“Bảo bối ơi, nhìn nè! Hôm nay anh được Chủ tịch tăng lương đó nha, thấy anh giỏi không?” Đại kỷ vừa đi làm về, lập tức chạy lại ôm vợ như thường ngày, vui vẻ khoe tháng lương của mình. Cũng không biết nhờ Thiên Toàn lương anh mới tăng, nên hết sức vui mừng.
“Được rồi, anh mau thay đồ đi, dơ quá!” Nhã Ái mỉm cười.
“Thơm anh, thơm đi mà...” Đại Kỷ nũng nịu ôm vợ, cười hì hì.
Nhã Ái hôn lên khuôn mặt tuấn tú của Đại Kỷ, anh được hôn xong, sung sướng đi thay đồ, khóe miệng không ngừng cười tươi.
Thiên Toàn ngồi chơi đồ chơi, thấy mama hôn baba, chợt nhìn lại mình. Rồi bò bò lại chỗ nhà tắm, cũng lịch sự đập cửa coi như gõ cửa đi. Đại Kỷ mở ra, thấy Thiên Toàn đang đứng nhìn mình, chợt thằng bé chìa tay đòi bế.
“Gì đấy, tiểu quỷ? Baba rất hôi, cần phải tắm đó.” Đại Kỷ bế thằng bé lên, đúng là thằng bé ngày càng lớn, từ từ nặng dần.
“Chụt” Thiên Toàn đưa cái mỏ hồng lại mặt Đại Kỷ, đầy hơi sữa hôn lên mặt anh, Đại Kỷ chưa kịp phản ứng thì thằng bé la chí chóe, biết là thằng bé muốn xuống, nên anh cũng không bế nữa.
Thằng bé vỗ bụng phạch phạch rồi lon ton bám tường đi ra chỗ đồ chơi ngồi chơi tiếp.
“Cái quỷ gì vậy?”
Đại Kỷ vẫn không hiểu gì hết....
Con nít trong thời gian phát triển, nó thấy cử chỉ nào xung quanh cũng sẽ nhanh chóng tiếp thu, dễ lặp lại hành động của người lớn lắm Boss à.