Đại Đạo Độc Hành

chương 684: hư linh nguyên anh đạo hàn ngưng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lạc Ly đưa tay ra, Tiên Thiên Nhất Khí Đại Cầm Nã, Nguyên Anh lập tức bị thu vào trong Thái Sơ Động Thiên của mình.

Sau đó Lạc Ly mỉm cười, cuối cùng cũng bắt được một Nguyên Anh, có thể hành động rồi. Hắn lập tức biến mất, tìm kiếm một nơi yên lặng trên mặt đất, quay vào Thái Sơ Động Thiên.

Bên trong Bạch Hổ Lao trong Thái Sơ Động Thiên, Nguyên Anh Chân quân bị nhốt ở trong đó. Lạc Ly đi tới trước đó, nhìn Nguyên Anh đó.

Nguyên Anh đó lập tức biến sắc, nói: “Đạo hữu, đừng làm hại tới ta. Sư phụ của ta chính là Ngũ Hành tông Tá Mộc Chân nhất, chỉ cần đạo hữu thả ta trở về thì sư phụ của ta nhất định sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của ngươi!”

Lạc Ly lắc đầu, nói: “Cám ơn! Không cần! Ngươi đối với ta có trọng dụng!”

Lạc Ly duỗi tay ra, Đấu Chiến Hư Linh Thiên Thần Cung xuất hiện.

Hiện tại Lạc Ly có tám mươi Hư Linh Kim Đan Chân nhân, đủ để tổ hợp thành một đại quân. Thế nhưng Đấu Chiến Hư Linh Thiên Thần Cung không chỉ có thể luyện hóa Kim Đan Chân nhân không thôi mà cũng có thể luyện hóa luôn cả Nguyên Anh Chân quân.

Hiện tại Lạc Ly bắt được một Nguyên Anh của Nguyên Anh Chân quân, vừa lúc luyện chế Hư Linh Nguyên Anh Chân quân.

Lạc Ly triệu hồi khí linh của Đấu Chiến Hư Linh Thiên Thần Cung nói: “Lấy Nguyên Anh này luyện chế Hư Linh chiến sĩ cho ta!”

Khí linh nọ lại không hành động, chậm rãi nói: “Thành thật xin lỗi chủ nhân, hư linh luyện hóa từ Nguyên Anh là hư linh chiến tướng. Ta không thể luyện chế!”

Lạc Ly sửng sốt nói: “Ngươi không phải nói hạch tâm trí năng tốt nhất chính là Nguyên Anh của tu sĩ Nguyên Anh Chân quân hay sao. Hiện tại ta đã lấy Nguyên Anh tới, vì sao còn chưa thể luyện chế.”

Khí linh trả lời: “Chủ nhân, khi đó ta ở trạng thái tốt nhất, có thể luyện chế hư linh chiến tướng cho ngài!

Thế nhưng hiện tại ta đã luyện chế tám mươi hư linh chiến sĩ, năng lực khống chế sắp sửa tới giới hạn. Cho nên ta không thể luyện chế hư linh chiến tướng! Trừ phi chủ nhân tiến hành trao đổi!”

Lạc Ly nói: “Trao đổi như thế nào?”

Khí linh trả lời: “Chủ nhân, ta có thể lấy mười hư linh chiến sĩ chuyển hóa chúng thành năng lượng để luyện chế hư linh chiến tướng. Thế nhưng hạch tâm trí năng mà ngài dùng để luyện chế hư linh chiến sĩ sẽ quay trở lại thiên địa đạo đạo, trở lại luân hồi, không còn bị ngài khống chế nữa.”

Lạc Ly nói: “Thì ra là như vậy, được thôi. Nói như vậy thì ta chỉ có thể có tám Hư Linh Nguyên Anh chiến tướng?”

Khí linh nói: “Không, thưa chủ nhân. Nếu như chuyển đổi hết thành Hư Linh Nguyên Anh chiến tướng thì ta dễ thôi diễn quản lý hơn, ngài có thể có mười người!”

Lạc Ly nghĩ rồi, với tu vi hiện tại của mình thì ngoại trừ những Hư Linh Kim Đan Chân nhân có khả năng đặc biệt ra thì không có quá nhiều tác dụng, đã tới lúc thay đổi rồi.

Sau đó danh sách tám mươi hư linh chiến sĩ mà Lạc Ly sở hữu xuất hiện, Lạc Ly chọn ra mười người trong số những hư linh chiến sĩ có được sau này.

Nhất thời mười Hư Linh Kim Đan Chân nhân xuất hiện, bọn họ cúi vái Lạc Ly, thân hình lập tức hóa thành tro bụi. Sau đó một hư ảnh xuất hiện, là nguyên linh của bọn họ, quay về thiên địa luân hồi, hoặc chuyển thế làm người, hoặc đầu thai làm trâu ngựa, thoát khỏi sự khống chế của Lạc Ly.

Thân hình của bọn họ sau khi tan biến thì hóa thành hào quang tụ tập lại với nhau, Lạc Ly vứt Nguyên Anh vào trong đó, Nguyên Anh lập tức bị Đấu Chiến Hư Linh Thiên Thần Cung hấp thu. Sau đó mấy chục đạo quang mang bắn ra từ Kim Tự Tháp ấy, hào quang tổ hợp bắn phá, cốt cách huyết nhục bắp thịt đều được tạo ra.

Chưa đầy một khắc chung, một tu sĩ nhân tộc đầy đủ mình mẩy xuất hiện trước mặt Lạc Ly, giống hệt như Hàn Ngưng Chân quân vừa rồi.

Hắn chậm rãi mở mắt, nhìn Lạc Ly, giống như muốn ghi nhớ hình dáng Lạc Ly vào sâu trong đáy lòng.

Sau đó hắn quỳ với Lạc Ly, nói: “Hư linh chiến tướng số một xin báo cáo với chủ nhân!

Hư linh chiến tướng số một, cảnh giới Nguyên Anh tầng ba, chủ tu Ngũ Hành tông Quý Thủy Tam Biến Thủy Quyết, Tiên Thiên Canh Kim Nhất Khí Trảm, Thanh Mộc Thái Ất Thần Công, Hậu Thổ Trọng Uyên Thuật, Đại Uy Thiên Long Hỏa!”

Trên người của hắn truyền qua từng đạo thần niệm, giới hiệu tình trạng của chính bản thân hắn.

Hư linh chiến tướng hoàn toàn khác với hư linh chiến sĩ, càng thành thục hơn, càng thông minh hơn, gần như không khác gì Nguyên Anh Chân quân cả.

Hàn Ngưng Chân quân biết cái gì thì hắn biết cái đó. Hắn cũng hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo chiến đấu của Hàn Ngưng Chân quân. Thế nhưng ký ức của Hàn Ngưng Chân quân đã bị mất hết trong quá trình chuyển hóa.

Lạc Ly gật đầu nói: “Tốt, tốt, tốt! Từ hôm nay trở đi, ngươi gọi là Hàn Ngưng đi! Không cần thiết phải đổi tên. Chờ sau này đại đạo của ta có thành tựu thì sẽ đưa ngươi trở lại luân hồi”.

Sau đó Lạc Ly trở lại thiên địa, thu hồi Hàn Ngưng Chân quân, đi thẳng về phía đông.

Bay được một ngàn hai trăm dặm, phía trước xuất hiện một thành thị. Đây là nơi Tinh Châu Xương gia sở tại. Lạc Ly mỉm cười, duỗi tay ra, Hàn Ngưng Chân quân xuất hiện, cười với Lạc Ly rồi biến mất không thấy đâu nữa!

Ba mươi tức sau, Lạc Ly bùng nổ linh khí, bay thẳng tới Tinh Châu Xương gia.

Còn chưa tới nơi thì có ngay bốn Kim Đan Chân nhân nghênh đón Lạc Ly, Kim Đan Chân nhân đi đầu nói: “Là tiền bối thượng tông nào tới vậy, đệ tử Xương Ngọc có lễ!”

Lạc Ly cười hắc hắc, nói: “Tại hạ Hỗn Nguyên tông Thiên Khuynh phong Lạc Ly!”

Nghe vậy, thân thể của Kim Đan Chân nhân đi đầu run lên!

Sau đó Lạc Ly nói: “Ta đuổi giết một tu sĩ tập kích Hỗn Nguyên tông, là Ngũ Hành tông Hàn Ngưng Chân quân!

Ta đuổi hắn tới nơi này, mời Xương gia phối hợp với ta, lập tức tìm kiếm tung tích của hắn. Tìm ra hắn, Hỗn Nguyên tông chúng ta tất có trọng thưởng!”

Nói xong, Lạc Ly đáp xuống, tiến vào Xương gia tìm kiếm.

Lạc Ly đáp xuống, làm bộ làm tịch muốn tìm kiếm Ngũ Hành tông Hàn Ngưng Chân quân. Dựa theo kế hoạch của Lạc Ly, đi vào đây tìm kiếm, sau đó tìm ra Ngũ Hành tông Hàn Ngưng Chân quân, chụp cho bọn họ tội danh giúp cường địch xâm nhập.

Tội danh này có thể lớn có thể nhỏ, lớn có thể diệt tộc, Lạc Ly quyết định đâm thọt thật mạnh, để bọn họ bồi thường gấp trăm lần cho Kim Bằng của mình năm đó!

Đây là quân tử báo thù, mười năm chưa muộn.

Còn phần báo thù tới trình độ nào vậy thì đợi xem phản ứng của đối phương vậy.

Khí tức của Kim Đan Chân nhân Xương Ngọc lập tức rối loạn, sau đó vội vàng nói:

“Lạc Ly tiền bối, Lạc Ly tiền bối, năm đó Xương gia chúng ta đã đắc tội, mong ngài thứ lỗi. Thế nhưng chúng ta chỉ là gia tộc tu tiên nho nhỏ ở Tinh Châu, sống chết đều nằm dưới quyết định của Vô Chân tông.”

Đối phương chỉ là Kim Đan nhất trọng, Lạc Ly là Kim Đan tứ trọng, cho nên hắn gọi Lạc Ly là tiền bối!

Nghe vậy, con mắt Lạc Ly giựt lên. Có thể thấy Xương gia vẫn còn nhớ chuyện lừa gạt của mình, thế nhưng bọn họ ngoại trừ trấn an mình một chút sau khi mình hoàn thành cửu môn thí luyện thì ba mươi năm nay không hề có tiếng động.

---------------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio