Ý thức của cô tỉnh lại từ trong bóng tối hỗn độn, nghe thấy tiếng thời gian chuyển động.
Tiếng gió, tiếng khóc, tiếng củi cháy đôm đốp nho nhỏ, còn có tiếng reo hò, tiếng cười của nhóm người.
Là ai nói chuyện bên tai?
Sau những âm thanh, hình ảnh hiện lên, qua lại đủ loại, nhanh chóng lướt qua trong đầu cô.
Bóng tối biến mất, lạnh lẽo biến mất, trên võng mạc là một tầng ánh sáng lộng lẫy, cô biết -- cô rốt cuộc trở lại nhân gian.
Cô chậm rãi mở hai mắt, đối diện một đôi mắt đen nhánh như đêm đông.
Trước mặt là một người đàn ông trẻ tuổi có mái tóc ngắn màu nâu sẫm, ngũ quan cực kỳ xuất sắc, trên gương mặt trắng lạnh là cặp mắt hẹp dài một mí chứa sự ngờ vực, không nhúc nhích nhìn cô.
Bò sát nhỏ rất gan dạ.
Cô nhìn bốn phía xung quanh, phát hiện bản thân đang ở trong căn phòng vô cùng kì lạ, đồ trang trí và trưng bày đều là những thứ cô chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy.
Không sao, mấy cái này đều không quan trọng.
Cô vốn đang cuộn mình trên bàn học, hiện tại cô thản nhiên đứng lên, ngạo mạn nhìn người đàn ông trẻ tuổi.
"Phàm nhân ngu xuẩn..." Cô ho một tiếng, tập mãi thành thói quen lau vết máu bên miệng: "Nói đi, anh triệu hồi ra Huyết tinh ma nữ vĩ đại là để cầu xin eo dắt đầy tiền, quyền thế ngập trời, hay là vô địch thiên hạ, trẻ mãi không già?"
Mong muốn của phàm nhân không có gì hơn mấy loại cô nói.
Bất luận anh ta đưa ra yêu cầu gì cô đều có lòng tin thỏa mãn, muốn quyền thế, vậy hoán đổi linh hồn, muốn thiên hạ vô địch, vậy uống thuốc, về phần sau khi uống thuốc có nổ tan xác mà chết hay không thì không nằm trong phạm vi lo lắng của nàng, trẻ mãi không già thì càng đơn giản.
Người chết thì trẻ mãi không già, chỉ có thối rữa.
Cô chờ mong nhìn anh, hi vọng anh lựa chọn trẻ mãi không già, nhưng mà anh lại không nói một lời mà nhìn chằm chằm cô.
Ma nữ cảm thấy nhất định là anh ta bị gương mặt xinh đẹp khuynh thành của mình mê hoặc.
Anh nói: "... Cô có thể mặc quần áo xong rồi nói chuyện được không?"
Hóa ra là thân thể uyển chuyển mê người của cô làm cho anh... Cô đắc ý cúi đầu, trông thấy bản thân tay ngắn chân ngắn, còn có cái bụng trắng mập hơi phập phồng, tươi cười cứng ở khóe miệng.
"Có chuyện gì thế này?" Cô nhất thời chưa hoàn hồn lại, ngơ ngác lầu bầu.
"... Tôi cũng muốn biết là có chuyện gì." Người đàn ông trẻ tuổi nói.
Cô vung tay lên, một quyển sách cổ bìa màu đỏ gạch vẽ ma pháp trận tự dưng xuất hiện, nó dừng lại trong không trung khoảng hai giây rồi bị lực hút của trái đất kéo rơi xuống đất.
Trang giấy ố vàng bên trong và bìa ngoài màu đỏ gạch rơi ra, trang giấy trống trơn không một chữ rơi lả tả đầy đất
Nàng chết đứng người, sau một lúc lâu, ngẩng đầu căm tức nhìn người đàn ông trẻ tuổi: "Anh làm gì với tôi?!"
Người đàn ông hỏi lại: "Cô là Huyết tinh ma nữ vĩ đại, tôi là phàm nhân ngu xuẩn, tôi có thể làm gì với cô?"
Có lí có căn cứ, khiến người ta tin phục.
Cô tạm thời đè xuống sát khí trong lòng, phất tay, muốn làm sách ác ma khôi phục nguyên trạng.
Trang sách bên trong và bìa ngoài nằm dưới đất vẫn không nhúc nhích, bò sát nhỏ thì không chớp mắt nhìn chăm chú vào cô, cảm giác xấu hổ xông lên đầu.
Cô giả vờ tức giận: "Anh không phát hiện tôi vẫy tay sao? Mau nhặt sách của tôi lên, làm hỏng một trang tôi cũng không tha cho anh!"
Anh đi tới, sau đó -- nhấc cô xuống, đặt trên mặt đất.
"Tự đi mà làm." Anh lạnh lùng nói xong, xoay người bước đi.
"Anh đi đâu đó!" Cô thật sự nổi giận.
Huyết tinh ma nữ làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật, nước mắt ròng ròng im hơi lặng tiếng vậy mà ở chỗ một bò sát nhỏ bị ngỗ nghịch, thật sự là vô cùng nhục nhã!
Nghĩ đến đây, cô quyết định cho anh một liều "trẻ mãi không già", ma pháp hệ thủy cấp bậc đại sư nhấc tay là được.
Phun ra --
Một con giun nước bắn tới lưng bò sát nhỏ.
Cô ngây dại.
Bò sát nhỏ dừng bước, xoay người, đen mặt nói: "Cô phun nước miếng tôi?"
"Không phải tôi! Tôi không có! Đừng nói lung tung!" Cô phản xạ có điều kiện phủ nhận.
Bò sát nhỏ mang theo biểu cảm bán tín bán nghi xoay người, cô lập tức nâng tay lại vung ra một ma pháp hệ hỏa cấp bậc đại sư.
Cháy nào bò sát nhỏ!
Xoẹt --
Một đám lửa bằng hạt đậu nành như say rượu, lượn cong một đường, va vào chỗ bò sát nhỏ bị giun nước làm ướt nhẹp, còn chưa kịp thiêu cháy đã dập tắt.
Cô thử lại một lần nữa ném ra ngọn lửa, bốn năm ngọn lửa nhỏ suy yếu nửa đường rơi xuống, rơi trên sàn gỗ trơn bóng, lưu lại vài đốm đen bắt mắt.
Làm sao có thể? Làm sao có thể!
Cô ngơ ngác ngẩng đầu, mỉm cười vơi bò sát nhỏ mặt nặng như chì:
"Tôi chỉ muốn hong khô quần áo ướt của anh ấy mà..."
Ngu Trạch: ... Ha ha.
Nói đến tên Ngu Trạch, ở trong giới giải trí Trung Quốc xem như không người không biết không người không hay.
Lúc nhân khí của anh còn thời kì mạnh mẽ, fan hoạt động trên Weibo lên tới triệu, tùy tiện tham dự một hoạt động cũng có thể làm tắc nghẽn hệ thống giao thông phạm vi mười dặm, ngũ đại tạp chí dành cho nam, tài nguyên mà các đại tiểu sinh tranh giành nhau tùy anh lựa chọn, bên nhãn hiệu tự mình đưa tới cửa. (Ngũ đại tạp chí: GQ, Esquire, L'Officiel Hommes, Bazaar Men's Style, Elle Men)
Thời điểm sắp xếp thứ tự "Tứ đại lưu lượng" thế hệ trẻ, Ngu Trạch vĩnh viễn là người đứng đầu.
Thật đáng tiếc, đây đều là quá khứ rồi.
Hiện tại Ngu Trạch chỉ là một thần tượng hết thời Weibo có triệu fans mà thôi -- trong triệu fans từ triệu fans tụt xuống còn sót lại, anh đoán có một nửa là fan cương thi công ty mua cho anh.
() Fan cương thi: Kiểu fan chỉ follow rồi để đó, hoặc là những người được dùng tiền mua để tăng view tăng like.
Thảm hại hơn hết thời là, anh còn hãm sâu vào vòng xoáy bê bối.
Bê bối cũng được, anh còn vận xấu quấn thân.
Một quyển sách không hiểu làm sao xuất hiện trong nhà anh, một quyển sách ma pháp trên gáy sách dán nhãn "¥. " thành tinh-- thành tinh thì thôi đi, còn phun nước miếng với anh.
Con sách tinh nước ngoài tóc vàng da trắng này ít nhất cũng là loại mấy trăm năm trước thành tinh, không chỉ không kiến thức, còn nói nhảm, bắt cô mặc quần áo chỉ có thể xem như khó khăn nhỏ, tai nạn thật sự là sau khi ra cửa.
Thấy thang máy khép mở --
Σ( ° △°|||)︴: "Là ai đang thao túng tấm sắt ăn thịt người này ? !"
Thấy đèn treo thuỷ tinh lộng lẫy --
Σ( ° △°|||)︴: "Đây là đá ma pháp tuyệt thế gì!"
Thấy người mặc trang phục nhân vật phát tờ rơi ven đường --
σ'▽′)σ: "Ha ha, thứ xấu xí."
Thật vất vả lừa cô vào xe, di động của anh bỗng vang lên --
(╬▔ 皿 ▔): "Nơi này quả nhiên có mai phục!"
Xèo xèo xèo -- mấy ngọn lửa nhỏ trống rỗng hiện ra, mắt thấy sắp rơi xuống trong xe, bị Ngu Trạch tay mắt lanh lẹ dập tắt.
Anh không thể nhịn được nữa, tức giận nói: "Tôi cảnh cáo cô, đừng có mà dùng ma pháp linh tinh nữa!"
Sách tinh thấy anh tức giận, lại giống như cuối cùng tìm được mạch máu của anh, nở nụ cười đắc ý, mười đầu ngón tay trắng trẻo mập mạp đều bốc lên ngọn lửa nho nhỏ yếu ớt.
Cô có một gương mặt tròn mũm trẻ con, nụ cười xinh đẹp đáng yêu, mái tóc dài mềm mại lấp lánh ánh vàng dưới ánh mặt trời ngày xuân, con ngươi màu xanh tím như đoá hoa sen xanh mới nở rộ trong nước, trong vành mắt trong suốt ướt át hoạt bát đổi tới đổi lui.
Chỉ nhìn bề ngoài, cô như tiểu thiên sứ hạ phàm, lời cô nói lại là lời của tiểu ác ma vung cây đinh ba trong địa ngục: "Hiện tại! Ngay bây giờ! Tôi ra lệnh cho anh quỳ xuống xin lỗi Huyết tinh ma nữ vĩ đại, bằng không tôi sẽ thiêu rụi toàn bộ mọi thứ chỗ này!"
"..." Cháy đi cháy đi, nổ mạnh là tốt nhất, để cô lên trời sóng vai cùng mặt trời.
Tác giả có lời muốn nói:
Thiết lập nhân vật của nữ chính là ma nữ, ma nữ, ma nữ, ma nữ lớn tuổi thường gặp, còn đang thời kì phản nghịch.
Không có khả năng gặp mặt đã hỏi nam chính có muốn trợ giúp nổi tiếng trở lại mà không trả giá, không có khả năng đỡ cụ già qua đường, không thể là em gái dịu dàng ngọt ngào yếu đuối, trước khi nuôi dạy cẩn thận, tuyệt đối không thể.
Thiết lập nhân vật như thế, làm dâu trăm họ, không gắng được đến khi nữ chính chuyển biến, vậy im lặng bỏ truyện, đừng tổn thương lẫn nhau.
Q: Tính cách nữ chính từ đầu đến cuối đều như thế sao?
A: Không, đây là câu chuyện tình yêu gà bông anh tốt với em, em sẽ tốt với anh.
Cũng không tiếp tục đáp lại bất luận vấn đề gì liên quan tới thiết lập nhân vật của nữ chính.