cho tới nay cố gắng như vậy mới thật không dễ dàng theo đuổi được, hoặc là dứt khoát thay thế em đi tìm chết? Em không cần anh làm chuyện như vậy!" Bởi vì cảm xúc vô cùng kích động, câu nói sau cùng, hắn gần như là hét lên.
"Anh biết rõ em không cần, nhưng anh vẫn sẽ đi làm?"
"Tại sao?!"
"Bởi vì em là em trai anh." Giọng Esther nhẹ nhàng chậm chạp mà chắc chắn.
"...... Cũng bởi vì là em trai của anh, cho nên bất luận làm cái gì đối với anh cũng có thể tha thứ sao?"
"Đúng."
"Dù là đã từng muốn khiến anh chết thì cũng vậy?"
"Anh rất rõ ràng, chưa bao giờ em nghĩ như vậy."
"Nhưng anh có biết hay không, " chàng trai hai mắt mang băng lụa màu trắng đột nhiên vươn tay, hung hăng hướng mặt của anh trai mình đánh một quyền lên, "Em ghét nhất chính là điểm này của anh!"
Mặc dù động tác của đối phương bất ngờ, nhưng Esther lúc vẫn là học sinh học khóa thực chiến đã vạn năm đệ nhất gần như là ở lúc ban đầu liền bắt được dấu vết động tác, nhưng không có né tránh, ngược lại gắng gượng hứng lấy một quyền này. Gần như là đồng thời, khóe miệng của hắn máu ứ đọng lên, nhân thể té lăn quay trên mặt thảm phòng khách.
Amya ngồi chồm hổm xuống, một phát xốc cổ áo của hắn lên, cắn răng nói: "Tựa như hiện tại, rõ ràng anh có thể né tránh, lại cam tâm tình nguyện bị em đánh " vừa nói, hắn vừa dứt khoát giật lụa trắng trên mắt xuống, lộ ra đôi mắt vẫn dấu kín ở trước mặt người ngoài, một trong số đó, cùng một dạng với ánh mắt của Esther, là màu băng lam xinh đẹp, mà bên mắt còn lại, con ngươi rõ ràng là màu đen sâu hút, mà bộ phận tròng trắng mắt, lại lưu chuyển ánh sáng màu đỏ, xem ra thật là kinh người. Hắn rống giận ra tiếng, "Anh đang đồng tình với em sao?"
"Không phải."
"Anh nói láo!"
"Không có."
"Từ nhỏ đến lớn, anh luôn dịu dàng như vậy đối xử với em, bao dung tất cả khuyết điểm của em. Chỉ cần là em thích, đều sẽ liều mạng giúp em lấy được, dù đó vốn là ngươi thích, cũng sẽ không chút do dự nhường cho em. Tựa như em phát hiện anh thích bánh pút-đing mật đào, cho nên cố ý nói mình cũng thích, anh liền mỗi ngày đều cho em phần kia của mình, đến cuối cùng dứt khoát từ bỏ sở thích ăn bánh pút-đing! Luôn là dịu dàng cư xử với em, giống như vô luận em làm cái gì cũng có thể, anh cho rằng như vậy thì là thương yêu rồi sao?!"
"Đó không phải là vậy sao?"
"......"
"Thật xin lỗi, Amya." Đôi mắt trong suốt của Esther không còn lạnh lẽo nữa, trong đó lưu chuyển ấm áp và vẻ mặt áy náy, "Anh chỉ có một người em trai là em, từ nhỏ cũng rất ít chung đụng cùng anh em nhà thân thích còn lại, anh không biết như thế nào mới là phương thức đối xử đúng với em. Nếu như những hành vi này để cho em cảm thấy khổ sở, anh nguyện ý nói xin lỗi."
"...... Nhìn đi! Dù là em cố tình gây sự, anh như cũ là như vậy. Mới nhìn giống như đang nói ‘ em làm cái gì đều là đúng ’, nhưng thật ra là ‘ em làm cái gì cũng là sai, chỉ là anh bao dung em ’!"
Esther: "......" Hắn có chút khốn nhiễu nghiêng đầu, "Amya, sở dĩ em sẽ nghĩ như vậy, chẳng lẽ không phải là bởi vì —— em cho là hành động của mình cũng không đúng sao?"
"......"
"Hơn nữa, anh chưa bao giờ nghĩ muốn đồng tình em, bởi vì em cũng không cần, không phải sao?" Một tay Esther chống sau lưng, chậm rãi ngồi dậy, "Em thật sự bởi vì nguyên nhân huyết thống nên mới không cách nào thừa kế vị trí gia chủ, nhưng chuyện này cũng không hề có nghĩa em là kẻ yếu, anh cũng biết rõ em chưa bao giờ để ý những thứ này." Mặc dù ánh mắt của Amya công bố ra ngoài là "Mù", nhưng sự thật cũng không phải là như thế, nếu như Mạc Vong ở chỗ này, sẽ kinh ngạc phát hiện, màu sắc ánh mắt Amya với lúc Esther lấy ra thanh kiếm kia trong sự kiện đá ác mộng lúc trước tương tự kinh người, đây là một loại thuộc tính ma pháp đặc biệt, di truyền từ chính mẫu thân.
Ma pháp đại diện cho gia tộc Kroos Dell là Hệ Băng, mà theo gia quy —— dưới tình huống bình thường, mỗi một đứa bé của mỗi thế hệ, người có lực lượng Hệ Băng mạnh mẽ nhất mới có thể thừa kế vị trí gia chủ.
Ma pháp là có tính áp đảo, ví dụ như một đôi nam nữ đều có ma lực kết hôn, nếu như ma lực bên nam rõ ràng mạnh hơn bên nữ, như vậy bình thường đứa bé sinh ra sẽ di truyền thuộc tính của phụ thân, ngược lại cũng thế.
Mà thế hệ này của nhà Kroos Dell lại là một ngoài ý muốn, vợ gia chủ, cũng chính là mẫu thân hai anh em họ là vị Ma Pháp Sư cường đại không kém hơn phụ thân bọn hắn, mà thuộc tính ma pháp của bà ấy cũng rất hiếm thấy —— ám. Bình thường vì giữ vững huyết thống thuần khiết, người đứng đầu gia tộc sẽ không kết hôn cùng người có thuộc tính ma pháp thần bí này, nhưng thật đúng là "Tình yêu tới, không ai ngăn nổi" —— xem bọn họ cả ngày lẫn đêm chơi bời lêu lổng đi dạo khắp nơi, hoàn toàn dựa vào con trai tân tân khổ khổ duy trì gia nghiệp cung dưỡng bọn họ, cũng biết đôi vợ chồng này có nhiều ân ái cùng với tương đầu ý hợp —— nói đơn giản, cha mẹ của "Ngải huynh đệ" cứ như vậy bởi vì tình yêu mà kết hợp được.
Nhưng vận khí của bọn họ không tệ, hạ sinh đứa bé thứ nhất —— Esther, thì lại hoàn mỹ mà phù hợp với điều kiện thừa kế gia chủ —— cường đại, trầm ổn, học giỏi, khiêm tốn...... Hai vợ chồng gần như đắp một đống mỹ đức lên hắn, sẽ chờ hắn lớn lên sau đó "Chạy trốn". Dĩ nhiên, Esther cũng thừa kế một bộ phận thuộc tính ma pháp của mẫu thân, cho nên mới có thể sử dụng thanh kiếm thuộc tính hắc ám kia, chỉ là hắn sẽ rất ít dùng, bởi vì một mặt tính chém giết quá mạnh mẽ mặt khác tình cảm quá cường liệt, không phù hợp tính cách trầm ổn của hắn. Mẹ hắn cũng không cảm thấy có nhiều tiếc nuối, con trai nha, có thể làm việc biết kiếm tiền là được, cái khác không sao cả mà!
Dưới tình huống này, đối với đứa bé thứ hai bọn họ sẽ không khẩn trương như vậy, dù là sinh ra trứng, ném cho con lớn nhất ấp trứng là được.
Có lẽ là bởi vì trong lòng cảm nhận được loại cực kỳ không chịu trách nhiệm này, từ lúc Amya vừa ra đời, liền cho thấy thuộc tính hắc ám cường đại, thậm chí giống như mẹ của hắn, thân thể cũng bị nó ăn mòn —— điểm khác nhau chính là, người trước tròng mắt là song hắc, mà hắn thì chỉ có một con mắt là như thế, một con mắt khác, là di truyền gia tộc này Băng Lam. Theo một ý nghĩa nào đó mà nói, tròng mắt như vậy là chứng cứ rõ ràng cho sự cường đại của hắn, nhưng đối với đứa bé không rõ chân tướng mà nói, đôi mắt kinh dị không thể nghi ngờ là vô cùng đáng sợ.
Ở anh trai Esther từ trước đến giờ ôn hòa ưu nhã là hắn liên tục đánh một tháng chiếc hơn nữa bề ngoài xem ra càng ngày càng lạnh ngưng hậu, Amya không chút do dự che mắt lại, hắn cũng không tự ti, cũng không ở tính người khác cách nói, chỉ là không muốn phải nhìn nữa anh trai luôn là một thân bụi bặm về nhà ——đương nhiên hắn rất cường đại, vốn dĩ một địch nhiều khó tránh khỏi làm cho cả người nhếch nhác hoặc là đeo.
Sau đó, anh trai càng thêm yêu thương hắn rồi.
Khi còn bé cảm thấy như vậy rất tốt, tuổi lớn lên, cũng không cảm thấy như vậy có gì không ổn.
Anh trai trời sinh chính là người lãnh đạo, chuyện phải làm là đứng ở trước mặt hắn, mà đôi mắt hắn bị che lại không thấy được con đường phía trước cũng không sao, đi theo anh ấy là được.
Cho đến...... Con đường bọn họ đi bắt đầu khác nhau.
Anh trai muốn từ bỏ kiêu ngạo quỳ gối trước người khác, mà Amya thì không thể dễ dàng tha thứ cho hắn chịu đựng khuất nhục như vậy. Nhưng so với cứng rắn, hắn vĩnh viễn thất bại, thấy anh trai cố gắng như vậy sau khi đoạt được danh hiệu "Người thủ hộ hạng nhất" lộ ra nụ cười, hắn lại muốn, nếu như chuyện này thật có thể khiến anh trai cảm thấy vui vẻ, hơi thỏa hiệp một chút cũng không có gì, dù sao...... Thứ gọi là Ma vương này nói cho cùng đã nhiều năm như vậy chưa từng xuất hiện, bị một "Hư danh" chiếm cứ vị trí trong lòng anh trai mặc dù không thoải mái, thế nhưng dù sao cũng là không thể làm gì.
Ai biết, anh ấy cư nhiên cứ như vậy bỏ nhà ra đi, hơn nữa vừa đi chính là đi ba năm!
Bây giờ mặc dù biết thật ra đây là hiểu lầm nhỏ, nhưng lúc đó chính hắn không hề biết được sự thật mà! Anh trai bỏ nhà ra đi? Quả thực là chuyện không thể nào xảy ra được không? Lúc ban đầu, Amya kiểm điểm mình, có phải thái độ quá kém cỏi hay không, khiến cho người anh chưa bao giờ tức giận với hắn nổi giận; ngay sau đó, hắn cũng nổi giận, người lớn vậy tại sao có thể tùy hứng như vậy, sớm trở lại hắn có thể suy tính sớm một chút tha thứ tên khốn kia; sau đó...... Cuối cùng......
Nói cho cùng, là trong lòng của hắn xuất hiện khe hở, mới có thể khiến người khác nhân cơ hội bước vào.
Vậy mà, dù vậy......
"Anh đã rất rõ ràng em không phải kẻ yếu, như vậy......"
"Em vẫn là em trai anh như cũ. Giữa người thân bảo vệ lẫn nhau và bao dung, chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên sao?"
"......"
"Đối với khi trước không chào mà đi, anh rất xin lỗi." Esther thành khẩn áy náy, "Anh không ngờ bệ hạ sẽ ở một thế giới khác, càng không nghĩ tới hai thời gian ở thế giới chảy khác nhau. Anh vốn tính là, chờ em hoàn toàn khôi phục tỉnh táo sẽ cùng em tốt nhất nói một chút."
Amya chán nản buông tay ra, cũng ngồi ở trên mặt thảm: "...... Bây giờ nói những thứ này, có chút quá muộn chứ?"
"Nói cũng phải." Chàng trai gật đầu một cái, ngay sau đó còn nói, "Nhưng mà, Amya, anh cũng không phải là chưa bao giờ tức giận với em, chỉ lúc trước anh tự nói với mình phải nhẫn nại và khoan dung hơn, nhưng tới hôm nay phát hiện ——" hắn đột nhiên vươn tay, cũng hung ác cho đối phương một đấm, "Có lẽ trực tiếp đánh em mới là phương thứctương đối chính xác."
"......"
Phần hai
Tình bạn của con trai và tình bạn của con gái rất khác nhau.
Giữa con gái ôm một cái hôn một cái lẫn nhau, cái này là dấu hiệu của tình cảm thắm thiết; mà con trai nếu làm như vậy...... Tám phần là kết thúc tình bạn, hai phần còn lại là biến thành Gay, chắp tay mở ra cửa Tân Thế Giới .
Giữa con trai đánh nhau một trận, lần sau gặp lại vẫn là có thể kề vai sát cánh như cũ; mà con gái nếu làm như vậy...... Tám phần là kết thúc tình bạn, còn có một phần là bởi vì một bên là M, còn một phần...... Này hẳn là chân ái nha! Bất khuất thực yêu!
Cho nên nói, "Ngải huynh đệ" đều là con trai thật sự là quá tốt.
Trận đánh lộn này không được dùng ma lực hoàn toàn dùng quyền cước không biết bao lâu rồi mới đặt dấu chấm hết, người thắng đương nhiên là Esther, so sánh với em trai am hiểu sử dụng ma pháp ở khoảng cách xa, hắn cận chiến mạnh mẽ thế nào cũng không thể thua nha, nhưng dù thế, hắn cũng bị không ít quyền cước, bởi vì người nào đó cố ý nhắm vào, trên gương mặt anh tuấn của hắn đầy vết bầm tím ứ đọng.
Mặc dù Amya còn miễn cưỡng giữ vững "Dáng ngoài", trên người lại đau đến khiến cho hắn lệ rơi đầy mặt, toàn bộ xương sườn vốn là không tốt hình như vừa gãy, đau đau, hắn rốt cuộc không nhịn được hừ hừ lên tiếng: "Ngươi thật đúng là anh trai ruột thịt của em sao?" Xuống tay thật là điên rồi.
Esther ngồi dậy, vươn tay vuốt vuốt đầu vai đau nhức: "Không thể giả được."
"......" Run, "Chuyện cười lạnh quá." Tìm ai đổi đây? Tìm ba mẹ không chịu trách nhiệm khốn kiếp sao? Mọi người tìm được được không hả?!
"Anh sợ xuống tay nhẹ, em cho rằng anh xem thường em."
"......" Anh trai thiện lương chính trực của hắn đâu? Đi nơi nào?! Cho nên nói, thế giới kia rốt cuộc là địa phương gì chứ, đem tâm tính anh trai thuần khiết nhà hắn nhuộm thành loại bộ dạng đen như mực này!
"Amya."
"Cái gì?"
"Có nghĩ tới sau khi chữa khỏi vết thương làm cái gì sao?"
"...... Còn không có."
"Vậy sao."
"Anh có đề nghị gì sao?" Amya nhớ, cô gái càng S hơn đó trước khi đi nói, để cho hắn dùng hành động chuộc tội.
"Ưmh, đi bệ hạ nơi đó như thế nào?"
Amya sửng sốt, ngay sau đó hừ nhẹ: "...... Anh ở đây đùa với em hay sao?"
"Dĩ nhiên không phải." Esther nghiêm túc trả lời, "Chỉ là em ở lại chỗ này hình như cũng không có chỗ dụng võ gì."
Không phải sử dụng đến......
Phái không hơn......
Không hơn......
Amya lệ rơi đầy mặt, trong nháy mắt biệt khuất hắn cắn răng nói: "Anh là đang xem thường em sao?!"
"Công việc trong gia tộc là do anh đang quản lý, trước mắt công vụ của bệ hạ do bốn vị Thủ Hộ Giả chúng ta thay phiên làm giúp, còn lại sự việc đều là để cho những người trước đây đểý thay, không có thay đổi gì lớn. Phụ cận quốc cảnh cũng đều đã dẹp yên, không có xung đột xảy ra hoặc là chiến tranh quy mô nhỏ. Mà nếu để cho em trông coi cửa thành hoặc là quét dọn đường Vương Thành, chắc hẳn em ngay cả thành trì lẫn người cùng nhau nổ tung chứ?"
Amya: "......"
"Đi bệ hạ nơi đó đi, nhìn một chút thế giới kia nơi cô lớn lên." Esther nhớ lại lúc đó, khóe miệng nhếch lên một nụ cười yếu ớt, "Đó là một nơi vô cùng kỳ diệu, lại nói rất kỳ quái, lần đầu tiên anh tới thế giới kia thì lại có một loại cảm giác ‘ nơi này mới là cố hương thật sự của ta ’ , Amya, đi xem một lần thôi."
"Coi như cái người này nói gì......"
"Bệ hạ không có phản đối." Giống như nhìn thấu mình em trai đang sầu lo cái gì, hắn nhẹ nói, "Mặc dù có thể trên đầu lưỡi có chút oán trách, nhưng nhất định sẽ an trí em rất thích đáng, tựa như lúc ban đầu cư xử với anh vậy."
"......"
"Hơn nữa, có phần chức trách kia, có thể quan trọng hơn so với thủ hộ Ma vương bệ hạ đây?"
"...... Để em suy nghĩ một chút đi."
Esther gật đầu một cái.
Hắn không cảm thấy đối phương sẽ phản đối, bởi vì bọn họ là anh em.
Mặt khác, hắn vẫn rất có lòng tin đối với võ lực của em trai nhà mình, có nó ở đây, chắc hẳn có thể bảo vệ bệ hạ tốt hơn, dù sao...... tên Mal Đức kia nhìn ngoài mặt hoàn toàn không thể động thủ.
Quay lại, thế lực phía sau còn chưa bị bắt sau này chắc hẳn còn có thể rục rịch ngóc đầu dậy, Amya đã từng bị bọn chúng dụ dỗ sẽ không biết sẽ bị lợi dụng lần nữa hay không. Thân là anh trai, hắn không thể nào nếu để cho em trai gặp phải loại uy hiếp này, làm bạn cùng ác thú ăn thịt trong đầm lầy âm u chưa bao giờ nhận được kết quả gì tốt —— biện pháp tốt nhất không quá mức là khiến Amya tạm thời rời khỏi thế giới này, mà hắn thì nắm chặt thời gian giải quyết tất cả.
"Lại nói, " Amya cầm cái hộp trên đất lên, "Rốt cuộc là bên trong này chứa cái gì?
"Anh cũng không rõ ràng lắm." Esther đi tới một chút, cùng em trai mình vai kề vai ngồi xong.
Amya khẽ đem cái hộp xê dịch về hướng anh mình, khiến nó chia đều gác ở đầu gối hai người. Hắn nhẹ giọng lầm bầm: "Thần thần bí bí......"
"Nguyên nhân chính là như thế, quà tặng mới càng lộ vẻ đáng quý chứ?"
Trước khi mở quà trong lòng luôn thấy thấp thỏm, vui sướng và mong ước, mặc kệ thử bao nhiêu lần, cũng làm cho người ta cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn.
"Ma pháp trận này......"
"Cần điều kiện đặc biệt mới có thể giải trừ, biện pháp giải quyết dùng Ma Văn viết ở trong pháp trận, phải....."
"Chưởng ấn của chúng ta?"
"Xem ra đúng là như thế."
Esther vừa nói, vừa đưa tay phải ra, cùng lúc đó, Amya cùng hắn dán vai ngồi dựa vào cũng đưa tay trái ra. Ngay lúc hai bàn tay giống nhau nhưng lại khác biệt chuẩn xác đặt vào trung tâm ma pháp trận thì cái hộp bỗng nhiên lóe ra một hồi ánh sáng xinh đẹp màu hồng, những mảnh màu vàng bay ra, bay lượn một lát sau đó rơi lên đầu hai người, đầu vai và vạt áo.
Amya vươn tay quơ múa: "Loại vật này thật là đáng ghét."
Esther lại khẽ mỉm cười, mở cái hộp ra, bên trong rõ ràng chứa một cuốn sách thật dầy, hắn đem theo từ đó xuất ra.
"Tại sao chỉ có một?" Cậu em trai tay chậm một bước rối rắm nha! Hắn đây cũng là bị khi dễ rồi sao?!
"Đừng oán trách ngu ngốc, không phải chỉ có một đâu!"
"......" Amya hộc máu, "Anh bị cái Quỷ Hồn kỳ quái gì bám vào người rồi hả?" Có thể tưởng tượng sao? Anh trai vô cùng nghiêm túc của hắn đột nhiên nói mà không có biểu cảm gì này đủ loại là nũng nịu sắc thái câu văn, tương phản quá lớn, đã không phải là tương phản đáng yêu, trực tiếp biến thành tương phản như sấm được chứ?!
Esther trầm mặc một lát sau, trả lời nói: "...... Là mặt trái nắp hộp viết lời nói."
"Hả?" Cậu em trai vừa nghiêng đầu nhìn, phát hiện cuốn sách bị mở ra ở bên trong, lại song song để hai cuốn sổ khác, trên mặt bìa cuốn sổ màu bạc dùng chữ màu đen viết —— tặng cho Amya, mặt bìa sổ màu đen là dùng chữ màu bạc viết —— tặng cho Esther, "...... Đây là cái gì?"
Esther suy nghĩ một chút, lấy cuốn sổ màu bạc ra, quay đầu đưa tới mình em trai trước mặt: "Em."
Chàng trai tóc dài lấy một tay kia cầm lấy, tiện tay lật ra, trong lòng thầm nghĩ: cái người kia đang giở trò quỷ gì?
Rồi sau đó liền thấy câu nói như vậy ——
Amya liếc nhìn, quả nhiên ở giữa khe hở của cuốn sổ kẹp một cây bút lông chim xinh xắn, hơi kiểm tra, hắn phát hiện đây chỉ là bút ma pháp, hoàn toàn không phải lo vấn đề mực nước thấm ra hoặc là không đủ. Cùng lúc đó, hai mục lựa chọn hiện ra ở trên tờ giấy trắng noãn.
Amya hơi cong môi một cái, theo bản năng liền muốn chọn ở chỗ "Hay không".
Amya: "......"
Hắn lặng lẽ câu "Có".
Cầm bút lên, hắn không chút do dự viết bình luận của mình xuống —— cố chấp đến chết ngu ngốc!
Lựa chọn còn phải nói gì nữa sao?
Ừ!
Amya không khách khí chút nào viết —— bên ngoài trong sạch bên trong đen tối cuồng ma tính S!
Ừ!
Amya: "......"
Amya: "......"
Amya: "......" Hắn yên lặng ngẩng đầu, nhìn về phía chàng trai bên cạnh.
Quả nhiên, đối phương đã hơi nhíu nhíu mày, nói: "Amya, lần sau không thể bất kính như vậy đối với bệ hạ."
"......"
Amya: "......" Này! Cái ký hiệu vừa nhìn cũng rất khả nghi đó là chuyện gì vậy?
Hắn đang chuẩn bị nghiêng đầu tìm kiếm ủng hộ, chỉ thấy anh trai mình cư nhiên rất nghiêm túc viết ở phía trên——
Rõ ràng vai kề vai, hai anh em lại cực kỳ có tinh thần chia nhau ra viết câu văn kỳ kỳ quái quái ở trên sổ.
Nếu như cô gái ở chỗ này, tám phần sẽ giơ ngón cái lên, vui vẻ cười nói: "Dù có thế nào, quà tặng các ngươi có thể thích, thật sự là quá tốt!"