Nhất là một ít vương giả của Ma Tộc, cái gọi là thuộc hạ, chẳng qua chỉ là một công cụ chiến tranh thôi, nhiều nhất chỉ cho bọn hắn chút cơm thừa canh cặn đã là may lắm rồi. Rất tàn khốc, nhưng đây là sự thật.
Tòa thần miếu này chỉ là có phong cách kiến trúc tương tự với Ma Đế Cung của Lôi Động thôi, cũng không phải là cách cục giống Ma Đế cung. Bởi vậy, Lôi Động cũng không thể mưu lợi ở chỗ này được, chỉ có thể từng bước từng bước chậm rãi tìm, lợi dụng sự nhạy cảm của thần niệm để tìm sự sai biệt kết cấu ở mỗi không gian.
Tinh Cổ Tộc có thể nói là một chủng tộc phi thường vĩ đại và cường đại, tạo nghệ của bọn hắn về mặt không gian đã đạt đến mức khiến người tức lộn ruột. Bởi vậy, lợi dụng kết cấu không gian để kiến tạo mật thất, chứa đựng thứ đồ vật, cũng là rất khó bị người tìm ra được. Ngoài ra nhìn từ ngoài thì kết cấu tòa thần miếu này tựa hồ không lớn, nhưng không gian bên trong lại thần diệu dị thường, đã lợi dụng được không gian đến mức cực hạn. Trong thần miếu đã tự thành không gian, muốn muốn thăm dò xong cũng không phải chỉ ngày một ngày hai. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Qua hơn một tháng, Lôi Động và Thống Khổ Nữ Vương lại phân biệt tìm được một tòa bảo tàng, từ đó lấy được Hỗn Độn tài liệu cực kỳ xa xỉ. Tiền lời khổng lồ như thế quả thật khiến Lôi Động có chút nghẹn họng nhìn trân trối vì sự giàu có của Tinh Cổ Tộc.
Nhưng trên thực tế, Tinh Cổ Tộc có tài phú bực này, cũng là chuyện đương nhiên. Bản thân chủng tộc này là một chủng tộc phi thường cường đại, ngay cả cao đẳng Ma tộc cũng từng ăn thiệt thòi trong tay họ. Có lẽ lúc Thiên địa vũ trụ còn ở vào trạng thái Hỗn Độn thì họ đã bắt đầu rong ruổi Thiên địa rồi. Hỗn Độn tài nguyên khi đó rất phong phú, đương nhiên sẽ hoàn toàn khác với bây giờ. Những Hỗn Độn tài liệu này hiện giờ xem rất trân quý, rất hi hữu, nhưng sau khi khai thiên tích địa không lâu thì đó cũng chỉ là tài nguyên bình thường thôi.
Chỉ có điều, sau này cơ hồ đã tìm khắp cả không gian này, mật thất có thể phát hiện có lẽ cũng đã phát hiện ra toàn bộ rồi. Thu hoạch tuy rằng phong phú, nhưng Lôi Động lại hơi thất vọng, hắn còn chưa lấy được hoàng kim khôi lỗi.
Ngay khi Lôi Động có chút thất vọng thì Thương Lan Tiên Tử đã an dưỡng xong thân thể và vùi đầu vào tìm kiếm lại có phát hiện mới. Dựa vào tri thức trận pháp cùng với phân tích cận thận đối với kết cấu di thích Tinh Cổ Tộc, nàng cảm thấy trong thần miếu này, nhất định sẽ có một nơi để khống chế tất cả.
Nhưng cho tới giờ, lục soát khắp không gian tựa hồ cũng không tìm ra được nơi nào như thế cả. Bởi vậy, nàng liền vừa cẩn thận suy tính, sau khi nhiều lần suy diễn, rốt cục nàng phát hiện ra một chỗ không gian bình thường tựa hồ có một tia bất đồng.
Nàng liền lập tức dùng thần niệm chấn động gọi Lôi Động và Thống Khổ Nữ Vương về, ba người tụ họp trước một lối đi nhỏ căn bản không có gì bắt mắt, những nơi cùng loại thế này trong thần miếu có không ít hơn một vạn.
Mà gần đây nhất, Lôi Động cũng nghe theo đề nghị của Minh Cơ, thỉnh thoảng lại tiểu tụ một chút với hai nữ, mục đích là vì sớm tăng cường lạc ấn trong thần hồn các nàng.
Loại vật này càng xử lý sớm hiệu quả càng tốt, chỉ khi nào lạc ấn đạt đến tình trạng không thể phai mờ được mới có thể buông lỏng một chút. Đối với chuyện này, Lôi Động cũng phải nghe theo, nếu không, nếu chờ khi lạc ấn trong thần hồn các nàng bị phai mờ thì sau đó có lẽ sẽ trở mặt ngay. Đến lúc đó thì giết hay là không giết các nàng bây giờ?
Đối với việc này, Lôi Động cũng rất im lặng, may mắn là mình có ma thân, năng lực ở phương diện này cũng coi như cường hãn. Nếu không, nào chịu nổi giày vò như thế?
Đây cũng là hạn chế của loại tà thuật này. Nếu như muốn gom góp một chi quân đoàn mỹ nữ hoàn toàn dùng tinh thần lạc ấn tà thuật để khống chế thì cho dù Lôi Động ở phương diện này có cường thịnh gấp mười lần thì cũng vì thế mà sức cùng lực kiệt, tinh tận người vong mất thôi.
Thống Khổ Nữ Vương tán phát thần niệm ra, cẩn thận tìm tòi một phen trong không gian này, nhưng lại nhíu mày nói:
- Thương Lan, không phải ngươi bị chủ nhân sủng ái đến choáng váng đầu óc đấy chứ? Không gian chỗ này nào có gì khác thường?
Gọi nàng Thương Lan vì là do Lôi Động nghiêm khắc hạ lệnh. Nếu không, Thống Khổ Nữ Vương này một khi cao hứng, về cơ bản đều là gọi loạn chó mẹ chó hoang một trận. Bất quá, Thống Khổ Nữ Vương cũng cực kỳ không hài lòng với nàng, dù sao chủ nhân rất rõ ràng sủng ái nàng hơn mình.
- Chủ nhân, thần niệm của người là tinh thuần nhất trong chúng ta.
Thương Lan hiện giờ đã hoàn toàn xem Lôi Động là chủ rồi, nàng không thèm nhìn đến Thống Khổ Nữ Vương, lại càng ghét thống khổ chi tiên đã khiến tính tình mình đại biến kia. Nàng lộ ra bộ dáng thanh thuần tinh khiết với Lôi Động nói:
- Xin ngài cảm thụ chỗ kia thử xem có phải có gì khác thường không?
Lôi Động theo thần niệm chỉ dẫn của Thương Lan, sau khi cẩn thận cảm ứng ở đằng kia một lát, mới bừng tỉnh đại ngộ nói:
- Tinh Cổ Tộc thật là lợi hại, vậy mà có thể che dấu không gian xảo diệu như thế, không ngờ có thể sử dụng một tia thời gian pháp tắc để đền bù tốc độ dòng chảy khí lưu bất đồng do khe hở không gian sinh ra.
- Không hổ là chủ nhân, thần niệm của ngài không chỉ cường đại, còn cực kỳ tinh tế tỉ mỉ nữa.
Thương Lan Tiên Tử khen một câu. Kỳ thật, chỗ cường đại nhất của nàng chính là thần niệm. Dù sao tiên tộc phần lớn đều lấy thần niệm làm chủ, thi triển đủ loại pháp thuật thần diệu. Khách quan đánh nhau, Thương Lan Tiên Tử đương nhiên không phải là đối thủ của Thống Khổ Nữ Vương. Chỉ có điều, về mặt thần niệm thì nàng còn hơn Thống Khổ Nữ Vương vốn là cường giả Hợp Thể kỳ trung giai nửa bậc, phương diện tinh thuần thì hơn rất nhiêu.
- Hừ, nữ nhân tiên tộc đều giảo hoạt cả.
Thống Khổ Nữ Vương cũng theo thần niệm của Lôi Động mà đi, quả nhiên phát hiện ra chỗ bất thường. Chỉ có điều, đối với cách làm tranh công của Thương Lan Tiên Tử cảm thấy cực kỳ bất mãn:
- Nịnh nọt chủ nhân, thủ đoạn gì cũng dùng cả.
Lôi Động trừng mắt, chế trụ xúc động muốn đấu võ mồm của hai nàng. Ngược lại nói với Thương Lan Tiên Tử:
- Tạo nghệ trận pháp của ngươi cao nhất trong chúng ta, làm phiền ngươi rồi.
- Chủ nhân, trước khi ngài đến ta đã chuẩn bị xong cả rồi.
Thương Lan Tiên Tử lấy từ trong không gian tùy thân ra các loại dụng cụ trận pháp, bắt đầu bố trí, không được một lát, trận pháp đã hoàn thành. Dưới tác dụng của trận pháp, đạo thời gian pháp tắc thần diệu kia đã dần dần tiêu tán, lộ ra một đạo khe hở không gian khác thường. Lực lượng trận pháp lại chuyển, sau đó oanh kích vào khe hở không gian kia.
Không được một lát liền lộ ra đường hầm không gian tối như mực. Thương Lan Tiên Tử vừa định phi thân mà vào thì Thống Khổ Nữ Vương Nhân Phỉ Địch vì tranh thủ tình cảm, đã dẫn đầu phe cánh xông vào trong không gian kia:
- Chủ nhân, nô tài trước đi dò thám đường.