Đương nhiên, khoảng cách không thể quá xa được. Mà nơi Thích Phỉ Phỉ giết chết đại thiếu gia kia, vừa vặn vẫn còn nằm trong phạm vi cấm chế.
Do đó nên chuyện Thích Phỉ Phỉ giết người diệt khẩu đã bị bại. Hợp Hoan Tông dưới sự tức giận đã phái người ra ngoài đuổi bắt, rất nhanh đã điều tra ra tiền căn hậu quả mọi chuyện. Hơn nữa còn suy đoán được Thích Phỉ Phỉ có khả năng có nam nhân ở bên ngoài, cho nên mới làm ra chuyện phản bội sư môn "Nhân thần cộng phẫn" như thế. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Lại căn cứ vào các nhân vật ưu tú mà Thích Phỉ Phỉ tiếp xúc trước kia, Lôi Động lúc trước rất gây xôn xao nhưng giờ đã biến mất liền được Hợp Hoan Tông nghĩ tới đầu tiên. Lôi Động là một nhân tài khó được, điểm này sẽ không người nào phủ nhận, dù sao trong Tâm Ma Điện trăm năm mở ra một lần, hắn lực áp đệ tử các phái là sự thật.
Lúc trước Thích Phỉ Phỉ tựa hồ rất gần gủi với hắn, vốn tưởng rằng chỉ là quan hệ minh hữu tạm thời, nhưng giờ xảy ra chuyện thế này, cũng không phải do người không đoán mò nữa. Lúc trước trong Tâm Ma Điện, giữa Lôi Động và Thích Phỉ Phỉ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Điểm ấy không thể nào biết được. Chỉ là mặc kệ lúc trước bọn hắn xảy ra chuyện gì, hành vi hiện giờ của Thích Phỉ Phỉ, Âm Dương Hợp Hoan Tông tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ được, họ đã phái ra một nhóm lớn để bắt sống Thích Phỉ Phỉ. Mặc kệ nàng xảy ra chuyện gì, nhưng dược tính của linh dược thì không cách nào phai mờ, nhiều nhất thì sau khi dùng xong lại diệt là được.
Thích Phỉ Phỉ không phải là tiểu hài tử ba tuổi, cũng không phải tiểu hài nhi ngây thơ tuổi vị thành niên. Quanh năm sinh hoạt trong tà phái như Hợp Hoan Tông đã sớm ma luyện nàng trở nên rất thành thục. Cho dù nàng không biết chuyện mình giết thiếu gia kia đã bị bại lộ nhưng cũng cực kỳ cẩn thận. Tuy rằng phương hướng vẫn là Hoành Đoạn sơn mạch, nhưng lộ tuyến của nàng lại từ cảnh nội Lang Gia Sơn, lại đến Thiên Âm cung, sau cũng không tiến vào Thiên Đạo Minh, mà thẳng đến địa bàn Kim Cương Tự.
Đây đều là địa bàn của tông phái chính đạo cỡ lớn, những địa bàn này đều rất lớn, Thích Phỉ Phỉ một mình một người, mục tiêu nhỏ, dễ dàng ẩn nấp di chuyển, thêm vào nàng hành động nhất lưu, năng lực sinh tồn không tầm thường, một đường không ngừng dịch dung, biến hóa thân phận mà đi, vậy mà lại không xảy ra đại sự gì. Nhưng người đuổi bắt Hợp Hoan Tông lại không dễ dàng như vậy, thân là tông phái tà đạo, muốn đến địa bàn của chính đạo để điều tra, không thể nghi ngờ là tự dâng đồ ăn lên cho người khác. Mà muốn tìm một người trong biển người mênh mông thì chả khác gì mò kim đáy biển cả.
Sau ba phen mấy bận không tìm được Thích Phỉ Phỉ, Hợp Hoan Tông không thể không hạ lệnh truy nã với Thích Phỉ Phỉ, trực tiếp nâng giải thưởng cao đến ngàn vạn linh thạch.
Hôm nay, cho dù dược hiệu đã không còn nữa, Hợp Hoan Tông cũng muốn Thích Phỉ Phỉ trả giá thật nhiều. Do vậy nên đừng nói là tà đạo và đám tán tu đã động tâm, cho dù là những nhân sĩ chính phái cũng đã âm thầm chú ý đến nơi hạ lạc của Thích Phỉ Phỉ rồi.
Thích Phỉ Phỉ đáng thương, vừa vào cảnh nội Kim Cương Tự liền không được dễ chịu gì.
Tuy rằng tạm thời còn chưa lộ hành tung, nhưng cứ như vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị người bắt được. Hơn một ngàn vạn linh thạch, cho dù là tu sĩ Kim Đan cũng động tâm.
Lại mấy tháng trôi qua, Thích Phỉ Phỉ đã phải trải qua một khoảng thời gian vô cùng cực khổ, trốn đông trốn tây như chuột chạy qua đường vậy. Một lần không cẩn thận bạo lộ hành tung, tuy rằng đào thoát được, nhưng vị trí đại khái của Thích Phỉ Phỉ cũng đã bị bạo lộ. Đám người kia lấy tư thế không chỗ nào không thể đuổi giết, đào sâu ba thước cũng phải tìm cho khiến Thích Phỉ Phỉ thật muốn chết cho xong.
Thứ duy nhất để nàng ký thác tinh thần chính là thần hồn cảm ứng của nàng và Lôi Động tựa hồ ngày càng rõ ràng. Một ngày này, Thích Phỉ Phỉ né vào trong một huyệt động trong núi hoang, lại bị hai tên tu sĩ Kim Đan mang theo một đám tu sĩ Trúc Cơ chắn ở trước cửa.
Thích Phỉ Phỉ muốn dùng mị thuật, nhưng trốn đông trốn tây lâu như vậy, đã sớm khiến cho nàng đầy bụi đất, mị thuật nào hữu hiệu nữa chứ. Ngược lại còn rước lấy một mảnh tiếng cười mắng đắc ý, yêu nữ ma nữ, một mảnh ô ngôn uế ngữ. Ngay khi Thích Phỉ Phỉ thẹn quá hóa giận, quyết định gạch ngói cùng tan thì một đạo uy áp vô cùng cường lực từ trên trời giáng xuống. Trong lúc nhất thời, không có thiên lý, ma khí trùng thiên, được bao trong đoàn ma khí kia là một nử tử áo đen như ẩn như hiện, nàng truyến đến một tiếng hừ lạnh khinh thường.
- Là Thiên Ma!
Tu sĩ Kim Đan chính đạo kiến thức rộng rãi sợ đến mức vỡ mật, trực tiếp kêu lên một tiếng, ngay cả ý niệm chạy trốn trong đầu cũng không có. Sự lợi hại và tâm ngoan thủ lạt của Thiên Ma đã sớm như sấm bên tai. Bình thường thì chưa bao giờ bớt khinh thường, nhưng hiện giờ Thiên Ma thật sự xuất hiện mặt người, lại khiến người vô lực như vậy, trong lòng chỉ có một ý niệm, đó chính là xong đời rồi.
Thiên Ma cũng không khiến bọn hắn thất vọng, ma khí tung hoành mà đi, ngưng hư hóa thật, hóa thành đạo đạo mũi tên nhọn. Những tu sĩ Trúc Cơ kia tự nhiên là một mũi tên một cái, hình thần câu diệt. Mà hai tu sĩ Kim Đan kia nỗ lực tránh được vài cái cuối cùng cũng khó tránh khỏi kiếp nạn.
- Thiên, Thiên Ma đại nhân.
Thích Phỉ Phỉ cũng sợ đến thất sắc, đôi chân thon dài mềm nhũn, cơ hồ chân cũng đứng không vững. Nàng dù sao cũng không ngờ đến, vào lúc này Thiên Ma lại xuất hiện, tựa hồ còn giúp mình nữa? Nàng là muốn giết chết mình hay là mang mình đi lĩnh thưởng đây? Bất quá, bút linh thạch kia tuy rằng số lượng xa xỉ, nhưng có lẽ còn không lọt vào mắt nhân vật như Thiên Ma a?
- Hừ ~
Thiên Ma thu liễm một thân ma khí, khuôn mặt lạnh ngắt lăng không xuất hiện trước mặt nàng, lạnh nhạt quét trên người nàng thêm vài lần, sau đó trực tiếp dùng giọng hơi khàn của nàng hỏi:
- Lôi Động ở đâu?
Thích Phỉ Phỉ có chút trợn tròn mắt, nàng thế nào cũng không nghĩ đến Thiên Ma lại đến vì Lôi Động. Nhưng nàng thực không dám xác định Lôi Động và nàng là địch hay là bạn nên con ngươi đảo một vòng, liền mờ mịt lắc đầu nói:
- Thiên Ma đại nhân, ngài là nói là Lôi Động của quý tông, Lôi sư huynh sao?
- Ah ~
Thích Phỉ Phỉ vừa dứt lời, yết hầu phảng phất như bị một lực lượng vô hình nào đó nắm lại, chậm rãi lăng không bay lên, thanh âm của Thiên Ma có chút phiêu miểu không dấu vết, phảng phất lộ ra một lượng hận ý:
- Cho ngươi một cơ hội, Lôi Động ở đâu?
- Tiền, tiền bối.
Sắc mặt Thích Phỉ Phỉ bắt đầu phát xanh, bờ môi trắng bệch nhưng vẫn nói:
- Bẩm, bẩm tiền bối, vãn, vãn bối không biết.
Thanh âm gian nan nặn ra từ yết hầu.
Thiên Ma lạnh nhạt nhìn nàng, lực lượng lần nữa tăng lên mấy phần, cho đến khi Thích Phỉ Phỉ sắp bị ghìm chết thì Thiên Ma mới ném nàng lên mặt đất, cả giận nói:
- Tiểu nha đầu, bản tôn biết rõ quan hệ giữa ngươi và Lôi Động. Chỉ cần ngươi chịu nói ra tung tích của hắn ra, bản tôn sẽ tạm tha cho ngươi một mạng.