Đại Đạo Độc Hành

chương 457-2: thánh địa bất sinh phàm thảo mộc! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mọi người bắt đầu nghị luận, Lạc Ly đứng ở một bên lắng nghe.

“Không phải chứ, ngay cả Vạn Độc Quỷ Càn Khôn cũng mở ra, cơ duyên, đại cơ duyên!”

“Lưu sư huynh, Vạn Độc Quỷ Càn Khôn là gì?”

“Để ta nói với ngươi, thánh sơn là động phủ của bảy mươi hai Quỷ Thánh của Quỷ tộc. Về sau bảy mươi hai Quỷ Thánh bị thượng tông trục xuất khỏi Trung Thiên Chủ Thế Giới. Quỷ Cốc Tử tiền bối dung hợp động phủ của bảy mươi hai Thành làm một thể với thánh địa Cửu U Quỷ Minh Tông!

Cho nên thánh địa có tổng cộng bảy mươi hai nhánh núi, nơi này mở ra nhánh núi Độc Hồn trong số đó, truyền thuyết là động phủ của Quỷ tộc Độc Hồn lão tổ.

Vạn Độc Quỷ Càn Khôn là đàn tràng của Độc Hồn lão tổ, là nơi quỷ con quỷ chắt của hắn tu luyện. Trong đó có vô số bảo vật, cũng có vô số cơ duyên. Thế nhưng thứ nhiều nhất là kịch độc. Cơ hội cùng nguy hiểm cùng tồn tại!”

“Thì ra là vậy, không ngờ lại có kỳ ngộ như thế nào. Lưu sư huynh, chúng ta đi xem thử không?”

“Vì sao không đi chứ! Đây là cơ hội hiếm có!”

Mọi người xếp hàng, nhóm này tới nhóm khác, cuối cùng cũng tới lượt Lạc Ly.

Trước khi đi vào truyền tống trận, một gã đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông nói: “Tới lượt các ngươi! Lại đây giao nộp ba trăm linh thạch thì có thể tiến vào thánh sơn!

Trong thánh sơn. Thánh khí vô tận, rất có ích cho việc tu luyện của các ngươi. Đồng thời trên thánh sơn ẩn chứa vô số cơ duyên, các ngươi có thể tùy ý tìm kiếm, thử xem vận khí của mình.

Thế nhưng nhớ kỹ, không được phá hư bất kì cành cây ngọn cỏ nào trên thánh sơn. Không được đánh nhau ở thánh sơn, không được ồn ào ở thành sơn. Mỗi người có ba canh giờ, tới giờ, thánh sơn sẽ tự động truyền tống bọn ngươi ra ngoài!”

Nói xong, từng người một nộp linh thạch, sau đó tiến vào bên trong đại hình truyền tống trận!

Lạc Ly tiến vào, liền thấy thân thể nhẹ bâng, nháy mắt đã bị truyền tống vào một tiểu thiên thế giới.

Quan sát nơi này, chỉ thấy sơn mạch vô tận, hết sơn mạch này thì lại tới sơn mạch khác. Nhìn ra đằng ra, nơi đó sương trắng lượn lờ, biểu thị nhánh núi thánh sơn khác không mở ra!

Trong cả sơn mạch tràn ngập một loại linh khí kỳ dị, Lạc Ly hơi hấp thụ linh khí này, nhất thời cau mày, bởi vì trong đó ẩn chứa vô tận tử khí, đồng thời cũng ẩn chứa vô tận sinh cơ, trước nay chưa từng gặp phải loại linh khí như thế này.

Những tu sĩ Quỷ châu cảm nhận được linh khí này, ai nấy đều vui mừng hớn hở, có người trực tiếp ngồi xuống, bắt đầu tu luyện. Có tu sĩ sau khi tới đây thì lập tức bay vào trong rừng cây ở đằng xa, tìm kiếm một nơi, lập tức ngồi xuống tu luyện khắc khổ!

Cũng có người tìm kiếm khắp nơi trong núi này, tìm kiếm cái gọi là cơ duyên. Không phải có người cuồng tiếu thì có người khóc lớn!

Cái thứ gọi là thánh khí rất có ích cho quỷ tu, thế nhưng linh khí này lại vô dụng với Lạc Ly, bởi vì Lạc Ly không phải quỷ tu. Lạc Ly lắc đầu, không thể tu luyện ở đây được.

Còn phần đi khắp núi tìm kiếm cơ duyên, Lạc Ly không thấy hứng thú. Hắn chỉ muốn đi quanh một vòng trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn. Độc Vô Sinh Sát của mình đã đại thành, kịch độc không còn tác dụng với mình nữa. Mặt khác lần cướp bóc này thu được mấy ngàn viên đan dược giải độc đủ loại, cho nên Lạc Ly muốn đi thám hiểm một chút.

Dưới chân Lạc Ly là một quảng trường bằng đá, không ít tu sĩ tụ tập sang một bên, nơi đó cũng có một cái truyền tống trận, hẳn là cửa truyền tống vào Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.

Lạc Ly chậm rãi đi qua đó, hai đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông ở đó nhìn thấy Lạc Ly tới đây, nói:

“Vị đạo hữu này, có phải muốn đi thám hiểm Vạn Độc Quỷ Càn Khôn?”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Phải, mong sư huynh chỉ điểm!”

Nói xong duỗi tay ra, lén lút đưa qua một viên trung phẩm linh thạch. Gã đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông lập tức nhận lấy, sau đó nói:

“Sau khi tiến vào Vạn Độc Quỷ Càn Khôn thì không giới hạn thời gian, ngươi muốn ở đó bao lâu thì ở đó bấy lâu. Thế nhưng trong đó có vô số kịch độc, ngươi phải cẩn thận.

Mặt khác, nơi này có rất nhiều hung thú, cũng không ngăn cản chuyện tu sĩ cướp bóc lẫn nhau, cho nên bản thân ngươi phải biết cẩn thận.

Cuối cùng là chuẩn bị nhiều thuốc giải độc. Kịch độc trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn rất đáng sợ, tự bản thân phải cẩn thận.

Được rồi, ngươi muốn vào không? Muốn vào thì nộp một ngàn linh thạch là được!”

Một trăm linh thạch mà chỉ có thể hiểu được bấy nhiêu tình hình thì có hơi lỗ lả.

Thế nhưng Lạc Ly không hề bận tâm, giao ra một ngàn linh thạch, đi vào trong truyền tống trận, nháy mắt biến mất.

Hai đệ tử Cửu U Quỷ Minh tông nhìn nhau cười, một người nói:

“Lại có một người tới chịu chết!”

“Tự hắn muốn chết, vô phương!”

Nháy mắt chợt lóe, Lạc Ly phát hiện mình bị truyền tống tới một nơi hoang dã, dưới chân là một bãi đá chừng nghìn trượng. Trên bãi đá điêu khắc vô số phù văn, đây là một bãi đá truyền tống.

Lạc Ly chậm rãi đi trên bãi đá, đi tới mép bãi đá, chỉ thấy ngoài bãi đá có một lớp quang thuẫn màu vàng bảo vệ bãi đá này. Lúc này ở phương xa có mấy tu sĩ điên cuồng chạy về, nhanh chóng vọt lên trên bãi đá. Cả đám ai nấy mặt mày xanh xao, đều trúng kịch độc. Bọn họ đặt linh thạch lên trên bãi đá, lập tức truyền tống biến mất.

Xem ra muốn rời khỏi nơi này thì nhất định phải trở lại nơi này truyền tống rời đi!

Lạc Ly hít một hơi sâu, vận chuyển Độc Vô Sinh Sát, trên người hình thành khí thuẫn kịch độc hải vực, sau đó đi xuyên qua quang thuẫn của bãi đá, tiến vào Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.

Ngự không bay lên, Lạc Ly lập tức cảm nhận được nơi này không thể phi hành. Trong không trung chứa đầy sức hút kỳ dị, ngăn cản phi hành. Hắn chậm rãi đáp xuống, hành tẩu trên đất liền.

Trong hoang dã, âm phong thi thoảng thổi qua, trong gió mang theo mùi hôi thúi vô tận, ẩn chứa kỳ độc, thế nhưng lại không gây trở ngại cho Lạc Ly.

Đi tới phía trước chừng mười dặm, nhìn ra xa, một màn hào quang màu vàng xuất hiện, hóa ra nơi đó mới thực sự là cửa vào Vạn Độc Quỷ Càn Khôn, vừa rồi chỉ là vùng giáp ranh.

Lạc Ly đi tới trước màn hào quang, nơi này có thể tùy ý ra vào, thế nhưng cảnh sắc bên trong màn hào quang hoàn toàn khác với bên ngoài.

Bên ngoài là một vùng hoang dã, bên trong thì lại có cảnh sắc phồn vinh, cỏ xanh, đất xanh, cây xanh, dây leo, sinh cơ dạt dào. Thế nhưng loại sinh cơ này lại có vẻ rất quỷ dị! Trong đó có sương mù vô tận, sương mù đó đều là kịch độc.

Lạc Ly không bước vào trong màn hào quang mà nắm hai bàn tay thành đấm. Một cỗ linh khí hóa thành một ám ảnh xuất hiện trong tay hắn.

Ám Lưu Vô Hình Sát!

Lạc Ly đẩy tay, ám ảnh rời khỏi tay Lạc Ly bay vào trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn.

Lạc Ly nhìn chằm chằm vào ám ảnh, ngay khi nó bay vào trong Vạn Độc Quỷ Càn Khôn thì ám ảnh run lên, một tầng màu bạc nhợt nhạt vây dính ám ảnh, chốc lát sau, ám ảnh lập tức biến mất!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio