Đại Đạo Độc Hành

chương 573-2: đạp biến trọng huyền tầm đạo hữu! (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc dù chỉ có Hỗn Nguyên tông mới có Tâm Giác thế nhưng thiên hạ có vô số người tài giỏi, chuyện thôi diễn ra sức mạnh Tâm Giác không phải là quá khó đối với bọn họ. Để tránh có người giả mạo đệ tử Hỗn Nguyên tông cho nên môn phái cố ý bày ra đủ loại thủ đoạn. Việc đệ tử mỗi lần đi tới đâu đều phải dùng Tâm Giác hô lên cũng là như thế.

Trước khi Lạc Ly làm biếng tính toán khi la lên, rất phiền phức, cho nên chưa bao giờ la.

Lạc Ly cứ như thế la lên mười hai tiếng, hắn lắc đầu, xem ra nơi này không có đệ tử Hỗn Nguyên tông. Khi hắn định rời khỏi thì trong hư không truyền tới hồi âm mạnh mẽ:

“Nhất khí sinh vạn pháp, hỗn nguyên phá càn khôn.”

Có thể trả lời Lạc Ly phải là Kim Đan chân nhân của Hỗn Nguyên tông nắm giữ giác quan thứ bảy Linh Giác. Chờ sau khi Lạc Ly tiến vào Kim Đan thì cũng sẽ nắm giữ được Linh Giác.

Lạc Ly nói ngay: “Hỗn nguyên hải để ẩn sinh luân!”

Đối phương trả lời: “Linh nguyên trấn tại thất nguyên quân!”

Lạc Ly nói tiếp: “Truyện thì tu tại kiền khôn lực, tiện thấu tam thanh nhập tử vi.”

Đối phương trả lời: “Mạc ngôn đại đạo nhân nan đắc, tự thị công phu bất đáo đầu.”

Lạc Ly nói tiếp: “Nhật tinh tự dữ nguyệt hoa hợp!”

Đối phương đáp: “Chích chủng tâm điền dưỡng thử thân!”

Đây cũng là cách thức liên hệ Hỗn Nguyên tông. Trong đó, bất kể thi từ hay ngữ điệu, hay phát âm đều có khoảng cách thời gian, hễ sai một chút thì sẽ không thể liên hệ được.

Cuối cùng cũng liên hệ được, Lạc Ly thở dài một tiếng nói: “Thiên Khuynh Phong Lạc Ly, ra mắt sư thúc!”

Đối phương cũng thở dài một hơi nói: “Coi như đối đáp xong rồi. Lạc Ly, ngươi nghe đây. Tiên đế ngự mã ngọc hoa thông, họa công như sơn mạo bất đồng. Thị nhật khiên lai xích trì hạ, huýnh lập xương hạp sinh trường phong.

Chiếu vị tương quân phất quyên tố, ý tượng thảm đạm kinh doanh trung. Tư tu cửu trọng chân long xuất, nhất tẩy vạn cổ phàm mã không.”

Đây cũng là tín hiệu mật. Bài thơ này viết bởi bí pháp Hỗn Nguyên tông, từ đó có thể suy tính ra tần số của kênh trò chuyện. Muốn làm như thế thì phải dùng đến Hỗn Nguyên tông Tâm Huyết Giản, bằng không thì tuyệt đối không tính ra được. Như vậy cho dù có người nắm giữ Tâm Giác, có thể nghe bọn họ nói chuyện thế nhưng cũng không cách nào tính ra được hiệu tần.

Một khi xác định được hiệu tần thì sẽ tự động mã hóa, người bên ngoài căn bản không tìm ra. Đến lúc này mới thực sự là bí mật không sơ hở. Thế nhưng Hỗn Nguyên tông cũng có quy định. Cho dù có giữ kín cách mấy thì cũng khó lòng giữ kín, cần phải giáp mặt xác định.

Lạc Ly tính ra được hiệu tần, sau đó dùng Tâm Giác tiến vào hiệu tần, thanh âm kia lập tức nói:

“Ta chính là Tịnh Chung nhân nhân của Linh Tuyệt Mạc. Pháp dẫn Độc Vô Sinh Sát mà ngươi tu luyện là do ta bán cho ngươi!”

Hóa ra là Tịnh Chung chân nhân mà hồi trước Vạn Tượng chân nhân đã liên hệ giúp. Lạc Ly lập tức nói: “Ra mắt Tịnh Chung sư thúc!”

Tịnh Chung chân nhân nói: “Lạc Ly, lần sau ngươi đừng nói mấy ám hiệu đó nữa. Sau này ngươi tới thì cứ nói: ta là Lạc Ly, ta đã tới đây. Là được rồi!”

Lạc Ly sửng sốt, hóa ra không chỉ có mình ngại phiền phức mà ngay cả Tịnh Chung chân nhân cũng như thế.

Lạc Ly nói: “Thế nhưng, thế nhưng, làm như vậy không phù hợp với quy củ!”

Một thanh âm khác vang lên: “Không sao cả, bắt được liên lạc, đối đáp mật thi, tiến vào hiệu tần là an toàn!”

Lạc Ly vừa nghe thì đã biết thanh âm này là của Bắc Trữ chân nhân của Đại Đồng Sơn.

Lạc Ly từng cầu pháp Thông Thiên Phong với hắn. Thế nhưng cuối cùng lại lựa chọn Tích Cát Thành Núi của Vạn Tượng chân nhân!

Lạc Ly nói ngay: “Ra mắt Bắc Trữ sư thúc!”

Bắc Trữ sư thúc nói: “Lạc Ly, chẳng phải ngươi đang trấn thủ ở Linh Điệp tông hay sao?”

Lạc Ly nói: “Nhiệm vụ đã hoàn thành, ta đi vân du thiên hạ, đến Trọng Huyền tông mua một ít pháp bảo!”

Bắc Trữ chân nhân nói: “Không sai, không sai, có phải còn thiếu một vài món pháp bảo dung hợp hải vực để Lạc Ly Hải đại thành?”

Lạc Ly gật đầu nói: “Phải, còn thiếu một chút!”

Bắc Trữ chân nhân nói: “Như vậy thì ngươi hãy cố gắng lên. Mấy năm nay, đám người Bạch Du Du, Lục Chu, Lục Thanh, Thủy U Lan đều đã tấn thăng Kim Đan. Hai đám đệ tử các ngươi căn cốt không sai. Hình như chỉ còn thiếu mỗi ngươi mà thôi!”

Lạc Ly lập tức im bặt, nói: “Đệ tử ngu dốt!”

Đột nhiên một Kim Đan chân nhân lên tiếng: “Không phải ngươi ngu dốt mà là đại tài trưởng thành trễ. Thiên Khuynh Phong thích nhất là tích lũy. Ngươi muốn kết thành Kim Đan e là còn khó hơn kết thành Nguyên Anh!”

Tri kỷ! Lạc Ly suýt nữa rớt nước mắt. Chín mươi chín Thiên giai linh vật, đến cả Hóa Thần Phản Hư cũng phải ói máu. Nếu như mình không có Thái Sơ phường thị thì đã ngất xỉu từ lâu rồi.

Lạc Ly nói: “Xin hỏi là vị tiền bối nào?”

Người nọ nói: “Ta chính là Chuyển Chu Trảm Hải chân nhân!”

Chuyển Chu, chẳng trách lại hiểu biết Thiên Khuynh Phong tới như thế!

Lạc Ly nói: “Ra mắt Trảm Hải sư thúc!”

Bắc Trữ chân nhân nói: “Lạc Ly, vận may của ngươi, nên nói như thế nào đây nhỉ!

Là đến đúng giờ? Nếu như trễ thêm một phút nữa thì chúng ta đều rời đi. Năm người chúng ta đã tổ đội với nhau, đang xếp hàng đi tới Thần Hoang thứ nguyên thế giới, đi tìm thiên tài địa bảo. Mà ở Trọng Huyền tông này thì Hỗn Nguyên tông chỉ có năm người bọn ta!

Cho nên không ai có thể dẫn ngươi đi tham quan Trọng Huyền tông, ngươi chỉ có thể tự đi một mình thôi!”

Lạc Ly lập tức im lặng, sau đó nói: “Đệ tử hiểu!”

Tịnh Chung chân nhân nói: “Lạc Ly, khoảng ba tháng nữa chúng ta mới trở về. Trong thời gian đó, bản thân ngươi phải cẩn thận. Mặc dù đã cấm tu sĩ chiến đấu với nhau trong phường thị Trọng Huyền tông, thế nhưng ở nơi có ánh sáng tất có bóng râm. Trong phường thị này cũng có rất nhiều nguy hiểm.

Hơn nữa gần Kinh Châu này đều là đại địch của chúng ta. Đệ tử môn phái của bọn họ thường xuyên đi tới Trọng Huyền, cho nên chúng ta không có phủ đệ ơ nơi này. Nếu như bọn họ phát hiện đệ tử Hỗn Nguyên tông tới thì nhất định sẽ âm thầm ra tay. Chúng ta đi cả rồi, chỉ còn một mình ngươi ở đây cho nên ta cho ngươi một đề nghị. Thay đổi dáng vẻ, không để lộ thân phận, chờ sau khi chúng ta trở lại, mọi người gặp mặt nói sau.”

Lạc Ly nói: “Đệ tử hiểu!”

Bắc Trữ chân nhân nói: “Lạc Ly, ngươi hãy tới Diêu Gia lão điếm dừng chân, đó chính là cứ điểm bí mật của chúng ta, là nơi an toàn nhất. Sau này có chuyện gì thì ngươi cứ tìm Ngô chưởng quầy của Diêu Gia lão điếm, người này là bạn tốt của ta, ta đã phát phi phù ra rồi.

Hắn sẽ phái ngươi dẫn ngươi đi tham quan phường thị Trọng Huyền. Có bọn họ dẫn đường thì ngươi sẽ hiểu biết nhiều gốc tối Trọng Huyền tông hơn. Được rồi, không nói nữa, ba tháng sau chúng ta sẽ trở về!

Phải rồi, ta giao quyền khống chế hiệu tần này cho ngươi. Mặc dù ngươi chưa thức tỉnh Linh Giác nhưng chỉ cần đệ tử Hỗn Nguyên tông cách gần ngươi ba mươi dặm la lên thì ngươi có thể nghe thấy. Người nào tới đây nữa thì sẽ do ngươi chịu trách nhiệm tiếp đãi!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio