Tần Thiên từng bước ba trượng, hành tẩu ở bên trong di tích cổ.
Hắn không có bản lĩnh như Lôi Đình, chỉ có thể dựa vào mắt thường từ từ tìm kiếm.
Sau nửa canh giờ, Lôi Đình cùng hắn tìm tòi nhiều lần cũng không phát hiện manh mối hữu ích nào.
“Trong dự liệu, không cần để ý. Hiện tại không bị ai quấy rầy, ngươi hãy chuyên tâm tu luyện.Ta đoán cao thủ cửu đại môn phái, rất nhanh sẽ phát hiện ra chỗ ẩn nấp của chúng ta”
Tần Thiên không nói hai lời, tùy ý tìm một khối đá lớn ngồi xuống, chuyên tâm tu luyện.
Những ngày tới đối với hắn mà nói, cái hắn cần nhất chính là thời gian.
Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, Tần Thiên tin tưởng mình có thể đủ lớn mạnh, khi đó cũng sẽ không bị người ta đuổi giết cả ngày mà chạy trối chết.
Lôi Đình đứng cách đó không xa, nhìn về phía tịch dương, vẻ mặt cô đơn, cùng với dĩ vãng có bất đồng rất lớn.
"心随离人去, 身乃浮萍寄, 信拆犹在耳, 奈何轻相弃. . ."
"Tâm tùy ly nhân khứ, thân nãi phù bình ký, tín sách do tại nhĩ, nại hà khinh tương khí. . ."
A Vít tạm dịch:
Tình nồng vốn thuộc về chàng
Hồng nhan tựa mảnh bèo trôi mặc dòng
Lời thề son sắt một lòng
Dẫu cho sỏi đá rêu phong mỏi mòn.
点点忧伤, 在这日落黄昏, 天色将暮的时刻, 徘徊在那寂静沙漠之中.
(Điểm điểm ưu thương, đạm đạm thanh sầu, tại giá nhật lạc hoàng hôn, thiên sắc tương mộ đích thì khắc, bồi hồi tại na tịch tĩnh sa mạc chi trung)
Thiên cổ tình ái, vạn cổ anh hùng, buồn vui vui buồn, tất cả trở nên hư không ...
Bóng đêm đã tới, hàn khí tập nhân.
Sâu trong sa mạc, ban ngày nhiệt độ ấm áp, nhưng khi về đêm, từng đợt gió lạnh thổi qua, rét buốt thấu xương.
Tần Thiên từ trong tu luyện tỉnh lại, cảm giác được nhiệt độ hạ xuống, chân khí trong cơ thể bao trùm lấy toàn thân, thực lực vừa tiến thêm rất nhiều.
Ở bên trong thời không hỗn độn tại Khởi Nguyên chi địa, Tần Thiên lĩnh ngộ được rất nhiều, chiếm được bí pháp tu luyện huyết hải, và cũng đã dung nhập vào Cửu Huyền tâm pháp.
Dị tượng Long phi Phượng vũ cùng Long bàn Hổ cứ nói rõ tu vi Tần Thiên vừa tiến lên một bước dài, còn muốn tiếp tục tích lũy chân khí, tiến vào cảnh giới Chân Nguyên hẳn không thành vấn đề.
Lôi Đình đứng ở xa xa, bóng dáng có chút cô độc.
Tần Thiên cũng không quấy rầy hắn, mà lấy ra một cái túi, thả ra một đống lớn khí thạch.
Hiện tại, Tần Thiên đối với Cửu Huyền tâm pháp lĩnh ngộ đã rất cao, nhưng tu luyện cần tích lũy, đặt biệt từ Khí Biến cảnh tới cảnh giới Chân Nguyên, lực nén nghìn lần tương đối kinh người.
Nếu tích lũy không đầy đủ, một cửa ải này rất khó đột phá.
Bắt đầu từ Phổ Độ tự cho đến khi gặp gỡ Hoa Dục Vũ, trên người Tần thiên đã góp nhặt được một ít đan dược cùng khí thạch, nhưng vẫn chưa có thời gian phục dụng.
Những đan dược kia lấy tiểu nguyên đan làm chủ, mà cảnh giới của hắn quá thấp, nên không thể phục dụng được.
Chỉ có thể hấp thụ khí thạch. Đây là cách thích hợp nhất để Tần Thiên tăng cường thực lực.
Dĩ nhiên, bản thân Tần Thiên cũng là một bảo tàng, vô luận là Thúy Ngọc quả, hay là Tiên Tuyền thạch nhũ, Thất Thải thánh huyết, đều ẩn chứa năng lượng kinh người, hắn nếu có thể hấp thụ hoàn toàn, thực lực chắc chắn sẽ đạt tới mức kinh nhân.
Đáng tiếc tu vi hiện giờ của Tần Thiên quá thấp, căn bản một lúc không thể tiêu hóa được, vì vậy hút lấy chân khí từ trong khí thạch là thích hợp nhất.
Hoa Dục Vũ từng tặng Tần Thiên một phần hậu lễ, cho hắn hơn nghìn khối khí thạch, toàn bộ được thu vào trong bao tải.
Lúc ấy, Tần Thiên cắt được một trăm tám mươi khối khí thạch, hấp thụ một trăm tám mươi đạo chân khí, để cho chân khí trong cơ thể tăng lên gấp nhiều lần, thực lực tổng thể tăng mạnh.
Hôm nay, Tần Thiên nóng lòng muốn tăng lên thực lực, một hơi đem toàn bộ khối thạch trong bao vải đổ ra, xếp thành một tòa núi nhỏ, trong đó không thiếu một chút nguyên thạch.
Cẩn thận phân biệt, Tần Thiên đem nguyên thạch cùng khí thạch tách ra, mất gần hai canh giờ.
Kết quả tìm ra bảy mươi năm khối nguyên thạch, thu hoạch cũng lớn a.
Còn lại chiếm đa phần là khí thạch, vượt qua khối, đối với cảnh giới của Tần Thiên bây giờ, chính là một khoản quý giá nha.
Cất xong nguyên thạch, Tần Thiên bắt đầu cắt thạch.
Lấy tu vi của hắn hiện giờ, phất tay một cái khí thạch bay lên, vây quanh hắn bay lượn.
Tần Thiên tâm tư vừa động, thủ pháp ngự vật lăng không được hắn hoàn toàn khai triển, một bên cắt thạch, một bên vận dụng thủ đoạn cảnh giới Khí Biến, đem các loại chiêu thức dung hòa nhập thành một, luyện công.
Dưới bóng đêm, chỉ thấy từng khối thạch quay bốn phía chung quanh Tần Thiên, bay lượn lúc cao lúc thấp.
Tần Thiên thân tự như du long, hay tay như hổ, trên mặt đất bay lượn, qua lại không ngớt.
Đầu ngón tay bắn ra từng đạo ngũ thải chân khí, hoặc gọt, hoặc bổ, hoặc điểm, hoặc đánh, tác động lên khí thạch, rút lấy chân khí bên trong khí thạch.
Vừa mới bắt đầu, số lượng khí thạch trên người Tần Thiên chỉ có vài cái, về sau biến thành mười mấy, càng về sau số lượng càng nhiều.
Những khí thạch này có đường kính vài thước, có một số nặng ít nhất mấy trăm cân, bị Tần Thiên lăng không ngự vật như vậy, tuyệt đối kinh người.
Cho dù là cao thủ Chân Nguyên cảnh, cũng không thể một hơi không chế mấy chục khối thạch lớn như vậy, lại còn quay quanh người hắn.
Lôi Đình xa xa nhìn lại, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, Tần Thiên mặc dù cảnh giới không cao, nhưng cùng cảnh giới với hắn, tuyệt đối là yêu nghiệt trong yêu nghiệt, cường đại đến mức làm cho người ta khó có thể tin được.
Cao thủ Khí Biến cảnh bình thường, trước khi tiến vào cảnh giới Chân Nguyên, dù chân khí trong cơ thể thâm hậu. nhiều lắm cũng chỉ lăng không khống chế mấy khối khí thạch đạt mấy trăm cân, nhưng phạm vi di động nhỏ mà thôi.
Còn giống như Tần Thiên đang ung dung thoải mái không chế mười mấy khối thạch ở giữa không trung bay lượn, không nói đến trình độ chân khí thâm hậu, chỉ cần loại thủ pháp này cũng không phải người thường có thể nắm giữ.
Điểm này, Tần Thiên phải cảm tạ Cửu Huyền tâm pháp, nó tuyệt đối là siêu phàm nhập thánh, cùng người khác bất đồng.
Một đêm này, Tần Thiên cứ như vậy vượt qua, sáng sớm tinh mơ, bốn phía chung quanh hắn là một đống khí thạch đã vượt qua trăm khối.
Lôi Đình lại một lần nữa động dung, nhưng không có nói gì, ngược lại xoay người nhìn phía xa xa.
Sâu trong sa mạc rất yên bình, trừ bão cát ra, cũng không có một bóng người nào tiến vào.
Tần Thiên chuyên tâm tu luyện, hắn đem việc cắt thạch trở thành một loại rèn luyện, khí động, thân động, tâm động, ba loại kết hợp, hiệu quả rất không tệ.
Liên tiếp ba ngày, Tần Thiên ở đây vừa cắt thạch, vừa tu luyện, một hơi cắt sạch đống khí thạch đang có, hấp thụ hơn một ngàn năm trăm đường chân khí, thực lực đạt đến mức độ kinh nhân.
Ba ngày thời gian, Tần Thiên thực lực tăng lên gấp mấy lần, vẫn như trước vẫn là cảnh giới Khí Biến, cũng không tiến vào cảnh giới Chân Nguyên.
Tần Thiên đối với chuyện này có chút ngoài ý muốn, trải qua suy nghĩ cẩn thận, thấy có quan hệ đến thể chất của mình, thái cổ Bất Diệt Thể chính là căn cơ của hắn, để cho thân thể hắn vượt qua thường nhân không chỉ gấp mười lần.
Ba ngày tu luyện, làm cho khí hải của Tần Thiên lớn mạnh gấp đôi, hải dương màu xanh đậm mãnh liệu mà mênh mông, lốc xoáy xanh đậm ẩn lực lượng mạnh mẽ.
Tâm lốc xoáy phát ra khí trụ màu sắc rực rỡ, không còn là một màu xanh đậm, nay đã nhiều hơn một vài màu sắc khác nữa.
Nguyên nhân, trong những khí thạch kia ẩn chứa thuộc tính chân khí khác nhau, vì thế sắc thái cũng mang màu sắc khác nhau.
Tần Thiên mặc dù có thể bọn chúng luyện hóa, nhưng cũng có thể giữ lại chúng.
Thậm chí đem chân khí bản thân chuyển thành chân khí có thuộc tính khác nhau, do đó chuyển biến sắc thái, làm người ta đoán bắt không ra.
Cửu Huyền tâm pháp theo thực lực của hắn gia tăng mà càng phát ra huyền diệu của nó, càng ngày càng lớn mạnh, càng ngày càng thần bí.
Hoàng hôn buông xuống, Tần Thiên vẫn ở trong di tích cổ luyện công