- Đề nghị của tiền bối khiến vãn bối có chút động tâm, bất quá giá trị hơi thấp một chút, nếu có thể tới tay thì, 50 cực phẩm linh thạch, vãn bối sẽ bán cho ngươi.
Lôi Động cũng tự mình biết rõ, mặc dù nói bán cho đỉnh cấp tông phái khác thì đoán chừng có thể trên trăm cực phẩm linh thạch. Nhưng vấn đề ở chỗ nếu mình không đáp ứng thì chỉ sợ Bạch Cốt lão ma này sẽ không dễ gì để mình tới thần miếu được. Truyện Sắc Hiệp -
50 cực phẩm linh thạch, đối mặt với số lượng lớn như thế, dù là Bạch Cốt Ma quân cũng đau lòng một hồi. Nhưng vừa nghĩ tới giá trị vật ấy, mà mình cũng không có biện pháp gì đối với Lôi Động, nhất là giờ thương thế của mình vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn nữa. Vậy nên hắn chỉ đành cắn răng gật đầu nói:
- Thành, về phần các bảo bối khác?
Lôi Động có chút khó xử rồi, nếu không phân cho hắn, chỉ sợ Bạch Cốt Ma quân sẽ không từ bỏ ý đồ, nhưng nếu phân thì lại có chút không cam lòng. Thuận miệng đáp ứng bừa thì cũng có thể, nhưng Bạch Cốt Ma quân cũng không phải đồ ngốc, nhất định sẽ để hai người phát lời thề độc. Cho dù hắn không đối phó được mình, nhưng quay đầu lại đi đối phó với đồ đệ, đồng bạn của mình cũng là chuyện được không bù mất. Dù sao Lôi Động hiện giờ thật vất vả mới tích lũy ra được những lực lượng này, chuẩn bị trở về Khang Châu làm lớn một hồi, hảo hảo phát triển thế lực một phen. Về phần phát triển ở Triệu Châu thì lại rất khó khăn, dù sao không có căn cơ gốc rễ, khó khăn trùng trùng điệp điệp.
Ngay khi Lôi Động đang khó xử thì sắc mặt Bạch Cốt Ma quân lại hơi đổi, nổi giận nói với hư không:
- Ai? Lăn ra đây cho bản tôn.
- Ma Quân đúng là hảo thủ đoạn, khiến sau khi bản tiên tri dùng Đại Giác Sát Thuật mới mơ hồ cảm ứng được ngươi trốn ở chỗ này.
Giữa không trung, xuất hiện tiên tri Man tộc Khố Lạp Tư, trôi nổi ở bên cạnh hắn chính là Man tộc Thánh nữ áo trắng bồng bềnh, trên mặt che mặt kia.
Bạch Cốt Ma quân cảm thụ được khí tức cường đại trên người Khố Lạp Tư kia, mơ hồ còn cao hơn mình nửa bậc, sắc mặt cũng không khỏi trở nên có chút khó chịu nổi:
- Ta nói là ai, nguyên lai là người của Man tộc. Chuyện lần này các ngươi vây công bản tôn, bản tôn nhớ kỹ, ngày khác tất sẽ báo.
Trong đại sơn mạch này, Bạch Cốt Ma quân ngược lại không sợ người Man tộc. Tiên tri Khố Lạp Tư này nhìn như lợi hại, nhưng muốn giết chết hắn, cũng đừng hòng. Tấn Ảnh Trùng đại quân, mới được coi là đáng sợ nhất. Nhưng nơi này là vùng núi, dưới đáy toàn bộ là nham thạch cứng rắn, Tấn Ảnh Trùng không cách nào dùng sa độn thuật được, ngược lại sẽ không bị vây khốn.
- Xin Ma Quân an tâm chớ vội, xin nghe tiểu nữ tử một lời.
Thánh nữ kia dùng thanh âm thanh tịnh lại tràn đầy lực đầu độc nói:
- Vừa rồi Ma Quân cũng đã nghe được, thần miếu đã mở ra, nếu tiểu nữ tử sớm biết cửa vào lại ở chỗ này thì không thể nào vây công Ma Quân được. Hôm nay, chúng ta song phương chính là cục diện hợp tác cùng có lợi, phân tán chính là lưỡng bại. Lúc trước khi dùng Đại Giác Sát Thuật cảm giác được chỗ này đã phát hiện thấy cường giả Độc Giác tộc đã tiến đến thần miếu trước rồi.
Bạch Cốt Ma quân nhẫn nại nghe xong, sau đó cười lạnh liên tục nói:
- Man tộc Thánh nữ đúng không? Nghe nói Độc Giác tộc kia là kẻ thù truyền kiếp của các ngươi trong hoang mạc, như vậy xem ra, ngươi là muốn hợp tác với bản tôn sao? Bản tôn dựa gì phải hợp tác với tử địch chứ?
- Trên thế giới này, không có bằng hữu vĩnh cửu, cũng không có địch nhân vĩnh viễn.
Thánh nữ thản nhiên nói:
- Trước kia đắc tội tiền bối, chúng ta tự nhiên sẽ có đền bù tổn thất. Cường giả Độc Giác tộc không ngờ lại tới hai người, một sáng một tối, may mắn Đại Giác Sát Thuật của tiên tri đã cảm thấy, nếu không, Ma Quân cứ thế mà đi sẽ bị thiệt thòi đấy.
- Man tộc các ngươi dốc toàn bộ lực lượng, chẳng lẽ còn không thể đối phó với hai cường giả Độc Giác Tộc sao?
Lôi Động lại lạnh giọng hỏi.
- Ta thừa nhận, là ta đã xem thường anh hào Triệu Châu.
Nữ khí của Thánh nữ hơi biến hóa, trầm giọng nói:
- Không thể tưởng được phản ứng của Bối Lam Sơn lại nhanh như vậy, cao thủ dốc toàn bộ lực lượng, trong thành lại có thêm một gã trưởng lão Nguyên Anh kỳ trấn thủ. Càng khiến người tấm tấc tắc kêu kỳ lạ chính là nữ tử Trúc Cơ kỳ tầng mười hai kia...Mà thôi, dù nói thế nào thì hiện giờ chỉ có ta và tiên tri đại nhân đến đây. Tiên tri đại nhân tuy rằng thực lực không tầm thường, nhưng nếu muốn đánh thắng hai trưởng lão Độc Giác tộc, chỉ sợ lực không đủ. Chuyện hợp tác, kính xin Ma Quân suy tính một phen.
Lôi Động nhìn thoáng qua Thánh nữ kia, lộ ra bộ dạng thần bí khó lường, không biết nàng đến cùng có tu vi thế nào? Nhưng nếu đối phương chỉ có hai người, một người là tiên tri thực lực cường hãn, vậy người kia tự nhiên là để tiến vào thần miếu rồi. Suy đoán thế thì nàng này hẳn có thực lực Trúc Cơ kỳ. Chỉ là Lôi Động dù nhìn thế nào cũng không cách nào nhìn thấy nàng, nhìn về phía nàng chỉ là một mảnh mông lung, có vẻ như thực lực cường đại hơn mình nhiều.
- Nàng này tuổi không lớn, tu vi có lẽ cũng không cao hơn lão đệ bao nhiêu.
Bạch Cốt Ma quân truyền âm nói:
- Bất quá nếu nàng đã là Thánh nữ của Man tộc thì có lẽ phải có chút thủ đoạn. Bất quá, lão ca tin tưởng thực lực của ngươi có thể thắng được nàng.
- Ma Quân là có ý muốn hợp tác với bọn họ sao.
Lôi Động khoanh hai tay, bất động thanh sắc truyền âm nói. Đương nhiên, dựa theo thực lực hiện giờ của Lôi Động, truyền âm nhất định không thể gạt được tiên tri thực lực cường đại khó lường kia. Nhưng nếu hắn muốn biết được nội dung truyền âm của Lôi Động, cũng không thể nào. Dù sao thì thực lực hiện giờ của Lôi Động đã xưa đâu bằng nay.
- Hắc hắc, nói là hợp tác, không bằng nói là lợi dụng lẫn nhau, đến lúc đó tất cả phải dựa vào bổn sự.
Bạch Cốt Ma quân cười lạnh hai tiếng, tiếp tục truyền âm nói:
- Tóm lại, ta phụ trách bên ngoài kiềm chế Man tộc tiên tri kia, mà lão đệ người thì phụ trách đối phó Thánh nữ kia. Nếu thế thì đối với hợp tác của hai người chúng ta, chiến lợi phẩm mỗi người một nửa, lão đệ không có ý kiến gì chứ?
Bị Bạch Cốt Ma quân nói toạc ra, trên mặt Lôi Động lại không chút biến hóa. Trên thế giới này chính là như thế, mạnh được yếu thua. Bạch Cốt Ma quân thực lực bản thân hơn xa mình, mặc dù thực sự bị hắn chiếm tiện nghi thì Lôi Động cũng không có lời nào để nói cả.
Giống như mình nếu hợp tác với một tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ thì cũng cường thế như vậy thôi. Lôi Động lo lắng cũng không phải là phân phối chiến lợi phẩm bình thường, mà là một ít vật phẩm đặc thù. Tiểu hồ ly lúc trước đã nói, bên trong có rất nhiều thiên tài địa bảo, hồn quả chỉ là một ví dụ nàng nói ra để dụ dỗ mình thôi. Hôm nay xem ra, Độc giác tộc và Man tộc tựa hồ hao hết tâm tư muốn vào thần miếu kia, xem ra, bên trong có lẽ có vật gì đó rất khó lường.