Đại Ma Đầu

chương 1086: huyền băng phượng hoàng

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai tên thiên tướng này bất hiện sơn, bất lộ thủy. Thình lình thể hiện khí tức kinh ngươi.

- Ha ha, các ngươi cũng chỉ là hai thiên tướng Luyện Hư cao cấp, cũng dám ở trước mặt bản thiếu chủ hung hăng càn quấy sao?

Cơ Sương Sương cười lạnh, lại nói:

- Các ngươi cho rằng bổn thiếu chủ ăn chay sao?

- Làm càn, không được vô lễ với Cơ thiếu chủ, còn không mau mau lui ra.

Đạm Thai Băng Vân nhàn nhạt phất phất tay, hai tên thiên tướng kia nhanh chóng nghe lệnh lui ra sau, thu liễm khí tức cường đại. Sau đó chắp tay nói với Cơ Sương Sương:

- Mọi thứ đương nhiên phải có trước và sau, nhưng hiện tại xem ra, hai chúng ta đã tới chậm rồi. Bởi vì căn cứ ấp trứng kia, đã là địa phương sớm có chủ rồi. Hai người chúng ta lúc này tranh chấp, lại có cái gì ý nghĩa?

Sắc mặt Cơ Sương Sương có chút giật mình, bởi vì thái độ vẫy lui hai tên thiên tướng của Đạm Thai Băng Vân, thật sự có chút cường thế. Tuy nàng thân là thiếu cung chủ của Bích Ba Cung, nhưng từ trên thực lực của nàng, dường như vừa mới đột phá lên Luyện Hư kỳ không lâu. Bình thường mà nói. Tất nhiên thực lực của nàng không cao hơn thủ hạ của mình thì chẳng được tôn trọng bao nhiêu. Nhưng tình huống thực tế, dường như không giống nhau.

Tiên Giới từ trước đến nay tự xưng là chính nghĩa, nhưng ở trên cái thế giới này chỉ có một chân lý giống như nhau ở tất cả mọi nơi, cường giả vi tôn. Nếu như Đạm Thai Băng Vân không có biểu hiện sức chiến đấu khủng bố, chỉ sợ cho dù nàng trên danh nghĩa là thiếu cung chủ, cũng tuyệt đối không cách nào quát mắng vẫy lui hai tên thuộc hạ là Luyện Hư cao cấp. Mà từ hai thiên tướng kia, thái độ tôn trọng giống như từ sâu trong nội tâm, Đạm Thai Băng Vân này, tuyệt đối không thể khinh thường.

Trong lúc nhất thời, Cơ Sương Sương thu hồi lòng khinh thị. Đối với Đạm Thai Băng Vân nàng đề cao cảnh giác:

- Ý của thiếu cung chủ là, chuẩn bị rời khỏi chuyện tranh đoạt bảo địa này?

- Không phải ta muốn rời khỏi.

Đạm Thai Băng Vân lạnh lùng nói:

- Nhưng cái bảo địa này đã có chủ, Bích Ba Cung chúng ta từ trước đến nay dùng chính nghĩa làm đầu, sẽ không đi cướp đoạt đồ vật thuộc về người khác.

Đạm Thai Băng Vân thấy bọn người Lôi Động thực lực bạo tăng, lại từ trong căn cứ ấp trứng đi ra, đã biết rõ Lôi Động nhất định đã chiếm lĩnh được căn cứ ấp trứng. Nóigần nói xa, dứt khoát nên đem căn cứ Đoạt Tâm Ma kia, quy cho Lôi Động sở hữu.

Cơ Sương Sương không biết lai lịch của Đạm Thai Băng Vân, càng không biết quan hệ của nàng với Lôi Động. Chỉ cảm thấy việc này kỳ quái, mà không nghi ngờ gì. Nhưngnàng cũng không tán thành lời này của Đạm Thai Băng Vân, sau khi nhìn đoàn ngườicủa Lôi Động, sắc mặt lãnh đạm nói:

- Từ xưa đến nay, bảo vật do người mạnh có được. Tiên tộc các ngươi vẻ ngoài đạo mạo, kỳ thực chuyện đi cướp bóc còn ít sao? Nếu như ngươi không muốn căn cứ này, Cơ Sương Sương ta cũng không khách khí mà nhận lấy. Truyện Sắc Hiệp -

Lôi Động nghe nàng ta không coi ai ra gì thì nội tâm cười lạnh, nhìn thấy đồng bọn xung quanh có chút không kiềm nén được. Lôi Động chắp tay sau lưng, cười rộ lên, nói:

- Ta nói, ta nói đồ súc sinh bỏ đi như ngươi, ngươi cho rằng chúng ta đều là người chết hay sao?

Mấy chứ súc sinh bỏ đi vừa nói ra, không chỉ Cơ Sương Sương giận tím mặt. Mà Tà Phượng sau lưng của Lôi Động, cũng hận nghiến răng nghiến lợi, hận không tại chỗđạp chết hắn, thầm nghĩ ngươi là đồ không tim không phổi, cho dù có mắng người ta đi nữa, cũng không cần đem lão nương vào trong chứ.

- Nhân loại vô liêm sỉ, chỉ là chủng tộc thấp kém mà thôi, ngươi dám mở miệng mắng chửi thần thú thánh tộc chúng ta? Quả thực là không biết sống chết.

Cơ Sương Sương phẫn nộ quát một tiếng, không có biến hóa, mà đưa tay ra điểm tới phía trước.

Một đạo hỏa diễm xuất hiện trong hư không, vạch một đường vòng cung quỷ dị, bắn thẳng về phía của Lôi Động. Mặc dù nơi đây là trong hư không, thế đi của hỏa diễm cũng vô cùng nhanh chóng, giống như muốn thiêu đốt cả hư không.

- Cực Dương Chân Hỏa!

Sắc mặt Luyện Ngục Ma Vương vô cùng khó coi, hắn nói với Lôi Động:

- Lôi Động ngươi nhanh chóng thối lui đi.

Dứt lời, thân hình hùng vĩ của hắn lao lên phía trước, hỏa diễm trên thanh đao của hắn bốc cháy hừng hực, chém về phía hỏa diễm kia.

- Trẫm nói, không gian cứng lại.

U Minh Quỷ Đế nghe thấy tên tuổi của Cực Dương Chân Hỏa, cũng ăn cả kinh. Lúc này, thi triển Chân Ngôn Thuật sở trường. Phong ấn đám hỏa diễm kia.

Cực Dương Chân Hỏa này không phải thứ bình thường, nó có thể thiêu đốt vạn vật, lúc này đã ảm đạm một chút, lại được Cơ Sương Sương thúc dục, đột nhiên bùng cháy, bắt đầu thiêu đốt không gian đang bị đông cứng lại.

Trong Cửu Châu Lục Vực hiện giờ, hai người mạnh nhất liên thủ, nhưng lại không có biện pháp ngăn cản một đạo Cực Dương Chân Hỏa. Sắc mặt chúng nữ đứng bên cạnh Lôi Động liền thay đổi, Đông Phương Phức đang mặc Ma Phi Giáp vào lúc này bước lên một bước, thân hình đứng cách Lôi Động mười trượng, thúc dục Huyền Băng.

Cùng lúc đó, từng tiếng gáy, trong không gian chiến sủng của Đông Phương Phức, bay ra một đầu toàn thân tuyết trắng, một đầu Phượng Hoàng óng ánh sáng long lanh mà hoa lệ tới cực điểm. Sau khi đầu Phượng Hoàng kia giương cánh, dài trọn vẹn sáu bảy chục trượng, khí tức bàng bạc mà uy thế mười phần.

Đầu Phượng Hoàng kia, đương nhiên là chiến sủng của Đông Phương Phức từ trước tới nay, đến tận lúc này, nó đã hiển lộ toàn bộ thân hình, là một đầu Phượng Hoàng chân chính. Không có ai biết Đông Phương Phức có đầu Huyền Băng Phượng Hoàng này từ đâu. Nhưng không hề nghi ngờ, Huyền Băng Phượng Hoàng lúc này vô cùng tứcgiận, không ngờ đã đạt tới Luyện Hư sơ giai.

Chỉ thấy nó há mồm phun một cái, phun ra một đạo khí tức huyền bằng tuyết trắng, gắt gao chống đỡ cái kia một đám Cực Dương chân hỏa. Cho dù Cực Dương Chân Hỏa được xưng là đốt hết mọi thứ, thiêu hủy vạn vật trong thiên hạ. Nhưng ở trước mặt Cửu Âm Huyền Băng Khí, thì nó không cách nào phá vòng vây được.

Đông Phương Phức lúc này, cũng là đã tu luyện tới Hóa Thần đỉnh phong, khoảng cách Luyện Hư kỳ còn một bước ngắn. Mà bản thân nàng chính là Huyền Âm Thể, tu luyện pháp thuật băng hệ, uy lực không tầm thường. Thi triển khí tức huyền băng đầy trời, cũng có lẽ đã đạt tới cấp độ Cửu Âm Huyền Băng.

Từ trên lý luận đẳng cấp mà nói, Cửu Âm Huyền Băng còn thua kém Cửu Dương Chân Hỏa một cấp bậc, nhưng căn cứ vào lý luận tương sinh tương khắc, băng thuộc thủy, vừa vặn khắc chế hỏa diễm. Cho nên một người một phượng, trong chốc lát đã tiêu diệt Cực Dương Chân Hỏa.

Lôi Động nhìn Đông Phương Phức và đầu Băng Phượng Hoàng kia mà nghẹn họng trân trối, tuy hắn đã sớm biết Đông Phương Phức có đầu chiến sủng này, cũng từng kề vai chiến đấu qua. Nhưng không có ngờ tới, khi nó hiển lộ toàn bộ dáng người, nó lại chính là một đầu Băng Phượng Hoàng chân chính.

Băng Phượng Hoàng cùng Minh Phượng có khác nhau, tuy Minh Phượng có huyết thống Phượng Hoàng vô cùng nồng đậm, nhưng cuối cùng trải qua U Minh quỷ khí bàng bạc tẩy lễ nên biến thành bàng chi. Nhưng Băng Phượng Hoàng, có huyết thống Phượng Hoàng vô cùng tinh khiết. Là Phượng Hoàng chính thống, chỉ khác thuộc tính băng và hỏa mà thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio