Lâu Sơ Quả
Nhân vật mới xuất hiện trong 《Thế giới X》 rất giống cô!
Lâu Sơ Quả cảm thấy thật không thể tưởng tượng nổi. Thời tiết đã bước vào cuối thu, Lâu Sơ Quả sợ lạnh, đã không còn đứng ở ban công kết nối WiFi mỗi ngày nữa, chỉ vào thứ tứ cập nhật kỳ mới của 《Thế giới X》 mới có thể quấn mền chống chịu cơn gió rét ở ngoài ban công.
Lúc cô nhìn thấy nhân vật mới xuất hiện trong truyện tranh, cô hét lên một tiếng vén mền đứng dậy, mặc cho mình bị gió lạnh làm hắt hơi mấy cái.
“Em thật sự coi mình là tiên không sợ giá lạnh sao?”
“Ha Ha Chậc Chậc” gửi tin nhắn nhắc nhở, Lâu Sơ Quả lại hắt hơi một cái lớn nữa, sau đó mới ngượng ngùng kéo mền quấn mình lại.
Lâu Sơ Quả cảm thấy, kể từ khi kết nối WiFi của nhà “Ha Ha Chậc Chậc”, cuộc sống của cô luôn xuất hiện rất nhiều ngạc nhiên mừng rỡ bất ngờ.
Ví dụ như nhân vật mới Tiểu Lâu trong 《Thế giới X》, một ví dụ khác như: Nhà trường mời những cựu học sinh nổi tiếng đến diễn thuyết truyền cảm hứng cho học sinh cuối cấp, trong đó có học thần Hà Trạch mà cô mơ ước được gặp từ lâu!
Năm học sinh đứng đầu khối sẽ có cơ hội lên sân khấu giao lưu với học thần, Lâu Sơ Quả đứng thứ tư phấn khích đến mức thức trắng cả một đêm.
Trong buổi diễn thuyết ngày thứ hai, Hà Trạch lấy tư cách là người nói áp chót [] đại diện phát biểu, Lâu Sơ Quả đứng dưới sân khấu nhìn từ xa.
[] Nguyên văn là Áp trục (压轴): xuất phát từ hí kịch, nghĩa là tiết mục đếm ngược thứ từ cuối lên, là tiết mục chủ chốt nhất, tiết mục cuối cùng là tiết mục “tiễn khách mời” được gọi là Đại trục (大轴)
Đại thần Hà Trạch đúng là có cả vẻ đẹp bên trong lẫn vẻ đẹp bên ngoài mà! Mặt mũi vân vân, hoàn toàn là phiên bản người thật của nam chính thần thám trong 《Thế giới X》! Sau khi Hà Trạch phát biểu xong, Lâu Sơ Quả đi cùng một nhóm học bá lên sân khấu, nhưng không ngờ đàn anh Hà Trạch lại để ý đến cô.
Hà Trạch nheo mắt nhìn cô một lúc, có hơi không chắc chắn hỏi cô: “Em tên là gì?”
Hiếm khi được tiếp xúc trực tiếp với đại thần, Lâu Sơ Quả ngượng ngùng trả lời như một cô vợ nhỏ: “Xin chào đàn anh, em tên là Lâu Sơ Quả, là fan của 《Thế giới X》 …”
“Lâu Sơ Quả?” Cô còn chưa nói hết, thì Hà Trạch đã cắt ngang cô, anh cong môi cười một tiếng, “Nhìn dáng vẻ của em, thì không giống học bá lắm!”
“…” Lâu Sơ Quả xấu hổ, mặc dù trước đó cũng đã có rất nhiều người nói như vậy, nhưng bị thần tượng của mình nghi ngờ, thì chắc chắn sẽ có chút thất bại.
Cô ho khan một tiếng nói, “Đó là bởi vì Thượng đế đã quá thiên vị em, vừa ban cho em một vẻ ngoài ưa nhìn, lại còn cho em một bộ não thông minh. Bây giờ người có cả bên trong lẫn bên ngoài giống như em đây dù sao cũng không nhiều lắm, đàn anh cảm thấy em không giống học bá, thì em có thể hiểu thành, đàn anh đang khen em xinh đẹp!”
Hà Trạch và mọi người: “…”
Hà Trạch
Trường cấp ba anh theo học trước đây mời anh trở về trường diễn thuyết, lịch trình vốn đã bận rộn, cộng thêm anh phải thi, nên nghĩ đến việc từ chối.
Cô gái biên tập nghệ thuật nhìn thấy, thì nói: “Chỉ nửa ngày thôi, đi đi. Cô gái đàn em nhìn thấy tác giả của 《Thế giới X》, sẽ vui vẻ.”
“Mỗi tối tôi đều đứng ở trước mặt em ấy trò chuyện với em ấy, chẳng lẽ không vui vẻ hơn khi tôi diễn thuyết trên sân khấu, còn em ấy thì ngẩng mặt nhìn tôi trong đám đông sao?”
Cô gái biên tập nghệ thuật hừ lạnh một tiếng: “Tối nào hai người cũng trò chuyện như thế này, không bật đèn không nhìn thấy mặt, thì chẳng khác gì vụng trộm cả. Hơn nữa em ấy có biết cậu là Hà Trạch không? Ở trong mắt em ấy, cậu là ‘Ha Ha Chậc Chậc’, một tên lang thang không nghề nghiệp vừa lười biếng vừa trạch nam, nói không chừng còn rất xấu nữa.”
Anh suy nghĩ một chút, cũng đúng nha!
Vì vậy anh vội vàng hoàn thành tất cả bản thảo trong một đêm, dành cả một ngày để trở về trường cũ diễn thuyết. Sự xuất hiện của cô gái đàn em là sự không chuẩn bị kịp của anh.
Học bá đứng thứ tư khối, một người ngày nào cũng đứng ở ban công kết nối WiFi là học bá? Anh buột miệng hỏi, cô gái đàn em sau khi sững sờ thì lại khôi phục miệng mồm lanh lợi… Cô gái này, bất kể ở đâu cũng buồn cười như vậy.
Cô gái đàn em hỏi anh, đã tạo ra nhân vật Tiểu Lâu trong 《Thế giới X》dưới tình huống nào?
Anh suy nghĩ một chút, rồi háo sắc nói: “Trâu già ăn cỏ non.”
Cô gái đàn em “Ồ” một tiếng, như hiểu được ý trong lời nói của anh, cô mỉm cười nói: “Tuổi của đàn anh thật ra không lớn lắm, Tiểu Lâu này là chưa ra đời nên mới cùng với đàn anh tạo thành tổ hợp ‘Trâu già ăn cỏ non’ à!”
“Không nhỏ như vậy.” Anh nhìn cô, nở nụ cười giống như tên buôn người dụ dỗ trẻ con, “Lớn bằng em.”
Cô gái đàn em gật đầu một cái, không nói gì thêm.
Hà Trạch nhìn cô trong bộ đồng phục học sinh, đứng dưới ánh đèn, khuôn mặt ngước lên, mặt trời tràn đầy năng lượng.
Anh cũng không nghĩ ra được, mình đã không còn là một đứa nhóc ở tuổi dậy thì tiết ra hormone rung động nữa rồi, tại sao vẫn còn có loại động tâm này? Không nhịn được nhìn cô thêm một cái, vậy mà lại có loại cảm giác thẹn thùng nhìn trộm.
Không có cách nào mà, học sinh cấp ba không thể yêu đương, anh chỉ có thể tiếp tục thẹn thùng. Đợi cô lớn hơn một chút, lớn hơn một chút là được rồi.