Đại Đạo Độc Hành

chương 681: tử đạo hữu bất tử bần đạo!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tứ đại Phản Hư trong sơn cốc vẫn đứng im như tượng đất, chỉ bảo vệ đệ tử môn phái của mình. Bởi vì bọn họ không dám hành động, khí tức của tam đại Phản Hư Hỗn Nguyên tông vẫn còn luẩn quẩn bên cạnh bọn họ.

Hai trăm sáu mươi bảy tức!

Truyền tống trận chợt lóe lên hào quang, có khoảng hơn ngàn người truyền tống tới nơi này. Trong đó có mười Hóa Thần Chân tôn, một trăm Nguyên Anh Chân quân, còn lại đều là Kim Đan Chân nhân.

Những người này vừa mới xuất hiện đều đã vô cùng mệt mỏi, cả người mềm nhũn. Truyền tống hành trình xa như thế này làm tiêu hao chân khí tinh lực nhất.

Bọn họ còn chưa kịp mở miệng thì vô số pháp thuật đánh đến, hỏa diễm, kim thứ, núi lớn, quang hải. Có khoảng hai ba trăm Kim Đan Chân nhân chưa kịp phản ứng đã hóa thành tro bụi ngay lập tức!

Ở trong sơn cốc, tiếng gào thét, tiếng pháp thuật nổ đùng, vang khắp đất trời!

Cùng lúc đó, mười trên hai mươi Đạo Tôn lập tức dung hợp lại với nhau, hóa thành hai vị Ma Thần, im lặng giết vào chiến trường, tiêu diệt mười Hóa Thần Chân tôn vừa truyền tống tới. Thế nhưng Cửu giai pháp bảo mà bọn họ sử dụng đã biến mất không thấy đâu nữa.

Mười Đạo Tôn còn lại không hề nghỉ tay, cho dù có lỡ làm thương người một nhà thì cũng không ngừng lại. Đây hoàn toàn là đồ sát. Vốn dĩ sau khi truyền tống thì các tu sĩ đã kiệt sức nên đều đã chết trong các đòn tấn công pháp thuật.

Ba trăm bốn mươi bốn tức.

Viện quân ở truyền tống trận đã tiêu vong tám phần mười, ngoại trừ người trong môn phái của tứ đại Phản Hư ra thì những tu sĩ không có Phản Hư bảo vệ không phải chết thì là trốn!

Lúc này nhóm thứ tư truyền tống tới.

Ngay lúc này, Phản Hư Chân nhất Không Ma tông đột nhiên trừng lớn hai mắt, cơ hội tới rồi, quát lên: “Chiến!”

Bởi vì trong nhóm truyền tống lần này có một Phản Hư Chân nhất Đại Diễn Tung Hoành kiếm phái tới. Trước kia nín nhịn đủ kiểu. Hiện tại mình có ngũ đại Phản Hư, cũng thăm dò được hết thực lực của Hỗn Nguyên tông. Như thế này mà không chiến thì còn đợi tới khi nào nữa.

Nghe Phản Hư Chân nhất Không Ma tông rống lớn, thấy Phản Hư Chân nhất ra tay, Vũ Thần Chân tôn không khỏi reo lên: “Chúng ta thắng rồi!”

Nghe reo như thế, Lạc Ly sửng sốt. Đối phương ra tay rồi, sao có thể thắng chứ!

Phản Hư Chân nhất Không Ma tông rống lớn, tam đại Chân nhất còn lại cùng ra tay. Bọn họ đi về phía hai đại Ma Thần đang đồ sát rất nhiều tu sĩ trong sơn cốc!

Ở trên người Phản Hư Chân nhất Bát Thần quan nổi lên hàng vạn Tiên Cung, vô số Tiên Phật xuất hiện trong kim quang hộ thể của hắn. Giống như Thần Đình phủ xuống, vạn Tiên quy vị!

Ở trên người Phản Hư Chân nhất Bất Tử tông không hề có dao động pháp thuật, không hề có hào quang đẹp mắt, trái lại giống một con cương thi bình thường nhất, yếu ớt nhất. Hắn nhảy nhẹ một cái thì đã bay tới bên cạnh một Ma Thần, đưa tay cào một cái!

Phản Hư Chân nhất Ngũ Hành tông thì duỗi tay ra, pháp thuật ngũ hành điên cuồng bắn ra, dùng sức một mình áp chế thập đại Đạo Tôn ở bên ngoài. Cuối cùng những đòn tấn công pháp thuật giăng kín trời đất của Hỗn Nguyên tông đã hoàn toàn biến mất sau khi hắn phản kích.

Phản Hư Chân nhất Không Ma tông thì nhảy mạnh lên, thu hết toàn bộ đệ tử Không Ma tông. Sau đó hắn chui vào truyền tống trận, đảo ngược truyền tống, biến mất không còn bóng dáng!

Hắn chạy trốn! Khi liên minh xuất hiện viện quân, dưới tình hình sắp sửa giành chiến thắng, hắn bỏ chạy!

Lạc Ly hoàn toàn choáng váng. Không chỉ hắn mà tất cả mọi người trên chiến trường đều hoàn toàn choáng váng. Ai cũng không ngờ tới Phản Hư Chân nhất Không Ma tông lại dẫn theo tất cả môn nhân của mình bỏ chạy cả!

Thế nhưng Vũ Thần Chân tôn lại reo lên: “Quả nhiên, hắn bỏ trốn, ha ha! Chúng ta thắng rồi!”

Không Ma tông với Hỗn Nguyên tông đánh nhau gần mười vạn năm, người hiểu biết mình nhất chính là kẻ thù. Hiểu biết Không Ma tông nhất chính là Hỗn Nguyên tông, tương tự hiểu biết Hỗn Nguyên tông nhất chính là Không Ma tông.

Khi chiến đấu mới bắt đầu, tam đại Phản Hư của Hỗn Nguyên tông khóa chặt toàn bộ ý chí chiến đấu của mình lên trên người Phản Hư Chân nhất Không Ma tông.

Bọn họ mặc kệ tam đại Phản Hư còn lại, cho dù tam đại Phản Hư đó ra tay đại chiến với Đạo Tôn Ma Thần thì bọn họ cũng cho qua. Bọn họ chỉ cắn chặt Phản Hư Chân nhất Không Ma tông.

Cái cảm giác cắn chặt đó chỉ có tu sĩ hai đại môn phái có thể cảm giác được, tam đại Phản Hư khác hoàn toàn không có cảm giác. Bọn họ chỉ biết đám người Kim Thánh của Hỗn Nguyên tông núp ở gần đó và có thể ra tay bất cứ lúc nào.

Phản Hư Chân nhất Không Ma tông lúc nào cũng gánh lấy áp lực đáng sợ đó, chỉ cần Phản Hư ở bên cạnh ra tay thì tam đại Phản Hư của đối phương sẽ dồn hết sức mạnh để giết mình bằng mọi giá. Đây là chuyện chắc chắn. Đám điên Hỗn Nguyên tông sẽ làm được!

Cho dù Hỗn Nguyên tông bị phá hủy, ngay cả tam đại Phản Hư của Hỗn Nguyên tông chết trận thì trước khi chết bọn họ cũng muốn kéo mình chết chung.

Nếu như mình chết thì Hỗn Nguyên tông bị phá hủy, hay mình được báo thù, hay thế giới sụp đổ, thậm chí Tiên Nữ hạ giới thì cũng không liên quan gì tới mình. Mình chết rồi thì chẳng còn gì cả!

Cho nên mình tuyệt đối không thể chết. Để bần đạo không chết thì đạo hữu hãy chết đi!

Lúc này Phản Hư thứ năm xuất hiện, Phản Hư muốn ra tay. Chính lúc đó, Phản Hư Chân nhất Không Ma tông đã quyết định ngay lập tức, bỏ trốn!

Chỉ cần trốn rồi thì tam đại Phản Hư của Hỗn Nguyên tông sẽ không công kích mình được!

Mình có thể còn sống. Chỉ cần mình còn sống ai quan tâm tới thiên hoang địa lão, đại cuộc làm trọng nữa chứ!

Mình nhất định phải sống!

Nếu là Phản Hư Chân nhất tông môn khác thì có lẽ sẽ có lựa chọn khác, thế nhưng hắn là tu sĩ Không Ma tông.

Không Ma tông thích đánh xong một kích rồi viễn độn, thích bỏ chạy, chiến đấu mười vạn năm với Hỗn Nguyên tông, đánh rồi bỏ chạy, hơn nữa còn chơi bài qua cầu rút ván, để minh hữu ở lại chắn đao. Điều này đã trở thành bản năng của bọn họ. Trận đại chiến ở Lương Châu cũng là như thế!

Cho nên vào thời điểm quan trọng nhất, Phản Hư Chân nhất Không Ma tông chạy trốn, mang theo toàn bộ đệ tử Không Ma tông chạy trốn.

Tu sĩ Không Ma tông chưa bao giờ đặt mình vào chỗ nguy hiểm, trước giờ đều chừa lại một đường sinh cơ. Bọn họ lén lút thêm công năng đảo ngược pháp trận truyền tống, dùng nó bỏ chạy.

Phản Hư Chân nhất Không Ma tông vừa bỏ chạy thì ngay lập tức có ba bóng người xuất hiện. Chính là Kim Thánh, Mộc Thần, Thổ Hoàng!

Ba người bọn họ lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh Phản Hư Chân nhất Bát Thần quan, bao vây hắn. Kim Thánh ra quyền, Hỗn Nguyên Chuy! Cả người Mộc Thần hóa sinh vô số dây gai, vọt vào hàng vạn tiên cung, đây là Xuyên Giáp Trùy, vô số dây gai hóa sinh thành vô số đạo binh bắt đầu chiến đấu với ngàn vạn Tiên Phật trong tiên cung. Còn Thổ Hoàng thì tay phải như cầm một cây búa lớn, từ trên trời đánh xuống, Bàn Cổ Phủ!

---------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio