Bọn người Trương Đức Bưu đang nghỉ ngơi tại Lợi Đán thành cùng đi với Hans Norton tới Sinh Mệnh giáo đường để cho mục sư trị thương. Mấy vị kỵ sĩ khác đi ra chợ mua vài con tuấn mã. Giám sát sứ Charlotte thì đi tìm thành chủ Matthew, yêu cầu hắn phái binh bảo hộ. Sau khi trở về, Charlotte nổi giận đùng đùng, Matthew thành chủ đúng là một lão gia hỏa khôn lỏi xứng với ngoại hiệu lão thỏ đế. Vừa không muốn đắc tội hắn, cũng không muốn đắc tội Thiết Kỵ cấm quân, giả vờ đáp ứng phái binh, lại phái cho hắn mười tên lính giá yếu.
Charlotte tức giận phất áo ra đi. Sau đó thúc giục bọn họ đi ra khỏi thành, mau chóng đi tới kinh thành
Trương Đức Bưu đi với bọn người Charlotte, Hans cùng nhau lên đường. Tuy là cùng nhau đồng hành, bất quá sự chú ý của hắn vẫn dành hơn phân nửa cho việc tu luyện.
Hiện nay đấu khí của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Đấu khí hóa thành kiếm quang cũng đang dần tăng trưởng, toàn lực vận chuyển đấu khí, có thể hình thành kiếm quang dài ba thước.
Người khác dùng kiếm quang chủ yếu để gia tăng chiều dài của kiếm, mà Trương Đức Bưu lại đem kiếm quang chủ yếu gia tăng độ rộng của Bích Tỉ đao. Kiếm quang bám đều đều vào lưỡi đao, làm cho thanh đao này biến thành trường đao dài khoảng ba mét, lưỡi đao rộng chừng một xích(0,33m)!
Chỉ việc cầm loại đại đao này trong tay cũng khiến người khác sợ hãi!
Đấu khí của hắn càng ngày càng mạnh, đao càng ngày càng rộng. Nửa tháng sau, kiếm quang do đấu khí Trương Đức Bưu ngưng tụ có thể rộng gần hai thước, toàn bộ Bích Tỉ đao mang một màu xanh biếc, giống như phỉ thúy!
Đến trình độ này, đấu khí cơ hồ có thể so sánh với đao mang!
Kiếm quang của người khác tuy sắc bén nhưng dễ bị phá vỡ. Mà tinh thần lực của hắn đạt tới cấp mười ba, kiếm quang ngưng tụ chắn chắn vô cùng, vô kiên bất tồi. Hans thí nghiệm thử một lần nhưng không cách nào đánh vỡ kiếm quang do Trương Đức Bưu ngưng tụ ra.
Thời điểm bọn người Charlotte ngủ Trương Đức Bưu lại yên lặng vận chuyển Tà Linh thánh điển trong Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết, thấy kiếm quang của Bích Tỉ đao ngưng tụ màu xanh biếc liền chuyển thành màu đen.
Thiên Ma đấu khí tiến vào càng ngày càng nhiều khiến cho dị biến sinh ra, trên đao đột nhiên xuất hiện hỏa diễm màu đen, từng đoàn từng đoàn ma diễm nhảy lên như tinh linh đang nhảy múa. Hiển nhiên so với kiếm quang của Long Mông Bảo Tượng ngưng tụ có lực sát thương lớn hơn.
"Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết quả nhiên thần kỳ!" Trương Đức Bưu không khỏi vừa mừng vừa sợ.
Từ khi tu luyện tới nay, hắn đã đạt tới Đấu Khí Ngoại Phóng đỉnh phong, bắt đầu đột phá đến Đấu Khí Như Cương. Hoàn toàn có thể tu luyện Long Mông Bảo Tượng cùng tâm pháp Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết tầng thứ ba.
Bất quá khi Quyết tu luyện Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết, Thiên Ma đấu khí cuồn cuộn, sinh ra dị tượng, dễ dàng bị người nhìn ra không phải chính đạo, cho nên Trương Đức Bưu đành phải tu luyện Long Mông Bảo Tượng Quyết trước.
Hắn tu luyện một ngày tương đương người bình thường tu luyện một trăm ngày, có thể cảm giác được lực lượng và đấu khí của bản thân tăng lên vô cùng nhanh, đây là chỗ tốt của tinh thần lực cực cao.
Bất quá Trương Đức Bưu càng ngày càng biết nhiều. Hắn phát hiện, tinh thần lực có tác dụng tăng tốc độ tu luyện đối với cao đẳng chiến sĩ cũng không phải là bí mật gì. Ngay cả bọn người Hans cũng có tinh thần lực cực kỳ cao.
Theo như Hans nói, những đệ tử quý tộc thế gia tại kinh thành từ lúc nhỏ đã tu luyện tinh thần lực. Đợi đến lúc tinh thần lực vượt qua cấp 10 mới bắt đầu chuyên tâm tu luyện đấu khí hoặc ma pháp. Bởi vì chuyên tu một môn sẽ tiến bộ hết sức nhanh chóng, tạo ra không ít cao thủ.
Trương Đức Bưu nghe xong âm thầm gật đầu. Chuyên tu một môn, tiến bộ sẽ rất nhanh. Bất quá cái gì cũng tại hại của nó chính là ban đầu rất yếu, hơn nữa không cách nào tích lũy được kinh nghiệm chiến đấu.
Bọn người Trương Đức Bưu đi về phía bắc. Thời tiết càng lúc càng lạnh, bất tri bất giác mùa đông sắp đến, gió bấc gào thét, tuyết tung bay trong gió khiến đại địa phương bắc trở thành một thế giới tuyết trắng, tuyết bám khắp trên người ngay cả lông mi cũng mang màu trắng.
Tuấn mã miệng cũng thở toàn khói trắng đi theo đường núi chầm chậm tiến về phía trước. Đấu khí trong cơ thể Trương Đức Bưu lại vận chuyển nhanh như trước. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
Đột nhiên, hắn phảng phất cảm giác được lỗ chân lông toàn thân trong nháy mắt bỗng nhiên quán thông, đấu khí theo từng lỗ chân lông dũng mãnh tiến ra, cơ thể trở nên vô cùng thoải mái, tuyết quanh người được phủi sạch!
Bông tuyết không ngừng rơi xuống nhưng khi đến gần hắn lại không bị chấn nát, bay ra hai bên rồi rơi xuống.
Đây là cảnh giới Đấu Khí Như Cương!
Trong lòng Trương Đức Bưu không có bất cứ gợn sóng nào tiếp tục tập trung tinh thần, dụng tâm nhận thức sự huyền diệu của Đấu Khí Như Cương.
Tinh thần lực của hắn cường đại nên cảm thấy rõ ràng, hắn có thể nhìn thấy những luồng đấu khí từ lỗ chân lông truyền ra, tại bên ngoài thân lưu chuyển không ngừng, lại chui lỗ chân lông khác tiếp tục vận hành trong đấu khí thông đạo.
Đấu Khí Như Cương, đại biểu cho tu luyện đấu khí từ nay về sau có thể dùng có được lực phòng ngự cường đại, tựa như quân đội thiết kỵ giết Charlotte chính là chiến sĩ tu luyện thành Đấu Khí Như Cương. Hắn bị đánh trúng một kích hơn ba vạn cân của Trương Đức Bưu. Nhưng vẫn không ảnh hưởng gì, đây chính là vì đấu khí của hắn hình thành ở bên ngoài cơ thể một đạo cương khí, dù đánh mạnh tới đâu cũng rất khó giết được cao thủ bậc này.
"Nếu như ta vận chuyển Đại Xích Thiên Ma Thần Quyết, không biết có thể hình thành hộ thân cương khí bên ngoài cơ thể không nhỉ? Đáng tiếc là phải đi cùng bọn người Charlotte, không có cơ hội thử nghiệm..." Trương Đức Bưu thầm nghĩ.
"Rốt cục cũng đến thành Kinh Hoa rồi!" Hans Norton đột nhiên lớn giọng, cười nói: "Kỳ quái, mấy thằng nhóc thiết kỵ lại không tiếp tục đuổi giết chúng ta nữa!"
Charlotte nhẹ nhàng thở, cười nói: "Bình an trở về kinh thành là tốt nhất, chuyện còn lại phải nhờ vào ta rồi! Thiết kỵ quân muốn làm phản, bệ hạ nhất định sẽ vô cùng tức giận, treo cổ hết lũ khốn kia!"
Trương Đức Bưu ngẩng đầu nhìn lên, một tòa thành thị màu đỏ đột nhiên xuất hiện trong tuyết mang theo không khí ấm áp cho người khác.
Kinh Hoa thành dài khoảng ba bốn mươi dặm là hoàng thành của Đại Chu là nơi thiên tử ở. Đến gần tòa thành trì khiến cho người ta có cảm giác uy nghiêm, sang trọng.
Bên cạnh thành Kinh Hoa còn có hai cái thành nhỏ. Đóng quân bên trong chính là một trong tám đạo quân chống đỡ quốc gia: Ma pháp cấm quân.
Ma pháp cấm quân thuần túy là do Ma đạo sư tạo thành. Đại biểu cho sáng tạo và hủy diệt. Trong lịch sử đã từng tạo nên rất nhiều chiến dịch truyền kỳ như là một đêm xây liền 3 tòa thành.
Thử nghĩ xem cùng lúc xuất hiện đủ loại ma pháp. Còn có điều gì có thể ngăn cản chi quân đội như vậy?
Đột nhiên cuồng phong nổi lên. Tuyết giống như như đao đập vào mặt. Trương Đức Bưu trong nội tâm cảnh giác, ngẩng đầu nhìn lên chỉ thấy một cái bóng lớn màu xanh lướt qua trên không trung. Long Uy tỏa khắp mọi nơi.
Tuấn mã dưới chân bọn Trương Đức Bưu không chịu được. Chân mềm nhũn, ngã nhào xuống đất, can đảm đều mất sạch. Bị Long Uy hù dọa.
Đầu Lục Long chậm rãi đáp xuống hoàng thành mất dạng.
"Đây là Long Kỵ cấm quân Hoàng thành đang đi tuần."
Hans thấy Trương Đức Bưu khó hiểu, cười nói: "Long Kỵ cấm quân cũng là một trong tám đạo cấm quân Trụ quốc. Nhân số rất ít không đến trăm người, nhưng những người này đều là tinh anh trong tinh anh! Bất cứ người nào tới địa phương khác đều là cao thủ hùng bá một phương. Huống chi tọa kỵ của bọn họ chính là Lục Long lừng danh, sức chiến đấu mạnh mẽ vô cùng!"
Lục Long tuy là á long. Lực công kích không bằng Cự Long hai đầu nhưng kịch độc của chúng khiến người khác phải đau đầu.
Thái Ca nhìn chằm chằm vào địa phương Lục Long biến mất, nước miếng ào ào chảy ròng. Trương Đức Bưu vội vàng gõ đầu lão hổ, uy hiếp nói: "Thái Ca, ngươi an phận đi không được đi gây chuyện đâu đấy!"