Ba người liếc nhìn lẫn nhau, đều nhìn thấy trong ánh mắt của đối phương, có vui sướng tuyệt xứ phùng sanh (tìm được đường sống trong chỗ chết). Đương nhiên, hiện muốn nói tuyệt xử phùng sanh, vẫn còn quá sớm. Nhưng mà, từ suy đoán và quan sát của bọn họ. Hẳn là đầu Phi Long này, trong trí tuệ vẫn còn ngây thơ. Có lẽ, đầu Phi Long này trong mấy vạn năm qua, đã sớm tiến giai. Nhưng mà, cho dù tiến giai, có được trí tuệ thì như thế nào? Trong không gian này chỉ có một mình nó sinh tồn. Không có người nào trao đổi, không cách nào học tập, cho dù nó có trí tuệ không thua nhân loại, nhưng nó đã chờ đợi thời gian dài như vậy, thì cũng chẳng khác gì hài tử ngây thơ mà thôi. Đúng thế, có chút yêu thú sống lâu, trở nên giảo hoạt vượt xa sức tưởng tượng. Nhưng đó là yêu thú sống trong không gian bình thường. Nó muốn sống, phải đối mặt với tàn sát đồng loại, tàn sát dị loại. Nhưng đầu Phi Long này, lại không cần. Nếu không, trong ánh mắt của nó, cũng không có thần thái khó hiểu như thế, nghe được ba người nói chuyện với nhau, cảm giác phi thường tò mò.
- Phi Long.
Lôi Động đoạt trước một bước, trực tiếp cười tủm tỉm nói với đầu Phi Long kia:
- Ngươi nghe hiểu chúng ta nói chuyện không?
Quả nhiên, đầu Phi Long kia, cái đầu long nhân tính hóa mười phần, ồm ồm nói một câu:
- Nghe hiểu được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Chuyện đáng sợ đã xảy ra, theo nó nói chuyện, một cỗ khí lưu vô cùng cường đại, hướng cuốn mạnh về phía mọi người. Cuốn ba người bay đi như lá phong bay trong gió thu, bay đi như diều đứt dây. Sau khi bay đi hơn trăm trượng, ba người mới dừng thân hình lại, trong lỗ tai có tiếng ù ù ong ong không dứt, trên mặt kinh hãi chưa định, chuyện này cũng quá kinh khủng a, cho dù là năm vạn năm, chẳng lẽ đầu Phi Long này tiến giai tới trình độ đáng sợ thế sao? Cho dù khu vực bên trong thần miếu này, linh khí dồi dào cũng không được.
Kỳ thật, ba người bọn họ không biết. Bên trong không gian thần miếu này, cũng có không ít linh dược sinh trưởng, từ từ, những linh dược đó biến thành thuốc bổ cho Phi Long này. Đương nhiên, trọng yếu nhất chính là Hồn quả, năm vạn năm, kết ra bao nhiêu lần Hồn quả. Mỗi một lần, đều bị Phi Long hưởng dụng. Lần lượt tẩy rửa thần hồn, làm cho lực lượng của đầu Phi Long này, đã trở nên vô cùng cường đại. Mà gián tiếp, ảnh hưởng tới tỷ lệ đột phá tiến giai của nó.
Đương nhiên, mọi người cũng đánh giá sai thực lực của nó. Sở dĩ bị nó ép tới mức không thể sinh ra tâm tư phản kháng, còn là vì thần hồn của nó quá mức cường đại. Đã xa xa vượt qua giai vị của bản thân Đương nhiên, dù vậy, thực lực của nó, cũng vượt qua phạm vi phản kháng của bọn người Lôi Động. Giống như ba nhân loại bình thường bị uy áp của bọn người Lôi Động không thể phản kháng, bọn người Lôi Động đứng trước mặt nó cũng có đạo lý như vậy, tùy tiện động động ngón tay, cũng có thể bóp chết, chứ đừng nói tới chuyện chạy trốn.
Có chút chật vật, nhưng trên mặt của Lôi Động mang theo nụ cười vui sướng, đề phòng khả năng tiếp tục ăn thiệt thòi như lần này, nói:
- Phi Long lão đại, phiền toái ngài nói chuyện nhỏ giọng một chút, ngươi đã ở trong nơi này bao nhiêu năm rồi? Cũng không có ai nói chuyện với ngươi, không nên giết chết chúng ta a, làm thế ngươi sẽ tịch mịch lắm.
Trong lúc Lôi Động nói chuyện, đã đưa vào một ít nội dung thăm dò. Hi vọng đầu Phi Long này, bởi vì tịch mịch mà không giết ba người bọn họ.
Quả nhiên, trong ánh mắt của đầu Phi Long kia, lộ ra vẻ kích động không thôi. Vừa định há mồm nói chuyện, sau đó ngậm miệng lại, lệch cái đầu qua một chút. Ngay sau đó, một cỗ thần niệm chấn động vô cùng tinh thuần, trực tiếp xuất hiện trong đầu của bọn họ:
- Nói như vậy, các ngươi không có việc gì. Đa tạ các ngươi tới đây giúp ta, ta không thể để cho các ngươi chết đi được, nếu không ta sẽ tiếp tục tịch mịch tới chết mất.
Nghe được lời ấy, tâm của Lôi Động vốn đang căng cứng, thoáng cái đã buông lỏng đi rất nhiều. Phía sau lưng đã có mồ hôi ướt sũng, hắn vì bảo vệ tính mạng, cho nên cũng chỉ có thể nói thế khiến Phi Long không giết mình, như vậy, chuyện kế tiếp sẽ dễ làm. Thánh nữ cùng Đạm Đài Băng Vân, cũng có cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn. Nếu đổi lại tồn tại cường đại ở bên ngoài, có khả năng sống sót sao?
- Không có sao, sứ mạng của chúng ta, chính là tới giúp ngươi hết tịch mịch.
Lôi Động bắt đầu còn nịnh nọt với đầu Phi Long này. Trong lòng cũng có chút kỳ vọng, vận khí tốt, có thể thắng được tình hữu nghị của đầu Phi Long có huyết mạch Thượng Cổ thần thú, khi đó đúng là có thể đi ngang rồi. Đương nhiên, Lôi Động cũng còn chút thanh tỉnh. Đương nhiên biết rõ không thể nào dùng các loại phương thức gì để khiến nó phục tùng tuyệt đối. Nếu không, một khi bị cắn trả, ai cũng ngăn cản không nổi.
Trong ánh mắt của Phi Long, giống như rất vui vẻ. Liền truyền âm, có chút kích động, nói:
- Các ngươi là người mà con tiểu hồ ly cách đây không lâu gọi tới à? Thật sự rất cảm tạ các ngươi.
Tiểu hồ ly? Trong đầu của Lôi Động nhanh chóng nhớ tới Tam Vĩ Linh Hồ. Trong nội tâm khẽ động, trên mặt hiện ra dáng tươi cười:
- Đúng vậy, chính là đầu Tam Vĩ Linh Hồ, thỉnh cầu chúng ta qua đây cứu ngươi.
- Quá tốt, ta đã ở đây thật lâu rồi, nhưng không có người nào tới đây cứu ta.
Đầu Phi Long khổng lồ kích động rung rung, trong không khí, cũng chấn động liên tục. Cũng khó trách, vài vạn năm cô tịch, đối với sinh linh có linh trí mà nói, lực sát thương quá mạnh mẽ.
Trên mặt của Lôi Động làm ra biểu lộ hòa ái,không ngừng nói mò với nó. Tuy nói Phi Long sống đủ lâu, nhưng sau khi mở linh trí, vẫn ở đây một mình, không có nhìn thấy nhân tâm hiểm ác, xã hội đen tối. Cho nên tâm tính của nó, cực kỳ đơn thuần. Mà Lôi Động, lại chính là hồ ly gian xảo, liên tục nịnh nọt, cố tình dẫn dắt, không bao lâu, một người một con rồng, đã bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
Lôi Động chỉ đạo, Phi Long bắt đầu biến hóa, sau ba bốn lần biến thử. Phi Long hóa thành một người có năm sáu phần giống Lôi Động, khí chất cũng mang theo bộ dáng thanh niên. Khí thế áp bách vô cùng khổng lồ, cũng bị nó thu liễm hoàn hảo. Cũng không còn chấn động như trước kia, học theo Lôi Động mỉm cười, giống như một đại nam hài.
Nhưng mà, bọn người Lôi Động, lại biết được chỗ cường hãn của nó, một khi nó tức giận lên, tu vi của nó không ai có khả năng ngăn cản, trong nội tâm không dám có nửa điểm chủ quan. Bởi vậy, thánh nữ cùng Đạm Đài Băng Vân, tuy trông thấy Lôi Động thân cận với Phi Long mà thèm, thân cận? Không bằng nói là lừa đảo thì đúng hơn. Nếu không một khi xảy ra sai lầm gì, như vậy kết cục nghênh đón mọi người chính là phân thân toái cốt.
Bởi vì ở chung mấy ngày, dưới thủ đoạn của Lôi Động, một người một con rồng thân thiết với nhau như huynh đệ ruột thịt. Kề vai sát cánh, uống rượu khoác lác, nói chuyện phiếm đánh rắm, không có gì không nói. Tốt một điều là trong trữ vật thủ trạc của Lôi Động khá lớn, lúc nhàm chán tốn chút linh tửu trân quý, lúc này phát huy công hiệu vô cùng khả quan.