Đại Đường Cuồng Sĩ

chương 407-1: cái chết của tam tư (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong quan phòng, Võ Sùng Huấn đang lo lắng bất an đi qua đi lại. Canh một đêm nay, phụ thân sẽ phát động tấn công Thái Sơ cung, mà trước đó y nhất định phải chiếm được cửa nam Viên Bích, cắt đứt thông đạo quan trọng của Võ Lâm Quân và kỵ binh Thiên Kỵ Doanh Tây Uyển tiến vào cung thành.

Bây giờ chưa tới giờ, Võ Lâm Quân sẽ thay ca vào giờ Hợi, y cũng sẽ tiếp quản cửa nam Viên Bích vào lúc đó, còn cửa Huyền Vũ ở phía nam do người gác cổng Giam Môn Vệ nắm giữ.

Còn có nửa canh giờ, Võ Sùng Huấn căng thẳng đến mức tim cũng như nhảy ra ngoài. Lúc này, trà đồng của y bưng một chén trà nóng vào, đặt trà nóng xuống bên cạnh y, chậm rãi cúi đầu lui xuống. Hai chân trà đồng không ngừng run rẩy, nhưng Võ Sùng Huấn đang lo lắng đầy tâm sự, không chú ý tới chi tiết này.

Y chậm rãi bưng trà lên uống một ngụm, trong lòng yên tĩnh hơn một chút. Y lại uống mấy ngụm trà nữa, làm cho tâm trạng căng thẳng khôi phục lại bình tĩnh như thường. Đúng lúc này, trà đồng rốt cuộc cũng không giấu nổi sự sợ hãi, quát to một tiếng, quay đầu chạy mất. Võ Sùng Huấn ngẩn ra, bước nhanh ra phía cửa, nhưng y vừa đi được hai bước, bỗng nhiên ôm chặt lấy ngực, từ từ ngồi xổm xuống. Y muốn hô to lên, nhưng lại không hô được thành tiếng, giơ tay muốn cầm lấy thanh kiếm trên tường, nhưng cuối cùng té trên mặt đất, cả người cuộn tròn lại.

Nhưng trà đồng hét to chạy trốn lại làm thân binh của Võ Sùng Huấn chú ý chạy tới. Hai tên lính vào phòng, thấy Võ Sùng Huấn ngã trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, đã hấp hối. Đám thân binh sợ tới mức quát to lên:

- Người đâu! Người đâu! Tướng quân xảy ra chuyện rồi.

Võ Diên Cơ và Dương Nguyên Diễm mai phục bên ngoài nghe thấy tiếng quát, Võ Diên Cơ nhảy dựng lên, thét lệnh cho thủ hạ:

- Bao vây quan phòng, giết tất cả thân binh!

Dương Nguyên Diễm thì dẫn một ngàn binh lính cách ly quan phòng của Võ Sùng Huấn với đại doanh, đề phòng đại doanh xảy ra hỗn loạn. Lúc này, Võ Diên Cơ dẫn năm trăm tên lính từ bốn phương tám hướng đánh tới, nháy mắt đã bao vây quan phòng của Võ Sùng Huấn. Mười tên thân binh chạy không kịp, toàn bộ bị giết chết.

Võ Diên Cơ chấp đao vọt vào phòng, thấy Võ Sùng Huấn ngã trên mặt đất, khóe miệng chảy máu đen. Y tiến lên sờ hơi thở của Võ Sùng Huấn, đã tắt thở rồi.

Võ Diên Cơ cười lạnh một tiếng:

- Ngươi cũng có ngày hôm nay ư?

Y giơ tay chém xuống, chặt đầu Võ Sùng Huấn. Chỉ nghe bên ngoài truyền đến tiếng thét của Dương Nguyên Diễm:

- Ba quân nghe đây, Võ Tam Tư ý đồ tạo phản hành thích vua, Võ Lâm Quân bảo vệ xung quanh hoàng cung, nghe theo lệnh Thánh thượng, không được rối loạn. Ai gây loạn, chém!

Võ Sùng Huấn bị giết dù sao cũng chỉ gây xôn xao trong một phạm vi nhỏ, được Dương Nguyên Diễm vừa đấm vừa xoa trấn an, lại dần dần bình tĩnh trở lại.

Rất nhanh, cửa Long Quang đi thông sang Tây Uyển bắt đầu mở. Lý Trân suất lĩnh mười ngàn kỵ binh trùng trùng điệp điệp tiến vào trong Viên Bích thành, Lư Lăng Vương Lý Hiển cũng nằm trong đội ngũ hiện tại.

Lúc này, Võ Diên Cơ mới vội vàng tiến lên bái kiến Lý Hiển:

- Ty chức Võ Diên Cơ tham kiến điện hạ!

Lý Hiển cười trấn an y:

- Võ tướng quân có thể nhìn rõ tình thế, lựa chọn ủng hộ Đại Đường, cô cảm thấy vui mừng sâu sắc. Hy vọng Võ tướng quân có thể khuyên bảo những người họ Võ còn lại dừng cương trước vực thẳm, cô sẽ cho gia tộc Võ thị một con đường sống.

Đây là lời hứa chính thức của Lý Hiển. Võ Diên Cơ mừng rỡ, vội vàng nói:

- Vi thần nguyện khuyên bảo Võ gia, toàn lực ủng hộ điện hạ đăng cơ.

Lý Hiển khẽ gật đầu, ánh mắt chuyển sang Lý Trân. Đêm nay Lý Trân mới là người chỉ huy toàn cục. Lý Trân lại hỏi:

- Tình hình của Huyền Vũ môn thế nào?

Võ Diên Cơ vội vàng nói:

- Khởi bẩm đại tướng quân, Huyền Vũ môn cách nam môn Viên Bích hai trăm bước, nam môn Viên Bích cũng không cao lớn, quân canh giữ Huyền Vũ môn sẽ không phát hiện được tình hình bên trong Viên Bích thành.

- Xin Võ tướng quân bảo vệ cửa nam Viên Bích thành, duy trì trật tự trong thành, không thể để trong cung phát hiện động tĩnh của chúng ta.

- Ty chức tuân mệnh!

Võ Diên Cơ thi lễ lui xuống.

Lúc này, Lý Hiển cười hỏi:

- Lý tướng quân, bây giờ chúng ta cần phải làm gì?

Lý Trân cười cười nói:

- Điện hạ, bây giờ chúng ta chỉ cần chờ đợi.

Thời gian dần tới canh Một, cha con Võ Tam Tư suất lĩnh ba nghìn võ sĩ tới Tả Dịch môn Hoàng thành. Ba nghìn võ sĩ đều là tử sĩ Võ Tam Tư nuôi dưỡng trong trang viên ngoài thành, trong thời gian mười ngày phân công nhau từ ngoài vào thành, tiến vào phủ Lương Vương Võ Tam Tư.

Tả Dịch môn cũng là cổng thành do Võ Ý Tông khống chế. Lúc này cổng thành từ từ mở ra, Võ Tam Tư mừng rỡ, vung tay lên, ba nghìn võ sĩ nhanh chóng tràn vào cổng thành, do Võ Sùng Liệt và Võ Kế Thực suất lĩnh chạy về phía cửa Trọng Quang của Đông cung. Lúc này, trong lòng Tào Văn bắt đầu lo lắng một cách khó hiểu, thấp giọng nói với Võ Tam Tư:

- Chúng ta sẽ ổn cả chứ?

Lúc này Võ Tam Tư đã bị dục vọng đăng cơ làm cho lú lẫn, làm sao còn nghe thấy khuyên bảo gì nữa. Y thấy ánh mắt Tào Văn lộ vẻ sợ hãi, không khỏi cả giận nói:

- Thời điểm quan trọng ngươi lại không chống nổi, tên khốn kiếp không làm nên chuyện lớn!

Võ Tam Tư quay đầu ngựa chạy về hướng Đông cung. Bất đắc dĩ, Tào Văn đành phải kiên trì giục ngựa chạy theo.

Từ Hoàng thành tiến vào cung thành có hai con đường. Một là cửa Ứng Thiên, đây là cổng thành trung tâm, có trọng binh trấn thủ. Con đường thứ hai đó là tới Đông cung. Cửa Minh Đức của Đông cung liên kết với cung thành, đây là một cửa nhỏ, bình thường không mở ra, nhưng tối nay lại trở thành điểm mấu chốt giúp Võ Tam Tư đột nhập cung thành.

Võ Tam Tư tiến hành bố trí chặt chẽ chu đáo cả rồi, đứa con cả Võ Sùng Huấn của y khống chế cửa nam Viên Bích, cũng suất quân theo Huyền Vũ môn phía bắc sát nhập Thái Sơ cung, hai đội quân cùng hội họp ở Trường Sinh điện, giết chết Nhị Trương khống chế Thánh thượng, sau đó Thánh thượng hạ chiếu thoái vị, lập Võ Tam Tư y đăng cơ.

Chỉ cần trở thành sự thật, như vậy chưởng quản Võ Lâm Quân Võ Du Nghi và Võ Ý Tông của Giam Môn vệ đều sẽ thuận lý thành chương, quy thuận mình. Về phần Thiên kỵ doanh của Lý Trân có chịu quy thuận hay không, sẽ xem kết quả đàm phán với bọn họ. Võ Tam Tư tin tưởng, chỉ cần mình đưa ra điều kiện không thể cự tuyệt với Lý Trân, cuối cùng Lý Trân sẽ nguyện trung thành với mình thôi.

Nhìn ra được Võ Ý Tông cực kỳ phối hợp, quân đội của Võ Tam Tư thuận lợi một cách thần kỳ, ba nghìn võ sĩ tiến vào cửa Trọng Quang, đánh vào Đông cung. Võ Tam Tư hưng phấn dị thường, chiến kiếm chỉ về phía cửa Minh Đức ở xa xa:

- Xông lên!

Ba nghìn võ sĩ vọt tới cửa Minh Đức, nhưng không ngờ, cửa Minh Đức lại không mở ra giống như Tả Dịch môn và cửa Trọng Quang, nó không một khe hở. Võ sĩ vọt lên dưới cửa thành đều luống cuống tay chân, quay đầu nhìn lại Võ Tam Tư.

Trong lòng Võ Tam Tư cũng nghi hoặc không ngừng. Đây là có chuyện gì, chẳng lẽ Võ Ý Tông làm sai kế hoạch? Hẳn là không có khả năng, mở cửa Trọng Quang, bước tiếp theo nhất định là cửa Minh Đức.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio