Mẹ cô:
-Hai đứa biết nhau.
Mặt cô cứ đơ ra làm người trong nhà ngạc nhiên vì có thứ gì tác động mạnh đến cô được
Anh trai lên tiếng khi cô thê thể hiện hành động bất thường như vậy:
-Này,em sao thế? Nhìn người ta đẹp quá mà ngơ ngẩn ak.
Được lúc cô mới tiếp nhận câu nói,và trả lời (vì lúc nãy hình ảnh vui vẻ khi ở bên anh hiện về,nhớ tới những nụ hôn bất ngờ,nhớ tới cảm giác ấm áp khi trong lòng anh,nhớ tới lúc người ngắm sao trên thảm cỏ vào ban đêm,nhịp tim đập liên hồi tâm tư dần hiện rõ....)
-Ak không,không có gì.(Dĩ nhiên cô sẽ cố cho lạc chủ đề chứ chẳng lẽ nói cả đã sống với nhau tháng chắc,nếu nói thì không biết cả nhà sẽ sốc thế nào...)
Bố cô đưa tay giới thiệu người ngồi đối diện
-Đầy là ông bà Lưu và cậu ngồi đây là con trai của họ.
Cô nhìn ông bà Lưu cười nhẹ chào rồi hơi cúi đầu xuống,không nhìn sang anh.(Cô cũng chào bình thường,có phần lịch sự,cô không biết nhà họ Lưu là gia đình thế lực,có quyền và địa vị cao hơn nhà cô bậc)
Mẹ cô ôm vai cô:
-Phu nhân Lưu là bạn mẹ,ông Lưu là bạn ba con,hôm nay họ sẽ cùng chúc mừng sinh nhật con,và ba mẹ có chuyện muốn nói.
-Có chuyện gì mẹ nói luôn đi.(cô thật sự ko muốn ngồi đây nữa đâu...)
-Con muốn nghe luôn sao?
-Vâng.Cô cười nhẹ nhìn bà,vì cô muốn nhân cơ hội này chuồn đi
-Hồi nhỏ ba mẹ đã đính hôn ước cho con,và bây giờ con tốt nghiệp rồi đến lúc kết hôn.....
Vẻ mặt cô có chút bất ngờ rồi cũng nhanh chóng che lại,nếu là trước kia cô vẫn sẽ dùng bộ mặt ko quan tâm đó trả lời,nhưng giờ đây cô đã có người trong lòng,bất ngờ và tức giận dĩ nhiên sẽ tăng lên nhiều so với trước kia vì thế nên mới thể hiện sự bất ngờ trên khuôn mặt.
-Không được đâu mẹ.
-Sao lại không? Mẹ cô vẫn nhẹ nhàng
-Hôn nhân của con,con sẽ tự quyết,dù gia cảnh nhà mình ra sao,nhưng bây giờ là thời hiện đại rồi,cuộc sống của chính con,con biết định hướng.Cô nói mà như kìm chế sự tức giận,sao cô lại bị sắp xếp chứ (thích tự do, mỗi tội luôn bị anh bắt ép thế mà vẫn động lòng đấy thôi),cô còn chưa gặp người kia,chưa nhìn lần.
Anh ngồi yên nhìn biểu hiện của cô thế nào,khi gần đến nhà cô,bố mẹ anh đã kể,lúc đó anh rất bình tĩnh định từ chối thẳng thừng hoặc khiến người con gái bố mẹ muốn giới thiệu cho anh sợ anh,nhưng ai ngờ người đó lại là ""bảo bối yêu quý ""đó chứ
-Nếu ba mẹ không sắp đặt thì con có chịu lấy không? Từ trước đến giờ con đã yêu ai chưa? Đã dẫn về cho ba mẹ xem mặt đâu,ai mà không sốt ruột.Giọng bà có phần trách móc.
-Có rồi.Cô kiên quyết nói....
-Ai,con dẫn tới thử đi.
-Ừ thì,ánh mắt cô khẽ liếc qua anh....giọng nói dụt dè như sắp không còn gì để nói nữa (sao mình lại bị như vậy,thật điên mất,khác thường thật mà,chết mất)
Nhìn cô đáng yêu vậy anh muốn xem tiếp nhưng phải ra tay rồi.....
Anh đứng dậy tiến đến khoác vai cô:
-Là con.(Xưng con luôn vì đã xác định cô phải là vợ của anh)