Tên tu sĩ Kim Đan tên Hắc Thiết Tháp kia, có chút không dám tin nhìn Thanh Nương Tử, thần sắc nghiêm túc:
- Thư sinh, ý của ngươi nói...
- Ta cũng không dám khẳng định. Nhưng mà, bằng vào hai trăm năm quát tháo hồng trần của ta, duyệt nữ vô số kinh nghiệm. Nàng tuyệt đối đã dịch dung qua, nhưng dịch dung quá xảo diệu, làm cho ta nhất thời nhìn không thấu nàng dùng phương thức nào.
Nói xong, Đa Tình thư sinh, bắn một cây quạt xếp, áo trắng bồng bềnh, thần sắc vô cùng tiêu sái, trong ánh mắt lại lộ ra sát cơ, nói:
- Thà giết nhầm không bỏ sót, huống chi, chúng ta chỉ cần bảo nàng phối hợp giải trừ Dịch Dung Thuật. Nếu như không phải người chúng ta muốn tìm, ta tình nguyện nhận lỗi với Tiền huynh, hơn nữa giảm một nửa tiền bình an cho các ngươi.
Sắc mặt của Tiền La có chút khó xử, thật lâu sau, hình như bị áp lực cường đại của địch nhân, có chút cố mà làm, nói:
- Thanh Nương Tử, ngươi nên giải trừ dịch dung một chút, chứng minh ngươi trong sạch.
- Họ Tiền, ngươi thân là đội trưởng, ta đi theo ngươi lâu như vậy, ngươi cũng không tin ta?
Thanh Nương Tử bi thương gần chết kêu lên:
- Ngươi dễ dàng vì ngoại nhân mà nhục nhã ta?
- Thanh Nương Tử, nếu như ngươi không phải Hồng Cơ, cho dù giải trừ dịch dung thì sao?
Sắc mặt Tiền La thật sự không tốt, có chút tức giận nói:
- Chẳng lẽ, ngươi muốn hại chết tất cả đồng đội sao?
- Tốt, tốt, ta cởi.
Trong ánh mắt của Thanh Nương Tử, lộ ra thần sắc bi ai, nói:
- Ta muốn cho ngươi nhìn xem, rốt cuộc ta có đúng là Hồng Cơ hay không!
Lực chú ý của mọi người, thoáng cái bị hấp dẫn qua, chờ nàng giải trừ Dịch Dung Thuật.
Bỗng nhiên, Thanh Nương Tử bạo phát ánh sáng màu xanh, trực tiếp từ trong tàu cao tốc bay đi. Cùng lúc đó, phía sau lưng của nàng ngưng kết thành đôi cánh, dùng sức vỗ xuống, trong thời gian ngắn, tốc độ thình lình bạo tăng tới mức tận cùng, hào quang tản ra bốn phía, bỏ trốn mà đi.
Đương nhiên, đôi cánh này của nàng, tuy chất lượng không tệ, nhưng cũng không quá đáng là Cực phẩm linh khí mà thôi. Cùng cánh của Lôi Động hoặc là Đạm Đài Băng Vân có thể xé rách không gian, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau. Đây chính là do Thanh Nương Tử có chút ao ước đôi cánh của Lôi Động, cho nên lúc chọn Cực phẩm phi hành linh khí, cố ý tuyển cái này. Đương nhiên, tốn cái giá xa xỉ. Dù sao Cực phẩm phi hành linh khí, giá cả cũng đắt hơn linh khí bình thường rất nhiều.
Sắc mặt Tiền La đại biến kêu lên:
- Không tốt, đừng cho nàng chạy.
Dứt lời, dẫn đầu đuổi theo. Lôi Động và đám tu sĩ Trúc Cơ khác, cũng nhanh chóng xuất độn quang, đuổi sát phía sau. Truyện Sắc Hiệp -
Hắc Thiết Tháp cùng Đa Tình thư sinh, xa xa liếc nhau, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vui mừng và cả kinh. Cả kinh là, tốc độ độn quang của Thanh Nương Tử cực nhanh, hình như có một kiện Cực phẩm phi hành linh khí. Nếu như không tranh thủ đuổi theo, có lẽ nàng sẽ thật sự trốn thoát. Vui mừng là, biểu hiện của nàng như thế, ngược lại vô cùng có khả năng thật sự là Hồng Cơ. Nếu như có thể bắt được Hồng Cơ, bất kể là nuốt riêng bảo bối trên người nàng, hay là giao cho Bạch Cốt Ma Quân, đều có chỗ tốt cực lớn.
Đối với công lao bắt Hồng Cơ, ai cũng không muốn buông tha. Hai tu sĩ Kim Đan, riêng phần mình xuất hiện độn quang, đuổi theo sau. Tốc độ độn quang của bọn họ nhanh chóng vượt qua tốc độ của Thanh Nương Tử có Cực phẩm phi hành linh khí. Càng vượt qua đám người Lôi Động, không bao lâu, đã vượt qua bọn Lôi Động, trực tiếp đuổi theo Thanh Nương Tử, nhưng mà, khi bọn họ xẹt qua mọi người, Lôi Động liền truyền âm cho Tiền La:
- Giết, một cũng không được buông tha.
Lôi Động trước kia sở dĩ không muốn động thủ, tình nguyện giao tiền bình an. Cũng không phải sợ hai tên tu sĩ Kim Đan này, bởi vì không có nắm chắc lưu người lại. Bất cứ kẻ nào chạy thoát, cũng dẫn tới phiền toái không ngừng.
Mọi người cũng thấy đây là lằn ranh sinh tử, chỉ muốn động thủ, nếu không sẽ đắc tội Bạch Cốt Điện tới chết. Nhưng mà, cả tiểu đội này, hiện tại nghe lệnh của Lôi Động như thiên lôi. Chỉ cần hắn nói giết, cho dù dốc sức liều mạng, cũng phải giết. Thượng Quan Hồng cùng lão Triệu, phân biệt xuất hai pháp thuật mạnh nhất, linh khí đánh về phía Đa Tình thư sinh. Mà Lôi Động cùng Tiền La, cũng bắt đầu thi triển toàn lực đánh ra chiêu thức mạnh nhất.
Chỉ thấy Tiền La, quyết định chắc chắn, một cái ngọc phù màu xanh nhạt bay thẳng tới tên Hắc Thiết Tháp kia, dưới tác dụng cường đại của chân khí, công kích bằng phù triện này, trong chớp mắt đã đánh tới trước người của Hắc Thiết Tháp.
Hai người bọn họ, không hổ là cao thủ Kim Đan. Khi phương của Lôi Động vừa phát động công kích, cũng đã kịp phản ứng, trước tiên, riêng phần mình sử xuất vòng bảo hộ, cùng lúc đó, bảo thuẫn phát qua linh quang lập lòe, nhanh chóng luân chuyển quanh người của bọn họ. Đa Tình thư sinh dùng bảo thuẫn có phong cách cổ xưa, nhanh như tia chớp, đem công kích của Thượng Quan và lão Triệu, ngăn cản từng cái. Cùng lúc đó, sắc mặt của hắn trong chốc lát biến thành khó coi, hắn không cách nào ngờ rằng, rõ ràng thực lực của đám người này yếu kém hơn mình, lại dám ngay lúc này ra tay đánh lén bọn họ. Chẳng lẽ không muốn sống sao?
Nhưng mà Hắc Thiết Tháp, hình như không có vận khí này, bởi vì đối thủ của hắn, trực tiếp chính là Tiền La. Mà Tiền La lòng dạ ác độc, trực tiếp ném phù triện bảo vệ tính mạng của hắn ra. Cái phù triện này chính là Khốn Ma Chú, là một loại phù triện trân quý hiếm thấy. Nghe nói, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh, cũng có thể vây khốn mấy hô hấp. Tu sĩ Kim Đan, càng có thể vây khốn trăm hô hấp.
Phù triện Khốn Ma Chú, nổ tung lên, pháp thuật Khốn Ma Chú phong ấn bên trong bay ra ngoài. Hình thành từng đạo hào quang, kết nối với những hào quang kia, trong chớp mắt đã bao lấy Hắc Thiết Tháp vào bên trong. Một ít phù văn phong cách cổ xưa, kim quang lập lòe, không ngừng xoay tròn chung quanh Hắc Thiết Tháp. Giống như, những hào quang và phù văn kia, có lực lượng không thể tưởng tượng nào đó, vây khốn Hắc Thiết Tháp vào bên trong. Mặc dù sắc mặt của hắn đại biến, liên tục bạo kích vào trong phù văn và hào quang, nhưng cũng không làm nên chuyện gì. Xem ra, hắn muốn xông ra ngoài cũng phải chờ lâu lắm.
Đương nhiên, Khốn Ma Chú này cũng không phải không có nửa điểm khuyết điểm.
Đó chính là vây khốn địch nhân vào bên trong, cũng đồng thời làm cho địch nhân có phòng ngự tuyệt đối. Người bên trong không thể đi ra, người bên ngoài đừng mơ tưởng làm gì được người bên trong. Bởi vậy, tuy Khốn Ma Chú biến thái, nhưng chỉ có thể sử dụng khi đã khống chế được toàn bộ tràng diện. Nhưng dù vậy, giá tiền của phù triện này, đã đủ để một ít người táng gia bại sản.
Nếu không có tài nguyên sung túc, tuyệt đối không phải ai cũng có thể ném nó ra làm thủ đoạn bảo vệ tính mạng cả, thi triển phù triện này, tạm thời có thể phong ấn Hắc Thiết Tháp vào bên trong, Tiền La lại đặt mục tiêu lên người của Đa Tình thư sinh.
Chỉ thấy hắn ném cái kim ấn ra ngoài, sau đó hắn bắt quyết, ấn đón gió bành trướng lên, trong giây lát biến thành ngọn núi nhỏ, hung hăng ném vào Đa Tình thư sinh.