Trò chơi này có một thứ mà người người, nhà nhà đều rất yêu thích: khả năng online trong lúc ngủ. Thật ra thì cái công dụng này mới đầu chỉ xuất hiện trên dòng mũ game cấp cao mà thôi, mãi đến sau này thì người ta mới áp dụng nó vào dòng trung đẳng. Mà cái mũ game của Quân vốn là dòng rẻ tiền nhất trong thuộc dòng trung đẳng. Chịu thôi, nghèo mà, kinh tế eo hẹp quá mà.
Đưa mũ lên đầu, Quân lại một lần nữa quay trở lại thế giới trò chơi Dạ Khúc trong khi cơ thể của hắn đã ngủ khò rồi. Lúc sớm hắn chọn đăng xuất ở bên trong An Bình thôn nên giờ hắn hiện lên ngay giữa thôn. Mà bên cạnh còn có một mỹ nữ đang đứng nhìn hắn chăm chú nữa.
Phất tay, hắn nói:
- Khởi công, khởi công kiếm exp thôi.
Đậu xanh, tốn ba tiếng đồng hồ chỉ để đi thu thập và chế tạo mấy cây dao thô sơ, cung thô sơ với mấy mũi tên. Bố đây chơi tiên hiệp chứ có phải chơi game sinh tồn quái đâu.
Trang bị mấy món vũ khí mới tạo trước khi đăng xuất lên người, công dụng và thuộc tính của chúng lập tức xuất hiện.
Dao thô sơ. (Trắng)
Vũ khí chuyên dụng.
Vật phẩm chế tạo.
Công kích: -.
Thôi kệ, có còn hơn không vậy. Ông đây từng nắm trong tay thần khí x đấy, ông đây từng có nguyên bộ Cam x đấy. Móa… cái event chết tiệt.
Cung thô sơ. (Trắng)
Vũ khí chuyên dụng.
Vật phẩm chế tạo.
Công kích: -.
Mũi tên. (Trắng)
Bộ hỗ trợ.
Vật phẩm tiêu hao.
Công kích cộng thêm: -.
Hai món này là của Nhiếp Liên Nhu, mũi tên thì hiện giờ cô nàng đang giữ mũi. Cũng tức là Nhiếp Liên Nhu có lần bắn tên. Cung tiễn thủ cái gì cũng tốt, bạo kích cao, sát thương cao, tầm bắn xa tít mù… chỉ có một điều không tốt chính là quá tiêu hao mũi tên. Nếu như muốn bắn mà thoải mái không lo nghĩ số lượng thì ngươi đi tìm cái bao mũi tên thuộc dạng thần khí đi cái đã.
Trước tiên là đi kiếm nhiệm vụ để nhận sẵn tiện luyện cấp cái đã. Tất nhiên là ngươi có thể không cần nhận nhiệm vụ, nhưng mà với cái túi tiền lép xẹp của mình thì vẫn nên bổ sung mớ nào hay mớ đó. Chơi game… có vui sướng gì đâu chớ.
Nhiệm vụ: Đánh Chuột đồng level (/)
Nhiệm vụ: Đánh Gà mái level (/)
Nhiệm vụ: Hạ gục Boss phổ thông: Đại Hầu Tử level (/)
Quen tay hốt luôn ba cái nhiệm vụ phổ thông. Đánh gì chứ mấy con chuột với gà mái thì Quân quen lắm. Hồi lúc hắn mới chơi, Linh chưa kéo hắn thì hắn đã vật lộn với đám này hết hai ngày đấy.
Với tâm trạng phơi phới, Quân sải bước về phía cổng thôn, nơi đám quái phổ thông đến không thể phổ thông hơn đang chờ đợi mình.
Kỹ năng: Ám Sát.
Cấp .
Lao về phía kẻ địch bằng mũi dao, thương tổn dựa trên lực sát thương của bản thân.
Kỹ năng: Đâm Ba Lần.
Cấp .
Nhanh chóng tung ra ba lần đâm vào đối phương, sát thương có kèm theo bạo kích.
Kỹ năng: Kích Tất Yếu.
Cấp .
Đâm vào điểm yếu của đối phương, sát thương bạo kích.
Ám Sát, đối tượng là một con chuột đồng to béo da đen, con hàng còn chưa biết gì thì một cái chỉ số tương tổn đã nhảy thẳng lên đầu, sau đó Quân nhanh chóng bồi thêm kỹ năng Đâm Ba Lần, lượng máu của con chuột tức khắc rớt xuống một mảng lớn. Chẳng cần dùng tới kỹ năng Kích Tất Yếu, né qua né lại một chút, Quân thoải mái dùng hai dao gặt đi cái mạng của nó.
Điểm exp nổi lên, khá là ít đấy. Hắn ta nhăn mày, hình như là chia bớt cho cái con bé kia rồi ấy nhỉ.
Thế nhưng hắn chưa kịp lên tiếng càm ràm thì Nhiếp Liên Nhu đã hét lên:
- Chủ nhân, cẩn thận.
Ha, cẩn thận à, ông đây mà sợ mấy con chuột nhép này sao.
Thế nhưng hắn đã sợ, hoảng sợ tới chân tay rụng rời. Cái đám chuột đồng kia không biết ăn phải cái gì mà mắt đều đỏ rực lên, đồng thời cả đám hơn trăm con chuột to béo bằng bắp đùi lao về phía hắn rất nhanh.
Đáp trả bọn chúng, Nhiếp Liên Nhu lập tức tung lên kỹ năng tầm xa của mình.
Kỹ năng: Vùng Ô Nhiễm.
Cấp .
Mũi tên hóa vùng đất thành chướng khí, mỗi giây mất một lượng máu nhỏ đồng thời làm chậm đối phương s.
Trong một thoáng đám chuột bị làm chậm, Quân lập tức xoay người bỏ chạy. Đùa à, cái bóng ma tâm lý của tên nào đó lúc nãy vẫn còn ám ảnh hắn đấy. Với lại, số lượng kẻ địch nhiều tới biến thái vậy rồi thì… chạy trước nói sau.
Đứng ở vùng an toàn bên cạnh Nhiếp Liên Nhu, Quân sợ hãi sờ ngực mấy cái. Cái này không phải giỡn chơi đâu, khi nãy nếu như cô nàng này không dùng kỹ năng đó thì cái mạng nhỏ của mình sợ sẽ bị đám chuột nhép này gặt đi thật đấy. Chạy thục mạng trước đám chuột cấp một… thật là nhục nhã mà.
Để khai thông cái sự thiếu hiểu biết của chủ nhân mình, Nhiếp Liên Nhu từ tốn nói:
- Do khí hậu sinh trưởng bị các “Cổng” ảnh hướng nên quái vật cũng nhờ thế mà mạnh mẽ hơn nhiều lắm chủ nhân à. Người nên cẩn trọng một chút.
- Biết rồi.
Quân gắt gỏng, nếu cái đám chuột đồng đã có vụ cừu hận dây chuyền thì mần ăn làm sao phỏng. Có khi nào mình nên đi thử nghiệm với mấy con gà mái trước không nhỉ.
Đáp án của hắn chính là: đám gà mái còn dễ sợ hơn đám chuột đồng kia nhiều. Vì sao à, người ta có thể bay đó. Tuy không phải là bay đường dài như chim nhưng trên cơ bản chúng nó vẫn là gia cầm có cánh, mà con gì có cánh cũng có thể bay. À ngoại trừ lũ chim cánh cụt với đà điểu nhé, lũ chúng nó thì có cánh để dành chưng thôi hà. Vừa bay lên thì chúng chơi cái chiêu vô lại là lao xuống kẻ địch như tên bắn, mà điểm chết người chính là… bọn mày là gà chứ có phải chim cắt quái đâu mà có cái chiêu ác ôn vậy chớ.
Một chiêu là Quân đã bay nửa cây máu, liều cũng cần phải có thực lực đấy, không có thực lực nên hắn… không liều. Ngay lập tức hắn lui về sau tránh thoát khỏi tầm sát thương của con gà mái khốn nạn kia. Quân thì chật vật mà Nhiếp Liên Nhu lại thoải mái lắm. Chỉ cần ba mũi tên, một mũi cường hóa, một mũi giảm tốc, thêm một mũi tên bắn thường thì đã gặt được cái mạng một con gà rồi. Mà may mắn hơn là đám gà thì không có cừu hận dây chuyền. Vậy nên Quân khá yên tâm mà giao lại việc farm quái cho cô nàng NPC đáng yêu này.
Chưa tới vài vòng, Nhiếp Liên Nhu đã ngưng tay. Hóa ra là hết vũ khí đấy. Trước khi đi thì cô nàng có trong tay mũi tên, một mũi giải cứu cho Quân khi nãy, một con gà là mũi tên, vậy tổng cộng sớm giờ chỉ mới giết được có con thôi hà. Nhìn cột exp mà Quân cảm thấy đau lòng lắm lắm, bi ai lắm lắm. Phải biết rằng lượng exp đánh vượt cấp khá là nhiều đấy, vậy mà con gà lại chưa lên nổi level . Chơi trò chơi nào có sướng chớ…
Đình công một chốc, Quân đành ngậm ngùi đi thu nhặt đá và gỗ để chế tạo mũi tên cho Nhiếp Liên Nhu. Qua một vòng tầm nửa tiếng, số lượng mũi tên đã lên tới cây. Sau đó Nhiếp Liên Nhu rất ngoan ngoãn đi đánh gà mái kiếm điểm kinh nghiệp.
Tinh.
Âm thanh thông báo lên cấp của hệ thống đấy. Nhìn lại một chút, cái nhiệm vụ đánh gà thì mình đã hoàn thành rồi, hiện giờ tên cũng sắp hết. Quân lên tiếng gọi Nhiếp Liên Nhu quay lại để nhận phần thưởng tăng cấp.
Xem nào, điểm chỉ số được thêm điểm, phân bố đều ba điểm vào sức mạnh, nhanh nhẹn và bạo kích. Tên này đã xác định là mình sẽ đi theo dòng bạo kích và tốc độ rồi đấy, còn chuyện phải cộng sức mạnh thì đó là điều phải làm. Sau đó Quân mở bảng Bảo hộ lên, cô nàng này tuy lên cấp nhưng không có điểm chỉ số cộng thêm gì cả, vẫn chỉ là mấy câu không xác định đáng đánh.
- Này, ngươi lên cấp mà không có gì à?
- Vâng thưa chủ nhân. Chỉ số của tiểu nữ không thể biểu hiện lên được.
Sau đó cô nháy mắt tinh nghịch:
- Tại vì sợ người nhìn thấy sẽ hết hồn đấy chủ nhân.
- Xùy xùy… Đi đánh quái tiếp đi, nhiều chuyện quá.
Nhiếp Liên Nhu cười hì hì nhận mấy mũi tên từ tay Quân rồi lại đi đánh gà tiếp. Hắn nhìn cái cô nàng NPC này cười thì bất giác cũng cảm thấy thoải mái, phải công nhận một điều rằng càng ngày cô nàng này càng có nhân tính hơn đấy, chứ đâu phải giống đám NPC lúc xưa mà mặt mũi lúc nào cũng một sắc thái.
Phải nói là hiệu suất làm việc của cô nàng càng ngày càng cao. Ba tiếng đồng hồ sau…
Tinh.
Đây là lần thứ tư cái âm thanh này vang lên. Cũng tức là hiện giờ cả hai đã đạt đến cấp . Đồng thời nhờ vào sự kiên trì không mệt mỏi của Nhiếp Liên Nhu thì lượng thuần thục kỹ năng cũng đã đầy rồi. Cường Hóa Tiễn và Vùng Ô Nhiễm đã đạt đến cấp rồi. Mỗi kỹ năng sẽ có một lượng thuần thục nhất định, cấp là điểm, trúng một con quái là điểm, sớm giờ cô nàng đã đánh hơn con gà rồi đấy, mà cũng trong khoảng đó, với lượng mũi tên mà Quân chế tạo thì độ thuần thục chế tạo của hắn cũng đã tăng lên đến cấp. Khả năng chế tạo càng cao đồng nghĩa với việc có khả năng xuất hiện bảo khí màu lam đấy.
Phẩm cấp của vật phẩm trong trò chơi này được phân làm: Trắng – Lục – Lam – Cam – Tím – Hoàng kim. Trong đó, Hoàng Kim là đồ chơi có chỉ số cao cấp nhất, điểm cộng cũng nhiều nhất, thêm cái nữa là từ cấp Cam đổ lên thì có khả năng xuất hiện đồ chơi nguyên bộ. Lúc trước Quân cũng nhờ cái set đồ Cam bốn món kia mới có thể lăn lộn được đấy.
Lúc này, chỉ số của Quân đã có một bước tiến khá dài rồi.
Tên: Ám Hành.
Chức nghiệp: Sát thủ.
Chủng tộc: Ngoại thế tộc.
Đẳng cấp: .
Kỹ năng ẩn tàng: Kẻ lách luật.
Sức mạnh: .
Trí tuệ: .
Phòng thủ: .
Năng lượng: .
Nhanh nhẹn: .
Bạo kích: .
Kẻ bảo hộ: Nhiếp Liên Nhu.
Ừm ừm, nói là khá dài thì cũng tạm gọi là được, với điểm chỉ số cộng thêm vào ba hạng mục sức mạnh, nhanh nhẹn và bạo kích thì hắn đã có cơ hội đi miễu sát đám chuột đồng rồi đấy. Ừ ừ, hẳn là có thể miễu sát rồi.
Bỏ qua đám gà mái, nhiệm vụ xong rồi, thế là cả hai quay lại chơi với đám chuột đồng cấp . Chậc, là nhiệm vụ thôi mà, cũng không cần không để mặt mũi chút nào hết thế này. Cấp mới có thể đi đánh đám quái cấp , quả thật có chút khó chịu mà.
Thế nhưng công sức của Nhiếp Liên Nhu đánh gà và công sức mà Quân bỏ ra để chế tạo mũi tên quả thật không uổng chút nào. Giờ chỉ cần Quân quăng một cái kỹ năng Ám Sát là một con chuột đã lên thiên đàng, sau đó cừu hận dây chuyền lập tức được kích phát, Quân mắt sáng, não nhanh, lập tức chém thanh dao cùn của mình một vòng. Có khoảng năm con chuột ở gần nhất đi tong hơn nửa cây máu. Để mặc năm con chuột đồng to khỏe đó gặm máu, Ba Lần Đâm được tung ra, mỗi nhát một con đầy máu về miền cực lạc. Sau đó hắn lại quét vũ khí một vòng nữa. Đám chuột năm con kia cũng thăng thiên.
Lập tức lui lại, nghĩ ngơi hồi máu, sau đó đợi thời gian Cooldown hết, cừu hận cũng mất, hắn lại nhảy ra chơi thêm một vòng vậy nữa. Thế là chỉ khoảng bốn lần, nhiệm vụ đầu tiên đã thực hiện xong.