Đích xác là như vậy, đừng nói là dưới tình huống xung đột lợi ích nghiêm trọng, cho dì là hiện tại cũng có một bộ phận tộc nhân mới gia nhập đối với sự tương giao của mình với Lôi Động màcũng có lời oán hận, nói xấu sau lưng. Tuy rằng một phần trong đó có nhân tố bị đám người Khôi Thổ gây xích mích, nhưng mànếu như vào lúc có xung đột lợi ích lớn thì khẳng định sẽ có rất nhiều tộc nhân đứng ra phản đối cách làm của mình. Nghĩ đến điểm này, Nham Thạch cũng chỉ có thể hổ thẹn mà thấp giọng nói:
- Một bộ phận tộc nhân sợ rằng sẽ không đáp ứng, chỉ có điều Nham Thạch ta có thể vì ngươi, cho dù có mất đi tính mệnh cũng không tiếc chút nào.
- Ta dùng tính mệnh của ngươi để làm gì?
Lôi Động nhẹ nhàng cười nói:
- Vì vậy ta mới nói, chỉ khi nào song phương giao tình có lợi với nhau thì sự giao tình đó mới có tư cách tiếp tục duy trì lâu dài, bằng không một khi không có ích lợi gì, cho dù ân tình lớn đến thế nào đi chăng nữa thì cũng có ngày tiêu hao hết. Ta cùng với Nham Thạch ngươi tương giao, thứ nhất là song phương chúng ta có lợi ích cộng đồng lâu dài, đối với tất cả mọi người đều córất nhiều chỗ tốt. Thứ hai cũng là vì ta thưởng thức Nham Thạch ngươi là người có cá tính, vì vậy mới nguyện ý kết bái huynh đệcùng với ngươi. Thành thật mà nói với ngươi, ngay từ đầu khi kết giao với ngươi, ta đích xác mang theo tâm tư lợi dụng hiệu quảvà lợi ích trong lòng, nhưng một thời gian dài ở chung nên ta đã thật tình coi ngươi trở thành huynh đệ của ta. Có một câu nói của người xưa rất hay, người không sợ bị lợi dụng, chỉ sợ ngay cả một chút giá trị để lợi dụng cũng không có chút nào. Nham Thạch, nếu như ngươi nghĩ bởi vì ta chỉ quan tâm đến lợi ích vàhiệu quả mà khinh thường ta, muốn tuyệt giao với ta thì ta cũng không còn gì để nói thêm nữa.
- Lôi Động huynh đệ, ta sai rồi.
Nham Thạch tựa hồ có chút hoảng sợ, đau đớn trong lòng, nghiêm mặt chậm rãi nói:
- Đúng là vừa rồi sau khi nghe lời Lôi Động huynh đệ ngươi nói, ta cảm thấy rất thất vọng. Nhưng sau khi nghe ngươi nói một phen đạo lý, ta lại thấy đã nghĩ oan uổng cho Lôi Động huynh đệngươi rồi. Giao tình của hai huynh đệ chúng ta từ lúc này sẽ như nhật nguyệt tinh thần, vĩnh viễn bất diệt.
Kỳ thực mà nói thì Nham Thạch cũng đã nghĩ bản thân hắn vàbộ lạc của hắn đã không thể tách rời được Lôi Động nữa rồi. Bằng không thì sự phát triển tốt đẹp lúc này của bộ tộc hắn sợ rằng sẽ lập tức dừng lại, thậm chí là tụt dốc hơn so với trước đây. Dần dần hắn cũng nhận ra được lợi ích của việc kết giao cùng với Lôi Động.
Khôi Thổ thấy mình không gây xích mích giữa hai người thành công, không khỏi có một chút cảm giác thất vọng trong lòng,ánh mắt của hắn hiện lên sự miệt thị và cừu hận nhìn chằm chằm về phía Lôi Động.
- Tiểu tử, miệng lưỡi của ngươi rất lợi hại, chỉ có điều bộ tộc thổ cự nhân chúng ta luôn chú ý tới thực lực vi tôn. Tuy rằng ngươi có thực lực tu sĩ Nguyên Anh kỳ, nhưng mà hơn một nghìn năm qua ta đã đánh chết không phải một hai tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ như ngươi rồi. Ngày hôm nay chúng ta lấy thực lực để mà nói chuyện, nếu như ngươi thua thì hãy cút ngay khỏi đại hoang mạc này, vĩnh viễn đừng hy vọng chạm vào tài nguyên của bộ tộc thổ cự nhân chúng ta. Nếu như ngươi thắng thì ta sẽ giao tính mạng của mình cho ngươi xử trí.
- Ha ha ha... Một lời đã định.
Nhãn thần của Lôi Động lập tức sáng lên. Tên Khôi Thổ này trong bộ tộc thổ cự nhân chắc hẳn có địa vị không nhỏ, khó khi nào tự nhiên lại có bữa ăn ngon đưa lên tận miệng, vì sao Lôi động lại không ăn cho được?
- Lôi Động huynh đệ, trăm triệu lần không thể được.
Sắc mặt Nham Thạch đại biến, vội vàng nói:
- Khôi Thổ là thổ cự nhân Nguyên Anh trung kỳ rồi, thực lực phi thường cường đại. Hắn đã từng đơn độc chết chết cả một đầu yêu thú Nguyên Anh hậu kỳ rồi.
Có thể diệt sát cả một đầu yêu thú Nguyên Anh hậu kỳ sao? Lời nhắc nhở này của Nham Thạch lại làm cho Lôi Động trở nên hăng hái thêm một chút:
- Nếu đã như vậy thì ta cũng không ngại tăng thêm tiền cược lớn hơn một chút. Nếu như ta thua, không những ta để lại tính mệnh cho ngươi, ta còn hai tay dâng lên cho ngươi số lượng đan dược có giá trị mười ức linh thạch. Khôi Thổ ngươi có dám tiếp nhận hay không?
- Đan dược có giá trị mười ức linh thạch sao?
Nhãn thần tên Khôi Thổ kia lập tức sáng lên rực rỡ, hắn đã học được từ nô lệ nhân loại không ít văn hóa nhân loại, tuy rằng không nói rằng quá mức tinh thông, nhưng hắn cũng thập phần rõ ràng mười ức linh thạch có giá trị như thế nào. Loại đan dược có giá trị như thế này cho dù là đại tông phái như Âm Sát Tông thì đó cũng là một loại giao dịch cực lớn, huống chi là nơi thiếu thốn tài nguyên đan dược như bộ tộc thổ cự nhân.
Tại nơi này, cho dù có thể kiếm được các loại dược liệu có linh tính mười phần thì bộ tộc thổ cự nhân thường thường đều trực tiếp nuốt sống. Vì vậy dược tính của dược liệu đều bị lãng phí rất nhiều, có khi không được chỗ tốt nào mà còn gặp phải nguy hiểm rất lớn. Dù sao thì rất nhiều các loại dược liệu là thiên tài địa bảo, nó sở hữu rất nhiều các loại dược tính hoàn toàn khác nhau. Nếu như không luyện chế các loại dược liệu này rồi mới sửdụng thì nó còn gây hại đến thân thể người sử dụng. Mà chủng tộc nhân loại có năng lực mô phỏng theo các chủng tộc khác rất mạnh, bọn họ học được rất nhiều thứ từ các chủng tộc khác, thậm chí còn có thể phát triển các khả năng đó còn lợi hại hơn so với các chủng tộc khác. Ví dụ như đan dược, nhân loại vốn học được phương pháp luyện chế đan dược từ tiên tộc, nhưng hiện nay về phương diện luyện đan, nhân loại đã tự hình thành một trường phái riêng, vận dụng các phương pháp luyện chế đan dược vô cùng xảo diệu, rất nhiều các tông phái, gia tộc chuyên môn luyện đan xuất hiện, thủ đoạn bất phàm, thường thường có thể phát huy dược tính của các loại dược liệu đến mức tận cùng.
Kỳ thực thì chuyện này cũng là chuyện tình bất đắc dĩ nên nhân loại mới phải phát triển ra như vậy mà thôi. Trước đây khi tiên tộc luyện chế đan dược thì tài nguyên trong thiên địa vô cùng phong phú, tất nhiên là bọn họ không cần phải tính toán tỉ mỉ, chi tiết làm gì. Nhưng đến lúc nhân loại quật khởi thì thiên địa đãbị suy thoái, các loại thiên tài địa bảo càng ngày càng hiếm thấy. Cũng bời vì như vậy nên nhân loại mới phải phát triển kỹ thuật luyện đan, nghiên cứu đến mức tận cùng về các phương pháp luyện chế đan dược. Thực tế đã chứng minh, nhân loại là một chủng tộc có năng lực sinh tồn vô cùng mạnh mẽ, mà luyện đan lại là một loại kỹ xảo sống, đối với chủng tộc thô kệch như bộ tộc thổ cự nhân thì chuyện tình này cũng là một việc khó khăn phi thường.
Không chỉ có Khôi Thổ trở nên thất kinh, ngay cả huynh đệ của Lôi Động là Nham Thạch cũng không khỏi hô hấp dồn dập lên, con mắt trừng lớn nhìn Lôi Động chằm chằm. Truyện Sắc Hiệp -
Như vậy mới có thể thấy được đan dược giá trị mười ức linh thạch có lực hấp dẫn như thế nào đối với bộ lạc trung đẳng thổ cự nhân. Khôi Thổ vất vả lắm mới phục hồi lại được tinh thần trong cơn chấn động, hắn trở nên mừng như điên nói:
- Tốt, bản tộc trưởng đáp ứng ngươi. Hơn nữa nếu như ngươi thất bại dưới tay ta thì chỉ cần ngươi trả số đan dược giá trị mười ức linh thạch là được, ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Trong khoảng thời gian ngắn, Khôi Thổ đột nhiên đối với Lôi động cảm thấy tốt hơn. Hắn đã tiếp xúc cùng nhân loại trong một thời gian dài rồi, đương nhiên có thể hiểu rõ được giá trị của chỗ đan dược đó là như thế nào, hắn cũng cực kỳ khát vọng chiếm được chỗ đan dược đó, chỉ cần chiếm được chỗ đan dược đó thì tương đương với việc tổng thể thực lực của bộ lạc hắn sẽ tăng lên một bậc rất cao trong một khoảng thời gian ngắn. Hiển nhiên lúc này Khôi Thổ đã nghĩ số đan dược giá trị mười ức linh thạch này đã là vật trong tay của mình rồi.
- Tha hay không tha tính mạng của tại hạ thì Khôi Thổ huynh có thể suy nghĩ thật kỹ. Thế nhưng tại hạ muốn nói rõ cùng với Khôi Thổ huynh một chút, nếu như ngươi thua dưới tay ta thì phải làm sao bây giờ?
- Vì sao có thể có khả năng đó được?
Khôi Thổ lắc lắc cái đầu to như một chiếc trống lớn của mình, tựa hồ như đang nghe một chuyện rất buồn cười:
- Bản tộc trưởng làm sao lại có thể thất bại dưới tay ngươi được? Ngươi chỉ là một tu sĩ nhân loại Nguyên Anh sơ kỳ mà thôi. Những người có thực lực giống như ngươi, trong cuộc đời của mình bản tộc trưởng đã giết qua không chỉ một người rồi.
- Lấy học thức của Khôi Thổ huynh thì khẳng định phải biết câu nói đừng tính đến chuyện thắng lợi, mà phải tính đến chuyện thất bại trước đã. Trên thế giới này làm gì có đạo lý đã đặt cược mà lại không tính đến chuyện thua?
Lôi Động không biểu lộ thái độ gì, đạm nhiên nói:
- Nếu như Khôi Thổ huynh chắc chắn rằng mình sẽ không thua cược, không bằng tự đưa ra khoản cược của bản thân mình đi. Nếu như vạn nhất Khôi Thổ huynh bại dưới tay tại hạ thì phải làm như thế nào đây?
Khôi Thổ cười ha ha nói:
- Tu sĩ nhân loại, bản tộc trưởng sẽ không thua dưới tay ngươi đâu. Chỉ có điều nếu như theo lời ngươi nói thì bản tộc trưởng cũng muốn nói rõ cho ngươi biết. Tựa như lời ngươi nói, nếu như bản tộc trưởng thất bại dưới tay ngươi thì tính mệnh của ta sẽ giao hoàn toàn cho ngươi xử trí.
- Như vậy rất tốt, vậy thì hai ta vỗ tay lập lời thề.
Lôi Động tiện tay đánh ra một chưởng, huyễn hóa ra một đạo chưởng ấn hắc sắc thật lớn. Mà Khôi Thổ sau khi sửng sốt một lúc, cũng sảng khoái vung bàn tay to lớn của mình lên, hung hăng vỗ lên chưởng ấn mà Lôi Động huyễn hóa ra, song phương rốt cuộc cũng lập ra lời thệ ngôn.
Thật ra thì Lôi Động cũng không đưa ra yêu cầu gì khác nữa, tuy rằng bộ tộc thổ cự nhân lỗ mãng, xung động, nhưng bọn họ lại rất tuân thủ lời hứa hẹn, coi như cũng là một chủng tộc quảquyết, dám làm dám chịu. Nếu như muốn thổ cự nhân như Khôi Thổ phá vỡ lời thệ ngôn của mình thì sợ rằng so với việc trực tiếp giết hắn còn khó hơn.
Lúc song phương lập xong thệ ngôn, rất nhanh đã thấy tộc nhân của bộ lạc Nham Thạch xuất hiện, tiếp theo đó còn có không ít dũng sĩ tinh nhuệ mà Khôi Thổ mang tới.
Một đám thổ cự nhân to lớn giống như những tòa núi đá nhỏ bắt đầu ngồi chồm hỗm ở trên mặt đất, sau đó nghị luận to nhỏ với nhau. Trong đám thổ cự nhân này cũng có một ít lão nhân trong bộ tộc Nham Thạch nhận thức được Lôi Động, bắt đầu quay sang những người khác giới thiệu về Lôi Động, cũng kể ra những ân tình của Lôi Động đối với bộ tộc thổ cự nhân Nham Thạch. Vì vậy lúc này có không ít thổ cự nhân nhìn Lôi Động với vẻ kính nể, cũng có một chút tiếc hận thay cho hắn.
Đích xác không chỉ có một nhóm thổ cự nhân gia nhập sau, ngay cả một chút tộc nhân dưới trướng lâu đời của Nham Thạch đãtừng nhận ân huệ của Lôi Động, bọn họ cũng không xem trọng Lôi Động. Ngoài ra đám người Tiễn Sướng được Lôi Động an bài hỗ trợ cho bộ lạc thổ cự nhân của Nham Thạch cũng đã chạy tới, khi bọn họ nghe nói được chuyện quyết đấu này đều lộ ra thần sắc kinh ngạc cực độ, chỉ có điều bọn họ đều tự tin mười phần Lôi Động sẽ chiến thắng. Tuy rằng bọn họ không hiểu vì sao Lôi động lại có thể thăng cấp trở thành tu sĩ Nguyên Anh kỳ trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, lại càng không rõ Lôi Động sẽ có thủ đoạn như thế nào để chiến thắng được một cao thủ Nguyên Anh trung kỳ như thổ cự nhân Khôi Thổ, thế nhưng dù sao thì Lôi Động cũng là một người tồn tại nghịch thiên, hắn còn từng chiến thắng cả một yêu thú Nguyên Anh hậu kỳ rồi.
Nhưng Tiễn Sướng lại rất rõ ràng một việc, đó chính là Lôi Động chưa bao giờ làm chuyện gì mà mình không nắm chắc cả. Lấy sựlý giải của Tiễn Sướng đối với Lôi Động thì đương nhiên hắn biết Lôi Động khẳng định đã nắm chắc chiến thắng trong tay. Còn nhớ năm xưa tại vô tận hải vực Triệu châu, Lôi Động không biết đã cho Tiễn Sướng nhiều ít kinh hỉ như thế nào, cũng đã làm ra những việc ngoài sự dự đoán của mọi người. Khi đó Lôi Động chỉcó tu vi Trúc Cơ kỳ mà đã diệt sát được cả tu sĩ Kim Đan kỳ, còn chuyện tình gì mà Lôi Động không thể làm được đây? Lúc này Lôi Động có tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, nói không chừng còn có thểgiết chết được cả tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ là khác.
Đáng tiếc, cho dù Tiễn Sướng có hiểu rõ về Lôi Động nhiều hơn nữa thì cũng không suy đoán được việc Lôi Động còn từng giết chết cả cường giả Hóa Thần kỳ. Hơn nữa xuất phát từ đủ mọi tình huống, cường giả Hóa Thần kỳ chết trong tay Lôi Động đã không chỉ có một người nữa.
Thổ cự nhân chiến đấu cũng không có nghi thức đặc thù rườm ràgì, sau khi song phương thương nghị một chút liền lập tức khai chiến luôn.
- Ha ha ha... Tu sĩ nhân loại, tốt nhất là ngươi nên thành thật mà đầu hàng nhận thua đi, sau đó giao ra số lượng đan dược trị giá mười ức linh thạch cho ta là được.
Khôi Thổ tựa hồ có chút kiêu ngạo, chắc chắn mình có thể dễdàng chiến thắng Lôi Động. Lúc này hai tay hắn khe vung lên một chút, một thanh trường mâu to lớn, dài hơn mười trượng lập tức xuất hiện. Sau đó hắn liền thi triển xúc địa thành thốn, hiện ra ngay bên dưới thân hình Lôi Động, trường mâu bén nhọn xégió đâm thẳng lên thân hình Lôi Động.
Trường mâu nham thạch to lớn như vậy nhưng trong tay Khôi Thổ phảng phất chỉ giống như một chiếc trâm nhỏ, chiêu thức thi triển ra nhẹ nhàng như không có gì. Rất hiển nhiên Khôi Thổ này đã khổ công luyện tập không biết nhiều như thế nào nữa. Lôi động chỉ có cảm giác trong sát na này, mâu ảnh trùng trùng điệp điệp, mỗi một bóng trường mâu đều nhắm thẳng vào trái tim của bản thân mình. Lúc này Lôi Động không khỏi cảm thấy rung động trong lòng, trường mâu to lớn như vậy mà Khôi Thổ này lại có thể thi triển chuẩn xác, vượt xa các thổ cự nhân bình thường mà Lôi Động vẫn thường gặp.