Nghiêm Cái khó khăn lắm mới tỉnh lại, đúng lúc Đoạn Bắc ngồi xuống bên cạnh.
"Tỉnh rồi?"
"Ừ."
Đoạn Bắc hừ nhẹ một tiếng, mỉm cười: "Phát sốt sao không nói? Người không biết lại nghĩ Bắc Mạch bóc lột bòn rút nghệ sĩ, không cho cậu nghỉ ngơi, truyền ra ngoài để nhóm Cái Phạn tới official weibo xé tan tác hả?"
Nghiêm Cái ngồi dậy dựa vào giường, nhìn đuôi mắt nhăn nhăn của lão cáo già, không có mấy sức lực trả lời: "Không phải cũng tốt à? Về sau có thể tuyên truyền theo con đường chăm chỉ nỗ lực."
"Thôi tôi xin," Đoạn Bắc lập tức từ chối: "Tôi còn chờ cậu kiếm tiền cho tôi đấy." Hắn nói đến đây ý cười càng đậm: "Còn nhanh hơn tưởng tượng của tôi, tối hôm qua bên shine đã liên hệ, chỉ đích danh muốn hợp tác với cậu."
Nghiêm Cái gật đầu, đầu óc vẫn hơi mơ hồ.
Đây vốn là chuyện trong dự kiến, anh cũng không quá bất ngờ, chỉ hỏi Đoạn Bắc: "Bên Lý Cần thế nào?"
" triệu đã được gửi đến tài khoản của cậu." Đoạn Bắc thấp giọng cười: "Nổi Gió sắp chiếu xong rồi.
Đang tích nhiệt, chờ kết thúc phát sóng là cho hắn lên tít báo, tha hồ bạo."
"Đừng." Sắc mặt Nghiêm Cái tái nhợt, đến gần tai Đoạn Bắc, không biết là nói chuyện gì.
Lúc Đoạn Bắc đi ra, Điền Túc vừa khéo mang canh đến.
Trợ lý của Đoạn Bắc cũng ở bên ngoài, thấy hắn thì lập tức lại gần, đưa điện thoại cho Đoạn Bắc.
Đoạn Bắc không nhìn tên người gọi, cứ thế bắt máy.
"Anh đang ở đâu?" Bành Lợi hỏi trực tiếp.
"Đi thăm người ốm." Đoạn Bắc hỏi: "Có chuyện gì?"
Bành Lợi nghe vậy thì dừng một lát rồi mới hỏi tiếp: "Thăm ai?"
"Bành Lợi." Đoạn Bắc tức giận đến mức muốn cười: "Cậu nói xem, từ bao giờ ông chủ phải báo cáo hành trình cho nhân viên vậy?"
"Tôi chỉ là muốn biết —"
"Rồi rồi," Đoạn Bắc không còn kiên nhẫn rào trước đón sau với hắn, đi thẳng vào vấn đề: "Tôi nói thẳng với cậu vậy.
Lão Lâm xin nghỉ làm phẫu thuật nên tôi giúp cô ấy quản lý nghệ sĩ.
Sức khỏe cô ấy không tốt, cần giảm bớt công việc.
Người dưới tay cô ấy, nếu tôi thích, tôi sẽ tự mình dẫn dắt, hiểu chưa?"
Bành Lợi vô cùng kinh ngạc trước sự thẳng thắn của Đoạn Bắc.
Hắn càng cảm thấy nguy cơ rình rập từ bốn phương tám hướng, như muốn nuốt chửng cả người hắn.
Hắn khàn giọng, nghe Đoạn Bắc ở đầu dây bên kia nói như phán tội tử hình: "Tôi rất thích Nghiêm Cái, nếu không có gì bất ngờ thì về sau tôi sẽ dẫn dắt cậu ấy.
Cậu ấy là người tôi tự mình tới phim trường ký hợp đồng, có thực lực, diễn xuất có thể nói là xuất sắc so với những người đồng lứa.
Cũng rất biết điều, nghe lời, đôi khi hơi thất thường nhưng không quá tùy hứng."
Hắn cười, đột nhiên chuyển chủ đề, hỏi ngược lại: "Cậu biết công ty phải bỏ ra bao nhiêu tiền của và nhân lực vì sự kiện đua xe gây tai nạn của cậu năm ngoái không?"
"Bảo trợ lý gửi báo cáo kiểm tra sức khỏe của cậu cho tôi.
Nhớ chú ý giữ gìn sức khỏe." Đoạn Bắc chốt một câu rồi cúp máy.
Bành Lợi ném điện thoại lên tay trợ lý, một cơn nóng nảy như mọi ngày.
Hắn cau mày hỏi: "Báo cáo kiểm tra sức khỏe tháng này đã chuẩn bị xong chưa?"
"Xong rồi ạ." Trợ lý vâng dạ gật đầu, lại nói: "Em giúp anh gửi cho anh Bắc."
Bành Lợi gật đầu, không kiên nhẫn bảo trợ lý đi ra ngoài.
Hắn nằm phịch trên sô pha, trong đầu bỗng nhiên lóe lên gương mặt của Nghiêm Cái.
Hình ảnh Nghiêm Cái hung hăng giẫm đạp hắn.
Thật lâu sau, Bành Lợi cầm điện thoại mà trợ lý đặt bên cạnh, bấm một dãy số rồi gọi đi.
Rất nhanh đã có người bắt máy.
Hắn nhắm mắt, chậm chạp mở miệng: "Chuyện lần trước anh nói, tôi đồng ý."
Ngày đầu tiên sốt cao đến . độ, sang ngày hôm sau Nghiêm Cái vẫn còn ngây ngấy sốt nhưng vẫn chủ động đến đoàn phim.
Hôm nay Thẩm Du Tâm vẫn nghỉ.
Phát sốt không làm ảnh hưởng đến trạng thái, cảnh quay của Nghiêm Cái diễn ra khá thuận lợi.
Anh bớt chút thời gian lên Wechat, nhận ra từ hôm qua đến giờ không hề có tin nhắn mới được gửi đến.
Nghiêm Cái thoạt nhìn như không hề để ý, tiếp tục đi đóng phim.
Tối đến, Điền Túc thấy anh nhìn chằm chằm điện thoại một lúc, ngón tay giữ trên màn hình rất lâu mà không gõ ra một ký tự nào, chỉ ngơ ngác nhìn, sau đó lại tắt máy.
Buổi tối Nghiêm Cái mới nhận được điện thoại của Diêu Đa Ý.
Năm ngoái cả hai người đều đi viếng mộ, có điều lần nào cũng là một người đi buổi sáng, một người đi buổi chiều, vì vậy luôn không gặp nhau.
Năm nay cũng đến mà không hề hẹn trước, tuy không gặp nhưng vẫn gọi điện hỏi thăm.
"Hôm nay tôi mới nhìn thấy màn trình diễn của cậu trong buổi dạ tiệc của Duệ Sĩ, rất tốt.
Mấy đạo diễn tôi quen có mặt ở đó đều nhắc đến cậu."
"Vậy ạ." Hôm đó có quá nhiều người.
Nghiêm Cái không để ý lắm nhưng có nhận ra đạo diễn Thẩm từng cùng uống rượu và chủ động lên tiếng giúp anh trên Weibo khi trước.
Đạo diễn Thẩm trước khi uống rượu là một người, sau khi uống rượu lại là một người khác.
Có điều dù tối hôm đó hắn tỏ ra cực kỳ lạnh lùng nhưng Nghiêm Cái vẫn nói chuyện được vài câu.
"Ừ." Diêu Đa Ý ho khan hai tiếng rồi mới nói tiếp: "Trước giờ cậu vẫn chưa từng lên màn ảnh lớn, áng chừng rất nhanh sẽ có người đến tìm cậu đóng phim điện ảnh.
Nhớ xem xét kĩ càng, chọn kịch bản nào tốt vào đấy."
Hắn nói đến đây lại bổ sung một câu: "Nếu không chọn được có thể hỏi tôi hoặc là hỏi Lâm Kỳ Chinh."
"Vâng", Nghiêm Cái đồng ý, nói lời cảm ơn, nhắc hắn giữ gìn sức khỏe rồi mới cúp máy.
Nghiêm Cái quả thật nhận được lời mời từ một bộ phim điện ảnh.
Anh vốn có thể không cần diễn bộ phim thần tượng vườn trường hiện tại...!Chỉ vì Lý Cần thọc gậy bánh xe mà phía đạo diễn lập tức rút lại lời đề nghị, vài đại ngôn khác cũng không còn.
Nếu không anh cũng không muốn xử đẹp Lý Cần như bây giờ.
Kịch bản được gửi đến, Nghiêm Cái đóng vai nam phụ.
Nội dung chủ yếu là câu chuyện về lực lượng gìn giữ hòa bình.
Nhân vật của Nghiêm Cái tên Đường Miểu, là người sống thu mình, không hòa đồng, im lặng ít nói, không giao thiệp nhiều với người khác, là một quân nhân có thói quen sạch sẽ.
Sau khi kết thúc nhiệm vụ, việc đầu tiên hắn làm là đi tắm.
Theo kịch bản, một người như vậy lại dùng vẻ mặt không chút cảm xúc ôm một đứa bé cả người đầy bùn đất và vết thương, hết lần này đến lần khác bôi thuốc cho đứa bé; tại thời điểm mấu chốt lại có thể xông ra, phối hợp ăn ý với đồng đội.
Cuối cùng, trong một lần làm nhiệm vụ, hắn lại đẩy nam chính vẫn hay khắc khẩu với bản thân ra ngoài, một mình bị vùi lấp dưới nền đất.
Đường Miểu bẩm sinh đã ưa sạch sẽ, trước khi chết còn cố gắng lau vết bùn và máu trên mặt.
Chỉ là máu vẫn chảy mãi không ngừng, dù hắn có lau thế nào cũng không thể sạch được.
Nghiêm Cái dành thời gian đọc xong kịch bản, tốc độ không tính là quá nhanh.
Lịch trình đóng phim đã có, cách thời gian anh quay xong "Cổng Trường" khá xa.
Đoạn Bắc thảo luận thời gian thử vai với đạo diễn xong, chuyện này coi như tạm định như vậy.
Mấy ngày này, những tin tức trái chiều về Lý Cần xuất hiện càng lúc càng nhiều, nào là kênh kiệu, diễn xuất kém, không kính nghiệp...!Như thể người đời bỗng nhiên phát hiện ra một nhân vật như Lý Cần, tất cả đều bắt đầu dìm hắn xuống.
Người đại diện điều tra nơi tung tin, kết quả tra được có Bắc Mạch là trong dự kiến, mấu chốt là ngoài ra còn có cả Bác Duy.
Bắc Mạch thọc gậy thì thôi, bên Bác Duy lại kiên quyết không buông tay.
Bên đó không thiếu tiền cũng không muốn đàm phán, quả thật chính là cái thùng sắt.
Hắn cũng không biết Lý Cần rốt cuộc đắc tội vị đại gia Bác Duy như thế nào khiến chuyện đến nông nỗi này.
Vốn đã tính toán tốt, hiện tại bị đánh cho không ngẩng mặt lên được.
Người đại diện vò đầu bứt tóc, cảm thấy mình sắp điên đến nơi.
Mấy ngày trước Lý Cần bị xách về nhà.
Vợ hắn là người hiền lành, bình thường lúc nào cũng nghe theo Lý Cần, cũng hỗ trợ hắn rất nhiều, thế nhưng lúc này lại đột nhiên nhanh nhạy, đầu tiên là kiểm tra điện thoại, xem lịch sử trò chuyện, phát hiện ra người thứ ba, còn cả người thứ tư...!Thậm chí còn nhiều hơn.
Vợ hắn đã cố gắng nhẫn nhịn, vấn đề là mấy ả tình nhân liên tục thích tự tìm đường chết, nhiều lần gọi điện thoại đến chất vấn Lý Cần, còn để vợ hắn bắt gặp.
Kẻ thứ ba mà chẳng có tự giác của kẻ thứ ba, giọng điệu còn vênh váo ngang ngược, khác hẳn miệng lưỡi như bôi mật lúc ở trên giường với Lý Cần.
Người vợ vun vén cho Lý Cần bao nhiêu năm, đầu tư vào hắn nhiều như vậy, gặp chuyện này tức gần chết, sao có thể cam tâm? Phụ nữ một khi đã hết hi vọng lập tức sẽ không hiền lành nữa.
Hai người ở nhà gây gổ, ghê tởm hơn là Lý Cần phát điên còn đánh vợ mình bị thương.
Người vợ giận dữ bỏ về nhà mẹ đẻ, kiên quyết đòi ly hôn.
Tất cả những ủng hộ, đầu tư cho sự nghiệp của hắn đều không còn tồn tại.
Sự nghiệp đã rối tinh rối mù như vậy, cá nhân Lý Cần còn là một tên cặn bã, làm hại cuộc đời vốn dĩ rất tốt đẹp của một cô gái.
Không những thế, chuyện này còn để phía truyền thông bắt được.
Người đại diện phải bỏ ra bao nhiêu công sức, chạy tới cầu xin vợ Lý Cần rất lâu thì người ta mới đồng ý tạm thời không tiết lộ chuyện ra ngoài.
Người đại diện thật sự muốn đánh Lý Cần một trận.
Việc bị nhốt ở WC lần trước căn bản không tố cáo được.
Thứ nhất là không có camera theo dõi, thứ hai là không dám, nếu tố cáo...!Chỉ sợ không riêng gì Lý Cần, đến hắn cũng sẽ đầu rơi máu chảy.
Cảm giác bực bội này vô cùng khó chịu.
Hắn cảm thấy Lý Cần chính là tên oan gia xuất hiện chỉ để đày đọa hắn.
Vốn nghĩ "Nổi Gió" phát sóng xong có thể nghỉ ngơi một lúc, thế nhưng người đại diện lại nhận được mấy tin nhắn.
Thế nào là chó cắn áo rách?
Số điện thoại khác nhưng vẫn là người dùng ẩn danh, giọng văn vẫn gợi đòn như cũ.
Người dùng ẩn danh: Bạn đã thức khuya nhiều ngày, lao lực vì nam cặn bã đến mức ốm yếu hao gầy? Bạn bị bao nhiêu bình luận ác ý công kích, trong lòng tràn đầy uất hận với nam cặn bã, chỉ muốn một đao tiễn hắn về Tây Thiên?
Người dùng ẩn danh: Hôm nay, công ty chính thức ra mắt dịch vụ cao cấp sao.
Dịch vụ số : Tin hot nam cặn bã ly hôn, giá bán triệu cực kỳ hữu nghị, không mua nhất định hối hận, cam kết tuyệt đối không lừa đảo ^_^.
Dịch vụ số : Sổ tay ngoại tình của nam cặn bã, giá bán triệu, sale sập sàn, mua về tay thì vạn sự như ý, vạn sự tất thông ^_^.
Người đại diện:...!
Hắn click mở video đính kèm, mới xem được một nửa đã cảm giác máu nóng bốc lên, thế giới chao đảo như muốn nổ tung.
Tay người đại diện run rẩy gõ xuống vài chữ gửi đi.
Người đại diện: Một lần mua cả hai...!có thể giảm giá không?
Đáp án đương nhiên là không thể, ahihi đồ ngốc.
Hết chương ..