Giữa hai người chỉ có thể có một người sống sót. Nhưng Lôi Động cũng có chút biết được thực lực của Thanh Long Hoàng kia chỉ sợ không yếu hơn hắn.
Nhưng giờ phút này cũng không phải là lúc so đo như vậy. Mục đích lớn nhất hắn đến đây chính là cứu kiều thê ái nữ của hắn, không cần phải vướng bận với Vạn Linh Chi Mẫu kia. Lôi Động triển khai thần niệm bàng bạc, bắt đầu tìm tòi bốn phía trong Vạn Linh Cung.
Không gian bố trí trong Vạn Linh Cung thập phần xảo diệu, có rất nhiều không gian ở trong. Về cái này, mặc dù cách nào làm khác với Thánh Vực Tinh Cổ Tộc đã diệt vong nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu. Cũng may Lôi Động cũng có thủ đoạn khác, bắt một Huyền Vũ cấp Á Thánh, trực tiếp rút hồn phách, hấp thu trí nhớ của hắn. Mơ hồ xác định Vạn Linh Chi Mẫu chính là ở trong tiểu thế giới kia.
Thân hình nhoáng một cái, liền đến một nơi tuyệt mật, một quyền đánh bay thông đạo không gian, không chút do dự xuyên thẳng vào. Sau khi tiến vào tiểu thế giới kia, Lôi Động phảng phất cảm thấy như mình tiến vào một nơi thế ngoại đào nguyên yên lặng tường hòa, khác hẳn với bên ngoài.
Khắp nơi đều là linh khí lượn lờ, xanh um tươi tốt, núi đồi trập trùng chung quanh, thậm chí trên bầu trời cũng tràn đầy các loại kỳ hoa tuyệt mỹ đủ loại màu sắc đang nở rộ.
Nơi này còn có rất nhiều động vật nhỏ không có lực lượng sinh tồn, ví dụ như thỏ, chim con, ong mật, ... Trên đỉnh một tòa núi cao nhất có sương mù lượn lờ chung quanh có một gian phòng trúc phong cách cổ xưa, không lộ ra bất kỳ sự đột ngột nào, trong khoảnh khắc lại khiến người cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Lôi Động cũng không ngờ tới, Vạn Linh Chi Mẫu mà mình hận thấu xương cũng là một người có lối sinh hoạt như thế này. Thân hình nhoáng một cái, liền xuất hiện trên đỉnh núi.
- Ngươi đã đến rồi.
Lúc này, một thanh âm nhu hòa giống như nước chảy khiến lòng người thanh tịnh nhẹ nhàng vang lên trong nội tâm Lôi Động.
Lôi Động bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn về phía phát ra thanh âm. Chỉ thấy một thiếu phụ dịu dàng quần áo mộc mạc nhưng lại xinh đẹp không gì sánh được. Trong đôi mắt linh động mà ôn nhuận lộ ra vẻ vui mừng nhàn nhạt cùng một tia thẹn thùng.
Nhìn nàng giống như là một thê tử đang ở nhà dệt vải ngóng chờ trượng phu ra ngoài đã lâu.
Lôi Động ngây dại. Uyển Ngôn, sao Uyển Ngôn lại ở chỗ này?
- Uyển Ngôn?
Lôi Động khẽ giật mình, nhưng chợt lắc đầu, cẩn thận nhìn rõ ràng. Nhưng lại phát hiện nữ tử này tuyệt không phải là Uyển Ngôn, nhiều lớn là chỉ lớn lên rất giống Uyển Ngôn mà thôi. Nhưng nàng hẳn không phải là Uyển Ngôn quen thuộc lớn lên từ nhỏ kia với mình. Mỗi một cái nhăn mày, một nụ cười, nhất cử nhất động của nữ tử này đều có một sự hàm súc thú vị thuộc về chính cô ta. Có lẽ nàng ta cũng không phải là tỷ muội của Uyển Ngôn. Chẳng lẽ... Sắc mặt Lôi Động dần dần trầm trọng, nghiêm nghị nói:
- Ngươi có quan hệ gì với thê tử Uyển Ngôn của ta? Chẳng lẽ ngươi đoạt xá nàng?
Trong lòng hắn lại cảm thấy có chút may mắn, nếu thê tử bị đoạt xá thì hắn sẽ ra tay hủy diệt linh hồn này.
- Lôi Động, ngươi đã đến được đây, chẳng lẽ còn không biết ta là ai?
Nữ tử mộc mạc kia cười nhẹ nhàng, vẻ kiều diễm ung dung nói không nên lời. Trong đôi mắt có chút thẹn thùng kia lộ ra vẻ thâm thúy tinh thâm như biển cả.
- Ngươi là Vạn Linh Chi Mẫu?
Lôi Động chấn kinh thoáng một phát.
- Như vậy bên ngoài kia là ai? Ngươi là phân thân hay là nàng ta là phân thân? Còn nữa, ngươi không trả lời câu hỏi trước của ta.
- Phân thân cùng bản tôn có gì bất đồng? Ta nói cho ngươi biết, ta không đoạt xá thê tử ngươi.
Vạn Linh Chi Mẫu nhàn nhạt nói:
- Người ở bên ngoài là Vạn Linh Chi Mẫu, ta cũng thế. Nếu như phải phân biệt thì ta mới chính là Vạn Linh Chi Mẫu đã trải qua đại kiếp nạn luân hồi hai lần, còn nàng ta là ý thức sinh ra ở kiếp này. Bất quá, hai người chúng ta đều có nhân cách riêng của từng người. Lôi Động, dùng tu vi và kiến thức hiện tại của ngươi, có lẽ minh bạch điểm này a.
Lôi Động hít một hơi khí lạnh. Người bình thường có thể tu luyện đến cấp Chí Tôn đã là không dễ rồi. Coi như là trong một kỷ nguyên, có vài Chí Tôn xuất hiện đã là rất giỏi rồi.
Mà Vạn Linh Chi Mẫu lại có thể phân ý thức của mình ra. Mà phân thân của nàng cũng tu luyện tới cấp Chí Tôn.
Bất quá, lúc này Lôi Động cũng không thể làm gì khác. Hắn mơ hồ có chút cảm giác, so với tưởng tượng của mình thì Vạn Linh Chi Mẫu này càng lợi hại thêm một chút, hơn nữa phảng phất như biết rõ rất nhiều chuyện của mình. Không hề nghĩ đến cái khác, Lôi Động nghiêm mặt nói:
- Vạn Linh đạo hữu, người ngay không nói gian. Ngươi ở nơi này chờ ta, khẳng định là đã tinh tường ta muốn làm gì. Uyển Ngôn là thê tử của ta, hài tử trong bụng nàng cũng chính là của ta. Cho dù là phải trả bất cứ giá nào, kể cả tính mạng của mình thì ta cũng không để cho bất kỳ kẻ nào xúc phạm tới nàng. Ngươi có thể nể ngươi và ta đều cùng là Chí Tôn mà giao nàng lại cho ta không?
Vạn Linh Chi Mẫu nhẹ nhàng thở dài, lắc đầu, chậm rãi nói:
- Lôi Động, chỉ sợ ngươi đã hiểu lầm, ta chưa bao giờ nghĩ tới chuyện muốn đoạt hài tử của ngươi. Tuy ta bị thương nặng nhưng đó cũng chỉ là vết thương cũ nhất thời lưu lại. Mặc dù người có thể nghịch thiên, nhưng nếu không thể siêu thoát thì vẫn không thể tránh khỏi kiếp số bị chôn vùi. Tuy Vạn Linh ta thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng trong thiên địa luân hồi thì không thiếu những thứ lợi hại hơn Vạn Linh ta. Nhưng cuối cùng bọn hắn cũng không có biện pháp thoát khỏi chế tài ý chí vũ trụ thiên địa luân hồi nhiều lần.
- Vì sao?
Lôi Động khẽ cau mày, nói ra. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Đó là phân thân của ta, chính là Vạn Linh ngươi đã gặp trước kia. Biết rõ mệnh ta không lâu, liền dùng loại phương thức này để kéo dài thọ nguyên của ta.
Vạn Linh Chi Mẫu lại thở dài một tiếng, nói:
- Nàng chính là phân thân của ta, hoặc cũng có thể nói là con của ta. Nàng lo lắng sinh tử của ta như vậy cũng là chuyện đương nhiên, kính xin ngươi đừng trách cứ nàng.
- Đã như vậy...
Lôi Động cũng thở dài một hơi, nói ra:
- Như vậy thì đa tạ Mẫu Thần đại nhân rồi, hi vọng ngươi có thể trả lại vợ con cho ta.
- Lôi Động, không phải ngươi hỏi ta và Uyển Ngôn có quan hệ như thế nào sao?
Vạn Linh Chi Mẫu khẽ nở nụ cười.
Lôi Động có chút nghẹn họng, nhìn trân trối. Câu nói kia chỉ là trong lúc ý thức mình mơ hồ thốt ra mà thôi. Sau đó nghĩ lại thì cái này quả thực khó mà có khả năng.
Uyển Ngôn xuất thân từ quý tộc một quốc gia nhân loại. So với Vạn Linh Chi Mẫu cao cao tại thượng này thì tất cả muôn dân trăm họ đều không có khả năng quan hệ chút nào với nàng ta a.
Dù sao, coi như hai người lớn lên rất giống nhau thì cũng tuyệt không có khả năng có quan hệ. Nhưng nghe được nàng nói như vậy thì chuyện phát sinh tuyệt không đơn giản.
Trong ánh mắt hắn tựa hồ có chút kinh nghi bất định, lại có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Vạn Linh Chi Mẫu.