“Thiều Hoa thật sự không sao chứ?” Khi đầu óc Diệp Thiều Hoa tỉnh táo trở lại.
Ngay bên cạnh, cô nghe thấy một giọng nói lo lắng: “Thời tiết ma quái thế này sao cơ thể lại nóng như vậy được chứ?”"Chú hai, tin tưởng con, cô ấy không có việc gì đâu, chú nhìn xem hình như là tỉnh rồi đấy?" Đây là một giọng nói của một người trẻ tuổi.Diệp Thiều Hoa mở mắt ra, liền thấy chủ nhân của giọng nói kia nhìn mình, đáy mắt ẩn chứa một chút.
.
.
Hận ý?Diệp Tưởng Tưởng suy nghĩ một chút đã quên bản thân mình bao lâu rồi không nhìn thấy bầu trời xanh như vậy.Đời trước cô ta không nên đem chú hai và dì hai cho Diệp Thiều Hoa - một đứa cặn bã như vầy, nhưng bây giờ cô - Tưởng Tưởng sẽ không như vậy nữa, cô đã được tái sinh.Diệp Tưởng Tưởng dập tắt ý định giết Diệp Thiều Hoa.
Cô ta không vội làm điều đó, hai ngày nữa sẽ đến ngày tận thế.Cô ta sẽ thức tỉnh dị năng hệ Lôi, nhưng kiếp này cô ta sẽ chỉ bảo vệ chú hai và dì hai của mình.Về phần Diệp Thiều Hoa tốt nhất an phận một chút, bằng không thì.
.
."Thiều Hoa, con tỉnh rồi?" Nhìn thấy con gái tỉnh, cha mẹ Diệp thở dài một hơi: "Con có cảm giác khó chịu chỗ nào hay không."Diệp Thiều Hoa còn chưa tiếp thu nội dung cốt truyện, cho nên chỉ là khẽ lắc đầu.“Chú hai, dì hai, kế tiếp cháu có một chuyện rất quan trọng muốn nói với chú và dì.” Diệp Tưởng Tưởng biết Diệp Thiều Hoa không sao từ lâu, chỉ bị trúng gió thôi, đương nhiên cũng không lo lắng nhiều như kiếp trước đã lo lắng cho Diệp Thiều Hoa: “Nếu hai người tin cháu, thì ở nhà nhanh chóng chuẩn bị nhiều đồ ăn, tốt nhất là nước khoáng và bánh quy nén.” [lương khô]Cha mẹ Diệp nhìn Diệp Tưởng Tưởng, suy nghĩ một chút thấy có chút kỳ quái.Diệp Tưởng Tưởng khi còn bé.
Cha, mẹ mất, một đám thân thích trong nhà còn muốn cướp đi bất động sản của cha mẹ quá cố để lại cô ta.Là cha mẹ Diệp đưa cô ta trở về Diệp gia nuôi lớn, giúp cô ta đem tất cả gia sản đoạt lại.Hai người này đối xử với cô ta và con gái ruột của họ không khác biệt.
Chính bởi vì việc này, nghĩ đến chú và dì hai đời trước chết thê thảm, bị ngăn ở bên ngoài vòng bảo hộ, rồi bị Zombie cắn chết.Diệp Tưởng Tưởng hận chính mình lúc đó bất tài, không nên giao chú và dì hai cho Diệp Thiều Hoa."Được rồi." Suy nghĩ một chút, cha mẹ Diệp do dự đáp ứng: "Con muốn trở về trường học sao, nhưng con vừa mới trở về.
.
.""Chú hai dì hai, để con đi xem bạn cùng phòng.
Hai ngày nữa con sẽ trở lại.
" Diệp Tưởng Tưởng đứng lên.Cô ta nhìn Diệp Thiều Hoa mặt không chút biểu cảm, đôi mắt rũ xuống ảm đạm.Cô ta lúc này cho dù chán ghét Diệp Thiều Hoa, nhưng cũng không có làm cái gì.Dù sao chú hai và dì hai đều ở nơi này, nếu như cô ta nói Diệp Thiều Hoa về sau sẽ hại chết bọn họ.
Chú và dì nói không chừng còn cho là cô điên.Cô ta cũng không muốn ở chỗ này lâu hơn một giây.
Ở lâu thêm một giây, cô ta càng muốn tự tay giết chết Diệp Thiều Hoa, càng miễn cho xuất hiện đại họa sau này.Diệp Tưởng Tưởng biết mình lúc này nên thông minh một chút tránh xa Diệp Thiều Hoa, bằng không thì cô ta sẽ giống đời trước bị Thiều Hoa hại chết, nhưng cô ta không yên lòng chú và dì.Cho nên mới trở lại một chuyến.Sắp đến tận thế cô ta sẽ không nói cho Diệp Thiều Hoa, sợ Diệp Thiều Hoa biết sẽ như thiêu thân lao vào lửa.Lại dặn dò chú và dì hai lần nữa, Diệp Tưởng Tưởng mới rời khỏi nhà để đến trường học."Nghĩ một chút, hôm nay Tưởng Tưởng kỳ kỳ quái quái?" Đưa Diệp Tưởng Tưởng rời đi, cha mẹ Diệp mới thấy có chút kỳ quái mà trở về.Nhưng mà Diệp Tưởng Tưởng từ nhỏ đã một mực rất thông minh, chưa bao giờ gây rắc rối cho họ.Cho nên cha mẹ Diệp mặc dù thấy kỳ quái, nhưng cũng phân phó người giúp việc mua một đống lớn đồ ăn trở về.Nước khoáng cùng lương khô chiếm đa số.Nhìn thấy Diệp Tưởng Tưởng rời đi, cha mẹ Diệp xác định con gái bọn họ không có việc gì, mới bận bịu lo việc của mình.Diệp Thiều Hoa nhìn ánh mặt trời khác thường ngoài cửa sổ cùng mùi lạ trong không khí, cô biết thế giới này có thể có chút khó khăn.[Kí chủ, tiếp thu nội dung cốt truyện không?] mở miệng.Diệp Thiều Hoa khẽ gật đầu.Trong giây phút này, một lượng lớn nội dung cốt truyện liền tràn vào trong đầu cô.Nguyên chủ là một học sinh bình thường, Diệp Tưởng Tưởng kia là cô nhi được ba mẹ cô giữ lại, người một nhà ở chung cực kỳ vui vẻ, nguyên chủ cùng Diệp Tưởng Tưởng thân nhau như chị em ruột.Đáng tiếc không nghĩ tới mạt thế đến, Diệp Tưởng Tưởng đã thức tỉnh dị năng hệ Lôi cực kì cường đại.
Bạn cùng lớp của cô ta và một số bạn bè của nguyên chủ cũng thức tỉnh dị năng.
Ngay cả cha mẹ Diệp cũng thức tỉnh, nhưng mà chỉ có nguyên chủ không có một chút động tĩnh gì.Cơ hồ tất cả mọi người đều đề nghị vứt bỏ nguyên chủ để tránh liên lụy đến họ, nhưng cha mẹ Diệp đã bảo vệ cô từ đầu đến cuối mà không gây rắc rối cho bất kỳ ai trong số họ.Hơn nữa, nguyên chủ có khả năng thấy trước nguy hiểm ngay tại chỗ, đồng thời cũng giúp những người này phân tích năng lượng có thể hấp thụ nhân tinh trong não zombie, rất thông minh.Vì thế, nhóm người này không còn phản đối việc cô là một người bình thường đi theo họ nữa.Cuối cùng cả nhóm đã trốn thoát và đến một căn cứ an toàn ở Thành phố N, nhưng nguyên chủ không được vào căn cứ vì là người bình thường.Cha mẹ Diệp đã theo cô không vào căn cứ an toàn.
Sau đó, mọi thứ đã vượt ra khỏi tầm tay.Nguyên chủ bị Zombie cấp khống chế, len lén lẻn vào phòng thí nghiệm.Diệp Tưởng Tưởng và những người khác phát hiện nguyên chủ có ý đồ hủy diệt hy vọng cứu con người, liền trực tiếp phái số lượng lớn cao thủ đến giết cô.Vua Zombie cũng ngay vào lúc này mà công thành, tất cả mọi người cảm thấy nguyên chủ phản bội nhân loại, cũng bởi vì căn cứ không chịu cho cô vào nên cô trả thù căn cứ.Nhưng họ không biết rằng Vua zombie đã khống chế rất nhiều người có năng lực thấp và mở cửa căn cứ.Vô số Zombie vây thành, Diệp Tưởng Tưởng nhìn cha mẹ Diệp ở ngoài cửa bị Zombie cắn chết, căn cứ thành phố N bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, cơ hồ toàn quân bị diệt.Đây là trước khi Diệp Tưởng Tưởng trọng sinh.Diệp Thiều Hoa đến là lúc Diệp Tưởng Tưởng sau khi sống lại cái thế giới này.Cái thế giới này kϊƈɦ thích v~.
ヘ( ̄ω ̄ヘ)Ba người trọng sinh, đều bị nguyên chủ "giết chết" ở kiếp trước lần lượt là Diệp Tưởng Tưởng, phú nhị đại đang theo đuổi nữ chính, nam thần mà nguyên chủ thầm thương trộm nhớ.Những người này đời trước đều là người vô cùng lợi hại.Trọng sinh đương nhiên cũng biết thời cơ, giai đoạn đầu người khác không biết nâng cao năng lực của mình, bọn họ đã đi trước một bước.Đương nhiên bọn họ đều trọng sinh, vậy làm sao có thể buông tha cho Diệp Thiều Hoa, nhân vật phản diện đã khiến tất cả mọi người chết trong kiếp trước.Nguyên chủ không biết gì cả, cô ấy rất sợ hãi khi tận thế đến.Nhưng cô ấy cũng rất tín nhiệm Diệp Tưởng Tưởng, thật sự tín nhiệm bạn bè của mình, thật không nghĩ rằng đối phương vậy mà đưa cô lừa gạt đến hố Zombie, tùy ý để cô bị Zombie cắn chết.Khi chết, cô nhìn về phía đám người Diệp Tưởng Tưởng đang đứng trêи hố, nhìn cô với ánh mắt ghê tởm.Cô không biết tại sao những người này lại ghét cô đến vậy mà giết chết cô.[ Kí chủ, nhiệm vụ lần này của chị chỉ có một, chính là bảo vệ mình và bảo hộ cha mẹ Diệp.
Cơ mà còn có một cái nhiệm vụ ẩn, làm cho tận thế biến mất.
] Giọng nói của nhắc nhở kịp thời."Thảm." Diệp Thiều Hoa dùng một chữ hình dung nguyên chủ.Còn khổ hơn cả một đời người.Tất cả mọi người đều cho rằng nguyên chủ không thức tỉnh dị năng, là người bình thường.Nhưng Thiều Hoa tiếp thu nội dung cốt truyện biết rõ, nguyên chủ không những thức tỉnh dị năng, còn thức tỉnh dị năng mạnh nhất của não bộ.Hừ..
.
.
.
Phải biết ở mạt thế, một người cường đại mà học y học, não bộ so với một dị năng giả cấp còn mạnh hơn.Diệp Thiều Hoa miễn cưỡng nở nụ cười: "Thảm thì thảm thật, nhưng không có việc gì."Hiện tại cô đến rồi..