Đới Tư cúp điện thoại, Cao Hằng vẫn vô cùng ngây thơ.
Hắn hiện đang ở trong studio mà mình và chú Diệp sắp đặt tạm thời, có hơn một chục kỹ thuật viên tài năng đi theo hắn từ Diệp thị qua đây.
Lúc này nhìn thấy bộ dạng này của Cao Hằng, không khỏi cảm thấy có chút bất an, "Cao tiên sinh, Đới Tư tiên sinh có nói rõ là chuyện gì xảy ra hay không?"
Bọn họ đều rất sùng bái Cao Hằng, cho nên mới nghĩa vô phản cố [Nghĩa vô phản cố – 义无反顾 – yì wú fǎn gù (đại loại là vì chính nghĩa, đạo nghĩa, ko do dự, ko quay đầu nhìn lại)] đi theo Cao Hằng, dốc sức làm.
Thiên phú của Cao Hằng ở phương diện này gần như đi trước thời đại, thực lực của Cao Hằng bọn họ hoàn toàn không nghi ngờ.
Nhưng lượng tiêu thụ buổi chiều xác thực đã đả kích bọn họ.
Nhất là chú Diệp, hắn đã đầu tư gần hết tiền vào việc này, chỉ chờ quay vòng một lần.
"Anh vợ, không phải xảy ra vấn đề gì rồi chứ?" Chú Diệp cười cợt nói một câu.
Đương nhiên hắn tin tưởng kỹ thuật của Cao Hằng tuyệt đối sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng hắn hỏi câu này cũng có chút bất ổn.
Cứ cảm thấy có gì đó bất an.
Bờ môi Cao Hằng nhếch, nhưng không nở nổi một nụ cười, "Đới Tư tiên sinh nói tôi đắc tội Y, thế.
.
.
Thế nhưng tôi căn bản không biết TA!"
Hắn làm người mặc dù cao ngạo, nhưng phi thường có chừng mực.
Người không thể đắc tội, hắn tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc.
Toàn bộ văn phòng bởi vì câu này của Cao Hằng tập thể trầm mặc, làm về IT, hiện tại ai chả biết Y, đối phương có tư duy biếи ŧɦái, làm cho rất nhiều cao thủ IT thành danh đã lâu đều cam bái hạ phong [Cam bái hạ phong 甘拜下风 – gān bài xià fēng (cam: cam tâm tình nguyện, hạ phong: cuối gió –> chịu thua tâm phục khẩu phục.]
Cao Hằng cũng đặc biệt tải mô hình bốn chiều do bên kia công bố trên Internet.
Không thể không thừa nhận, cái hệ thống kia đã phá vỡ hệ thống khoa học kỹ thuật thế giới này.
Cũng bởi vì chuyện này, Cao Hằng đã có rất nhiều cảm hứng.
Theo chân một nhóm nhân viên rời khỏi Diệp thị, hắn đã tạo ra hệ thống D thành công cũng như tạo ra những bước đột phá mới.
Nghe Cao Hằng nói ra tin tức này, cả người chú Diệp như đã mất đi khí lực.
Hắn vì đầu tư cái kỹ thuật này, đã bơm tất cả số tiền mình có, thế chấp phần lớn tài sản của mình để vay ngân hàng và đầu tư vài trăm triệu.
Còn đăng kí thành lập công ty.
Từ đêm qua hắn đã ngủ không yên, bắt đầu chờ giá trị cổ phiếu của công ty hắn đã đăng ký tăng lên vào hôm nay.
Hiện tại chú Diệp hoàn toàn không có cảm giác như vậy, vội vàng lấy điện thoại di động trong túi ra, mở phần mềm chứng khoán.
Khi nhìn tập đoàn "Diệp thị" đứng đầu, ánh mắt hắn đỏ lên.
Sau đó nhập trực tiếp mã của công ty mình để bắt đầu tìm kiếm.
Khi nhìn thấy giới hạn giá cổ phiếu, hắn không còn biết nên phản ứng thế nào.
Không thể nào, điện thoại di động quả cam chênh lệch rất lớn so với điện thoại di động E.
Ngoài ra, phương pháp tiếp thị của điện thoại di động E rất thành công.
Có . người đang chờ để có được hàng tồn kho của tháng tới.
Những người khác đang đếm ngón tay, chờ đợi đợt phát hành tiếp theo để mua.
"Làm sao có thể?" Chú Diệp lật xem tin tức và bình luận trên Internet, bị một nội dung làm nhức nhối con mắt: “Hình chiếu D? Điều này là không thể!”
Các kỹ thuật viên của Diệp thị đều bị Cao Hằng đào đi rồi.
Làm sao phát triển được một mô hình như vậy? !
Nhưng vô luận như thế nào, hắn biết lần đầu tư này của mình tất cả đều thành công cốc hết rồi.
"Ông nhanh trở về đi." Chú Diệp còn chưa nghĩ xong, mẹ Diệp đã gọi điện thoại tới, giọng nói có chút khủng hoảng, "Người của ngân hàng muốn lấy biệt thự của chúng ta, cưỡng chế đuổi tôi và Giai Giai ra ngoài, chúng ta làm sao bây giờ, đến cùng ông đã làm cái gì đấy?"
Không ngờ ngân hàng nhận được tin nhanh như vậy.
Đời này của hắn không quá thuận lợi, nhưng thật sự chưa bao giờ gặp trắc trở.
Chú Diệp hít sâu một hơi, giọng nói run run, "Diệp Thần, đều là Diệp Thần.
Không ngờ nó còn có thể che giấu tốt hơn chị gái nó! Bây giờ trên tin tức báo chí nói rằng nó là một thiên tài kinh doanh và kinh doanh.
Là một tinh hoa trong giới.
Tất cả ở lại Diệp thị vì nó! "Hắn ta mím môi, sau đó nói thẳng:" Đừng lo, tôi sẽ xử lý việc này"
Mà lúc này Diệp Thần, đang cùng một đoàn người mở họp.
Diệp Thiều Hoa an vị ở bên trái.
Trước đây, cô hoàn toàn không có chỗ trong các cuộc họp của công ty, thường thì cô sẽ ngồi ở cuối nghịch điện thoại bên chiếc máy pha cà phê ở góc phòng họp.
Nhưng bây giờ người trong công ty an bài vị trí trong công ty, cô cũng không muốn nghe cho lắm.
Người khác đang mở họp, mặc dù cô không nghịch điện thoại di động, chỉ tiện tay xoay bút, ánh mắt có chút tan rã.
Vừa nhìn là biết cô không nghiêm túc nghe.
Nhưng đôi khi các giám đốc điều hành công ty hỏi cô vài câu hỏi, cô có thể trả lời chúng một cách nhanh chóng, khiến các giám đốc điều hành của Diệp thị rất ngạc nhiên.
Hai chị em nhà này không kém cạnh nhau chút nào.
Không nghi ngờ gì về tài năng kinh doanh của Diệp Thần, giờ đây Diệp thị hoàn toàn không thể tách rời khỏi Diệp Thần, mọi chiến lược và kế hoạch cậu đưa ra đều có thể phát triển Diệp thị một cách tối đa, với tầm nhìn rất dài hạn.
Nếu như không có cậu, không biết Diệp thị hiện tại sẽ là cái dạng gì.
Túm cái quần lại, cậu được người trong công ty rất tán thành.
Ngay cả chuyên viên phân tích Lý cũng trực tiếp ở tại Diệp thị, làm cố vấn kinh tế lâu dài của Diệp thị.
Mà Diệp Thiều Hoa, mặc dù không hiểu về quản lý, nhưng Diệp thị có thể đi đến hiện tại, điện thoại di động nhãn hiệu E có thể đi đến bước này, một phần là vì sự dũng cảm và kế hoạch của Diệp Thần, và một phần là vì tài năng kinh dị của cô trong lĩnh vực CNTT.
Hai chị em nhà này, thiếu một người cũng không được.
Sau khi hội nghị kết thúc, Diệp Thần nhận một cuộc điện thoại, cúp máy, cậu cười lạnh.
"Làm sao vậy?" Chuyên viên phân tích Lý nhìn thấy sự kỳ lạ của hắn.
Diệp Thần cầm văn bản tài liệu, thờ ơ trả lời, "Không có gì, người chú thân yêu kia, muốn trở về Diệp thị, còn muốn cháu mượn hộ hắn triệu, xoay vòng tài chính."
Chuyên viên phân tích Lý sững sờ, đại khái chưa từng gặp qua người không biết xấu hổ như vậy, "Bây giờ chú của cậu chắc bị bọn cho vay nặng lãi làm phát điên rồi, nhưng cậu thật sự không quan tâm đến ông ấy sao?”
Diệp Thần mặc dù nhìn như không có quy củ.
Nhưng chuyên viên phân tích Lý cũng ở cạnh hắn được một tháng, biết rõ hắn rất tốt.
Hắn vốn tưởng rằng đứa bé này sẽ mềm lòng.
"Quan tâm?" Diệp Thần nghĩ tới chuyện cũ, đáy mắt tràn đầy vẻ lệ khí đứng lên, "Tôi không ném đá xuống giếng đã là không tệ rồi!"
Chuyên viên phân tích Lý vốn chỉ thuận miệng hỏi một chút, không nghĩ tới Diệp Thần sẽ phản ứng lớn như vậy, không khỏi sửng sốt.
"Chị tôi rất thích tranh sơn dầu." Diệp Thần nghĩ đến trước đó nghe được sự thật từ chỗ Ninh Vân Sơ, lấy từ trong túi quần ra một điếu thuốc, mặc dù đã trải qua mấy ngày, hiện tại nhớ tới vẫn tức không chịu được, "Con gái ông ta cũng thích tranh sơn dầu, thời điểm thầy Lâm tới chọn người, họ nói với chị tôi, nói Diệp Giai tính cách hiếu thắng.
Chị tôi mặc dù rất khờ, nhưng biết đạo lý ăn nhờ ở đậu, hơn nữa chị đối với Diệp Giai rất tốt, trở về đã nói với tôi không thích tranh sơn dầu.
(Ý là muốn nguyên chủ nhường Diệp Giai!)
Diệp Thần biết chuyện này từ chỗ Ninh Vân Sơ, cậu có tra hỏi chị, cuối cùng biết tất cả mọi chuyện đều là thật.
Hắn biết rõ sau khi cha mẹ mất, sinh hoạt của hắn và chị sẽ kém xa trước đây.
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới, trong lòng chị còn cất giấu chuyện này.
Nghĩ đến trước kia, mỗi lần tới nhà chú Diệp, Diệp Giai lại nhắc đến thầy Lâm, cậu liền hận không thể vào ngay giờ phút này túm lấy Diệp Giai hung hăng đánh một trận!
Nhưng cậu là con trai, không thể đánh con gái được!
"Cho tên họ Diệp kia nên bị bức chơi!" Tay cầm bật lửa đốt điếu thuốc của Diệp Thần run rẩy.
Chuyên viên phân tích Lý hiển nhiên không ngờ rằng vẫn còn có chuyện như vậy.
Hắn sửng sốt một chút.
Mà Diệp Thần cuối cùng vẫn châm thuốc, trong lòng vẫn khó chịu, còn chưa hút, nhìn từ khóe mắt phát hiện một bóng người đi tới.
Chung quanh cũng không có thùng rác.
Hắn lập tức ném xuống đất đạp đạp, sau đó đẩy qua chỗ chuyên viên phân tích Lý: "Tôi nói nè, ông đừng hút thuốc trước mặt tui, ông sẽ làm hư tui đó."
Chuyên viên phân tích Lý: ".
.
."
Trong nháy mắt, sự cảm động bởi vì chuyện Diệp Thần vừa kể tan thành mây khói.
"Chị, em và chuyên viên phân tích Lý ra ngoài bàn chuyện." Diệp Thần thấy chột dạ, trực tiếp mang theo chuyên viên phân tích Lý đi ra ngoài.
Diệp Thiều Hoa nhướng mày nhìn nhân viên vệ sinh đang quét dọn điếu thuốc.
Mặc dù thừa biết trò của Diệp Thần, nhưng cô cũng không nói gì thêm.
Cô ở lại phòng kỹ thuật của Diệp thị cả buổi chiều
Cao tầng Diệp thị biết được vội vàng chạy tới.
"Đại tiểu thư, không xong rồi, chúng tôi không liên lạc được với thiếu gia và chuyên viên phân tích Lý! Hiện tại liên doanh đang đợi trong văn phòng, phải làm sao?" Trợ lý thứ hai của Diệp Thần lộ vẻ lo lắng.
Tay gõ phím của Diệp Thiều Hoa dừng lại, cô thu hồi vẻ thờ ơ trên mặt, "Chuyện gì xảy ra, cậu từ từ nói."
Chuyện rất đơn giản.
Hiện tại gần như tất cả mọi người đều biết, chân chính quản sự cùng Diệp thị là Diệp Thần và chuyên viên phân tích Lý.
Đại bộ phận quyết sách đều nằm ở trong tay hai người.
Chiều nay, họ đã thảo luận về vấn đề bản quyền với Bộ Công nghệ.
Đây là bước phát triển cuối cùng của Diệp thị, nhưng nếu như hôm nay không xử lý tốt, Diệp thị nhất định sẽ bị kéo vào sổ đen của quốc gia.
Nhưng hết lần này tới lần khác, vào thời điểm này, chủ sự là chuyên viên phân tích Lý và Diệp Thần không thấy đâu!
Hai người này là nhân vật quản lý sách lược, mà Diệp thị bây giờ còn chưa bơm máu mới, đại bộ phận đổng sự cũng dựa vào chủ sự, hiện tại hai người họ lại không thấy đâu.
Cao tầng Diệp thị lập tức loạn cào cào.
Lúc đầu bọn họ cho rằng lo lắng nhất là Diệp Thiều Hoa, không nghĩ đến lúc này cô là người bình tĩnh nhất.
Cô nhìn thư ký, thản nhiên nói: "Tới phòng làm việc."
"A.
.
.
Cô tới phòng làm việc làm gì?" Cao tầng Diệp thị không hiểu.
Diệp Thiếu Hoa mở cửa phòng kỹ thuật, trực tiếp đi ra ngoài, "Đàm phán."
Chuyện Diệp Thần và chuyên viên phân tích Lý mất tích, muốn che giấu sự việc, nhưng còn chưa kịp che giấu đã bị người có dã tâm dò xét.
Chú Diệp nhìn căn biệt thự đã bị dán giấy niêm phong của mình, đáy mắt hiện lên một tia âm hiểm.
Hắn nghĩ rất đơn giản, Diệp thị hiện tại rõ ràng có năng lực, lại không cứu hắn.
Mặc dù hắn không thể lấy lại Diệp thị, nhưng hắn lại có thể làm cho Diệp thị thấy đường mà lui.
"Ba, Weibo chính thức của Diệp gia nói có hợp tác với Cục quốc gia.” Diệp Giai nghe lời của chú Diệp, vốn dĩ muốn chờ tin tức xấu của Diệp thị, nhưng không ngờ lại nhìn được bài Weibo như vậy.
Chú Diệp nhìn thoáng qua, cười lạnh một tiếng, "Đó chỉ là một quả bom khói do Diệp thị thả ra.
Giờ không biết họ đang lo lắng đến mức nào.
Cha đã tìm người đi theo dõi.
Họ chỉ có chuyên viên phân tích Lý và Diệp Thần mới có đủ năng lực đưa ra quyết định! Chờ đi, ngày mai cổ phiếu của Diệp thị nhất định sẽ rớt giá! ”
Diệp Giai nghe lời nói của ba mình, đáy lòng an tâm.
Chú Diệp đang nghĩ đến việc Diệp thị xúc phạm Văn phòng Quốc gia.
Nhưng hắn không biết rằng, người ra quyết định thực sự của Diệp thị chính là Diệp Thiều Hoa!.