Phelan cực kỳ vui mừng mang Tinh linh vương đi thăm Thú nhân vương, đương nhiên Quân Cửu cũng dẫn bé trái cây theo sau.
Thân là khách nhân, bọn họ cần thiết đi gặp chủ nhà.
Theo ghi chép trong tộc tinh linh, thú hình của thú nhân thực ra không liên quan đến huyết thống, tức là một thú nhân có thú hình là thỏ có thể sinh hạ một thú nhân thú hình sài lang.
Quân Cửu nhai nhai hạt lạc, vừa cảm khái thú nhân tộc thật phản khoa học.
Phản y như cách cậu xuyên không vậy.
Lách cách lách cách lách cách...
Âm thanh gặm nhấm nhỏ vụn liên tục vang lên, khiến các thú nhân thính tai liên tục nhìn về phía Quân Cửu.
Phong cách của tộc thú nhân không cổ xưa thô ráp như tưởng tượng của Quân Cửu, mặc dù các ngôi nhà đều được dựng từ đá, thô sơ đơn giản, nhưng lại có một mỹ cảm tục tằn không câu nệ.
Cảm giác đao to búa lớn, nhìn qua liền biết tín cách của các thú nhân không tinh tế, nhưng lại thẳng thắn không ướt át bẩn thỉu.
Bầu không khí này cũng không tệ, ít nhất khiến người EQ thấp như Quân Cửu cảm thấy không tệ lắm.
Cho đến khi một thú nhân với đôi sừng nai ôm bó hoa nhét vào lòng Quân Cửu.
Nó như một tín hiệu, các thú nhân nữ tính (? Quân Cửu cũng không chắc lắm) e lệ (...) lấy vòng hoa trên đầu, vòng cổ, lông vũ...!Chạy đến nhét vào lòng Quân Cửu.
Thú nhân đi bên cạnh cậu chọc chọc nhân loại tóc vàng đang cứng đờ, ngữ khí hâm mộ ghen tị: " Thật nhiều giống cái thích ngươi! Ngươi thật là có phúc!"
Nếu Quân Cửu không phải khách nhân, cậu sợ thú nhân này lập tức khiêu chiến mình để dành lại sự chú ý của giống cái, phải biết thú nhân luôn có tập tục này.
" Ta nên trả lại như thế nào?" Quân Cửu nhìn đa số giống cái nhét đồ xong đã chạy, ngữ khí cứng nhắc y như tang thi lúc không có thức ăn.
Nhưng Quân Cửu biết hình như mình hỏi sai rồi, bởi cậu vừa dứt lời thì các thú nhân lập tức dời tầm mắt lên người cậu, phẳng phất như đang chửi cậu được tiện nghi còn khoe mẽ.
Quân Cửu vội muốn khóc.
Cậu muốn đám đồ này làm gì! Có ăn được đâu!
" Xin chào.
Ta là Elia.
Không biết ta có thể theo đuổi ngài không? Khách nhân tôn quý?"
Ngay khi Quân Cửu đang bất lực, một âm thanh miễn cưỡng coi như ôn nhu vang lên.
Quân Cửu theo bản năng nhìn sang, thấy đó là một thú nhân giống cái bện lông chim thành vòng đội lên đầu, đôi mắt xinh đẹp màu xanh trời, làn da trắng hồng khỏe mạnh.
Đường cong mỹ miều được giấu nửa kín nửa hở trong chiếc váy da thú trắng muốt, khiến người ta càng nhìn càng mơ màng.
Nhưng mà! Đôi môi ướt át và cần cổ có vài dấu vết khả nghi khiến Quân Cửu muốn hò hét!
Không ăn qua thịt heo cũng từng thấy heo chạy được không?! Các ngươi đừng thẳng thắn trực tiếp như vậy được không hả!
Quân Cửu chạy trối chết.
Mà bởi vì quá khiếp sợ, cậu thậm chí không để tâm đến trái cây Nhất Nhất cả đường này đều yên tĩnh đến đáng sợ.
...
Cuối cùng một thú nhân giúp Quân Cửu trả đồ, còn cậu thì cùng Phelan, Avantika và Nhất Nhất đi gặp Thú nhân vương.
Thú nhân vương là phụ vương của Phelan, Quân Cửu không thể không cảm khái giá trị may mắn của bản thân hình như hơi kỳ lạ, liên tục gặp mấy kẻ thân phận không tầm thường rồi.
Phelan có một nửa nhan sắc được thừa hưởng từ cha, vì vậy có thể hiểu dung mạo của thú nhân rồi.
Thú nhân vương có một dung mạo rắn rỏi, làn da sẫm màu ẩn chứa đầy lực lượng, một đôi mắt trải qua sự rèn giũa của năm tháng, một vài vết sẹo nhỏ giữa trán và má phải.
Ông ta mặc một bộ da thú hơi cồng kềnh, nhưng rất có lực uy hiếp.
Sự hào sảng nhưng cũng cẩn thận, không giận tự uy của thú nhân vương làm Quân Cửu liên tục gật đầu, đây mới là vương giả chứ.
Có thể là nhận ra sự thưởng thức của Quân Cửu, thú nhân vương có chút nghi hoặc nhìn cậu.
Như thể không hiểu một nhân loại sao lại có biểu cảm này.
" Vị này chính là Nine? Trông cậu gầy yếu quá đi thôi.
" Thú nhân vương cao m cho hay.
Quân Cửu cao m:...
" Phụ vương, vị này chính là Nine đại nhân.
Cậu ấy đã giúp cây Sinh Mệnh của tinh linh tộc loại bỏ ma lực của Ác ma...!"
Nhưng chưa chờ Phelan nói hết câu, vẻ mặt của thú nhân vương lập tức trầm xuống, liếc mắt nhìn cậu ta.
Phelan đứng trước mặt Avantika hơi giống cún, nhưng cậu ta tuyệt đối là một con sói hàng thật giá thật, loại sói EQ còn thấp hơn tang thi vương, hoàn toàn không nhận ra sự bất mãn của kẻ khác ấy.
" Phelan.
Ta không muốn nhắc lại việc này." Thú nhân vương trầm mặc, từng câu từng chữ dường như là gầm lên.
Sau đó lão thú nhân phất tay để thú nhân khác mang mọi người đi nghỉ ngơi trước.
Lãnh địa thú nhân ở phía bắc.
Băng tuyết bao phủ quanh năm, giá lạnh cực kỳ.
Không đến chốc lát tay Quân Cửu đã lạnh đến cứng đờ.
Thú nhân nho nhỏ với đôi tai thỏ dẫn Quân Cửu đến trước một ngôi nhà đá rộng, bên trong đốt than, rất ấm áp.
Nhưng Quân Cửu bị gương mặt có một tia quen thuộc kia hút mắt, không để ý được nhiều như vậy.
" Em vẫn luôn như vậy, vô tâm vô phế.
Vẫn luôn tìm kiếm bóng dáng của cô ta.
"
Một âm thanh đột ngột vang lên, thì ra là người quen Anatole đây mà.
Thỏ nhỏ bị người đột nhiên xuất hiện dọa sợ, đôi tai mềm mụp dựng lên, cảnh giác nhìn về phía tinh linh tóc đen.
" Không sao, ngươi ra ngoài trước đi.
" Quân Cửu vẫy vẫy tay, tầm mắt dừng trên người tinh linh tóc đen mắt xanh.
" A Cửu...!" Tinh linh đem tầm mắt khóa trên người nhân loại, đột ngột cảm thấy không công bằng.
Dành nhiều thời gian như vậy, lần nữa bắt đầu nhân loại mắt vàng vẫn là yêu thích một thiếu nữ.
Giống như đời trước, thống lĩnh toàn tang thi diệt từng căn cứ một, chỉ để tìm một hình bóng đã phủ bụi..