Người nữ nô đứng trước mặt đẩy cánh cửa lớn ,Bạch Khởi tiến một bước vào trong,Bạch Khởi sau khi vào thấy trước mặt mình là một cô gái xinh đẹp,một vẻ đẹp quyến rũ rung động lòng người,một vẻ đẹp khiến người ta phải giận sôi lên,giữa hai đầu lông mày cô gái này là một nốt ruồi hồng nho nhỏ,vẻ đẹp thuần khiết trong ánh mắt ngập tràn sự mềm dịu,nàng mặc một bộ váy dài màu hồng phấn ngồi phía trước chiếc đàn cổ,ngón tay thanh mảnh đặt trên dây,ngẫu nhiên quỳ ở đó, trên người nàng toàn thân tỏa ra một mùi hương mê hoặc
Khi nhìn thấy cô gái này Bạch Khởi cuối cùng cũng biết tại sao những tên ngoài kia ai cũng giống nhau điên cuồng giành giật, người con gái thế này quả thật đáng để người ta vung tiền như rác,nếu nói đến ai đó điên cuồng chính là Bạch Khởi trong khoảnh khắc trông thấy một người xinh đẹp như thế cũng bị hấp dẫn vô cùng,con tim bất giác đập mạnh lên
Dĩ nhiên đây không phải,chỉ là đúng thật ừ sâu thẳm linh hồn đến cô gái này Bạch Khởi vừa có cảm giác không kìm nén, thôi thúc nhào bổ tới mà bỏ các lớp quần áo vốn mỏng mảnh đã rách nát trên người nàng,và cảm giác kích động áp dưới thân thể nàng hung hãn chiếm đoạt.
May thay Bạch Khởi vẫn có một khả năng kìm chế nhất định,mặc dù trong lòng như lửa đốt,không ngừng thúc giục Bạch Khởi làm hay là cố gắng nén lại không làm chuyện đó,mặc dù biết cho dù mình có làm như vậy thì cũng chẳng sao,cùng lắm khó tránh khỏi có chút quá cấp sắc, như vậy cũng mất mặt rồi.
"Công tử. Đêm còn dài .Chúng ta còn nhiều thời gian. Để ta gảy cho ngài nghe một bài" Hải Đường ngồi ở đó quyến rũ nhìn Bạch Khởi rồi ngọt ngào nói.
Tiếng nói ấy tựa như lan trầm trong động vắng vô cùng tươi mát. Nó làm cho người ta mê say không có cách nào kiểm được hai bên tai mềm rã, khoan khoái vô cùng.
"Được.." Bạch Khởi gật gật. Sau khi ngẫu nhiên ngồi xuống, cầm một bình rượu trên bàn. Tự rót cho mình một chén sau đó chậm rãi thưởng thức chỉ nhìn thấy mười ngón tay kia của Hải Đường chuyển động. Một bản nhạc thanh tao trong suốt cứ thế mà đến
Bản nhạc này rất hay và êm dịu. Bạch Khởi vô thức chìm đắm mà không biết tiếng nhạc đã dừng từ lâu. Hải Đường từ từ đứng lên tiến về bên cạnh Bạch Khởi.Giơ hai tay đến trước ngực trút bỏ hết váy áo cho rơi xuống đất
Một số thứ hoàn mỹ trên thân thể nàng trong nháy mắt đã lộ trước mặt Bạch Khởi. Điều này đầu tiên khiến Bạch Khởi sửng sốt, nhưng ngay sau đó dục vọng trào dâng. Bất giác có chút miệng đắng lưỡi khô. Sau đó uống một hơi cạn sạch chén rượu ngon.
Lúc này Hải Đường đã tiến lại. Nhẹ nhàng đi cạnh Bạch Khởi, quyến rũ hôn lên môi Bạch Khởi
Một đêm không trò chuyện. Chỉ lưu lại khoái cảm vô hạn và ký ức hoàn mỹ. Tiếng thở gấp thét chói tai vang dội khắp cả viện,cho đến khi hừng sáng hai người mới chầm chậm vào giấc ngủ
Ngày thứ hai tỉnh dậy cũng đã gần đến buổi trưa Bạch Khởi phát hiện chung quanh mình không có một bóng người,chung quanh giường vẫn còn thoang thoảng hương thơm, điều này làm cho Bạch Khởi nhớ lại tối qua điên cuồng,bất giác nở một nụ cười.
Cuối cùng cũng giã từ thân xử nam, điều này làm tâm trạng Bạch Khởi vui sướng,nhưng lúc đó lại có một thanh âm không mấy dịu êm vang lên bên tai Bạch Khởi: " Ha ha cáo biệt thân xử nam thật sự rất hưng phấn có phải không?"
"Liên quan cái rắm ngươi…" Mặc kệ cho cái tên Cửu U không mấy cảm tình kia mà nói thẳng, nhưng bỗng nhiên Bạch Khởi nghĩ đến Cửu U người này vẫn luôn sát bên mình, tương thông với chính mình, trong lòng liền giống như một con mèo bắt được một thứ kì quặc…
Bất giác sắc mặt Bạch Khởi trở nên cổ quái,trong đầu liền hướng về phía Cửu U quát : "Cái tên khốn này, tối hôm qua *** ngươi?!"
"Xem ngươi ***? Con mẹ nó…. Lão tử là người thế nào? Còn nhớ năm đó bên cạnh lão tử vô số mỹ nữ,người đàn bà tối qua không tệ,nhưng so với các nữ nhân của lão tử cũng không hơn gì,lão tử mới lười ** huống hồ….Hê hê...
Cái tên tiểu tử ngươi mơ một giấc mộng xuân mà thôi,lão tử có cái gì để** ?
Lão tử không có hứng thú với nam nhi" Cửu U khinh thường đáp lại,dường như đối với lòng dạ Bạch Khởi cũng khinh thường như nhau,không vui vẻ gì nói.
"Ngươi nói vậy có ý gì?" Bạch Khởi ngay lập tức nhíu mày có chút bất mãn nói
"Ha ha….Có ý gì hả? Cái này không đơn giản, tiểu tử , ngươi chẳng lẽ không biết tối hôm qua ngươi hoàn toàn đang nằm mơ sao? Người đàn bà kia ngay cả một sợi lông ngươi còn chưa động phải? Ha ha ha có điều nhắc tới tiểu tử làm sao mi có thể phát hiện được? Nếu như mi phát hiện cũng sẽ không cùng ta nói chuyện như vậy." Bạch Khởi tươi cười nói
"Sao có thể thế được.... Rõ ràng ta…." Bạch Khởi kinh sợ kêu lên, hiển nhiên không tin đây là sự thực
"Hừ… Ngươi thế nào đã nhớ rõ ràng ngươi cùng nha đầu kia chết đi sống lại mây mưa với nhau có phải hay không? Ha ha ha….
Lẽ nào ngươi không biết trên cái thế giới này vẫn còn tồn tại một loại ma pháp ,còn gọi là tinh thần ma pháp? Mặc dù tinh thần ma pháp chân chính cao thâm đã thất truyền nhưng một số thứ đơn giản vẫn còn lưu lại,cái con nha đầu kia sử dụng cũng là một trong số đó, nó có thể khiến ý chí không kiên định, người tu vi không được nông sâu rơi vào trong hỗn loạn,mượn vào âm luật làm cho đối phương rơi vào trong ảo giác,cho là mình đã làm những chuyện gì,nhưng kỳ thực… Ngươi chẳng làm gì cả,chỉ là nằm trên cái giường này ngủ một đêm mà thôi….. Dĩ nhiên người ta giúp ngươi cởi bỏ quần áo,có điều…không phải nha đầu kia cởi…. mà là mấy nam nhân…. Ha ha ha …." Cửu U cười lớn nói
"Ngươi nói thực chứ?"Trong chớp mắt, mặt Bạch Khởi sa sầm,lạnh lùng hỏi,Bạch Khởi không thích bị người khác lừa gạt hay đùa bỡn,chuyện tối qua khiến Bạch Khởi cảm giác mình thật giống như một con khỉ bị người khác trêu đùa, điều này khiến Bạch Khởi tức giận…vô cùng tức giận. Nguồn:
"Hỏi thừa, tất nhiên là sự thực, lão nhân gia có thể lừa được ngươi không?nhưng con cũng đừng vội vàng đi báo thù, thù chưa kịp báo đã bị người ta xử rồi, cái con nha đầu đó…không đơn giản đâu, ngươi bây giờ không phải là đối thủ của ả,huống chi bên ta không thiếu cao thủ…. Chậc chậc ngươi bây giờ đi rồi..chỉ e chết cũng không biết chết như thế nào,dĩ nhiên có lẽ ả sẽ nhìn mặt hai kẻ kia ở bên cạnh ngươi mà không dám làm thế, nhưng để biến ngươi thành một kẻ ngớ ngẩn thì chắc cũng không phải vấn đề lớn lao gì" Cửu U giọng điệu chế nhạo giống như một chậu nước lạnh dội xuống đầu Bạch Khởi, khiến Bạch Khởi trong chốc lát bình tĩnh trở lại.
Nếu quả đúng như những lời Cửu U nói thì Hải Đường thật đúng không phải đơn giản, thoạt nhìn qua chỉ khoảng mười bảy, mười tám thôi mà đã có thực lực như vậy, hơn nữa lại cam nguyện ở cái nơi này làm một kỹ nữ, hơn nữa đi theo bên cạnh không ít cao thủ,mặc dù không biết nàng làm vậy là vì cái gì, nhưng nhất định mưu kế không nhỏ, lúc này mà mình đi tìm đối phương chỉ gây thêm rắc rối, chắc chắn chỉ lấy trứng chọi đá.
Chuyện này tạm thời giả bộ như không hề hay biết,chờ cho mình có thực lực rồi hãy quay lại lấy lại danh dự mới là lựa chọn tốt nhất….
"Hải Đường…Được lắm.Chuyện ngày hôm nay ta nhớ kỹ,cuộc đời ta hận nhất là bị người khác đùa bỡn,người là người đầu tiên… và cũng sẽ là người cuối cùng. Món nợ này hôm nay ta ghi nhớ, đợi sau này ta với ngươi tính sổ rõ ràng với nhau." Bach Khởi thấp giọng nói,vẻ mặt lúc nói đã trở lại trạng thái bình thường, sau đó rửa mặt mặc quần áo chỉnh tề rồi đi ra ngoài.