Đại Đạo Độc Hành

chương 460-1: ngươi lừa ta gạt hàn tâm hỏa! (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe vậy, bốn người nọ lập tức ngươi nhìn ta, ta nhìn người, chuyện không hay rồi!

Lạc Ly nhìn U Hồng chân nhân, thì ra là ngươi, phái đồ đệ đánh cướp ta, không ngờ oan gia ngõ hẹp, hôm nay chúng ta gặp nhau rồi!

Lạc Ly cùng U Hồng chân nhân hợp tác với nhau, những người khác âm thầm nhìn họ cảnh giác. Hiện tại có sáu người tới đây, trong đó có hai người đã kết minh, thế lực lập tức xảy ra biến hóa.

Mọi người đứng trên ngọn núi cao này, Lạc Ly cảm thấy nơi này khác với những nơi này, vô tận độc khí từ nơi này phán tán ra bốn phía, hơn nữa độc khí càng ngày càng nhiều, tất cả mọi người không khỏi lui ra sau một bước, tránh khỏi độc khí này. Tiểu Thạch trên đỉnh đầu Lạc Ly lại tăng nhanh tốc độ hô hấp, hấp thu thứ quỷ độc đáng sợ này.

Lạc Ly chắp tay với tu sĩ bốn phía, nói: “Xin hỏi các vị, vì sao mọi người lại tụ tập ở đây? Có phải nơi này có bảo vật gì hay không?”

Kim Đan chân nhân cao gầy từng tập kích Lạc Ly một chưởng nói: “Ta nói nơi này không có gì cả, ngươi sẽ rời khỏi đây sao?”

Lạc Ly biến sắc, nhìn người nọ, muốn phát tác, lúc này U Hồng chân nhân nói:

“Lạc Ly, chúng ta không ai biết cả, mọi người đều bị độc vụ không ngừng phóng ra bên ngoài hấp dẫn tới.

Theo ghi chép trước đó, phàm là có nơi như vậy, tám chín phần mười sẽ có bảo vật xuất hiện. Thế nhưng nếu muốn biết là bảo vật gì thì còn phải đợi bảo vật này dựng dục thành thục, nó sẽ tự động xuất hiện ở đây, khi đó chúng ta mới có thể biết.

Nếu như khai quật sớm, rất có khả năng sẽ khiến bảo vật dựng dục không thành thục, sau đó sẽ hóa thành tro bụi, cho nên sau khi năm người chúng ta tới đây thì không ai ra tay cả.”

Kim Đan chân nhân cao gầy nói: “Vậy cũng chưa chắc, cũng có không ít tiền bối, chờ không mấy ngày mà không được gì cả!”

Người này rất thích tranh cãi, gặp ai cũng nói khích hai câu.

Lạc Ly gật đầu nói: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm, ta biết, như vậy mọi người chờ đi, cho dù có là thứ gì thì đi nữa thì cũng có ngày lòi khỏi mặt đất.”

Mấy Kim Đan chân nhân khác bất động thanh sắc. Kim Đan chân nhân cao gầy nói:

“Vị Lạc đạo hữu này, Kim Đan chân nhân vừa xuất hiện bên cạnh ngươi có phải là phù lục pháp thuật không, thật ra đó không phải là tu vi thực sự của ngươi, ta thấy ngươi cùng lắm chỉ mới Trúc Cơ lục trọng?”

Người này vừa nói như vậy, mọi người ngạc nhiên nhìn Lạc Ly.

Lạc Ly mỉm cười, bắt đầu phòng thích nguyên khí ra ngoài, cùng lúc, mọi người biến sắc!

Lạc Ly tuy Trúc Cơ tầng sáu. Thế nhưng chân khí trong cơ thể của hắn tương đương với Kim Đan tầng hai. Sau khi hắn phóng thích chân khí ra ngoài thì ánh mắt mọi người nhìn hắn đã thay đổi. Đây tuyệt đối là thực lực của Kim Đan. Kẻ này có thể đứng ngang hàng với mình.

U Hồng chân nhân biến sắc, xem ra mấy tên đồ đệ của mình dữ nhiều lành ít rồi. Thế nhưng hắn vẫn không khỏi hỏi:

“Lạc Ly đạo hữu, trên đường đi có từng gặp tu sĩ nào khác không?”

Lạc Ly nói: “Gặp chứ. Trên đường người đông như biển, mấy trăm người chúng ta kết đội tiến vào đây, rất náo nhiệt. Đáng tiếc phân tán với bọn họ, không nhìn thấy bọn họ đâu nữa!”

Nghe vậy, U Hồng chân nhân thở dài một hơi. Hắn nghĩ rằng Lạc Ly đi chung với tu sĩ khác, người rất đông, đồ đệ của hắn không ra tay, cho nên Lạc Ly mới có thể tới đây.

Hắn đột nhiên nói: “Ô, Lạc Ly, trên đỉnh đầu ngươi chính là Thất Tử Thiên Ngưng Giao trong truyền thuyết đó sao? Là vô thượng chí bảo!”

Tên này vừa nói như thế, Lạc Ly lập tức cảm nhận được ánh mắt thăm dò của các tu sĩ xung quanh, có kinh ngạc, tham lam. U Hồng chân nhân làm như vậy là giết người không thấy máu. Thất Tử Thiên Ngưng Giao tuyệt đối là vô thượng chí bảo, khiến ho những người khác khơi dậy tham niệm.

Lạc Ly mỉm cười, gở Tiểu Thạch xuống, tiện tay vứt cho U Hồng chân nhân. U Hồng chân nhân đón lấy, Tiểu Thạch cắn U Hồng một cái thật mạnh. Thế nhưng U Hồng chân nhân rung nhẹ một cái, Tiểu Thạch căn bản cắn không thấm da thịt của U Hồng chân nhân, trong cơn chấn động, hóa thành ngàn vạn mảnh vỡ, biến mất không thấy.

Sau đó Lạc Ly lại triệu hồi Tiểu Thạch ra lại, đặt lên đầu của mình.

Động tác này chưa tới ba mươi giây, quỷ độc không thể xâm nhập, cho nên Lạc Ly không có vấn đề, hắn nói:

“Đây không phải là Thất Tử Thiên Ngưng Giao, đây chỉ là một món đồ chơi trong Chúng Sinh Lâm của Hỗn Nguyên tông ta mà thôi!”

Mọi người lập tức thất vọng vô cùng. Đây tuyệt đối không phải là Thất Tử Thiên Ngưng Giao, tham niệm của mọi người lập tức biến mất.

Lạc Ly nhìn U Hồng chân nhân, gia hỏa tốt, đúng là giết người không thấy máu. Thế nhưng hắn vạn lần không ngờ tới, vừa rồi Tiểu Thạch cắn đại cắn càng, tuy không cắn nát da thịt của U Hồng chân nhân, thế nhưng cách không lấy máu, đã lấy ra vài giọt máu tươi của U Hồng chân nhân.

Nhìn U Hồng chân nhân, Lạc Ly giống như đang nhìn một người chết. Hắn bắt đầu âm thầm điều chế, điều chế độc dược thích hợp với huyết mạch của U Hồng chân nhân nhất.

Kim Đan chân nhân cao gầy đột nhiên nói: “Mọi người chú ý, độ phun khói độc đã tới cực hạn, e là bảo vật sắp sửa xuất hiện.”

Tất cả mọi người nhìn về nơi đó, đồng thời âm thầm đề phòng. Bảo vật xuất hiện, mọi người tất nhiên sẽ có một hồi đại chiến để cướp đoạt chí bảo.

Đúng lúc này, nữ Kim Đan ở bên phải Lạc Ly đột nhiên nói: “Mọi người nghe ta nói một câu, chúng ta thương lượng một lát nên phân phối bảo vật này như thế nào, bằng không thì bảo vật chỉ có một món, chúng ta có sáu người, một khi không thể phân phối bảo vật thì mọi người sẽ liều chết đánh nhau, cuối cùng nói không chừng còn khiến người khác nhặt tiện nghi!

Cho nên mọi người nên thương lượng với nhau, đừng để người khác nhặt tiện nghi, đánh nhau sinh tử, không khéo sẽ có người bị tổn thương. Vạn Độc Quỷ Càn Khôn có vô số bảo vật, vô số cơ hội, cần gì phải như vậy?”

Nàng nói như thế, tất cả mọi người đều tự gật đầu, đúng là như vậy, thế nhưng lại không có ai nói gì cả!

U Hồng chân nhân nói: “Nếu như vị sư muội này nhìn ra vấn đề thì không biết có cách nào giải quyết hay không?”

Nữ tu nói tiếp: “Ta cũng chỉ đề nghị mà thôi, ta chỉ là hạng nữ lưu, tóc dài kiến thức ngắn, vẫn xin mọi người quyết định.”

U Hồng chân nhân nói: “Như vậy đi, ta có một đề nghị. Nếu như bảo vật có thể phân phối, chúng ta tự nhiên chia đều làm sáu phẩn. Thế nhưng trình tự lựa chọn thì phải dựa vào thứ tự tới đây.”

Nói xong, hắn liếc nhìn Lạc Ly. Lạc Ly là người tới cuối cùng, nếu phân phối như vậy thì Lạc Ly tự nhiên đứng chót, căn bản không có cơ hội tuyển. Nếu như Lạc Ly không muốn, như vậy phương án này không thể thực hiện được.

Những người khác cũng nhìn Lạc Ly, sau đó nhìn U Hồng chân nhân, xem ra liên minh giữa hai người bọn họ cũng không vững chắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio