Alma và Ryan tiến đến mở quan tài của Đại Dương Đế ra. Khi thấy Đại Dương Đế cả đám phải ngạc nhiên vì hình dạng quá trẻ. Đây là chàng trai rất là trẻ. Chắc chỉ tầm có tuổi thôi. Trẻ ngang Ryan, Feran với Errol. Lại cũng rất tuấn tú nữa.
- Trẻ thật. Karia cảm thán.
Alma đưa tay lên, từ trong tay Alma có viên ngọc sáng lóa bay vào cơ thể của Đại dương đế.
- Đó lả gì vậy? Ryan nhìn Alma hỏi.
- Trái tim của Đại dương đế. Alma quay ra nhìn Ryan trả lời
- Em lấy đâu ra vậy? Ryan ngạc nhiên.
- Long Thần đưa. Alma trả lời.
- Lúc nào vậy?
- Lúc em ngủ.
Cả đám kiểu không ngờ được rằng Alma lại cầm trái tim của Đại Dương đế.
Cả đám tụ lại nhìn Đại Dương đế đang có dấu hiệu tỉnh lại. Nhưng lúc mãi không thấy tỉnh. Thế là cả đám cùng quay ra để bàn tán xem làm sao gọi Đại Dương đế dậy. Còn mỗi Darla vẫn đang nhìn Đại Dương Đế.
Đột nhiên, chàng trai đó bật dậy quay qua nhìn Darla. Darla lại kéo kéo áo của Ryan.
- Darla à. Không phải lúc nghịch đâu con. Ryan phủi tay Darla ra.
- Sư phụ, sư mẫu dậy rồi!!! Darla vỗ liên tục vào lưng của Ryan.
- Cái gì dậy cơ. Ryan quay qua nhìn Darla.
Darla chỉ đến chỗ của Đại Dương đế, Ryan nhìn theo thì hết hồn ôm lấy Alma. Cả đám quay lại cùng hết hồn lùi hết ra sau. Chàng trai kia đứng lên nhìn đám này.
- Errol tham kiến Đại Dương Đế. Errol bước đến hành lễ.
- Tham kiến Đại Dương Đế. Cả đám cùng hành lễ trừ Alma.
Alma không phải con dân của thế giới này cũng có phải là người sống dưới sự bảo hộ của thần ở đây đâu. Vả lại, cô không có ý định quỳ dưới chân kẻ từng bị phong ấn.
- Các ngươi đánh thức ta làm gì vậy? Đại dương đế mở miệng ra nói.
- Thưa Đại Dương Đế, Thủy Minh Hải bị tấn công bởi những kẻ lạ mặt. Chúng làm ô nhiễm vùng biển đó và tộc nhân ngư đã bị giết hơn nữa. Chúng quá mạnh khiến trung thần như chúng thần không thể đánh lại. Feran nói.
- Đâu, mình cậu không đánh lại thôi, tôi thì chưa chắc. Ryan nói.
Cả đám nhìn Ryan, Ryan cũng biết mình hơi lố nên thôi im. Đại Dương đế nhìn Alma. Xong Đại Dương đế tiến thẳng đến trước mặt Alma.
- Ngươi là ai? Đại Dương Đế đứng trước Alma lạnh nhạt hỏi câu.
Alma im lặng nhìn Đại Dương Đế, chắc chắn cô sẽ không trả lời câu hỏi này rồi. Ai cũng biết điều đó nên nhìn qua Alma lo lắng.
- Đại Dương đế, đây là vợ tôi. Cô ấy là Alma, là con người bình thường. Ryan đứng lên đi lại đứng trước mặt Đại dương đế nói hộ Alma.
- Ta không hỏi ngươi. Đại Dương đế lạnh nhạt nhìn Ryan.
lực vô hình hất văng Ryan sang bên. Alma nhìn Ryan rồi nhìn Đại Dương Đế. Mắt cô lạnh đi.
- Xin lỗi đi! Alma mở miệng ra nói câu mà cả đám còn hết hồn hơn.
- Ngươi biết ta có thể giết ngươi bất cứ lúc nào chứ?
- Biết. Nhưng ngươi nghĩ ta sợ? Ngươi đánh chồng ta, ngươi xứng đáng nhận được câu trả lời của ta sao? Người ở đây có thể sợ ngươi, nhưng ta thì không, vì ta không sống nhờ thần. Alma quay lưng tiến bước đến đỡ Ryan dậy.
Nước từ đâu xuất hiện, chúng hóa thành những ngọn giáo bay thẳng đến Alma. Alma đưa tay lên tạo nên vòng tròn cản cột nước đó và hóa giải được. Cả đám không ngờ Alma lại hóa giải phép của Đại Dương đế.
- Này!! Ông đừng nghĩ ông là Đại Dương đế muốn làm gì thì làm nha!! Thành Thiên Long Thần đã nhờ sư mẫu Alma của tôi cầm trái tim của người để cứu người dậy mà giờ người đánh sư phụ ta như vậy. Rồi sư mẫu ta vốn đã không thích nói chuyện rồi sao phải ép hả? Sống lâu quá khiến người bị ngang ngược à!! Darla tức quá tiến lên trước mặt Alma nói tràng dài luôn.
- Bảo sao ngài bị phong ấn, cũng đáng lắm. Najinta cũng chạy lên.
- Darla, Najinta, không được vô lễ! Errol nói.
- Chúng con không có vô lễ. Rõ ràng Đại Dương đế tấn công Sư phụ và Sư mẫu của con, chúng con không thích!! Chúng con không phục. Darla nói.
Errol bất lực toàn tập với đám trẻ này. Nhưng chúng nói đúng, cũng rất dũng cảm, thật sự đúng được dạy rất tốt. Errol khá tự hào với đám này lắm nè.
- Đại Dương đế, Alma không phải người ở thế giới này, cũng là người được Long Thần tín trọng, nếu không nể cô ấy thì hãy nể Long Thần. Errol nói.
- Có lẽ ta nên giết các ngươi. Rồi giết tên Long Thần đấy. Đại Dương đế nói
Cả đám chưa gì đã lấy vũ khí ra chuẩn bị nghênh chiến trừ mỗi Feran. Feran nhìn họ rồi chạy lên giữa cản trở ngay.
- Đại Dương đế, Thủy Minh Hải cần người, xin hãy đi đến đó.
Cả đám nín thở nhìn Đại Dương Đế, tại cũng sợ. Chứ đám này có ăn được Đại Dương Đế đâu.
- Làm các ngươi sợ rồi. Gọi ta là Nolan. Ta không còn là Đại Dương đế.