Đại La Thiên Tôn

quyển 4 chương 95: thiên lam chi biến (trung)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vô Thượng Thiên cung, Tây Hàn đế quốc, Viêm Dương đế quốc, Bạo Tuyết đế quốc, Thiên Lam thần điện, Lưu Sa thần điện, Ngạo Kiếm thần điện, Thiên Long thần điện cùng với vô số các đại tông môn, võ giả nổi danh, thậm chí là những thế không nằm ở đại lục, tỷ như Tứ Hải vương triều và các đại gia tộc võ tu đều được Thiên Phong đế quốc phát thiệp mời đến tham dự ngày đại hỷ của thái tử Trịnh Thần Không vào mười lăm ngày nữa. Trịnh Thần Không là nhân vật rất đặc thù, không chỉ có thân phận đặc biệt tôn quý, tu vi của hắn trong thế hệ trẻ được xếp vào hàng ngũ những người mạnh nhất, thậm chí một số nhân vật thế hệ trước, danh tiếng chỉ sợ cũng không thể sánh được với hắn. Thế nên bây giờ ai cũng đang đau đầu suy nghĩ, lúc đến tham dự lễ thành hôn của Trịnh Thần Không thì phải dùng vật phẩm gì để chúc mừng.

Có thể nói, ngày lễ thành hôn của Trịnh Thần Không chính là cơ hội ngàn vàng cho không ít người thể hiện năng lực của mình, nếu như có thể lọt vào mắt xanh của bát đại thế lực đang nắm giữ căn cơ của Huyền Thiên giới hoặc các đại tông môn võ tu, bọn họ có thể một bước hóa rồng, mở ra tiền đồ vô lượng cho bản thân. Xem ra công việc chuẩn bị cho mười lăm ngày sau rất đỗi rầm rộ.

Tại Thiên Phong thành, ngay trước khi quốc chủ Thiên Phong quốc chính thức tuyên thệ ngày thành hôn của Trịnh Thần Không một tháng thì mọi việc, từ khâu trang trí lại khắp các ngõ ngách trong thành cho đến việc bố trí nhân thủ từ ngoài sáng hay trong tối đều đã được sắp xếp, cho đến tận bây giờ vẫn chưa hề có dấu hiệu xong việc. Hôn lễ này không chỉ là lễ thành hôn, mà nó còn biểu lộ cho những thế lực khác nhìn thấy được sự hưng thịnh không có dấu hiệu ngừng lại của Thiên Phong quốc, và đương nhiên có cả những kế hoạch ám toán trong bóng tối nữa.

Thái Tử cung.

Trang trí từ bên trong cho đến bên ngoài gần như đã được hoàn tất, có thể nói, Thái Tử cung bình thường vốn đã xa hoa, lộng lẫy vô cùng, ngoại trừ cái không khí nghiêm ngặt thì có thể nói mọi thứ vốn đã hoàn hảo, nhưng ngày hôm nay, Thái Tử cung lại càng trở nên hoàn mỹ hơn bao giờ hết. Từ những bức tường cho đến những con đường đi lại đều được xây lại bằng hoàng kim sáng bóng, ngay cả một vết trầy xước cũng không có. Thực vật được thay thế toàn bộ bằng những đóa hoa muôn sắc muôn màu tỏa ngát hương thơm, những gốc đại thụ tản mát linh khí khắp không gian, tạo thành một khu cung điện dù ngồi không cũng khiến cho tu vi tiến triển. Những tòa cung điện được làm mới hoàn toàn, những bước tượng điêu khắc long phượng bằng bạch ngọc, bích ngọc… đặt ở những chỗ khác nhau, quả thực nhìn đâu cũng thấy được sự giàu có, xa hoa, lộng lẫy hoành tráng, tựa hồ nhưng Thái Tử cung chính là một tòa Thiên cung trong truyền thuyết vậy.

Người ra vào Thái Tử cung lúc nào cũng đông, từ nha hoàn, binh lính cho đến các quan lớn trong triều, bọn họ đều muốn biến Thái Tử cung vào mười lăm ngày nữa trở thành một nơi hoàn mỹ vô khuyết. Chỉ là, chủ nhân của Thái Tử cung – Trịnh Thần Không vào những ngày này, chẳng ai thấy tung tích của hắn cả.

Hắn bây giờ vẫn giống như trước đây, mặc cho bên ngoài kia đang có vô số người bàn tán sôi nổi về hôn lễ của hắn, thì hắn vẫn đang tọa quan một mình trong không gian tu luyện. Nơi tu luyện của Trịnh Thần Không, so với sự hoàn mỹ bên ngoài quả thực khác biệt một trời một vực. Nếu như bên ngoài là một nơi tràn ngập ánh sáng, linh khí trong lành thì nơi này lại rất âm u lạnh lẽo, tản mát một loại khí tức chốn Cửu U khiến cho người ta cảm thấy lạnh lẽo tâm thần.

Trịnh Thần Không trên người vận một bộ trường bào màu đen có thêu hình ngũ trảo kim long thoạt trông rất chân thật, trên đầu đội kim quan màu đen, mái tóc được chải chuốt chỉnh tề, mục diện tuấn tú vô khuyết, làn da trắng đến nữ nhân cũng phải ghen tị, hai đôi chân mày giống như hai ngọn núi, khiến cho người ta có cảm giác không giận mà uy, chỉ là giữa hai mi tâm lại xuất hiện một cái ấn ký đồ đằng ma quái, trong đôi mắt ẩn chứa một loại tà khí nhàn nhạt làm cho người ta nhìn vào cảm thấy có gì đó sợ hãi. Trước đây, uy thế trên người Trịnh Thần Không giống như một vị vương giả cao cao tại thượng tản mát hạo nhiên chính khí, thế nhưng bây giờ rất tà mị, không khác gì một vị tà thần mà chúng nhân kinh sợ.

Bay lượn xung quanh thân thế Trịnh Thần Không là một u linh màu tím, mặc dù là một thứ gì đó hư huyễn, nhưng nó chính là nguyên nhân khiến cho Trịnh Thần Không chỉ trong một thời gian ngắn tu vi trở nên cường đại – ma linh của Đế Hồn đỉnh. Hồn khí không ngừng truyền ra không gian hắc ám chi lực để cho Trịnh Thần Không luyện hóa, tu vi của hắn mỗi lúc đều tăng lên đáng kể. Vừa tu luyện, ma linh vừa nở nụ cười tà dị âm hiểm, nói:

- Hắc hắc, chỉ mười lăm ngày nữa thôi nhỉ, thật đáng mong chờ đây. Ngươi đã chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa rồi chứ?

Đang chìm sâu vào tu luyện, trên người Trịnh Thần Không quẩn quanh một loại hàn khí bức người, đột nhiên ma linh nham hiểm hỏi, hắn từ từ mở mắt ra, trong ánh mắt lóe lên hàn quang, nhàn nhạt trả lời:

- Điều đó là tất nhiên. Âm hàn cửu tuyệt sát thần trận từ ba tháng trước đã được chuẩn bị, tiêu tốn vô số tài nguyên và nhân lực, vào năm ngày trước đã được bố trí thành công. Hơn hai ngàn cường giả Đấu Thần kỳ đã cùng nhau liên hợp, lại dùng chính thần khí trấn quốc Thương Khung ấn làm tâm trận, tin rằng dù hắn có mọc cánh cũng khó thoát được.

Tuy rằng lời nói lãnh đạm, nhưng nếu ai tinh tế sẽ cảm nhận được ẩn ý trong lời nói đang vô cùng giận dữ. Gương mặt anh tuấn hiện lên một mảng âm trầm, giống như đang muốn giết chết kẻ nào đó vậy.

- Hắc hắc, Âm hàn cửu tuyệt trận này là một thượng cổ trận pháp, tuy rằng đã dùng hai ngàn cường giả Đấu Thần kỳ tọa trấn, thế nhưng vẫn không thể phát huy được một phần ngàn uy lực của nó. Chỉ là dùng để đối phó tên đó thì vẫn dư sức.

- Ngày đại hôn của bổn thái tử cũng chính là tử kỳ của hắn. Sau đó đem hắn đi luyện hóa, nhất định sẽ giúp cho tu vi của ta tiến thêm một bước. Huyền Thiên giới sớm muộn gì cũng thuộc về tay chúng ta mà thôi.

- Hắc hắc, hy vọng là vậy. Mà tin tức tên đó sao rồi, còn mươi lăm ngày nữa, liệu hắn có trở về kịp hay không?

- Yên tâm, thiếp mời đã được đưa đến Tứ Hải vương triều, đồng thời ta cũng đã bố trí không ít mật thám tại đó. Tin rằng một khi hắn trở lại Tứ Hải vương triều, nghe được tin tức này, dù là một ngày đi nữa thì hắn cũng tìm mọi cách để ngăn cản. Ta và hắn tranh đấu bao nhiêu lần, tâm tư của hắn như thế nào, ta há không đoán được.

Trịnh Thần Không hừ lạnh một tiếng, trong đầu lại nhớ đến những lần bại trận khiến cho hắn cảm thấy bị vũ nhục. Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ hắn lại cảm thấy mình bị vũ nhục đến như vậy. Hai lần giao chiến đều ôm lấy thất bại. Ngay cả khi cử đi vô số cường giả lẫn sát thủ, tất cả đều không thể trở lại, thật đúng là khiến cho kẻ tâm tư cao ngạo như Trịnh Thần Không tức đến muốn thổ huyết.

Vì vậy nên Tinh Hồn mới bị Trịnh Thần Không căm hận đến như vậy. Hận không thể băm Tinh Hồn ra trăm vạn mảnh, dùng thiên đạo vạn quả trảm sát, hoặc là dùng án phạt lăng trì giữa thiên hạ… vô số những thủ đoạn âm hiểm, Trịnh Thần Không đều muốn sử dụng để trừng phạt Tinh Hồn. Tiếc rằng cho đến bây giờ, hắn vẫn chưa có cơ hội làm việc này.

Bởi vì Tinh Hồn phát triển quá nhanh, cho dù thiên tư xuất chúng thuộc hàng đệ nhất như Trịnh Thần Không cũng không thể theo kịp được. Nhưng không vì vậy mà Trịnh Thần Không bỏ buộc, sau mỗi lần thất bại, bằng một cách nào đó hắn khiến cho bản thân tiến bộ một cách vượt bật, cao thủ đồng giai lần lượt bị bỏ xa, nói không ngoa, ngay cả những cường giả trẻ tuổi như Đệ Nhất công tử, Băng Hoàng thái tử, Bất Bại thái tử, Vô Trần thiên vương… thành danh trước hắn bây giờ cũng không phải là đối thủ của hắn nữa rồi. Lại nói, trong số những đại thiên tài danh chấn thiên hạ này, có một nhân vật tuy rằng cũng rất nổi danh, nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa có một tia tin tức nào của hắn cả. Người đó chính là Thiên Long thánh tử. Ngoại trừ cái danh tự Tàng Thiên Ca cùng với thiên tư tuyệt luân, tuyên cổ thiên tài ra thì không còn gì khác, quả thực là vô cùng thần bí. Cho nên Trịnh Thần Không vẫn không thể xác định được, Thánh tử Tàng Thiên Ca này rốt cuộc có mạnh như trong lời đồn hay không. Chỉ là hiện tại Trịnh Thần Không chẳng quan tâm đến việc này, chuyện mà hắn quan tâm nhất chính là mười lăm ngày nữa chứng kiến bộ dạng thảm hại của Tinh Hồn.

- Hắc hắc, trên người hắn ẩn chứa vô số bí mật, nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến ta cảm thấy ngứa ngáy rồi. Hắc hắc hắc…

Ma linh cười một tràng âm hiểm, giống như hận không thể ngay tức khắc dùng Nhiếp Hồn thuật để lục lọi trong tâm trí của Tinh Hồn những bí mật mà hắn đang nắm giữ vậy. Tà vật đúng là tà vật, ngoại trừ mang đến cho người ta tận cùng sợ hãi bởi cái dục vọng tà ác ra thì chẳng còn gì khác.

- Không nói việc này nữa. Dù sao thì hắn đã như cá nằm trên thớt rồi, chỉ đợi chúng ta xào nấu như thế nào nữa thôi. Trong huyết trì vẫn còn nhiều khí huyết, ngươi mau giúp ta luyện hóa, nhanh chóng trong mười lăm ngày nữa đột phá Chủ Thần cảnh trung kỳ và Bất Tử chi thân tầng thứ sáu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio