Đại Ma Đầu

chương 719: tranh đấu trong biến ý thức và truyền thừa (thượng)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vào lúc này, Huyền Nguyên tử ảo não không ngớt, rốt cuộc mình điên cái gì chứ, tại sao lại trêu chọc tiểu tử có thủ đoạn ùn ùn này? Sớm biết tiểu tử này có Ma Vương tinh phách trong tay, hắn tình nguyện bản thân chạy trốn, cũng không muốn túm hắn tiến vào trong không gian này mà quyết chiến sinh tử.

- Không nghĩ tới chính mình thế lại bắt buộc phải nuốt Ma Vương tinh phách a.

Lôi Động nhìn Ma Vương tinh phách, quả thực đang suy nghĩ này là độc dược. Thở dài một tiếng, thần tình dần dần trở nên nghiêm nghị mà kiên định, một ngón tay vạch phá phong hồn cầu, Ma Vương tinh phách bay ra, Lôi Động không chút do dự hít một hơi, nuốt nó vào bụng.

Không nuốt, sớm muộn gì cũng chết. Nuốt, còn có một tuyến sinh cơ. Đối với Lôi Động mà nói, căn bản không cần hắn do dự lựa chọn. Huống chi, hắn tin tưởng mình, tin tưởng mình sẽ chống lại Ma Vương tinh phách, nhất định sẽ đạt được thắng lợi.

- Ca ca ~

Tiểu U thấy rõ Lôi Động quyết tuyệt như thế, cũng thê lương kêu một tiếng. Nhưng mà, nàng không có ý định ngăn cản hắn. Dù sao tình cảnh hiện giờ quá mức rõ ràng, chính mình căn bản không có biện pháp duy trì U Minh Hắc Sát Trận lâu dài, mà một khi trận pháp không thể duy trì được, nghênh tiếp hai người chính là tử vong đáng sợ. Nhưng mà, Lôi Động bị buộc nuốt Ma Vương tinh phách vào, cũng khiến Tiểu U vô cùng tức giận. Nhãn thần hung ác nhìn chằm chằm vào sắc mặt tái nhợt của Huyền Nguyên Tử, oán hận nói:

- Huyền Nguyên lão nhi, mạng của ta và ca ca nằm trong tay của ngươi, ngươi cũng đừng mơ tưởng sống khá giả. Phụ thân ta nhất định sẽ báo thù cho chúng ta.

Trong lúc Huyền Nguyên Tử kinh ngạc, sắc mặt vô cùng khổ sở, hành trình lần này đi Khang châu, vốn cho rằng là chuyện dễ dàng. Hắn đường đường là cường giả Hóa Thần kỳ, đi tới Khang Châu là một cái nông thôn, chẳng phải muốn gì cũng được sao, chẳng phải rất uy phong sao? Cũng không ngờ, lại gặp phải nhiều phiền phức như thế, sớm biết tên tiểu tử họ Lôi này khó chơi như thế, đánh chết hắn cũng không đi trợ giúp Hợp Hoan Tông, càng không có khả năng kéo hắn vào trong cuộc quyết đấu sinh tử này.

Hiện tại tốt rồi, tiến thối không được. Cường công, cùng U Minh Hắc Sát Trận cứng rắn đánh phá chính là đi tìm chết. Chỉ có thể mở to mắt mà chờ đợi, cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì. Trên thực tế, Huyền Nguyên Tử thật sự tình nguyện mong Lôi Động thôn phệ tinh phách thành công, lấy năng lực hiện giờ của hắn, mặc dù hấp thu Ma Vương tinh phách, nhiều lắm cũng chỉ tấn cấp Nguyên Anh mà thôi, Huyền Nguyên Tử cũng không tin rằng một tiểu tử vừa mới đột phá lên Nguyên Anh và một tiểu quỷ Quỷ Vương trung giai có thể làm gì được mình?

Hắn cũng mong muốn Lôi Động chiến thắng ý chí của Ma Vương, nếu không, hắn phải nghênh tiếp chính là Ma Vương đáng sợ.

Nói Lôi Động sau khi nuốt Ma Vương tinh phách vào bụng, liền cảm nhận được một cổ khí tức bành trướng vô cùng khổng lồ, quỷ dị, u ám, hung ác độc địa đang điên cuồng công kích thần hồn của mình. Trong biển ý thức của mình giống như có con yêu thú hung ác đang giương nanh múa vuốt, nỗ lực một ngụm nuốt hồn phách của hắn.

- Hừ, tiểu mánh khóe.

Tư chất tu luyện của Lôi Động không có chút ưu thế nào, nhưng mà ở cường độ thần niệm, hắn hạ không ít công phu. Lần lượt rột rửa thần niệm, rèn đúc cường độ thần niệm của bản thân vượt xa tu sĩ Kim Đan, hầu như có thể sánh ngang với thần niệm của Nguyên Anh trung giai. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Tự nghĩ thần niệm cường đại mà tinh túy, cho nên đây là nguyên nhân khiến Lôi Động dám nuốt Ma Vương tinh phách vào bụng. Ngồi xếp bằng lăng không lơ lửng, cùng lúc đó một thân ảnh quỷ dị hiện ra, gây cho hắn cảm giác vô cùng yêu dị, lông mày của hắn nhíu lại, giống như đang chỉ huy thần niệm chiến đấu với ý chí của Ma Vương. Loại chiến đấu trong biển ý thức, chính là hung hiểm nhất, một khi hơi có sai lầm Lôi Động sẽ bị Ma Vương chiếm được ý thức, mà sinh mệnh giấu trong tinh phách của Ma Vương, sẽ nhanh chóng ăn mòn thân thể của hắn, sau đó chuyển hóa hắn thành Ma tộc thuần chủng.

- Tê ~

Huyền Nguyên Tử từ xa nhìn thấy dị trạng của Lôi Động, cũng hít một hơi lãnh khí, trước không có lưu ý, hôm nay nhìn trên trán của hắn xuất hiện "con mắt", đây chẳng phải là truyền thừa của Ma Đế Tông không rõ vì nguyên nhân gì bị hủy diệt vào cuối thời Thượng Cổ đây sao?

Thái Thượng Tông, vốn là một tông phái có lịch sử tồn tại lâu dài, có từ thời Thượng Cổ. Có người cho rằng Thái Thượng Tông vào thời Thượng Cổ rất cường đại, quát tháo tung hoành vân vân. Nhưng Huyền Nguyên tử là người có thể tiếp xúc với sách cổ trong tông phái, cho nên biết được những chuyện mà người khác không biết, Thái Thượng Tông lúc đó chỉ là con sâu cái kiến mà thôi.

Hắn nhớ trong điển tịch ghi rõ ràng, Ma Đế Tông chính là tông phái cao cấp nhất thời đó, cơ hồ khi vung tay lên, là có thể nghiền chết tiểu tông phái như Thái Thượng Tông. Cho dù là thời kỳ Thượng Cổ, Ma Đế Tông bị hủy diệt như thế nào vẫn còn là điều bí ẩn.

Bí mật trên người của tiểu tử này nhiều lắm, Huyền Nguyên Tử vô cùng phiền muộn, nhưng hắn không biết ma chủng trên trán của Lôi tiểu tử kia là cấp bậc gì? Nếu là Đế Ma Chủng đại biểu cho truyền thừa Ma Đế Tông mà nói, tiểu tử này đúng là quá biến thái. Hối hận, thật sự là rất hối hận khi kéo tiểu tử này vào đây. Nếu như cho Huyền Nguyên tử một cơ hội làm lại từ đâu thì hắn không làm thế.

Ý thức của Hắc Dực Ma Vương đang thôn phệ, chiến đấu vô cùng hung mãnh bá đạo, cơ hồ là ngay từ đầu đã đạt tới đỉnh phong. Giống như không muốn cho tiểu tử này từ từ thích ứng với chiến đấu, Hắc Dực Ma Vương tiến công vô cùng cường đại. Thế nhưng, truyền thừa của Đế Ma Chủng, há có thể coi khinh? Ma Đế Tông vào năm vạn năm trước, chính là tồn tại quát tháo thiên địa, không người nào có thể địch lại. Cho dù là thần thú và cường tộc, ở trước mặt Ma Đế Tông cũng phải cúi đầu xưng thần.

Mà Ma Đế Chủng thân là truyền thừa mạnh nhất của Ma Đế Tông có thể khinh thường sao?

Thử nghĩ Phệ Hồn Tháp là vật nghịch thiên như thế, tại suốt năm vạn năm qua đã lọt vào tay bao nhiêu người? Nhưng có mấy ai phát hiện ra bí mật chân chính của Phệ Hồn Tháp?

Trên thực tế nếu không phải bản thân Lôi Động có thiên phú dị bẩm, người khác khó mà phát hiện ra, cho nên có thể nói đây là thiên ý. Tại sao hắn lại sinh ra cảm ứng đặc thù với Phệ Hồn Tháp? Nếu không phải bản thân Phệ Hồn Tháp chọn Lôi Động, Lôi Động cũng chỉ giống như nhiều người khác, bỏ lỡ Phệ Hồn Tháp.

Mà bản thân Ma Đế Chủng và Phệ Hồn Tháp có cảm ứng với nhau. Lôi Động khi có được Phệ Hồn Tháo, dựa vào vận khí mà hắn thể hiện ra, nhưng thực tế phát hiện là chuyện sớm muộn.

- Oanh ~

Ma Đế Chủng vào lúc này đã thể hiện công năng của nó, tất cả lực lượng quanh thân của Lôi Động, thần niệm cuồn cuộn hóa thành hộ thuẫn. Cho dù ý thức của Hắc Dực Ma Vương bá đạo hung ác thế nào, cũng đừng mơ tưởng thôn phệ được ý niệm của Lôi Động.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio