Điện thoại của Đàm Toàn nhanh chóng có người bắt máy, đến lúc này Nghiêm Cái vẫn còn hơi ngơ ngẩn.
Không đợi anh lên tiếng, giọng nói ngạc nhiên mừng rỡ của đối phương đã truyền đến: "Nghiêm Cái à?!"
Cô gái hơi sửng sốt: "Anh chịu tìm em?"
Nghiêm Cái khẽ ừ một tiếng, sau đó nói: "Tôi có một việc cần em giúp ra mặt làm sáng tỏ, nếu em..."
Đoạn Bắc ngồi bên cạnh nhìn vẻ mặt từ đầu đến cuối không hề biến đổi của Nghiêm Cái.
Cuối cùng, nghe Nghiêm Cái nói một tiếng "Cảm ơn", trái tim đang treo lơ lửng của Đoạn Bắc mới xem như hạ xuống.
Hắn khẽ thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn thăm dò hỏi: "Thế nào?"
"Cô ấy đi tìm đồ để đăng Weibo."
Chuyện của Nghiêm Cái treo trên hot search chưa được bao lâu thì tối ngày hôm đấy, một tài khoản Weibo tên "Diễn viên Đàm Toàn" đăng bài.
Chủ tài khoản đầu tiên là nói lời cảm ơn Nghiêm Cái, sau đó bắt đầu tường thuật lại chuyện xảy ra ngày hôm đó, không những thế còn đính kèm ảnh chụp của tất cả những thứ có thể coi là bằng chứng.
Cuối cùng cô tuyên bố bản án tòa đưa ra, sau đó một lần nữa nói lời cảm ơn và xin lỗi tới Nghiêm Cái.
Lần này mới thực sự là một quả bom làm cả hồ dậy sóng.
Ngoại trừ nhân viên của Bắc Mạch, nhóm Cái Phạn là bên phản ứng nhanh nhất.
Đầu tiên là chia sẻ bài đăng, thêm vào đó ca ngợi sự dũng cảm của Đàm Toàn, thuận thế đè áp dư luận đòi lại trong sạch cho Nghiêm Cái.
Từng hot search nối đuôi nhau lên bảng xếp hạng, Thất Lộ cũng nhân tiện được tế.
Năng lực của Internet là vô biên.
Chỉ trong một đêm Nghiêm Cái có thể bị quằn xéo đến cả mình đầy vết thương, nhưng cũng chỉ trong một đêm, Nghiêm Cái lại thành công lật mình, trở thành người tốt trong con mắt của phần lớn cư dân mạng, được cộp mác lương thiện chính nghĩa.
Nghiêm Cái cuối cùng đã có thể lướt Weibo.
Vì thế anh phát hiện ra, lúc anh mới bị bôi đen thật ra có không ít người lên tiếng giúp anh, ví dụ như Diêu Đa Ý, Lâm Kỳ Chinh, Thẩm Du Tâm, còn có người đã giúp đỡ anh rất nhiều lần - Thẩm Trì.
Nghiêm Cái rốt cuộc cũng dám truy cập vào hòm thư đọc tin nhắn của fan, dám click vào siêu thoại Nghiêm Cái một lần nữa.
Cái Cái Điện Hạ Số Thế Giới: Trong nửa năm bị đóng băng đã có bao nhiêu người thoát fan? Lúc anh bị trù dập không ai nói anh lương thiện, không ai nhắc đến chuyện anh thường xuyên làm từ thiện như thế nào, lời ác độc nào cũng nói ra được.
May mắn hiện tại sự thật đã được phơi bày【 tình yêu 】Cảm ơn các chị em vẫn luôn ở đây.
Bài đăng đến từ tài khoản Weibo cá nhân của cô, không phải đăng trên siêu thoại, có điều phía sau vẫn tag @ rất nhiều ID.
Nghiêm Cái thấy vài cái tên quen thuộc.
Ví dụ như Cơm Đĩa Thịt Nạc.
Nghiêm Cái truy cập, nhận ra lâu rồi không có bài đăng nào mới.
Lại nghĩ trước kia Cái Cái Điện Hạ từng nói người này bình thường rất bận, vì thế không xem tiếp, cứ thế thoát khỏi Weibo.
Anh cũng không đọc những tin tức khác, hầu hết đều là ca ngợi anh hoặc chỉ trích Thất Lộ.
Nghiêm Cái ngồi trong văn phòng của Đoạn Bắc rất lâu, trong đầu không ngừng lặp lại những câu nói của Đàm Toàn.
"Em thật sự rất cảm ơn anh, thật sự.
Nếu lúc đó anh không xuất hiện, chắc em đã nhảy lầu tự tử rồi.
Xin lỗi Nghiêm Cái, cũng thật lòng cảm ơn anh lần nữa."
Nghiêm Cái không để ý nữa, tắt điện thoại, quyết định vùi đầu ngủ một giấc trong văn phòng của Đoạn Bắc.
Đoạn Bắc nhìn rồi thở dài, lại bảo Điền Túc đắp chăn cho Nghiêm Cái, sau đó mới nhận điện thoại.
Vị đạo diễn ngày hôm qua gọi tới, mời Nghiêm Cái tiếp tục diễn bộ phim của hắn.
Đoạn Bắc quyết định từ chối thẳng, sau đó cúp máy.
Không phải hắn hẹp hòi, không chịu nhận tài nguyên --
Chỉ là hắn cảm thấy trạng thái của Nghiêm Cái trong khoảng thời gian này thật sự không thích hợp đi đóng phim.
Giải quyết xong chuyện trước mắt, Đoạn Bắc tiếp tục cho người đi tìm Bành Lợi.
Hắn biết tin tức là do Bành Lợi và Lưu Đông bắt tay làm ra.
Bành Lợi thậm chí còn không thèm che giấu, vẫn dùng mấy account marketing mà hắn quen dùng, như thể giơ ngón giữa khiêu khích ngay trước mặt Đoạn Bắc, ngông cuồng nói: "Không phải anh coi trọng cậu ta lắm sao?"
Đoạn Bắc tức giận đến đau cả đầu.
Hắn ít khi nổi giận, chuyện lần trước thật ra là ngoại lệ vì lúc đó hắn cực kỳ tức giận.
Chưa kể người bị hại còn là Nghiêm Cái, Đoạn Bắc hiện tại thật sự muốn dùng dao chém Bành Lợi một nhát.
Hắn cũng đang tính làm thế thật.
Chỉ là không biết vì sao không thể tìm thấy Bành Lợi.
Bành Lợi trực tiếp xin đạo diễn nghỉ, không biết đã chạy đến chỗ khỉ nào.
Đoạn Bắc không biết trong đầu Bành Lợi điên loạn như thế nào, thế nhưng lần này Bành Lợi nhất định phải cho hắn một lời giải thích rõ ràng.
Nghiêm Cái ngủ một giấc, tỉnh lại nhận ra có cuộc gọi đến, là Thẩm Trì.
Nghiêm Cái bắt máy, nghe hắn hỏi: "Có bận việc không?"
Anh lắc đầu: "Không."
"Vậy tới đây chơi đi." Giọng Thẩm Trì không thể hiện bất cứ sắc thái tình cảm nào: "Cũng nên nghỉ ngơi cho thoải mái."
Vì thế Nghiêm Cái cùng Thẩm Trì đi đánh golf.
Thẩm Trì không hề có hứng thú chơi golf, hiển nhiên đây không phải mục đích chính.
Đánh golf xong, Nghiêm Cái lại đến nhà hắn ăn cơm.
Không biết vì sao, trong vòng giao thiệp mà Nghiêm Cái tiếp xúc qua Diêu Đa Ý, trừ đạo diễn Dương ra, những người còn lại đều là trung niên độc thân, thậm chí không hề có ý định kết hôn lập gia đình.
Tay nghề nấu nướng của Thẩm Trì không tồi, hai người ăn xong lại qua công viên gần núi cạnh nhà hắn tản bộ, vừa đi vừa nói chuyện giới điện ảnh, không có chút kiêng dè cố kỵ nào.
Nghiêm Cái tâm trạng khá tốt, thậm chí còn thuận tay chụp hai bức ảnh đăng lên Weibo.
Lúc trở về, Thẩm Trì đột nhiên đứng lại hỏi anh: "Cậu có nhớ tôi từng nói Bành Lợi không thể đột phá không?"
Nghiêm Cái gật đầu.
Thẩm Trì lại đi tiếp, cúi đầu nói: "Nguyên nhân thật ra rất đơn giản, một kẻ nghiện thì mong chờ có thành tựu sự nghiệp gì được, dù ở bất kỳ lĩnh vực nào."
"Hả?" Đến người trầm tĩnh bình thản như Nghiêm Cái cũng không khỏi thấy kinh ngạc.
"Bất ngờ lắm à?" Thẩm Trì trái lại thấy hơi khó hiểu.
"Tôi không nghĩ anh ta lại tự hủy hoại tương lai như vậy." Nghiêm Cái đáp.
Lời anh nói là thật.
Bành Lợi từ lúc debut tới giờ vẫn đi trên con đường rộng mở.
Hiện tại nghiện, ko phải tự hủy hoại tương lai thì là gì?
"Một số người là thế." Thẩm Trì thật ra đã nhìn thấy nhiều: "Năm ngoái cậu ta diễn phim của tôi, bị tôi phát hiện.
Có điều khi đó đã sắp quay xong, tôi không nói, cậu ta cũng cho là tôi không biết."
Thấy Nghiêm Cái im lặng một lúc lâu, Thẩm Trì lại lên tiếng nhắc nhở: "Đoạn Bắc ở phương diện này rất có điểm mấu chốt, tuyệt đối sẽ không cho phép nghệ sĩ của mình nghiện hút.
Tôi đoán anh ta trước giờ vẫn bị Bành Lợi lừa qua mặt."
Hắn chậm rãi liếc Nghiêm Cái: "Chuyện này tôi nói cho cậu, giải quyết thế nào là việc của cậu.
Đi thôi."
Nghiêm Cái gật đầu.
Hiện tại đúng là có vài con đường có thể đi.
Nghiêm Cái một có thể học theo Bành Lợi, trực tiếp tung tin này ra ngoài, hai là nói cho Đoạn Bắc để hắn chấm dứt hợp đồng với Bành Lợi.
Kết quả hai con đường này khác nhau nhưng điểm chung duy nhất là người hưởng lợi là Nghiêm Cái.
Nghiêm Cái không có lý do gì để không phản kích Bành Lợi --
Chỉ là hiện tại anh đúng là không có ý định làm vậy.
Sau khi tản bộ, Thẩm Trì mời Nghiêm Cái uống trà.
Hai người ngồi trong sân.
Lúc này Thẩm Trì mới hỏi Nghiêm Cái: "Tính bao giờ quay lại công việc?"
"Xem ý của anh Bắc." Nghiêm Cái cúi đầu nhấp trà: "Anh ấy thấy tôi nên nghỉ ngơi một thời gian, không cho tôi làm việc."
Có ông chủ nào lại không cho nhân viên làm việc.
Thẩm Trì nghe xong cúi đầu cười, sau đó nói: "Vậy vừa khéo, tôi muốn mời cậu diễn vai nam chính trong bộ phim tiếp theo của tôi.
Là phim nghệ thuật, tôi sẽ thương thảo với bên đầu tư và nhà sản xuất.
Thời gian khai máy thì tùy theo trạng thái của cậu."
Đây là lần đầu tiên Nghiêm Cái thấy có đạo diễn như vậy.
Về đến nhà, Nghiêm Cái ngồi trước chậu sen đá Haworthia Truncata của mình, vừa cố ý nghịch mấy phiến lá vừa gọi điện thoại cho Đoạn Bắc.
Đoạn Bắc nhanh chóng bắt máy, hỏi anh: "Sao thế?"
"Bành Lợi nghiện hút." Nghiêm Cái lơ đãng nhìn thấy một phiến lá có đốm đen, khẽ cau mày: "Thẩm Trì nói cho tôi, anh chú ý một chút."
Đoạn Bắc nghe vậy, đầu tiên là nổi giận.
Bành Lợi còn không biết đang ở xó nào, hắn vốn đã nóng hết cả đầu.
Hiện tại nghe Nghiêm Cái nói Bành Lợi nghiện ma túy, Đoạn Bắc suýt thì ho ra một búng máu.
Đầu dây bên kia vang lên một tiếng "Cạch", điện thoại của Đoạn Bắc rơi xuống đất.
Nghiêm Cái nghe tiếng, im lặng nhìn điện thoại, sau đó đỡ trán.
Anh nên bảo người ta chuẩn bị tâm lý trước mới phải.
Đoạn Bắc nhặt điện thoại lên, cảm giác bản thân sắp giết người đến nơi.
Không biết vì sao, hắn có một sự tín nhiệm khó hiểu với bé ngoan Nghiêm Cái.
Lúc Nghiêm Cái nói những lời kia, hắn lập tức tin tưởng, không hoài nghi bất cứ điều gì.
Chẳng qua là tâm huyết nhiều năm đột nhiên bị phá hủy chỉ trong một sớm một chiều.
Thật lâu sau, Nghiêm Cái cuối cùng cũng nghe thấy âm thanh từ đầu dây bên kia.
Giọng Đoạn Bắc thật sự mệt mỏi: "Cảm ơn cậu đã nói với tôi.
Tôi để người xác nhận rồi chấm dứt hợp đồng với cậu ta."
Hắn cảm ơn Nghiêm Cái vì không âm thầm giải quyết chuyện này mà báo với hắn trước.
Nếu Nghiêm Cái và Bành Lợi đối chọi, dù ngấm ngầm hay công khai thì bên chịu thiệt hại lớn nhất vẫn là Bắc Mạch.
Nghiêm Cái ừ một tiếng rồi cúp máy.
Anh đã quen ở một mình, cũng không thấy buồn chán.
Đọc sách, xem kịch bản Thẩm Trì đưa, tối đến tắm rửa đi ngủ, một ngày cứ trôi qua như vậy.
Tuy không có kinh nghiệm ở mặt này nhưng Bắc Mạch làm việc vô cùng nhanh gọn, vừa tiếp tục tìm Bành Lợi vừa xác nhận chuyện Bành Lợi nghiện hút qua trợ lý của hắn.
Bành Lợi mất tích đã vài ngày, trợ lý không liên lạc được với hắn, bị ép hỏi, không còn cách nào khác phải nói ra sự thật.
Sau khi biết tất cả báo cáo sức khỏe trước kia đều là giả và nhận được báo cáo thật, Đoạn Bắc lập tức ném chiếc bút cổ mà Bành Lợi tặng hắn lên bàn.
Hắn nhanh chóng báo cho bộ phận pháp vụ sa thải Bành Lợi, cưỡng chế chấm dứt hợp đồng, thông báo với truyền thông, sáng ngày hôm sau mở cuộc họp báo.
Những fan của Bành Lợi không rõ ngọn nguồn, nghe được chút tiếng gió liền bạo động ngay trong tối ngày hôm đó.
Fan nghi ngờ Bắc Mạch vì bảo vệ Nghiêm Cái mà vứt bỏ Bành Lợi.
Fan Nghiêm Cái trải qua nhiều lần đụng độ với antifan đã vô cùng dạn dày kinh nghiệm, không ai là có thể nhẫn nhịn, vì thế fan hai nhà lập tức khai chiến.
Đấu đá một hồi, trên Weibo thậm chí còn xuất hiện một bài đăng dài như văn tế, chỉ trích Bắc Mạch từ năm ngoái đến giờ đã đối xử bất công với Bành Lợi như thế nào, đem tất cả tài nguyên điện ảnh và tài nguyên cao cấp của Bành Lợi chuyển cho Nghiêm Cái.
Fan Nghiêm Cái nào có chịu thua kém, nhanh chóng phản kích, chỉ rõ thời gian Nghiêm Cái ký hợp đồng với Bắc Mạch và toàn bộ hành trình sau đó của anh.
Cái Phạn chỉ ra kể từ khi ký hợp đồng với Bắc Mạch, Nghiêm Cái gần như không hề nghỉ ngơi, liên tục nhận được giải thưởng và khen tặng, sau đó cười nhạo Bành Lợi chỉ là Ảnh Đế Được Đề Cử, một mình độc chiếm bao nhiêu tài nguyên tốt nhưng không chịu nỗ lực.
Đoạn Bắc nhìn bài đăng này và số tài nguyên mà công ty cấp cho Bành Lợi trong cái nhìn của người ngoài, hai mắt đỏ ửng, cảm giác tim như muốn rỉ máu.
...!Mấy năm nay hắn đã làm những gì, sao lại để xảy ra chuyện như vậy?
Hắn tin tưởng và tha thứ, kỷ luật và nuông chiều hết lần này đến lần khác, tình cảm và lợi ích chồng chéo, cuối cùng lại trở thành dáng vẻ méo mó như này.
Kết quả mà Bành Lợi cho hắn là tờ báo cáo sức khỏe giả và thân phận một con nghiện.
Vật lộn đến giờ sáng, Đoạn Bắc cuối cùng cũng sắp xếp xong những việc cần làm, rời công ty, không thèm để ý cái khỉ gì nữa, về nhà ôm vợ ngủ.
Ngày hôm sau, Bắc Mạch mở cuộc họp báo như dự kiến, xác nhận sa thải Bành Lợi vì lý do cá nhân.
Fan của Bành Lợi hoàn toàn bạo phát, rồng rắn kéo nhau tới Weibo của Bành Lợi chất vấn, tuy nhiên không hề có phản hồi.
Vì thế fan chuyển mục tiêu sang Nghiêm Cái, hai nhà lại bắt đầu đại chiến hiệp.
Kể từ chuyện lần trước, duyên người qua đường của Nghiêm Cái tăng mạnh.
Fan Bành Lợi dù phải cố gắng hết sức nhưng vẫn quyết cắn chặt không buông, đơn phương chửi bới bôi nhọ Nghiêm Cái, Đoạn Bắc và Bắc Mạch.
Chuyện cứ giằng co chưa thấy hồi kết.
Nghiêm Cái ở nhà cả ngày vui vẻ nhàn hạ, không xem điện thoại, không để tâm bất kì chuyện gì, còn hẹn ăn cơm với Lâm Kỳ Chinh, chẳng có dáng vẻ nào của một nam diễn viên đang đứng trong tâm điểm.
Đến tận ba ngày sau, Đoạn Bắc đột nhiên gọi điện cho Nghiêm Cái, báo với anh sáng nay Bành Lợi hút thuốc phiện bị bắt, hiện trường vô cùng hỗn loạn, tin tức đã truyền ra bên ngoài.
Chuyện hoàn toàn kết thúc.
Dù trên Weibo vẫn còn xì xào bán tán liệu "Cuộc tranh giành ngôi vị Thái Tử của Bắc Mạch" còn có ẩn tình nào khác không thì sự việc này cũng đã hoàn toàn hạ màn.
Đây thật sự là án tử hình.
Đoạn Bắc ở đầu dây bên kia hiển nhiên tâm đã như tro tàn, giọng tuy mệt mỏi nhưng vẫn rất mạnh mẽ, gượng cười, bất đắc dĩ nói với Nghiêm Cái: "Cậu xem, chuyện này vừa qua chuyện khác lại tới, muốn cản cũng không cản nổi..."
Hắn cười nhạt: "Báo ứng thời nay đến quá sớm."
Nghiêm Cái không biết cách an ủi người khác.
Trước khi nhận điện thoại anh còn đang ngây người trên sô pha, mơ hồ một lúc mới nói: "Anh...!đừng quá buồn lòng."
Đoạn Bắc dựa vào người Tần Song Mạch, mở loa ngoài, hai mắt nhắm lại, dáng vẻ cần được tiếp thêm sức sống.
Một lúc lâu sau vẫn không thấy Nghiêm Cái nói gì.
Cả Đoạn Bắc và Tần Song Mạch đều im lặng chờ anh.
Nghiêm Cái phải sắp xếp từ ngữ xong mới chậm rãi lên tiếng.
Hai vợ chồng ở đầu dây bên kia nghe thấy giọng nói truyền đến qua điện thoại:
"Anh...!Anh là người tốt."
Đoạn Bắc nghe vậy thì lập tức mở mắt, không nhịn được bật cười, tình cờ đối diện với đôi mắt trong suốt không vẩn đục của Tần Song Mạch.
Được, hắn thấy mình cũng không mệt như vậy.
Đoạn Bắc cảm giác bản thân hiện tại mang trên mình trọng trách của trụ cột gia đình, thân là người đàn ông phấn đấu vì đứa con nhỏ vừa ngoan ngoãn vừa đáng thương, lúc nào cũng bị người ngoài bắt nạt và người vợ dịu dàng nhỏ bé --
Được, hắn thấy mình vẫn có thể tiếp tục chiến đấu.
Kỳ nghỉ lần này của Nghiêm Cái kéo dài tận một tháng.
Quả thật anh đã rất lâu không trải qua những ngày an nhàn như vậy.
Nhóm Cái Phạn cũng rất vui vẻ, đại để là vì thấy Nghiêm Cái cuối cùng cũng chịu nghỉ ngơi, hơn nữa Nghiêm Cái sau khi nghỉ còn thường xuyên đăng bài Weibo.
Hôm nay đi du lịch cùng Lâm Kỳ Chinh, ngày mai đi liên hoan với Diêu Đa Ý, ngày kia lại quay video hài hước với Thẩm Du Tâm.
Thi thoảng còn đi ăn lẩu với trợ lý, tới văn phòng ông chủ ngồi chơi, mỗi ngày chụp ảnh sen đá.
Đoạn Bắc thấy Nghiêm Cái cười nhiều hơn, không khỏi cảm thấy bản thân đã quyết định đúng đắn, quả thật nên cho đứa trẻ nhà mình nghỉ ngơi thật tốt.
Bành Lợi được thả ra lại tới tìm Đoạn Bắc, có điều vừa bước chân vào Bắc Mạch đã bị bảo vệ tống cổ ra ngoài.
Kể từ khi Đàm Toàn lên tiếng, Thất Lộ lập tức bị quần chúng tẩy chay.
Một lần ngã rơi vạn trượng, lấy đâu ra tâm tình đi cản đường Nghiêm Cái.
Kỳ thật tháng này có rất nhiều lời mời đóng phim nhưng đều bị Đoạn Bắc từ chối --
Nghiêm Cái cũng sẽ không diễn, anh đã nhận lời với Thẩm Trì từ trước.
Không lâu sau, Nghiêm Cái gia nhập đoàn phim của Thẩm Trì.
Bộ phim điện ảnh này tên là "Đông Ly Hạ", kể về cuộc đời của Tử Tang, một quý tộc sa cơ lỡ vận sau cảnh nước mất nhà tan.
Đông Ly Hạ (东篱下): hình như là trích từ câu thơ trong bài Ẩm Tửu (Uống rượu kỳ ) của Đào Tiềm - Thái cúc đông ly hạ/ Du nhiên kiến nam sơn (採菊東籬下/ 攸然見南山): hái hoa cúc tại hàng rào đông, bỗng nhiên vụt thấy núi.
Ở đây ý của câu thơ trong ngữ cảnh là ca ngợi, tự hào về non sông, gấm vóc, cái đẹp vụt lên trong ngỡ ngàng.
(Nguồn: tapchisonghuong.com.vn)
Vào đoàn phim của Thẩm Trì rồi Nghiêm Cái mới biết lời đồn Thẩm Trì là ngọn núi băng chính là sự thật.
Trạng thái của Thẩm Trì trong đoàn phim là không nói một lời, thế nhưng mắt lúc nào cũng đau đáu nhìn người khác.
Lúc diễn không tốt hắn cũng không nói nhiều, chỉ dùng một câu vô cùng đơn giản "Làm lại" phủ nhận tất cả.
Tử Tang rất gầy, Nghiêm Cái bắt đầu ép cân vì vai diễn.
Sau khi giảm được , cân, Thẩm Trì cuối cùng cũng hài lòng.
Thế nhưng những người lần lượt tới thăm ban Nghiêm Cái lại không thấy vậy.
Diêu Đa Ý còn trực tiếp nổi giận với Thẩm Trì, không những thế còn uy hiếp hắn, nếu sau còn đối xử với Nghiêm Cái như vậy thì không cho hắn tham dự mấy buổi tiệc rượu nữa.
Thẩm Trì miệng thì đồng ý nhưng chờ Diêu Đa Ý rời đi lại càng nghiêm khắc với Nghiêm Cái hơn.
Tâm trạng thường thấy của Tử Tang là u uất và bất lực.
Đôi khi Thẩm Trì nhìn Nghiêm Cái mặc một thân vải bố chắp vá, tóc tai hỗn loạn, dáng người gầy guộc đứng đón gió, cảm giác như thật sự nhìn thấy một Tử Tang kiêu ngạo từ trong xương cốt nhưng lại phải cúi đầu trước thời thế loạn lạc.
Hai người họ rất giống nhau, Thẩm Trì nghĩ vậy.
Đều là người từng kiêu ngạo nhưng trải qua muôn vàn trắc trở, không còn cách nào khác phải bị đè ép thành vỡ nát.
Thế nên đôi mắt mới có thể toát ra vẻ bất đắc dĩ và u buồn không dứt như vậy.
Hai bộ phim điện ảnh trước đó của Nghiêm Cái lần lượt được công chiếu.
Tuy đều là phim thương mại nhưng danh tiếng khá tốt, trong thời gian ngắn Nghiêm Cái nổi tiếng hơn rất nhiều.
Thẩm Trì cũng tình nguyện hỗ trợ, đăng lên Weibo một tấm ảnh Nghiêm Cái trong khoảng thời gian này vì nhân vật Tử Tang mà gầy đi cân.
Tuy không nói nhiều nhưng bản thân bài viết đã là một lời khen tặng.
Đoạn Bắc cũng ra sức cấp tài nguyên cho Nghiêm Cái.
Ai nấy đều nói Nghiêm Cái là Thái Tử Bắc Mạch, vậy hắn phải để anh trở thành Thái Tử chân chính xứng chức mới được.
Vài ngày sau, Nghiêm Cái được mời đi nhận giải.
Tuy lần này anh vẫn không biết mình có thể nhận giải hay không nhưng cũng coi như ngầm hiểu rõ.
Giải thưởng này rất có uy tín, Nghiêm Cái lại có hai vai diễn, ít nhất một vai có thể giành được giải Nam phụ xuất sắc nhất.
Nghiêm Cái cũng rất thoải mái hưởng thụ tài nguyên tốt nhất của Bắc Mạch.
Vị trí ở hàng ghế đầu tiên, bên cạnh là rất nhiều Ảnh đế, nhân vật có địa vị và đạo diễn nổi tiếng.
Hai vai phụ của anh đều nhận được đề cử, khả năng đoạt giải rất cao.
MC thông báo người trao giải lên sân khấu công bố diễn viên đoạt giải Nam phụ xuất sắc nhất.
Phải nghe thấy tiếng thổn thức từ xung quanh thì Nghiêm Cái mới từ từ ngẩng đầu nhìn.
Người trao giải đã đứng trên sân khấu.
Hắn mặc một bộ Âu phục nền nã đúng mực, cặp mắt lá liễu có thể nói là không có khuyết điểm, đuôi mắt hơi cong, nụ cười rạng rỡ.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, ánh mắt hai người như hoàn toàn giao nhau.
Lần gặp đầu tiên, anh đứng trên sân khấu trao giải, vô tình nhìn thấy Lục Thú ngồi phía dưới nhìn mình chăm chú.
Hiện tại, Lúc Thú là người đứng trên sân khấu trao giải, nụ cười của hắn vẫn hướng về phía anh.
Chỉ là gương mặt Nghiêm Cái vẫn không hiện bất kì cảm xúc nào, thế nhưng chóp mũi lại cảm thấy hơi chua xót.
Đã lâu lắm, lâu đến mức anh sắp không nhớ được mình đã bao lâu rồi không nhìn thấy hắn.
Cảm giác vui mừng bỗng nhiên dâng lên --
Giống như...!Giống như...!Kẹo ngọt.
Nếu người trên sân khấu còn tiếp tục nhìn như vậy, anh sẽ không thể kìm được nhịp tim của chính mình mất.
.
Hết Phần - Dù là được hay mất.