Nhưng chuyện này lại liên quan đến tính mạng ba người, ba người chỉ đành phải kiên trì, đi bái phỏng một tiểu hài đồng tên là Tả Siêu chỉ có sáu bảy tuổi.
Bởi vì Tả Siêu chẳng những là đệ tử thân truyền của Vạn Quỷ lão tổ, còn có phần được hắn sủng ái.
Quan trọng nhất là hắn còn là một tiểu hài tử, dỗ dành hắn vài câu có lẽ sẽ được như nguyện. Truyện Sắc Hiệp -
Ai ngờ vẫn vô cùng khó khăn, bị đám nô bộc chuyên môn hầu hạ hắn ngăn lại ngoài cửa. Nói Tả Siêu đang bế quan trùng kích tầng ba của Luyện Khí kỳ, không tiếp khách.
Dù Trần Mâu đã cố gắng nói ngon nói ngọt, thậm chí lấy linh thạch ra hối lộ, nhưng những tên nô bộc này cũng không dám đi quấy rầy Tả Siêu bế quan thăng cấp.
Rơi vào đường cùng, huynh đệ ba người thương lượng một phen. Chỉ còn cách đi cầu Đinh Uyển Ngôn sư tỷ mà thôi, về phần Đinh sư tỷ kia có chịu gặp mặt hay không, ba người cũng không có nửa điểm nắm chắc. Đối với Đinh Uyển Ngôn cao cao tại thượng, mấy người chẳng có chút quan hệ nào với nàng.
Tâm thần có chút bất định tìm đến cư thất của Đinh Uyển Ngôn, cũng may Đinh Uyển Ngôn cũng không còn là đứa bé cần người hầu hạ như Tả Siêu.
Lấy sự lão luyện của Trần Mâu, vào lúc này tâm thần cũng có chút bất an, do dự.
Lôi Động dứt khoát xung phong nhận việc, tiến lên ấn vào cấm chế có công năng dò xét người bái phỏng.
Nhưng mà hơn nửa ngày sau, thực sự không có nghe được nửa điểm đáp lại. Cũng không biết là Đinh Uyển Ngôn đang bế quan, hay là căn bản không có ở nhà.
Lôi Động có chút chưa từ bỏ ý định, lại ấn ấn hai cái, vẫn không có phản ứng như trước.
Ba người hai mặt nhìn nhau, chẳng lẽ phải thật sự đi cầu cái tên Chu Minh Hoa kia?
Trong lòng có chút thất vọng, đang chuẩn bị rời đi, thì thấy trong cấm chế một hồi di động, bên tai truyền đến một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng:
- Xin hỏi là ai?
- Tiểu đệ Lôi Động, còn có Trần Mâu, Vệ Hoa có chuyện quan trọng cầu kiến Đinh sư tỷ, mong sư tỷ ân chuẩn.
Chợt nghe được thanh âm của Đinh Uyển Ngôn, như nghe thấy tiên âm, trong lòng ba người vô cùng vui vẻ, vội vàng trầm giọng cung kính trả lời.
- Lôi Động?
Đinh Uyển Ngôn thấp giọng nói thầm, phảng phất như đang suy nghĩ mấy người kia là ai. Bất quá, sau một chút do dự, nàng vẫn mở cửa cho ba người.
Thần thái của nàng thanh thanh nghiên nghiên, vô hỷ vô nộ, cứ đứng ở cửa như vậy, cũng không có ý tứ mời vào nhà.
- Lôi Động bái kiến sư tỷ.
Hiện giờ đang có việc nhờ vả người, Lôi Động đặc biệt hạ thấp tư thái, thần thái tràn đầy cung kính. Không có chút nào bởi vì Đinh Uyển Ngôn nhỏ hơn mình hai tuổi mà có nửa điểm khác thường. Trần Mâu và Vệ Hoa, cũng vội vàng tiến lên hành lễ.
Thấy bộ dạng ba người như vậy, trên người còn tản ra mùi mồ hôi chua chua. Đinh Uyển Ngôn hơi nhíu mũi thon lại:
- Chư vị sư đệ tìm ta có chuyện gì quan trọng?
- Đinh sư tỷ, chuyện là như vậy.
Lôi Động lên tiếng nói, đem toàn bộ sự tình tiền căn hậu quả nói ra, ngay cả chuyện cấy ghép linh chi cũng không chút nào giấu diếm.
Theo lời nói êm tai của Lôi Động, còn chưa nói tới đoạn Lôi Động ra tay giết người, sắc mặt vốn lạnh lùng của Đinh Uyển Ngôn đã có chút biến đổi:
- Người của Cực Âm Động cũng thật quá mức, chẳng lẽ xem Vạn Quỷ quật ta không người sao? Đi, ta mang các ngươi đi báo thù.
Dù khí chất của Đinh Uyển Ngôn có tốt, tư chất lại xuất chúng đến mấy, trên thực tế cũng chỉ là một thiếu nữ mười hai tuổi mà thôi. Lúc trước thấy bọn người Lôi Động rõ ràng lớn tuổi hơn mình, lại mở miệng ngậm miệng cung kính hô sư tỷ, trong nội tâm không khỏi có vài phần hảo cảm với họ, có chút thừa nhận mấy vị sư đệ này.
Nghe được một nửa, các sư đệ nhà mình đang êm đang đẹp làm nhiệm vụ đào linh chi lại bị người chận lại muốn soát người đoạt bảo, trong lòng lập tức nổi giận. Nhất là theo như lời bọn họ, thì tựa hồ là rất bất kính đối với Vạn Quỷ Quật, thậm chí là Vạn Quỷ lão tổ.
Mà Vạn Quỷ lão tổ lại đối xử với nàng vô cùng tốt, yêu thương nàng giống như con gái ruột vậy, Đinh Uyển Ngôn liền quyết định cho tên gia hỏa không biết trời cao đất rộng kia một cái giáo huấn sâu sắc.
- Sư tỷ hãy nghe tiểu đệ nói xong đã.
Lôi Động đối với hành động bao che khuyết điểm của Đinh Uyển Ngôn cũng có chút cảm động. Nhưng khóe miệng, vẫn lộ ra một nụ cười khổ nói:
- Trên thực tế là như vậy, mấy người tiểu đệ cũng bất đắc dĩ mà thôi, ai lại muốn thúc thủ chịu trói cơ chứ. Cho nên liền ra sức phản kháng, cuối cùng đem toàn bộ ba tên đệ tử Cực Âm Động đều giết chết.
- Cái gì?
Thần sắc Đinh Uyển Ngôn lập tức có chút khiếp sợ, vốn cho rằng đây chỉ là chuyện khi dễ lẫn nhau. Nhưng mà tuyệt đối không ngờ là, ba tên sư đệ nhìn có chút chật vật này, vậy mà giết đối phương? Cái này, chuyện này có thể rất lớn đấy....
Tuy rất khiếp sợ, nhưng Đinh Uyển Ngôn lại biết đạo sư tỷ phải có phong thái trấn định của sư tỷ. Cưỡng chế trái tim đang nhảy bình bịch trong ngực, nhưng thanh âm vẫn không ức chế nói có chút run rẩy nói:
- Lôi sư đệ, ngươi đem sự tình từ đầu tới cuối kể lại lần nữa.
Lôi Động sợ là sợ người ta không hỏi tới, liền đem đầu đuôi câu chuyện kể lại lần nữa. Đinh Uyển Ngôn sau khi nghe xong, có chút trầm tư, sau một lát có chút trầm giọng nói:
- Đáng tiếc các ngươi không có bắt sống lưu lại một người, hiện giờ đã không có căn cứ chính xác là đệ tử Cực Âm Động nhục mạ Vạn Quỷ lão tổ, chuyện này cũng có chút khó giải quyết.
- Sư tỷ, trên thực tế chúng ta có chứng cớ.
Trần Mâu đang khi nói chuyện, lại móc ra một phù lục cổ quái, cung kính đưa cho Đinh Uyển Ngôn:
- Trong Hòa Âm phù này, ghi chép nguyên vẹn cuộc nói chuyện ngày hôm đó.
Trên đường đi trở về, Lôi Động đã biết rõ chuyện này rồi. Trần Mâu cũng là người tâm tư kín đáo, biết rõ hành tẩu bên ngoài, khó tránh khỏi sẽ cùng người xung đột. Sớm đã hao tổn linh thạch mua mấy miếng Hòa Âm phù này, mục đích của hắn, chính là đề phòng ngày hôm nay. Cũng khó trách, trước lúc hai bên đại chiến, Trần Mâu và Vệ Hoa cố ý dùng ngôn ngữ dụ đối phương khinh bỉ Vạn Quỷ Quật, khinh thường Vạn Quỷ lão tổ.
Đinh Uyển Ngôn có chút kinh ngạc tiếp nhận Hòa Âm phù, dưới sự chỉ điểm của Trần Mâu nghe xong cuộc nói chuyện. Quả nhiên không khác gì so với lời nói của Lôi Động, thậm chí khẩu khí của người nọ còn ác liệt hơn so với lời kể.
Tuy nói dùng trí tuệ của nàng, bao nhiêu cũng nghe ra được đây là Trần Mâu có chút châm ngòi. Thế nhưng đệ tử Cực Âm Động, đích xác là quá mức kiêu ngạo bá đạo.
Trên tay đã có chứng cớ, Đinh Uyển Ngôn cũng kiên định thêm vài phần. Trực tiếp mang theo bọn hắn đi tới chỗ sâu nhất của Vạn Quỷ Quật tìm tới bên ngoài động phủ của Vạn Quỷ lão tổ.
Để cho bọn họ chờ ở bên ngoài, Đinh Uyển Ngôn một mình đi vào yết kiến. Sau một hồi khá lâu, mới có gã niên kỷ khá lớn, tu vi cao thâm đến gọi bọn họ đi vào.
Kể cả Lôi Động trong đó, ba người nơm nớp lo sợ đi theo lão giả vào động phủ, tuy cực kỳ hiếu kỳ động phủ của Vạn Quỷ lão tổ trông như thế nào. Nhưng do sự kính sợ trong lòng, làm cho bọn họ nguyên một đám thành thành thật thật cúi đầu hành tẩu, không dám nhìn đông nhìn tây.