Cùng dòng thời gian đó, Nolan đang đi quanh thành phố để khám phá loài người.
Nolan thì tâm bất biến giữa đời vạn biến nên không quan tâm xunh quanh như nào.
Nolan chỉ di chuyển thôi.
Nolan được nghe về thế giói này rồi.
Thế giới này không có sự hiện diện của thần nên họ loạn lạc và không có sự yên bình như thế giới kia.
Đúng là không có sự hiện diện của thần thật.
- Con người ở đây sống không phụ thuộc vào thần, cũng xịn thật.
Nolan cảm thán.
Nolan đi qua cô gái, cảm giác vừa lạ vừa quen làm Nolan phải dừng lại và quay lại nhìn cô gái.
Mái tóc vàng của cô gái bay dưới gió làm Nolan chỉ nhìn theo.
- Cảm giác thật quen thuộc.
Nolan nhìn cô gái đó vẫn bước, nhưng trước mặt là đèn đỏ.
Nolan cũng biết đèn đỏ phải dừng lại nên vô thức, Nolan chạy lại kéo cô gái đó lại trước khi bước xuống đường đầy xe.
Cô ấy hơi bất ngờ quay lại.
Nhưng mắt không nhìn Nolan.
Mà nhìn đi đâu đó.
- Cảm ơn ạ.
Cô gái cúi đầu.
Nolan nhìn cô gái ấy thì nhận ta cô ấy không nhìn thấy gì.
Thảo nào.
- Ừ..
Cẩn thận.
Nolan lên tiếng trả lời.
Nolan nhìn lên thì đã là đèn xanh nên Nolan hơi đẩy nhẹ vào lưng cô gái.
Cô gái đó cũng biết ra hiệu như nào nên tiến lên., bước qua đường.
Nolan giúp cô gái đó qua đường, cô ta quay lại cúi đầu với Nolan.
- Cảm ơn rất nhiều.
- Ừ….
Nolan gật nhẹ đầu.
- Vậy tôi xin phép.
Cô gái đó rời đi, Nolan nhìn theo rồi bước theo.
Nolan cách sau cô gái đó khoảng khá dài.
Nolan chỉ nhìn vào cô gái nên không thể lạc đâu mà.
Cô gái đó đi mua đồ, xong đi về.
Nolan theo suốt tiếng đồng hồ.
Cô gái đó về đến nhà rồi thì Nolan mới dừng lại.
“ ta còn tưởng ta thành tên biến thái quá.
Tự nhiên đi theo dõi con người”
- Nolan-samaaa.
Tiếng Darla và Najinta ngay Nolan.
Nolan giật mình quay lại nhìn chúng.
- Ủa Nolan-sama, ngài chơi bời thế nào rồi, sao lại đứng thờ người ở đây? Darla nhìn Nolan nói.
- T..ta đang đi chơi.
Còn con, sao ở đây? Nolan hỏi lại.
- Con đang chơi với nhóm trẻ con sống ở gần đây.
Nãy thấy người nên con đi theo.
Najinta trả lời.
- À!! Con biết rồi nha!! Người đi theo dõi ga-
Nolan lập tức bịp miệng Darla lại.
Miệng cười thân thiện với cả đứa.
- Ăn nói lung tung ta tống về nhé.
đứa tái mặt ứ dám nói gì luôn.
Nolan bỏ đứa trẻ ra thì Feran đi tới.
- Nolan-sama.
- Ngươi đi trông trẻ hả.? Nolan nhìn Feran.
- Chắc vậy đó ngài.
Feran cười cười.
- Bọn con hơi bị ngoan đấy nha!!! Cả đứa cùng nói.
- Được rồi, đi về được rồi đấy.
Nolan cười.
Cả dắt nhau về.
Còn về phía Errol và Hanaran thì không phải nói.
Đi hết chỗ này đến chỗ khác.
Chả mấy khu có cơ hội được đi chơi riêng.
Tối đó cả quyết định không về nhà, đi ăn ngoài luôn.
- Đồ ăn ở thế giới này ngon thật nha.
Hanaran thích thú cầm cái kẹo bông ngồi ăn.
- Nay em ăn cả ngày luôn rồi đó.
Errol phần bất lực phần nuông chiều nhìn Hanaran ăn nói.
- Em còn muốn ăn nhiều nữa cơ.
Em muốn sang Việt Nam ăn phở nữa mà.
Hanaran cười.
- Vậy là mục đích em đến thế giới này là để ăn à?
- Đương nhiên không! Em muốn đến thế giới này để chơi mà.
Hanaran cười.
Nhìn Hanaran hồn nhiên như vậy Errol cũng vui rồi.
Không biết từ lúc nào tình yêu của Errol với Hanaran lại lớn như vậy.
- A!! Errol -sama, em muốn ăn kem.
Hanaran chỉ đến quầy kem trước mặt nói.
- Ngồi đây, anh đi mua cho.
Errol đứng lên.
Errol tiến đến quầy kem để mua kem.
Trong lúc xếp hàng có nhiều cô gái nhìn Errol cực kì.
Errol còn tưởng mặt mình có dính gì luôn á.
Khó lắm Errol mới mang kem ra cho Hanaran được.
- Anh có nhiều vệ tinh ghê.
Hanaran nhìn ra sau Errol
- Không có gì đặc sắc.
Đi, anh dẫn em ra đây.
Errol kéo Hanaran đi.
Phía đó là sân khấu.
Đang có những người hát ở đó.
Sau khi họ hát xong thì Errol chạy lên nói chuyện với ban tổ chức gì đó rồi đi xuống kéo Hanaran lên.
người chạy ra đưa mic cho Errol.
Hanaran kiểu ngơ ngác nhìn Errol không hiểu gì.
- Sao vậy Errol- sama, anh định làm gì vậy? Hanaran nhìn Errol.
- Hanaran, chúng ta bên nhau năm.
Kí kết hôn nhân cũng làm rồi, nhưng anh chưa từng cầu hôn em như con người.
Hanaran, cưới anh nhé.
Errol quỳ xuống đưa chiếc nhẫn ra trước mặt Hanaran nói.
Hanaran từ ngạc nhiên chuyển sang hạnh phúc, cô… luôn mong chờ điều này..
- Dạ, em chắc chắn sẽ đồng ý rồi.
Em yêu anh, Errol -sama!! Hanaran nhảy lên ôm Errol.
Những người ở dưới chụp ảnh và quay họ lên trên mạng quá trời.
Alma và Darla đang nằm chung xem mạng xã hội thì thấy ngay ảnh của Errol và Hanaran đang hạnh phúc như nào.
- Ủa.
sư phụ Errol và Sư mẫu Hanaran nè.
Darla nói.
- Đâu? Ryan chạy lại.
Alma đưa cho Ryan thì Nolan và Feran cũng chạy lại xem.
- Con chưa thấy.
Najinta bé nhỏ nhất nhảy hoài không tới.
Nolan cắp nách Najinta nhấc lên cho Najinta xem.
- Ê thật kìa.
Nolan cảm thán
- Nhìn hạnh phúc ghê ta.
Ta chắc cũng bảo Long Thần sắp đặt cho ta quá.
Feran nói.
- Chú đúng nghĩa là tảng băng ngàn năm, ai mà thèm.
Darla nói.
- Này nha, chú đẹp trai lắm nha.
Nay nhiều cô gái đến xin cái gì mà In đấy nha.
Mỗi chú chả biết nó là cái gì.
Feran nói.
- Là cái để liên lạc ở thế giới này đấy.
Ryan nói.
- Chú lạc hậu.
Najinta bồi thêm câu chọc quê nữa.
Tối muộn người họ mới về.
Nolan, Darla, Najinta và Feran đang nằm vắt vẻo lên nhau ngủ.
Errol và Hanaran được nhường cho phòng riêng.
Còn người kia xem phim nên ngủ luôn ngoài phòng khách..