Đại Đường Cuồng Sĩ

chương 171-2: kịch biến trước đêm (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Nhưng đánh bại Tiết Hoài Nghĩa vẫn chính là bản thân y, không phải sao?

Triệu Thu Nương lại cười dài nói.

Lý Trân nhẹ nhàng gật đầu, cũng không nhịn được cười nói:

- Chúng ta chỉ làm theo tình hình, trợ giúp y một tay mà thôi.

Lúc này, có một gã quân sĩ tiến lên bẩm báo:

- Khởi bẩm thống lĩnh, có một lão thái giám trong cung nói đưa thư cho thống lĩnh.

- Dẫn ông ta lại đây!

Một lão thái giám rất nhanh được dẫn đến, ông ta đưa bức thư cho Lý Trân:

- Đây là thư của Xá nhân đưa cho thống lĩnh, không có lời nhắn, những gì muốn nói đều ở trong này.

- Đa tạ!

Lính dẫn lão thái giám đi xuống, Lý Trân mở thư ra đọc rồi quay lại cười với Triệu Thu Nương:

- Thượng Quan xá nhân bảo chúng ta có thể hành động rồi!

- Nhưng chúng ta phải bắt đầu từ đâu?

- Đương nhiên là từ Lân Chỉ Tự.

Lý Trân trầm ngâm một lát rồi nói với Triệu Thu Nương:

- Nếu người của Tiết Hoài Nghĩa vào cung, cơ bản không có gì trì hoãn nữa rồi. Bên này giao cho Triệu giáo úy, phải chú ý lúc Tiết Hoài Nghĩa đổi ý.

Triệu Thu Nương gật đầu:

- Yên tâm đi! Ta sẽ sắp xếp thỏa đáng.

Rốt cuộc Tiết Hoài Nghĩa tuyệt vọng, lúc chính miệng Nghiêm Song Nhi nói cho y biết Thánh thượng đang cùng gối mà ngủ với Thẩm ngự y, không rảnh đến tham gia thịnh hội mà y tổ chức. Bốn chữ “cùng gối mà ngủ” như một cây chùy lớn đập nát tia hi vọng của y. Y đã nhận ra Thánh thượng đã hoàn toàn vứt bỏ y.

Tuyệt vọng, ghen tỵ, tức giận, thù hận như những lưỡi dao sắc bén đâm vào trái tim đang đầm đìa máu của y. Lúc này, đầu óc y đang điên cuồng, thứ mà y không lấy được thì bất cứ kẻ nào cũng đừng mơ mà có được.

- Đến Minh Đường tế phật!

Rốt cuộc Tiết Hoài Nghĩa đã hạ quyết tâm, ra quyết định cuối cùng.

Hai mươi mấy tăng nhân xếp thành hàng đi về phía Minh Đường. Mỗi người chỉ mang mõ và pháp khí cơ bản nhất, bọn họ từ từ đi vào trước cửa Ứng Thiên Môn.

Cửa Ứng Thiên vốn tên là Tắc Thiên Môn, khí thế lớn lao, trên cửa có khắc tương giáp, nhị trọng, thượng trọng để xem tử vi. Cao khoảng thước, phía trong còn có Vĩnh Thái môn và Càn Nguyên môn.

Trước Ứng Thiên môn có mấy ngàn thị vệ, bọn họ phụ trách ứng đối với pháp hội đang cử hành trong hoàng thành. Còn Ứng Thiên môn do Lang tướng trong Võ Lâm Quân tên là Võ Diên Tú phụ trách trấn thủ.

Lúc này, có một tên lính bẩm báo với y:

- Có hai mươi tăng nhân yêu cầu vào cung thành, đến Minh Đường tế Phật.

Võ Diên Tú là thủ lĩnh mã cầu của đội Tiết Hoài Nghĩa, từng có mối quan hệ chặt chẽ với Tiết Hoài Nghĩa. Nhưng thấy Tiết Hoài Nghĩa đang bị thất sủng nên cũng đang cố gắng duy trì khoảng cách với y, tránh tự rước lấy họa.

Trước đó Võ Diên Tú đã có khẩu dụ của Thánh thượng, có thể cho phép tăng nhân chùa Bạch Mã đến Minh Đường tế Phật. Y lập tức đi lên thành lâu, nhìn chăm chú vào hơn hai mươi tăng nhân phía dưới rồi lập tức ra lệnh nói:

- Cẩn thận kiểm tra vật phẩm của bọn họ, không cho mang bất thứ nào không liên quan vào cung thành!

Đám binh lính đi lên cẩn thận lục soát từng người một, kiểm tra pháp khí của các tăng nhân cuối cùng bẩm báo với một gã Giáo úy:

- Tướng quân, bọn họ không mang theo bất kỳ vật khả nghi nào.

- Để bọn họ vào!

Hai mươi mấy tăng nhân xếp thành hàng đi vào cung thành. Võ Diên Tú dặn dò một gã Giáo úy thủ hạ nói:

- Dẫn huynh đệ bám theo bọn họ, sau khi hành lễ bái Phật xong lập tức dẫn bọn họ ra ngoài.

- Tuân lệnh!

Giáo úy dẫn theo hơn tên lính đi theo sau các tăng nhân vào cung thành, đi về phía Minh Đường. Lúc này thợ thủ công ở Minh Đường và Thiên Đường đã rút khỏi hoàng thành. Cung điện rộng lớn vắng ngắt, chỉ có thị vệ đi lại tuần tra.

Đám tăng nhân chậm rãi đi lên tầng hai của Minh Đường, xếp bằng ngồi trước tượng phật lớn, bắt đầu tụng Đại Vân kinh. Bọn lính cũng không quấy rầy họ nữa mà dời xa khỏi tượng phật.

Vì phía nam hoàng thành và bên cầu Thiên Tân đang cử hành long trọng Vô Già pháp hội, để giữ gìn trật tự gần như tất cả thị vệ trong cung đều đi về phía nam thành khiến phía đông hoàng thành trở nên vắng ngắt.

Phía đông hoàng thành bên cạnh sân mã cầu Tả vệ có một căn phòng chứa củi rất lớn. Trong phòng chất đầy than củi. Lúc này không ngờ trong phòng than lại xuất hiện mười mấy binh lính Nội vệ. Bọn họ dùng một tấm sắt lớn thay cho một tấn ván gỗ cũ ở giữa phòng. Đây là chứng tỏ con đường bí mật cuối cùng cũng đã bị chắn chết rồi.

- Cái này có thể!

Giáo úy Vương Tông Ý cười nói:

- Cho dù bọn họ phá thông vách đá cũng đừng mơ ra khỏi nơi này.

- Giáo úy, có thể còn cửa ra khác không?

Vương Tông Ý lắc lắc đầu:

- Trong hoàng thành chỉ có con đường này, trừ phi bọn họ quay về từ đường cũ, nếu không không thể về được nữa.

Y chậm rãi đi đến trước cửa phòng than nhìn sân mã cầu rộng lớn bên ngoài, không khỏi thở dài nói:

- Thật sự không thể ngờ được, mật đạo của Lân Chỉ Tự lại có thể đi đến hoàng thành. Chẳng trách Tiết Hoài Nghĩa phải vắt kiệt sức chiếm lĩnh Lân Chỉ Tự.

Cùng lúc đó, trong Lân Chỉ Tự có mấy ngàn võ tăng chùa Bạch Mã đi vào Quan Âm đường. Trong địa cung rộng lớn, gió thoáng mát. Bọn họ đổi áo giáp trong cung, mang theo đao kiếm chuẩn bị đi từ mật đạo khác vào hoàng thành.

Lúc này, bọn họ có cơ hội, phía đông hoàng thành hầu như không có thị vệ. Một khi trong cung xảy ra chuyện gì lớn, bọn họ sẽ nhân lúc loạn lạc vào thẳng cung Thái Sơ.

Lúc này, mấy võ tăng không ngờ lại phát hiện ra cửa ngầm vách đá không mở được. Bọn họ vội vàng bẩm báo với thủ lĩnh võ tăng. Tên thủ lĩnh đi lên trước xem xét một chút rồi thấp giọng quát mắng, lập tức hạ lệnh:

- Đập vách đá ra!

Rất nhanh trong cung truyền đến những tiếng đập phá nặng nề. Nhưng có một chuyện xảy ra lúc này khiến đám võ tăng trong cung có nằm mơ cũng không nghĩ ra.

Hơn hai ngàn binh lính Thiên Ngưu Vệ đã nhanh chóng bao vây Lân Chỉ Tự. Võ Du Tự dẫn bọn họ phá thông cửa chính của chùa, đằng đằng sát khí lao vào trong.

Trụ trì Trí Văn dẫn theo mấy chục ni cô vội vàng chạy ra đón thì gặp một đám binh sĩ lao vào:

- Giết!

Một tên lính Thiên Ngưu Vệ hét lớn, mấy chục ni cô sợ đến mức quỳ hết xuống xin tha mạng.

- Võ tăng chùa Bạch Mã ở đâu?

Võ Du Tự dùng đao chỉ vào Trí Văn quát hỏi.

- Bọn họ…. đang ở trong địa cung!

Trí Văn nơm nớp lo sợ nói.

Lúc này, có mấy binh sĩ Nội vệ từ bên kia đi ra, người cầm đầu là Hỏa trưởng Lâm Cầm Hổ. Y khom người thi lễ với Võ Du Tự:

- Tham kiến Võ tướng quân.

Võ Du Tự biết y, gật gật đầu nói:

- Lý thống lĩnh nói với ta, cửa vào cung là Quan Âm đường, mời Lâm huynh dẫn ta đến Quan Âm đường.

Lâm Cầm Hổ ôm quyền thi lễ:

- Mời Võ tướng quân đi theo ta.

Dưới sự dẫn dắt của Lâm Cầm Hổ, mấy trăm binh lính Thiên Ngưu Vệ đã vào Quan Âm đường. Trong đó đã có mấy chục võ tăng thủ vệ. Dưới sự tấn công mãnh liệt của mấy trăm Thiên Ngưu Vệ, đám võ tăng không kịp đề phòng chỉ trong chốc lát đã bị binh lính Thiên Ngưu Vệ bắt hết.

Binh lính Thiên Ngưu Vệ vào Quan Âm Đường của Lân Chỉ Tự, cũng có nghĩa là đường lui của võ tăng trong cung đã bị chặt đứt.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio