Sau khi nói chuyện với Lôi Động xong, Trùng Đế mang tâm tình thật tốt liếc nhìn Tà Phượng:
- Phượng Đế ah Phượng Đế, vấn đề của ngươi rất nhiều a. Cũng được, hôm nay tâm tình trẫm thật tốt, ta sẽ nói chuyện với ngươi. Chuyện tính toán mang ngươi tới nơi này, không vì cái gì khác, chính là vì Nguyên Thần thứ thần thú của ngươi, trẫm khuyên ngươi, nên thành thành thật thật thúc thủ chịu trói, ngoan ngoãn cho yêu sủng của trẫm nuốt Nguyên Thần của ngươi.
- Còn lão Ma Long kia, ngươi yên tâm, trẫm cũng tính toán hắn rồi. Về phần U Minh lão quỷ, trẫm không sợ nói thật cho ngươi biết, nếu như yêu sủng của trẫm nuốt Nguyên Thần của ngươi, cộng thêm Nguyên Thần của lão Ma Long, trong thời gian ngắn tấn cấp lên Hóa Thần trung giai cũng không thành vấn đề, đến lúc đó, ta cần e ngại U Minh lão quỷ sao? Ha ha ha...
Ách, thằng này cũng quá dài dòng, Lôi Động từ trước đến nay chú ý là chiếm ưu thế, đối mặt với địch nhân là phải nhanh chóng tiêu diệt, nếu không, kéo dài càng lâu, lại càng dễ dàng xuất hiện đủ loại tình huống ngoài ý muốn. Mà Trùng Đế này, xem ra quá đắc ý nên quên hết.
Cho dù mình thật sự đầu nhập làm thủ hạ của người nào đó, ít nhất cũng phải có khí độ bất phàm như U Minh Quỷ Đế, chiến lực đỉnh cấp. Có lẽ là vì bị U Minh Quỷ Đế áp chế thật lâu, cho nên Trùng Đế cũng tốt, Phượng Đế cũng được, cho dù là tuyệt thế cường giả cũng bị uất nghẹn, cho nên mới bộc phát tâm tình như thế này.
Nhưng mà, Trùng Đế dong dài cũng hợp ý của Lôi Động, hắn hoàn toàn có thể nhân cơ hội này khôi phục thêm một ít chân nguyên, mỗi khi nhiều hơn một tia chân nguyên, cũng có cơ hội tăng thêm vốn liếng bảo vệ tính mạng. Hơn nữa, Lôi Động không hoàn toàn quan sát Trùng Đế, cộng thêm lần trước đó, Trùng Đếbị Lôi Động dùng pháo quỷ bụng bự ám toán, từ đó xem ra, thương thế của hắn tuyệt đối nặng hơn Tà Phượng. Theo trên lýluận mà nói, Trùng Đế không có khả năng khôi phục như cũ nhanh như vậy, cho dù là cường giả Hóa Thần Kỳ, thôn phệ đan dược cực phẩm chữa thương cũng không thể.
Đây không phải là những trò chơi kiếp trước Lôi Động thường chơi sao, ăn một khỏa đan dược, thanh máu HP sẽ đầy. Hoàn toàn trái lại, nếu như những vết thương trí mạng mà nói, tu sĩ đẳng cấp càng cao càng khó khôi phục hơn những tu sĩ cấp thấp. Cho dù tu sĩ cấp thấp, sau khi cứu giúp trở về, nhiều nhất tu dưỡng mấy tháng, là có thể tốt hơn bảy tám phần.
Mà tu sĩ càng cường đại, càng không dễ dàng bị thương, không có thứ gì làm bọn họ bị thương. Nhưng mà, phàm là thương thếcàng nặng, phục hồi như cũ, động cái là mấy năm, thậm chí làmấy chục năm, bởi vì lực lượng có thể tổn thương bọn họ, tuyệt đối không phải là thứ bình thường. Giống như Đồ Tiên Chỉ của Lôi Động có ẩn chứa một tia yên diệt pháp tắc, uy lực cực lớn, thì miệng vết thương càng khó khôi phục như cũ.
Mà sinh linh càng cường đại, thế bào trong thân thể càng cường đại, phức tạp, tốc độ thay thế vô cùng chậm chạp. Đừng nhìn bộ dáng của Tà Phượng điềm nhiên như không có việc gì, đó là vìnàng mượn bí thuật, tạm thời khống chế thương thế mà thôi, muốn khôi phục hoàn òoàn, không có mấy năm, thậm chí là hơn mười năm, tuyệt đối không có khả năng khôi phục.
Thời điểm Lôi Động đạt được truyền thừa của Ma Đế truyền, đãnghe Ma Đế tự hào nói lấy một chọi ba, còn trọng thương ba cựđầu của tam giới, tối thiểu cũng làm bọn họ chữa thương vài vạn năm, đạo lý cũng là như thế.
Ngay cả tồn tại như ba đại cự đầu, có được vô số thiên tài địa bảo, bị trọng thương cũng không có biện pháp khôi phục như cũ. Bởi vậy có thể suy đoán, Trùng Đế cũng chỉ sử dụng bí thuật tạm thời khôi phục thương thế. Nhưng tuyệt đối không phải thời gian nửa ngày, là có thể khôi phục như cũ. Mà chủng tộc có thiên phúnhư thế, vậy thì càng đáng sợ, trên đời này có ai là địch thủ?
Thời điểm Lôi Động đang tính toán, lửa giận của Tà Phượng không áp chế nổi nữa, cho tới nay đều là nàng áp chế Trùng Đếmột đuầ. Làm sao có thể chịu được khi Trùng Đế cưỡi lên đầu của mình. Cho nên sắc mạnh lạnh lùng, nói:
- Trùng Đế, ngươi cũng quá kiêu ngạo, mục hạ vô nhân (trong mắt không có ai). Cho dù ngươi có Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương thì như thế nào? Cộng thêm ngươi, nhiều lắm chỉ là hai con trùng mà thôi, có cái gì kỳ lạ quý hiếm? Minh vực lớn như vậy, ngươi còn muốn Thi Trùng nhất tộc độc đại sao?
- Khặc khặc, Phượng Đế ngươi đoán đúng, trẫm có ý muốn xưng bá Minh vực.
Trùng Đế cười cười, đột nhiên bi phẫn:
- Các ngươi chính là người xâm nhập, làm sao biết rõ thống khổ của Thi Trùng nhất tộc chúng ta? Nếu phải trẫm vô tình nhận được truyền thừa của tổ tiên, căn bản là không biết, nguyên lai Thi Trùng nhất tộc chúng ta chính là bá chủ của Minh vực, Thi Trùng nhất tộc chúng ta ra đời tại Minh vực, vẫn sinh tồn ở Minh vực.
- Cũng là Ma tộc, nếu không phải lúc ấy chiếm Minh vực, còn nô dịch tổ tiên chúng ta, dùng tộc của ta làm pháo hôi tiên phong. Chinh chiến bốn phía. Không mấy năm sau, tộc của ta không biết có bao nhiêu tổ tiên, chết trận theo những trận chiến của Ma tộc. Cho đến khi Ma tộc động thủ với Vạn Linh Giới, Ma tộc kiến tạo thông đạo truyền tống đa chiều ở Minh vực với Vạn Linh Giới, tiếp tục dùng tộc của ta biến làm pháo hôi tiên phong.
- May mắn, Vạn Linh Chi Mẫu vô cùng cường hãn, sau một hồi đại chiến. Đem Vạn Linh Giới bị oanh thành mãnh nhỏ, cũng mang những khối đại lục lớn nhỏ bay lên hư không, hình thành Linh Giới. Cũng dùng đại thần thông, đem Tiên Ma Yêu tam giới phong ấn lại, cho phép vào mà không cho phép ra. Lúc này mới khiến tộc ta kéo dài hơi tàn, cho nên Thi Trùng tộc ta, mới có kết cục như hiện nay.
- Tà Phượng, Minh Phượng nhất tộc các ngươi sinh sôi nảy ở Minh vực rất nhiều năm, nhưng theo ý nào đó mà nói, vẫn làngười xâm nhập, lý tưởng của trẫm, chính là đem những chủng tộc không thuộc Minh vực giết sạch, sau đó tự hủy tất cả thông đạo truyền tống, khôi phục lại cảnh an bình của Minh vực như trước kia.
- Hừ, ngươi nói chủng tộc các ngươi là chủ nhân của Minh vực, có chứng cớ gì?
Tà Phượng khinh thường cười lạnh:
- Cho dù là Minh Phượng nhất tộc chúng ta, hình như còn xuất hiện sớm hơn Thi Trùng tộc các ngươi a?
- Chứng cớ? Khặc khặc, cái này là chứng cớ.
Trùng Đế cỏi áo choàng đen, lộ ra một gương mặt nam nhân vô cùng xấu xí hung ác. Nhưng chợt, gương mặt của hắn vặn vẹo bắt quy tắc, chỉ qua mấy hô hấp, gương mặt Trùng Đế biến thành vô cùng dữ tợn, vặn vẹo giống như xúc tu của bạch tuộc,đôi gọng kiềm xuất hiện trên miệng. Bộ dáng thình lình có năm phần tương tự như Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương bên cạnh, làm cho những người nhìn thấy, không ai không sợ nổi da gà.
Cho dù là Lôi Động, cũng cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẽ Thi Trùng tộc và Phệ Trùng tộc, thật sự có quan hệ thân thích hay sao?
- Phi!
Nhìn thấy bộ dáng đó, Tà Phượng cảm thấy vô cùng buồn nôn, trên trán xuất hiện thần sắc xem thường, nói:
- Sớm biết bản thể Thi Trùng tộc các ngươi xấu xí không dám gặp người, không nghĩ tới lại xấu thành như thế này? Chẳng lẽ, Thi Trùng tộc các ngươi là do Phệ Trùng tộc tiến hóa mà thành?
- Hừ, trong mắt Thi Trùng tộc chúng ta, Minh Phượng tộc các ngươi có kẻ nào không xấu xí chứ?
Trùng Đế khinh thường hừ lạnh nói:
- Dù sao ngươi cũng nhanh chóng phải chết, trước khi ngươi chết, trẫm cũng cho các ngươi chết minh bạch. Tuy Thi Trùng tộc chúng ta không phải do Phệ Trùng tộc biến hóa mà thành, nhưng thật sự là cùng huyết mạch cùng cành. Mà Minh vực lúc ấy cũng không gọi là Minh vực, mà gọi là Nguyên Trùng Giới, tuy không may mắn giống như Vạn Linh Giới, nhưng cũng có hỗn độn linh khí dồi dào, mà địa phương hưng thịnh.
- Tộc của ta được hỗn độn linh khí thoải mái, sớm được khai hóa, sau khi có được linh trí, liền sinh sôi nảy nở ở Nguyên Trùng Giới, am hiểu ngự sử các loại trùng tộc, thực tế am hiểu ngự sử PhệHồn Trùng. Nhưng mà, tộc của ta cùng Phệ Hồn Trùng là nhất mạch tương thừa, từ trước đến nay đối đãi với Phệ Hồn Trùng giống như thân huynh đệ.
- Cho đến khi Ma tộc chạy tới cướp đoạt tất cả tài nguyên của chúng ta. Ma tộc rất cường đại, Trùng tộc chúng ta không phải đối thủ, bị chinh phục. Chuyện xa hơn, ngươi đại khái cũng biết. Ngươi cũng có thể lý giải được chứ? Tốt rồi, xem ở cảm tình kết giao nhiều năm, thời gian ưu đãi cũng không nhiều lắm, ngoan ngoãn giao Nguyên Thần của ngươi ra, xem như tiền lãi cho Minh Phượng tộc các ngươi chiếm cứ Minh vực lâu như thế này.
Trùng Đế dứt lời, trên gương mặt giống như Phệ Hồn Trùng kia, lập tức lộ ra bộ dáng hung tàn, thần niệm khẽ động một cái, Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đi lên trước một cái, cái miệng đầy răng sắc bén kêu lên, giống như một đầu Phi Thiên Ngô Công, uốn éo một cái rồi bay về phía Tà Phượng, sau đó mở miệng hấp một cáu, Tà Phượng cảm thấy có một cổ hấp lực cường đại đang hút nàng về phía trước, quanh thân bay bổng, Nguyên Thần giống như muốn thoát thể bay ra.
- Côn trùng, ngươi thật sự cho rằng Tà Phượng ta dễ khi dễ sao?
Tà Phượng bấm pháp quyết, trước tiên định trụ Nguyên Thần lại, sau đó quanh thân biến hóa, một cây linh vũ màu đen bay ra, trong chớp mắt toàn thân biến thành một con Hắc Phượng Hoàng to lớn hơn mười trượng, uy phong hiển hách, sau đó ngửa mặt lên trời gáy vang, đáp xuống, hai cánh chấn động, gió lớn nổi lên. Hai móng mở ra, mỏ phượng sắc bén mổ về phía trước, trực chỉ đầu của Cửu U Phệ Hồn trùng Vương.
Tà Phượng một trảo một mổ này, cũng rất có trò. Phượng Hoàng nhất tộc từ xưa đến nay, đều là sinh vật đứng trên đỉnh của chuỗi thực vật. Vô số năm đi săn, đã sớm đem hai chiêu đơn giản này rèn luyện tới mức tận cùng, cũng dung nhập vào trong bản năng, dù là sinh linh rất cường đại, cũng khó thoát khỏi cảnh bịăn thịt, từng bước một truyền thừa cho con cháu đời sau. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Mà hôm nay, Minh Phượng nhất tộc và tộc đàn của mình, cũng không cần tự mình đi săn. Cho nên khi biến thành bản thể chiến đấu, thường thường sẽ sử dụng một ít chiêu số đơn giản, nhưng uy lực cực mạnh. Huyết mạch thần thú Phượng Hoàng, há có thểcoi thường?
Mà Cửu U Phệ Hồn Trùng, cũng là chủng yêu trùng khó gặp trong thiên hạ, đối mặt với khí thế bức bách như di sơn đảo hải, cũng không có chút e ngại, làm như hít một hơi, thân thể vài chục trượng đón gió biến lớn, trong chốc lát cũng biến thành dài hơn năm mươi trượng, ở quanh thân mọc ra những cây gai nhọn sắc bén, đuôi dài hất lên, giống như độc châm của bò cạp, hung hãn đâm về phía của Tà Phượng.
Không có xinh đẹp hoa lệ, trực tiếp dùng chiêu số lấy mạng đổi mạng. Nếu Tà Phượng dám mổ nó một cái, thì cũng phải ăn một châm của nó. Mà nếu trúng một châm của Cưu U Phệ Hồn Trùng cấp bậc thế này, hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi.
Trùng Đế khí định thần nhàn, chắc chắc với một tôn sư như TàPhượng, tuyệt đối không dám chơi chiêu số cắn xé lẫn nhau.
- Tiểu tử, giao tất cả của ngươi ra đây, ta không muốn nói lần thứ hai.
Tà Phượng dùng thần niệm chấn động truyền âm cho Lôi Động, sau đó kêu một tiếng, không có không lùi, ngược lại gia tốc nhanh hơn vài phần, một trảo chụp lên lưng của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Mà gai mọc đầy trên lưng của Cửu u Phệ Hồn Trùng, lập tức rậm rạp chằng chịt đâm vào hai móng vuốt của TàPhượng, Tà Phượng thống khổ thế nào có thể nghĩ, nhưng dường như nàng không có chút biểu hiện gì, cái mỏ sắc bén mổ vào đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng.
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, Tà Phượng cùng Phệ Hồn Trùng đồng thời rên rĩ. Cái mỏ khéo léo của Tà Phượng mổ xuyên qua đầu của Cửu U Phệ Hồn Trùng, ngậm trong mồm một cái hạt châu hắc sắc đen nhánh. Mà độc châm của Cửu U Phệ Hồn trùng, cũng vô cùng tinh chuẩn đâm trúng Tà Phượng, điên cuồng rót độc tốt vào thân thể của Tà Phượng.
- Không có khả năng.
Trùng Đế thấy yêu sủng bị cắn xé trọng thương, trên gương mặt dữ tợn xuất hiện một tia sợ hãi, sau đó điên cuồng xông lên. Nhưng mà, hắn vọt tới một nửa, thình lình lại phát hiện một cơn gió đen thổi qua, ngay sau đó, hắn cảm giác một hạt châu đen kịt đang bay về phía mình, giống như mưa rơi.
Trùng Đế thân là người trong Minh vực, làm gì không biết tới vật này, cũng không có khả năng không nhận ra, lúc này vô cùng hoảng sợ lui về phía sau. Nhưng khi lui về phía sau, cũng đãchậm hơn nửa nhịp. Âm Sát Thiên Lôi đầy trời, ầm ầm bạo tạc nổ tung, khí lãng không ngừng khuếch tán ra ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, cuốn tất cả những gì trong phạm vi mười dặm đi mất.
Âm Sát Thiên Lôi, đây là thủ đoạn hạng nhất của Lôi Động, lúc trước hắn chuyên môn hao tổn số lượng linh thạch cực lớn đểmua, lúc đó là nhắm vào đám người Thái Thượng Tông, sau đó không dùng tới, một mực lưu lại trong trữ vật thủ trạc của Lôi động tới giờ.
Sở dĩ trước kia không lấy ra đối phó Tà Phượng, đó là bởi vì TàPhượng một mức đánh hắn, một khi nổ tung, hắn cũng không chạy thoát, kết cục tuyệt đối là đồng quy vu tận. Huống hồ, TàPhượng cực kỳ am hiểu không gian pháp tắc, không thể nói trước Lôi Động sẽ nổ chết mình, còn Tà Phượng nửa cọng lông cũng không bị thương, vậy thì quá thiệt thòi.
Nhưng dùng lúc này, lại quá phù hợp. Trùng Đế vốn bị Lôi Động tính toán, cảngười bị thương nặng, sở dĩ vừa rồi tự tin như thế,đó là bởi vì ỷ vào uy thế của Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương. Nhưng dưới thương thế như vậy, muốn phản ứng nhanh và lui lại, cũng chưa chắc làm được. Nhưng nếu làm cho Cửu U PhệHồn Trùng Vương mà hắn ỷ vào xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhất định phải làm cho hắn đại loạn, chỉ cần hắn phản ứng hơi chút chậm một chút, thì hắn phải trả một cái giá thảm trọng một lần nữa.
Mà Tà Phượng cùng Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương cắn xé nhau, thứ nhất bản tính của nàng không chịu thua, thứ hai cũng có Lôi động bí mật dùng thần hồn chấn động khích lệ nàng ta cố lên. Vấn đề Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương không giải quyết, cho dùgiết Trùng Đế cũng vô dụng. Với hiện trạng của Lôi Động cùng Tà Phượng hiện giờ, căn bản không khả năng tránh được Cửu U Phệ Hồn Trùng Vương đuổi giết.
Tà Phượng dốc sức liều mạng, cũng ngưng tụ tất cả lực lượng còn sót lại, sau một kích trí mạng không thành công, cũng thành nhân, hoàn toàn không có đường lui.