Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp Trai

chương 18

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-vậy tao ở nhà,tao làm gì có mấy thứ này mà mặc,với lại nóng lắm-cô ngồi xem tivi một cách bình thản,không them để ý cho tên kia đứng ngoài cửa không them mời vào nhưng cũng tự vào ném cho cô một cái hộp lớn

-gì đây?

-mở ra rồi biết đáp án-Tú khinh nhìn cô,không biết mở ra còn hỏi nữa dạo này thấy ngu rồi

-hứ,để xem có gì hay ho-cô liếc nhìn điệu bộ khinh của cậu bạn không khỏi bất mãn

-sao lại đưa tao cái này-cô cầm bộ đồ vest trắng lên nhìn Tú

-mặc đi,sắp tới giờ rồi-Tú cầm bộ đồ đẩy cô vào phòng tắm,làm cô không kịp ú ớ gì cả

-cô tắm rửa sao đó bước ra với bộ đồ trong người rất bảnh,nhưng mặt chủ nhân thì ngược lại với mặt người nhìn,môi trề dài cả thướt nhìn Tú đang ngơ ngác

-haha,tao không ngờ mày lại đẹp đến vậy,tao nghĩ hôm nay mày nhất định sẽ làm mấy nàng điên đảo mà gào thét-Tú sấn tới tay gác vai cô thân mật sau đó ném cho cô một đôi giày màu trắng nốt,cả hai một người vui phơi phới còn một người thì ỉu xìu ngồi trong xe của Tú đến nơi tổ chức

-phải công nhận nhà to bà cố-cô bước xuống xe trầm trồ nhìn ngôi nhà trước mặt mình sau đó cùng Tú bước vào

-oa,anh Tú ơi,anh làm bạn trai em nha-một nàng hét lên khi thấy Tú nhưng sau đó lại có nàng khác ngất khi nhìn thấy cô

-ôi,oa,anh Y làm bạn trai em nhé-lại một người điêu đứng,cứ thế cô và Tú bị bao vây không lối thoát,tất cả người lớn quan khách đều nhìn hai người,thậm chí đàn ông cũng phải nhìn cô đầy ái mộ

-e hèm,mọi người chú ý-Mc cũng lên tiếng giải vây cho người bọn họ chứ thêm một chút nữa chắc ngạt thở chết vì mùi nước hoa

-hôm nay là sinh nhật thứ của tiểu thư chúng tôi,và cũng là ngày chào mừng cô ấy du học năm trở về

-bốp bốp

-tiếng vỗ tay ầm ầm vang lên cô và Tú thì ngồi cái bàn hơi khuất nếu không hồi nữa cũng chết

-và bây giờ chúng ta khai tiệc-Mc lại vang lên sau đó nhạc nổi lên ai nấy trên tay mỗi người một ly rượu chuyện trò với nhau về kinh doanh về dự án về đủ thứ chuyện cô nhàm chán ngồi uống rượu một mình còn chàng Tú thì bận đi làm nhiệm vụ ba mình giao

-hôm nay đẹp trai nhỉ-nhỏ trong một chiếc váy trắng tóc được uốn nhẹ nhìn đơn giản nhưng rất thu hút người nhìn

-ừ

-mình muốn hỏi cậu một vài thứ

-hỏi đi

-vì sao cậu lại phải giả trai-nhỏ ngồi xuống kế bên nói nhỏ với cô

-bất đắc dĩ mới phải làm,không có gì cả-cô không muốn cho một ai biết cả,cô muốn một mình gánh không chia sẻ cho ai khác

-cậu có gia đình hạnh phúc nhỉ-cô ghen tị với nhỏ,nhỏ có tất cả nhưng cô lại không có gì cô chỉ ước có một gia đình nhưng không thể vì nó đã mất

-ừm,ba mình mất vì tai nạn,mẹ mình rất đau lòng nhưng vì muốn mình có một người ba và bà cũng yêu ông ấy nên lấy ông ấy,ông ấy cũng yêu mẹ mình lại rất chung thủy rất quan tâm mình dù không phải ba ruột,bạn thấy thế nào,mình sau này sẽ lấy một người giống như vậy

-đúng thật làm mình ghen tị-cô đưa ánh mắt nhìn ra phía náo nhiệt kia,cô không thích nơi náo nhiệt từ đằng xa có một cặp vợ chồng trung niên đi tới phía cô và nhỏ

-hóa ra con trốn ở đây sao con gái cưng-người đàn ông mỉm cười ôn nhu nhìn nhỏ,cô vừa thấy ông ta là hai tay nắm chặt ánh mắt rực lửa cô không ngờ đây là ba của nhỏ,người đàn ông tốt mà nhỏ sùng bái lại là kẻ mà cô khinh bỉ nhất haha quá nực cười

-đây là-ông quay sang nhìn cô,ánh mắt ông đầy vẻ ngạc nhiên nhưng cũng sớm xua tan vì cô đang trong hình dáng con trai không phải là đứa con gái của ông

-ba,đây là bạn cùng lớp của con-nhỏ khoác tay ông thân mật giới thiệu cô với ba mình nhưng chỉ thấy ánh mắt cô lạnh lùng nhìn ông

-chào cậu-ông chìa tay ra muốn bắt tay cùng cô nên cô cũng vì nhỏ mà kìm nén bắt lại,cô không muốn tay mình dơ bẩn

-cậu tên gì

-tôi tên Vương Y-cô lãnh đạm trả lời nhỏ nhìn cô đầy khó hiểu lại quay sang nhìn ông đang ngơ ngác vì ông đã cho người điều tra người tạo ra bản thiết kế kia,cái tên này y chang người đó nói

-ba ba-nhỏ lay ông

-hả ờ,ta xin lỗi cậu-ông vội buông tay ra mỉm cười nhìn cô,nhưng cô chỉ cảm thấy nụ cười này của ông ta thật ghê tởm vội chào rồi bước đi

Cô không muốn ở lại nhìn cái mặt của kẻ mà cô thù hơn bất cứ ai,người làm cô tan nát tâm hồn,người làm cô không có tuổi thơ,người làm cô bị người khinh rẻ,người làm cô tay nhuốm máu khi còn nhỏ,người mà cô hận tận xương tủy

-cậu ta rất thân với con sao-ông quay sang nhìn nhỏ chỉ thấy nhỏ nhìn theo bóng lưng cô bằng ánh mắt đầy nghi vấn

-phải,con quen cậu ấy lúc nhỏ,cậu ấy là một thiên tài đó nha,học lực đứng nhất trường,rất nổi tiếng,tất cả các giải của các kì thi cậu ấy đều giành nhất-nhỏ nhìn ông thao thao bất tuyệt về lịch sử oai hung của cô

-cậu ta có biết vẽ không-ông

-dạ,con không rõ-nhỏ

-vậy thôi,con ra ngoài kia cùng cậu ấy đi-ông hướng tới đám người đang vây quanh cô mà hất mặt

-‘trời ơi,sao tôi khổ vậy nè’-cô khóc không ra nước mắt mà lúc này thằng bạn chết tiệc lại cùng một nàng thao thao bất tuyệt nhìn cô cười đắc chí,hừ

-Y Y,

-‘a,cứu tinh tới rồi.trời không phụ người mà’

Cô như vớ được phao nhào tới ôm lấy nhỏ,làm mấy cô nàng kia tức nghiến răng,còn cô thì cười hả hê

-chúng ta nhảy nhé-nhỏ cũng không muốn bị mấy tên con trai quấy rối nên đành cùng cô nhảy,lời đề nghị này làm mọi người tản ra cho cô và nhỏ,cô cũng may vì lúc nhỏ được mama dạy nhảy nên không quá tệ,lúc này xài được

Tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương mọi người cùng hòa nhịp theo mà tạo ra những điệu múa,nhưng mọi người luôn đưa ánh mắt vào cặp đôi trai tài gái sắc trong đó còn có cặp của Tú đang nhảy như vậy tự nhiên chàng Tú ném cô bạn nhảy qua cho cô nên cô cũng đành chào hỏi lại cho nhỏ qua bên đó,cô bạn nhảy như bắt được vàng cả người sáp lại cô làm cô một phen tím tái,còn nhỏ thì đang cười khi thấy điệu bộ của cô

-‘haha,không ngờ nha,cái này vui’

Bản nhạc kết thúc cô như được cứu vớt vội chạy bay chạy biến còn nàng ta thì có một vẻ mặ mơ mộng vì được nhảy cùng một người đẹp trai như vậy,nhỏ thì khác bụm miệng cười làm cô tức run người

-haha,đào hoa gớm,nhưng tiếc cho các nàng quá.haha

-thôi uống đi-Tú đem tới ly cùng một chai rượu sau đó ngồi xuống mà uống cả ba cứ thế uống nhưng cô thì uống như uống nước lã làm hai người kia nhíu mày,tên này sao lại điên cuồng uống như vậy,Tú vội ngăn lại

-nè,sao mà uống như điên vậy

-mai là chủ nhật sợ gì-cô gạt tay Tú ra sao đó liền uống tiếp

Anh Tú đẹp trai nghe điện thoại anh tú đẹp trai

-cô bật cười vì cái bản nhạc chuông này,dù cô đã nghe nhiều lần nhưng vẫn mắc cười

-thôi tao về trước nha,mẹ tao đau ruột thừa nhập viện rồi-Tú hốt hoảng nói sau đó chạy bay đi tới bệnh viện bỏ lại cô với nhỏ,nhưng cũng tốt không ai ngăn cản thế là cả hai cùng uống

-lão gia,đúng là người đó-một tên vệ sĩ kề vào lỗ tai ông mà nói ánh mắt hướng nhìn cô đang ngồi uống rượu

-hức,mệt quá

-cả hai say mèm không biết trời trăng gì cả cứ thế gục cả lên bàn

-nhanh đưa hai người này về phòng đi,ở đây còn ra thể thống gì nữa-ông nhìn cả hai mày nhíu lại như vầy thì ông còn mặt mũi nào chứ

-trời ơi nóng quá-cô nằm lăn trên giường cứ thế lột áo ra,cô muốn giải thoát cái nóng thì kẻ bên cạnh cũng vậy nhỏ cũng chẳng kiêng dè mà lột luôn

-ông đắc ý vì ông ta đã cố tình cho người chung phòng,quá say thì ai biết sẽ xảy ra chuyện gì,ông rất muốn cô làm con rể mình,một đứa thiên tài sao có thể bỏ qua chứ

-sáng sớm

-đau đầu quá

-cánh cửa mở ra là mẹ nhỏ nhưng bà lại hét toáng lên cái cảnh trước mắt

-aaaaaaaaaaaaa,hai đứa làm cái chuyện gì thế(cô quấn mền nhé nên không thấy hình nữ,chỉ thấy đồ cô vứt dưới sàn)

-hơ,hơ aaaaaaaaa

-tiếng thét thất thanh của cô quay qua lại thấy nhỏ đang ngủ say,cô lay người nhỏ

-dậy dậy đi cô nương còn ngủ gì nữa,có chuyện lớn rồi kìa

-gì vậy-nhỏ dụi mắt quay qua nhìn cô sau đó lại hét lên,một buổi sáng có người luyện giọng còn ông ta thì đang cười ở dưới nhà

-hai đứa mặc đồ rồi đi xuống dưới

-sầm

-nè,sao mình lại ở đây vậy-cô đưa ánh mắt hoài nghi nhìn nhỏ nhưng nhỏ chỉ lắc đầu

-ai biết,cũng may cậu không phải trai chứ nếu không mình tự tử luôn

-nhưng mình không phải xăng pha nhớt nên thấy ghê quá à,thay đồ đi mẹ-cô vọt xuống giường sau đó ôm đồ chạy vào nhà WC cũng may cô trên người cô còn áo balo vài mảnh vải nên không sao,nhỏ cũng vậy có phải thoát y hết đâu nên hai người thở phào nhẹ nhõm

-hai đứa đứng đó cho ta-ông Hùng trừng mắt nhìn cả hai người đang đứng đó,trong lòng cười hả hê nhưng vẻ mặt thì ráng diễn nghiêm túc

-tôi không cố ý,tôi cáo từ-cô lạnh lùng nhìn ông cất bước đi nhưng chưa được bước đã bị mẹ nhỏ gọi dật lại

-cậu đã làm với con gái tôi còn muốn phủi mông bỏ đi sao

-tôi không làm gì cả,con gái phu nhân vẫn nguyên vẹn-cô nào có tài cán có thể làm được chuyện đó nên cô không phải chịu trách nhiệm nhưng hai người kia nào buông

-chính mắt tôi thấy cậu lại nói là không có gì sao,sau này con tôi còn dám lấy ai-mẹ nhỏ lạnh lùng nói cô cũng chẳng them quay lại cứ thế mà đáp

-phu nhân hãy hỏi con gái bà,cô ấy cũng sẽ không nói gì và cũng sẽ không cần tôi chịu trách nhiệm

-mẹ,chúng con không có gì đâu,với lại con cũng không cần cậu ấy phải chịu trách nhiệm-nhỏ không phải phai cho dù có cho vàng cũng không them cô chịu trách nhiệm con gái với nhau ai lại chịu như thế

-thấy chưa-cô

-đứng lại,hai đứa phải đám cưới,con gái tôi phải lấy cậu-mẹ nhỏ tức giận hét lên,từ ‘đám cưới’như sét đánh ngang tai nhỏ và cô

-‘omg cô không phải người đồng tính’

-‘omg mình muốn lấy con trai cơ’

-cả hai cứ thế kêu trời thầm trong lòng,khóc không ra nước mắt luôn

-ờ,phu nhân bà không biết chứ tôi là d,nên không thể cưới con bà được-cô đành chịu nhục cho qua một lần vậy huống hồ gì lúc sáng cô còn mặc áo balo mà còn quần ao đàng hoàng chứ có phải khỏa thân luôn đâu mà bắt cô chịu chứ

-ngụy biện, ngày sau sẽ làm lễ đính hôn-ông Hùng đục nước béo cò bồi thêm mấy phát cho cô

-ông..ông

-cô nói không ra lời,cô và nhỏ nhìn nhau thầm kêu trời ai giúp hai người thoát kiếp nạn này sẽ cảm tạ suốt đời

-

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio