Cách đấy năm, Errol là thần được tôn thờ ở chỗ của Hanaran ở.
Nhà Hanaran lại là nhà quý tộc giàu nhất vùng đó.
Errol đã thấy Hanaran từ khi còn nhỏ, khi Hanaran cứ lượn qua, lượn lại.
Chạy tung tăng quậy phá điện thờ của cậu rồi.
Nhìn dần cô gái này lớn Errol cảm thấy càng ngày càng phiền phức và không đón tiếp Hanaran, và coi điều đó là điều hiển nhiên.
Rồi đến năm trước thì Long Thần đưa lệnh xuống muốn Errol tìm hiểu và cưới Hanaran.
Mới đầu thì Errol còn không đồng ý vì cậu là nằm trong danh sách thần bảo hộ loài người, không được có luyến ái tư tình.
Nhưng sau đó thì Long Thần đã thuyết phục và cho phép cậu làm điều đó.
Lần đầu tiên Errol gặp mặt trực tiếp Hanaran là khi Hanaran trốn nhà đến thần điện vào nửa đêm.
Có vẻ là do cãi nhau với gia đình.
Hôm đó trời tuyết.
Khá lạnh nên Errol xuất hiện để làm điều mà nam nhân nào cũng làm.
- Sao ngươi lại ngồi đây khóc? Errol tiến lại nói.
- Rõ ràng tôi đâu có sai.
Cha tôi đuổi tôi vì tôi phá hư con rối của ổng.
Mà rõ ràng con rối đó tấn công tôi mà.
Hanaran uất ức nói trành dài
- Con rối tấn công cô? Errol nghe vậy thì khó hiểu.
- Thật đó, con rối đó như là con rối ma vậy!! Nó đột nhập phòng tôi, tôi theo bản năng tự vệ đánh trả nó thôi mà!! Hanaran bật dậy quay qua nhìn Errol nói.
Hanaran đơ vài giây rồi nhìn lên bức tranh được treo trên tường ở điện thờ.
- Errol -sama???? À không, Errol -sama làm gì có thật.
Chắc anh giống thôi ha.
Hanaran nói rồi tự xua tay luôn.
Errol im lặng vì đã bất lực với câu này của Hanaran rồi.
- Cô kể rõ ta nghe về con rối tấn công cô đi.
Ta giúp cô minh oan.
Errol nói.
- Thật hả? Chắc được không vậy.
Hanaran hoài nghi.
- Thật.
Ta chưa từng nói dối ai.
Errol hơi cười nói.
Hanaran ngồi kể lại vụ đó cho Errol nghe.
Đại khái là cha của Hanaran đấu giá được con rối rất đẹp, mang về để trưng bày.
Xong ngay hôm sau nó tấn công Hanaran, Hanaran lỡ tay đập bể nó thì cha mẹ cô ấy lại tránh mắng cô ấy.
Sau đó thì Errol đã giúp Hanaran giải oan và tống ác linh đó về lại địa giới.
Hanaran biết ơn nên ngày nào cũng đến để gặp Errol.
- Ngài giống Errol -sama, em chưa biết tên anh, cho em biết tên đi.
Hanaran ngóc đầu lên cái bàn mà Errol đang đọc sách.
- Ta nói ta là Errol, cô tin không? Errol nhìn Hanaran nói.
- Đương nhiên không ạ.
Vì nha, Errol -sama không có thật.
Ai cũng bảo vậy mà.
Hanaran nói.
- Thế ta không nói nữa.
Errol quay đi.
- Ơ!!
Hanaran bám Errol tận tuần chỉ để hỏi tên, mà mỗi lần bảo Errol thật thì không tin.
Lần đó trong vùng có trận dịch bệnh, khiến Errol phải đi nơi khá xa để có thể lấy được loại thuốc có thể cứu khu đó.
Đó là phấn của Bướm Tinh ngàn năm.
Hanaran dãy đành đạch đòi đi theo.
Nhất định đòi đi theo bằng được mới sợ chứ.
Errol thì thấy Hanaran quá phiền và khó chịu nên đã lớn tiếng mắng lại Hanaran:
- Hanaran, cô có thôi đi không?? Tôi cần làm việc.
Nhiệm vụ của tôi là bảo trợ con người.
Giờ cô liên tục phá hoại tôi, tôi rất thấy phiền.
Ở nhà dùm.
Errol nói rồi quay đi đi mất.
Hanaran nhìn theo Errol, nước mắt lăn dài trên má cô ấy.
Không thể tin được Errol lại mắng cô như vậy.
Errol đi được vài trăm mét thì nghe thấy tiếng rầm ngay sau mình.
Errol quay lại thì thấy Hanaran đang bị con rắn lớn cuốn lấy.
Miệng không thể hét lên vì bị chặn.
- Sao Đại Xà lại xuất hiện ở đây!?? Errol ngạc nhiên.
Errol đưa tay ra, thanh kiếm xuất hiện bay thẳng đến tấn công vào con rắn đó, nó thả Hanaran xuống thì Errol nhanh nhẹn đỡ Hanaran rồi đi xa khỏi con rắn đó.
Ai ngờ đâu đám rắn vây lấy cả .
Errol thở hắt ra chán nản.
Errol nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, lập tức đám rắn xếp thành hàng, đầu cúi xuống đầy sự quy phục.
Hanaran ngạc nhiên nhìn vào Errol.
Mắt Errol như mắt rắn vậy, điều này khiến Hanaran giật mình lui về sau rồi bản thân cô ngã xuống đất.
- Cô có thể quay về được rồi.
Errol nhắm mắt lại rồi mở ra, đôi mắt như con người bình thường, quay lại nhìn Hanaran.
- Errol -sama… em xin lỗi.
Em muốn có bạn, không ai làm bạn với em cả… em chỉ muốn có ích chút.
Hanaran mếu máo nhìn Errol nói.
Errol nhìn Hanaran, cũng biết nãy mình lỡ mồm lỡ miệng quát Hanaran quá.
Errol đưa tay ra trước mặt Hanaran.
- Thôi được rồi.
Đứng lên, nhanh lên không muộn giờ.
Errol nói.
Hanaran nắm lấy tay Errol đứng lên, Errol đưa tay lên lau nước mắt cho Hanaran.
Hanaran kiểu như thấy được ánh sáng đời mình nhìn Errol chằm chằm luôn.
Mặt đỏ lên.
- Đi.
Errol quay đi đi trước.
- V..vâng! Hanaran chạy theo Errol.
Lần đó thì Errol cảm thấy Hanaran cũng như con người bình thường, có lẽ vì cô đơn quá láu nên Errol cản thấy có Hanaran bên cạnh nó rất bất ổn.
Trong tháng sau, Hanaran chăm chỉ học hành, được Errol chỉ dậy rất tốt.
Thêm cả người hầu của Hanaran học chung.
Đến tháng thứ thì Hanaran tỏ tình với Errol, Errol chấp nhận và hứa khi Ryan cưới thì mình sẽ cưới.
Nhưng chưa kịp cưới thì đã xảy ra chuyện rồi..