Hạ Sở cảm giác mình giống như là đang nằm ở trên bàn mổ : Ánh sáng chói mắt, cả người không còn sức lực, còn có một loại đau đầu chợt truyền tới. Cô không có cách nào mở mắt ra, chỉ có thể than nhẹ : Bất quá cũng chỉ uống một ly bia, lại bị khó chịu như vậy. Thật sự không nên nghe Cao Tình, uống rượu gì chứ ?? Hát gì chứ ?? Có cái gì mà vui mừng ??
Chỉ là mới kết thúc kì thi Đại Học thui, cũng không phải trúng xổ số năm triệu - mặc dù thi xong ra trường tâm trạng cũng thoải mái na ná như được trúng giải thưởng lớn
Hạ Sở nhẹ nhàng thích ứng tia ánh sáng chói mắt một chút. Cô nên rời giường, nghỉ hè lớp mười hai chính xác có thể thả lòng, nhưng cũng không thể ngủ đến trễ như vậy
Cô cố gắng mở mắt, đập vào mắt là cảnh tượng để cho cô ngây dại
Cửa sổ trong suốt sát đất, tầm nhìn rộng rãi giống như đang đứng ở trên hải đăng, bên ngoài vừa nhìn là thấy bầu trời vô tận cùng biển, không phân rõ ai xanh hơn ai, càng không phân biết được ai rộng hơn ai. Mặt trời tựa như viên bi được thả vào quả bóng màu lam, bởi vì không có cách nào trốn thoát, cho nên liều mạng va chạm, liền bắt tương phản, rải rác những ánh nắng làm cho người choáng váng nhức mắt
Đây là đâu??
Hạ Sở mạnh mẽ ngồi dậy, nhìn thấy tất cả đầu cô càng hoang mang
Đây là một phòng ngủ cực kỳ rộng rãi, ngay phía trước tậm chí còn để hai chiếc ghế sô pha dễ chịu, trước sô phâ là một bước tranh trừu tượng màu tím. Hạ Sở xem không hiểu, nhưng nhìn khung tranh cùng kích thước liền biết giá cả không hề rẻ. Trên đầu còn thiết kế đèn hình vòng, ánh sáng nhàn nhạt ở trên trần nhà, lại phát ra những ánh sáng nhàn nhạt không hình dáng
Hạ Sở trợn mắt há miệng xuống giường, bàn chân trần của cô giẫm lên chiếc thảm mềm mại, cảm giác xa lạ tê dại khiến ngón chân của cô hơi rụt lại
Đây rốt cục là nơi nào??
Khách sạn sao?? Cô say đến nỗi không về nhà được??
Có điều ở nơi huyện nhỏ này thật sự có khách sạn như vậy sao??
Hạ Sở nhịn không được hoài nghi mình có phải chưa tỉnh ngủ hay không, là đang nằm mơ sao??
Cô đi ra phòng ngủ, cảnh bên ngòi càng khiến cô kinh hãi không thôi
Đèn hoa thủy tinh, xoay quanh là bậc thang xuống lầu, ngay cả tay vịn cũng hình dáng độc đáo, để cho người khác không khỏi khen ngợi người đã thiết kế tác phẩm này; khắp nơi đều có thấy được sự nghệ thuật, ngoài ý muốn là bức trang trừu tượng... Cái này thể hiện rõ không chỉ là khẩu vị của chủ nhân, lại kèm theo một giá trị to lớn không ai sánh kịp
Đây không phải là mơ, Hạ Sở rất rõ ràng, lấy ánh mắt kiểu dân thương như mình, nằm mơ cũng không thể mơ ra kiểu nhà sang trọng như vậy
Đây rốt cuộc là chuyện gì?? Cô chẳng qua là từ kì thi đại học xong liền giải phóng, bị bạn bè kéo đi, lần đầu tiên đi KTV, lần đầu tiên uống rượu, làm sao tỉnh dậy lại thế này??
Chẳng lẽ... Hạ Sở sửng sốt một chút... cô xuyên không?? Đầu năm nay chưa ai mà xem qua tiểu thuyết xuyên không ?? Mặc dù Hạ Sở tập trung vào kì thi, nhưng cũng nghe bạn tốt nói qua mấy truyện kiểu xuyên không vào tiểu thuyết. Chỉ là bất quá người khác đều là xuyên đến cổ đại, cô đây là xuyên tới chỗ nào rồi??
Lòng bàn tay Hạ Sở có chút mồ hôi, cô cũng không muốn xuyên không thế này, ba mẹ cô chỉ có một đứa con gái là cô, cô xuyên không, hai người bọn họ phải làm sao đây!
Giấu đi bất an trong lòng, Hạ Sở quay lại phòng ngủ, định nghiên cứu tỉ mỉ một phen
Trong phòng ngủ còn có mấy cái cửa, cô đẩy một trong những cái. thấy được bồn tắm to lớn hình vuông lóa mắt cùng một đống nút ấn không biết chức năng là gì - tưởng tượng của Hạ Sở có giới hạn, cô không biết rằng thế giới của những người giàu lại lóa mắt như vậy
Đẩy một cánh cửa khác ra, Hạ Sở trợn mắt há mồm, cảm thấy mình thật sự bị hạn chế sự tưởng tượng, căn bản không có một sức tưởng tượng nào cả. Đây là căn phòng có thể khiến tất cả nữ sinh thét chói tai. Màu xám trắng của thảm, mà xám nhạt của ghế sa lon, còn có màu trắng của ghế ngồi thử giày. Bên trái là bàn trang điểm to lớn, đèn hình vuông vòng quanh phòng tự động bật sáng lên theo động tác mở cửa của cô, tiếp theo là cả tường giày, cả mặt tường còn có treo những túi xách chỉnh tề để cho người khác không kịp để người khác phối quần áo cùng
Hạ Sở biết những đồ xa xỉ này thuộc loại sản phẩm giới hạn, mà nơi này lại một đại bản doanh những đồ xa xỉ
Đây rốt cục là nhà ai ?? Nhà giàu nhất cả nước sao ??
Đúng rồi, Hạ Sở nhớ tới cái gương, cô mấy bước đi tới trước gương, thấy được người trong kính
Cô ngây ngẩn cả người, đầu lại loạn một chút
Đây là cô, giống như cũng không phải là cô
Trong gương là phụ nữ đang mặc đầm ngủ màu đậm, rất trắng nhưng cũng rất gầy, bả vai mỏng manh tựa hồ không nhịn được sẽ làm rớt hai dây đeo của đầm
Hạ Sở động một cái, người trong gương cũng động theo, cánh tay cô không có một chút thịt dư, lộ ra càng dài, như một cây trúc bị gập lại. Da thịt tuy trắng nhưng cũng không có sức lực, giống như là lâu không thấy mặt trời, hằng năm sống dưới đất vậy
Hạ Sở mười tám tuổi không hề gầy, trên mặt thậm chí còn có thịt đô đô, lúc cười, cơ bắp thịt đều hoạt động thêm mấy phần ngây thơ khả ái
Mà cô trong gương lại có một gương mặt trái xoan tiêu chuẩn, rất đẹp, nhưng là không có sinh khí, giống như một cành cây khô trong bình hoa, có điều có thể đoán được có một thời gian rất xinh đẹp
Cô cùng cô ở trong gương, có một cái ngược lại là rất giống nhau như đúc, đó chính là quầng thâm dưới vành mắt
Vì muốn thành tích tốt vào đại học, thức đêm làm đề là chuyện thường, nhất là nửa năm sau Hạ Sở đều là mười hai giờ ngủ năm giờ dậy, quầng thâm không khỏi trở thành "Bạn tốt" của cô, bởi vì da quá trắng cho nên liền nổi bật, nhưng có điều thú vị nhất là cái quầng thâm này không trở thành khuyết điểm của cô, ngược lại càng khiến mắt cô lớn hơn một chút
Đây chính là cô sao?? Ngũ quan giống như đúc, nhưng có thể là không giống nhau, Hạ Sở có chút không chắc chắn
"Đinh linh..." Tiếng âm thanh vang lên, là chuông điện thoại di động. Hạ Sở lại xoay người vào phòng ngủ thấy được trên tủ để ở đầu giường có điện thoại màu đen : Màn hình bóng loáng, không có bất kỳ phím ấn, phía trên hiện lên thông báo bỏ lỡ một cuộc gọi, có tên là "Cao Tình"
Hạ Sở không để ý phải tìm hiểu cái điện thoại, cô muốn nghe điện thoại, muốn xác nhận có phải là Cao Tình mà cô quen biết hay không
Cao Tình là bạn thân nhất của cô, từ tiểu học cho đến tốt nghiệp cấp ba, hai người đều là ngồi cùng bàn, tình cảm rất tốt, nếu không Hạ Sở cũng sẽ không cùng cô đi ca hát uống rượu
Hạ Sở mân mê trong chốc lát, cuối cùng cũng có thể minh bạch dùng chiếc điện thoại này mà nghe cuộc gọi tới
"Còn chưa ra khỏi nhà sao??" Trong loa truyền tới âm thanh vừa xa lạ vừa quen thuộc
Xa lạ nhưng bởi vì giọng khàn khàn, quen thuộc là bởi vì giọng điệu này - Là Cao Tình không sai!
Hạ Sở lộ một vẻ vui mừng "Tình nhi" Bởi vì thích xem phim Hoàn Châu Cách Cách, Hạ Sở thường xuyên gọi cô như vậy
Đầu bên kia điện thoại sững sốt một chút, tiếp theo là âm thanh hít sâu, giọng nói rõ ràng cao hơn lần trước "Cậu...cậu..." Cô lắp bắp một hồi mới lại nói "Cậu không rảnh cũng được đi, tớ hiểu rõ, hẹn cậu vào những ngày cậu khó khăn bận rộn thế này, chúng ta liền..."
Hạ Sở vội vàng nói "Có rảnh, tớ rảnh"
Bên kia điện thoại Cao Tình như khói bốc hơi, cô sợ run một hồi, rồi bỗng thở dài "Được rồi, tớ biết cậu không thường ra ngoài"
Hạ Sở nóng nảy, cô muốn đi ra ngoài, chủ yếu là muốn đi gặp Cao Tình, cô muốn hiểu rõ ràng rốt cục tại sao tỉnh dậy lại thế này
Tiếp Cao Tình lại nói "Chờ tớ, tớ đi đến nhà cậu"
Cúp điện thoai, Hạ Sở có chút bất an, đây là nhà cô sao ?? Cao Tình sẽ tới nơi này tìm cô sao??
Cũng may hai mươi phút sau, người mặc áo đầm bó sát, giày cao gót bước nhẹ, người phụ nữ trang điểm tinh xảo xuất hiện ở cửa sánh trước
Hạ Sở sững sốt một chút, ngược lại cũng có thể thích ứng
Cao Tình trước kia cũng trang điểm, chẳng qua là không như bây giờ; trước kia cũng từng đi giày cao gót, chẳng qua không khoa trương như vậy, cũng không ưu nhã tự nhiên như vậy
Hạ Sở đã có chút chuẩn bị tâm lý, bởi vì lúc cô cúp điện thoại, cô nhìn thấy thời gian phía trên
- Năm
Cô thi vào trường đại học năm ấy là , thế vận hội Olympic tổ chức ở Bắc Kinh chói lóa toàn thế giới
Mười năm, sau mười năm
Nếu như cô không phải đang nằm mơ, vậy cô chính là xuyên tới mười năm sau
Bời vì trí nhớ mười tám tuổi vẫn còn rất chân thật, ngay cả bài thi ở kì thi Đại Học cô đều nhớ rõ ràng
Hết thảy tựa hồ chỉ mới ngày hôm qua, có điều mở mắt ra, đã là mười năm sau
Tại sao lại như vậy, cô cũng không biết. Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, cô cũng không hiểu
Nhưng suy nghĩ về hướng lạc quan, cô ít nhất vẫn là cô, người nhà bạn bè còn đều ở đây, hơn nữa tựa hồ cô trôi qua cũng không tệ lắm...Ăn ở tại ngôi nhà lớn như vậy, hẳn cũng không tệ lắm phải không ??
Cao Tình nhìn người gầy nhom cùng ánh mắt của Hạ Sở, văng tục "Con mẹ nó, Giang Hành Mặc cho cậu mặc cái này??"