Thanh âm nàng có chút nhu hòa, hơi khàn giọng nói ra:
- Lôi Động, Linh Bảo Kim Cương Tự không thích hợp với ta, huống chi ta còn có Thiên Ma kiếm, hay là ngươi xóa đi thần niệm lạc ấn, bán đi để đổi hai kiện pháp bảo cho ngươi a. Nhìn bộ dáng của ngươi xem ra đã là Trúc Cơ viên mãn rồi, lợi dụng Thích Phỉ Phỉ song tu một lần, đột phá đến Kim Đan chí ít nắm chắc chín thành!
Thiên Ma ít nhiều cũng đã đánh giá sai tư chất Lôi Động, cho rằng tư chất Lôi Động tuy kém Âm Sát song anh, nhưng cũng coi như là phi thường hiếm thấy. Nhưng nàng lại chưa từng ngờ tới, tư chất tu vi Lôi Động, trong tất cả linh căn tu sĩ vẻn vẹn chỉ trên trung đẳng một chút mà thôi. Tu sĩ tầm thường loại này, cả đời có thể lăn lộn đến Trúc Cơ kỳ đã thập phần may mắn rồi.
Bản thân Lôi Động, ưu thế duy nhất chính là ngộ tính không tệ. Cái này ít nhiều cũng bù cho chỗ thiếu hụt của linh căn, tư chất.
Lôi Động trong lòng chỉ cười khổ, chính mình để bảo trì tiến độ tu vi không kém, đã ăn bao nhiêu đau khổ, cũng chỉ có mình biết. Người khác mỗi ngày ngồi xuống tu luyện là được, nhưng mình chẳng những mỗi ngày phải nuốt cực phẩm đan dược, khoa trương chính là phải dùng Thiên Ma Biến, ép xuất một tia lực lượng trong thân thể.
Loại thống khổ này, dù cho ý chí của Lôi Động kiên định, nhớ tới cũng liền run sợ. Về phần đột phá Kim Đan, mặc dù đã có đủ loại ưu thế, thêm Thích Phỉ Phỉ, hơn nữa có tiến giai tâm đắc của Bạch Cốt lão ma kia, Lôi Động tự nhận cũng không quá bảy thành, đương nhiên, nếu kết hợp với khỏa Đăng thiên đan, giá cả mắc đến mức đủ để cho tuyệt đại đa số tu sĩ Trúc Cơ tự sát kia, thì mới gần như nắm chắc mười thành. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Chỉ là hắn tạm thời không muốn nói đến việc này, nghe được trong tay Thiên Ma tựa hồ chỉ có một kiện Linh Bảo thuận tay, không khỏi nhíu mày. Cảm thấy có chút kỳ quái, lấy địa vị và thực lực của Mi Mi ở Âm Sát Tông, cũng có thừa tài liệu, sai người luyện chế một kiện Linh Bảo ưu tú cũng không phải là việc quá đáng. Như thế nào lại chỉ có một kiện chứ? Chẳng lẽ, trong tông có người khi dễ Mi Mi?
Việc này ngược lại là Lôi Động nghĩ sai, ở trong Âm Sát Tông, chế độ cống hiến hoàn thiện kiện toàn. Lập công lao gì, quăng ra tài liệu gì, đều được ghi chép rành mạch, dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng không ngoại lệ. Thiên Ma cho Lôi Động cánh Tu La Vương tàn phá kia, tính ra giá cả quá mức tiện nghi, phần còn thừa tự nhiên do Thiên Ma bổ xung rồi, trừ phi Thiên Ma cam lòng để tông phái lấy Tu La chi dực của Lôi Động về.
Cánh Tu La Vương đỉnh cấp, đây là tài liệu luyện khí kinh thiên động địa hạng gì? Lấy thực lực như Thiên Ma, không mất hơn hai mươi năm công phu dốc sức liều mạng, cũng mơ tưởng bù đắp được. Thế cho nên mới khiến nàng chỉ có một kiện Linh Bảo, đó là Thiên Ma kiếm truyền thừa từ Thiên Ma Cung.
Lôi Động quyết định trở lại tông sẽ âm thầm nghe ngóng một chút, sau khi thoáng nghĩ liền kiềm chế nghi hoặc trong lòng, lắc đầu cười nói:
- Mi Mi, trước kia không phải ta đã nói với ngươi, ta ở Triệu Châu phát đại tài mới về nhà. Hơn nữa lần này có thể diệt sát Phục Ma Tôn Giả là do ngươi chiếm cứ chủ lực tuyệt đối. Như vậy đi, Nguyên Anh và thân thể hắn cho ta, ta có chỗ trọng dụng. Về phần khác, Mi Mi ngươi cầm lấy đi bán đi đổi chút ít Linh Bảo thuận tay đi!
- Chuyện này?
Thiên Ma tự nhiên cảm ứng được một mảnh hảo ý ấm áp của ái lang, nội tâm liền điềm mật, ngọt ngào, nhìn thoáng qua đám cự nhân tu sĩ các loại đi theo Lôi Động, rất sợ việc này sẽ ảnh hưởng cách nhìn của bọn hắn đối với Lôi Động. Dù sao, sát nhân thì do mọi người cùng xuất lực, dựa theo quy tắc của cái thế giới này, tất cả mọi người đều có quyền chia chiến lợi phẩm.
- Chúa công!
Bọn người Thượng Quan Hồng phi thân xuống, ở chung với Lôi Động vài chục năm, sớm giống như là huynh đệ, chỉ thấy vẻ mặt hắn cung kính hành lễ nói:
- Thượng Quan Hồng bái kiến chủ mẫu, chúng ta đều là thuộc hạ của chúa công, không cần tham dự chia chiến lợi phẩm, cho nên đại tẩu không cần cố kỵ a.
Nói xong liền chớp chớp mắt với Lôi Động, vẻ mặt khâm phục, bộ dáng đầu rạp xuống đất. Thực tế, trong lòng cũng là Thượng Quan Hồng cũng giật mình kinh hãi, có chết cũng không nghĩ ra Lôi lão đại nhà mình lại có một tức phụ trong truyền thuyết, rõ ràng là một tiền bối Nguyên Anh kỳ, đây quả thực không tưởng tượng được. Hiếm khi thấy Lôi Động nịnh nọt, thân là thuộc hạ, tiểu đệ, tự nhiên sẽ nâng bốc hắn lên rồi.
- Không tệ, không tệ. Chúng ta đều là thuộc hạ trung thành của Lôi lão đại, ách, không, là của chúa công a.
Am hiểu trận pháp như Triệu Thương, bình thường không nhiều lời cũng tiến lên chào nói:
- Thuộc hạ Trận Pháp Sư Triệu Thương, bái kiến chủ mẫu!
Buồn bực nhất chính là Thanh Nương Tử, bộ dáng nữ tử này như thiếu phụ phong tình vạn chủng, thực tế đến bây giờ vẫn giữ thân trong sạch. Nhất là đối với Lôi Động đã thầm mến từ lâu, ba phen mấy bận ngầm ra hiệu, nhưng Lôi Động chẳng những thờ ơ, còn nói chuyện hắn có tức phụ.
Cho tới giờ, Thanh Nương Tử đều âm thầm phỏng đoán, tức phụ của Lôi Động rốt cuộc là loại tiên nữ gi? Nhưng không ngờ, rõ ràng là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ... Kết quả này cơ hồ khiến Thanh Nương Tử tuyệt vọng. Bất quá nàng thân là dưới trướng Lôi Động, đành phải tiến lên bái kiến, mặc dù có chút miễn cưỡng.
- Hàn Siêu bái kiến chủ mẫu, chỉ là Hàn Siêu không phải là thuộc hạ, mà là nô bộc của chủ nhân.
Hàn Siêu cung kính thành đại lễ.
- Y y nha nha.
Ách nữ cũng tiến lên tham gia náo nhiệt, chỉ thấy nàng dùng chân khí, lăng không viết ra chữ "Bái kiến sư mẫu", nhưng lại khiến Thiên Ma có chút kinh:
- Lôi Động! Vị này chính là đồ đệ của ngươi?
Thuộc hạ cùng đồ đệ tự nhiên là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.
- Đúng vậy, nàng chẳng những là ân nhân cứu mạng của ta, còn là đồ đệ duy nhất của ta!
Lôi Động gật đầu xác nhận.
Nhiều người như vậy nghĩ lầm nàng là chính thê của Lôi Động, thực đã khiến nội tâm Thiên Ma đắc ý nho nhỏ, bất quá, thần sắc nàng rất nhanh liền có chút ảm đạm, cười khổ lắc đầu nói:
- Chư vị, ta không phải nương tử của Lôi Động, chỉ là nữ nhân bên ngoài của hắn mà thôi.
Đông ~!
Một đám người trực tiếp té xuống.
***
Lực trùng kích của chuyện này đối với mọi người quả thật cũng quá lớn. Nguyên lai những người này đã có chút miễn dịch với sự biến thái của Lôi Động, nhưng hiện giờ lại phát hiện ra mình còn xa xa không hiểu hết được hắn a. Đường đường một nữ tu sĩ cấp Nguyên Anh, lớn lên lại khuynh quốc khuynh thành như vậy, những chỉ là người tình của hắn...
Nhất là Thượng Quan Hồng, bội phục đến mức phải ba quỳ chín khấu với Lôi Động, trong nội tâm thầm cảm khái giá trị của lão đại này. Lão đại không hổ là lão đại, vô luận ở phương diện nào, đều mạnh hơn tiểu đệ là hắn vô số lần.
Lôi Động thấy vẻ mặt u oán kia của Thiên Ma, trong lòng khẽ run, nhất là một tia hàn quang đè nén trong mắt nàng Lôi Động rất là quen thuộc. Cưỡng chế cảm giác sợ hãi, Lôi Động cười khan hai tiếng nói:
- Chư vị, mười tên La Hán kia cũng không thể lưu lại được.