Kẻ này cũng có thể được coi là một thiên tài, tuổi còn nhỏ mà đãlà một tồn tại trúc cơ kỳ. Cũng giống như Lý Sở Sở của gia tộc Lý thị, hắn cũng chính là một ứng của viên sáng giá cho chức quán quân của trận thi đấu khôi lỗi lần này.
Nhưng mà kẻ này chỉ sợ là cần phải cảm khái một chút, trời đã sinh Du sao còn sinh Lượng. Vốn là trong trận thi đấu với Lôi động, nguyên bản xác suất thắng lợi của hắn rất lớn, nhưng lại bịLôi Động mạnh mẽ kéo dài tới hơn một canh giờ, khiến cho thần niệm của hắn suy kiệt, rồi bị Lôi Động nhân cơ hội con mẹ nóchứ phản kích. Đáng thương cho hắn là gặp phải tu sĩ nguyên anh kỳ giả trư ăn thịt cọp như Lôi Động. Tuy rằng Lôi Động chỉbày ra thực lực trúc cơ sơ kỳ, nhưng mà độ mạnh mẽ của thần niệm thì vượt xa tu sĩ trúc cơ sơ kỳ.
Hơn nữa thời gian duy trì thần niệm của hắn cũng cực kỳ khủng bố, lấy tiêu hao như thế, cho dù là dùng liên tục không ngừng trong cả tháng cũng sẽ không xảy ra suy kiệt. Người bên ngoài thấy hắn duy trì được hơn một canh giờ mà vẫn có lực lượng còn thừa để chỉ huy khôi lỗi phản kích thì đều cảm thấy hắn cực kỳ giỏi. Đều đánh giá hắn hản là hạng ngươi có lực ý chí cực kỳ kiên định, bởi vậy thời gian duy trì thần niệm của hắn mới mạnh hơn người khác một bậc. Đây không chỉ đơn thuần là vấn đề thần niệm mạnh mẽ mà là một loại thể hiện lực ý chí.
Chũng chính là bởi vậy mà Lôi Động được rất nhiều trưởng lão cấp nguyên anh nhìn trúng, hơi có chút ý đồ muốn thu hắn làm môn hạ. Có lẽ tư chất, của cải và nhiều phương diện khác hắn không bằng Triệu Võ, nhưng mà hắn lại có được lực ý chí cường đại. Chỉ có đám tu sĩ nguyên anh kỳ kia mới có thể hiểu được, nếu so sánh với tư chất, thì lực ý chí cũng là một trong những năng lực hạng nhất cực kỳ quan trọng.
Tu sĩ khuyết thiếu lực ý chí, khuyết thiếu tính kiên trì,c ho dù làtư chất có tốt đến mấy thì cũng thường xuyên sẽ vì một vài chuyện nhỏ mà sa vào trạng thái tâm thần không yên. Do đó tu vi tiến triển đình trệ, dễ gặp phải các cỗ bình cảnh khó có thểvượt qua. Mà lực ý chí xuất chủng, dù cho tư chất có không tốt thì cũng có thể chậm rãi bước từng bước, khiến cho tu vi của chính mình không ngừng tăng tiến. Càng đi về phía sau thì lại biểu hiện này lại càng rõ ràng.
Nhưng mà màn biểu diễn này của Lôi Động cũng hại cả Triệu Võ. Nguyên bản Triệu Võ và Lý Sở Sở kia gần như là sàn sàn với nhau, nếu giao chiến chính diện thì khó có thể nói ai thắng ai thua. Nếu bàn về thực lực chân chính thì sợ là hắn còn đứng trên Lý Sở Sở một chút. Trên thực tế cũng đúng là như thế. Sau đó hắn mang theo đại lượng mệt mỏi và uể oải chiến một trận với Lý Sở Sở, nhưng mà vẫn có thể đánh ngang tay với Lý Sở Sở, song phương chẳng thể phân biệt được cao thấp.
Nếu mà hắn không có bị Lôi Động đánh tan nhuệ khí, cộng với thần niệm của hắn mỏi mệt thì nói không chừng phần thắng của hắn khi tranh đấu với Lý Sở Sở cũng cực kỳ lớn. Hành động của Lôi Động thật ra đã giúp cho Lý Sở Sở không ít. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Nếu là như vậy thì cũng thôi. Lôi Động hoàn toàn có thể dựa vào tính bền bỉ cường đại của thần niệm để đánh bại cả Lý Sở Sở. Nhưng mà như vậy thì chiến tích của Lý Sở Sở và Triệu Võ kia đều song song ở thứ hai. Triệu Võ kia tuy rằng sẽ có cảm giác nuốt phát ruồi bọ nhưng mà cũng sẽ tâm phục khẩu phục. Dù sao thì tên họ Công Tôn này, đích xác cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Nhưng mà khiến cho Triệu Võ trăm triệu lần không thể dự đoán dược chính là họ Công Tôn này lại nhường nhịn ở chính thời điểm quan trọng. Hơn nữa còn nhường nhịn một cách vô cùng rõ ràng, không hề kiêng nể gì. Cho dù là một đứa ngu ngốc thì cũng đều có thể nhìn ra họ Công Tôn này đang nương tay. Cái này khiến cho Triệu Võ nổi giận lôi đình. Thầm nghĩ bình thường lão tử đúng thật là đã nhìn nhầm Công Tôn Động nhà ngươi, còn ba phen mấy bận lấy lòng nhà ngươi nữa.
Nhưng ngươi thì tốt rồi. theo đuổi nữ nhân thì theo đuổi nữ nhân là được rồi. Muốn bám víu lấy cành cây cao thì cứ đi bám víu lấy cành cây cao. Nhưng tại sao phải lấy Triệu Võ ta làm đá kê chân? Cố gắng để cho Lý Sở Sở có thể ngồi lên được cái ghế hạng nhất? Như vậy chẳng phải là đại biểu cho Triệu Võ ta không bằng Lý Sở Sở sao?
Đủ mọi loại cảm giác không phục xuất hiện ở trên người Triệu Võ. Bởi vậy hắn mới đặt tất cả lực chú ý lên trên người Lôi Động và Lý Sở Sở. Phát hiện ra hành động khẽ nhúc nhích môi truyền âm của nàng, lúc này mới làm ra một hồi như vậy. Không phải làcác ngươi có gian tình sao? Không phải là các ngơi ngầm mặt mày đưa tình sao? Lão tử nguyện không lấy bảo bối của mình cũng mốn phá hư chuyện của các ngươi.
Hành động lần này đương nhiên là khiến cho Lý Sở sở phẫn nộ. Cái ngọc giản kia là thứ tốt. Chính là vật mà lão tổ tông của nàng ở trong Vạn Khôi Môn chỉ định nàng cần phải tiếp nhận. Vì báo đáp ân của Lôi Động mà nàng cũng chỉ có thể dùng phương thức này để ngầm ám chỉ vấn đề tình cảm trong sạch của mình. Vì vậy mới nhịn đau chuẩn bị tặng cái ngọc giản này cho Lôi Động.
Nhưng mà tên họ Triệu này lại ra tay, khiến cho Lý Sở Sở vẫn luôn một mức chú ý đến bên này nổi giận. Tên họ Triệu này lại dám bá đạo như vậy? Dám mạnh mẽ cướp đoạt ngọc giản mà mình tặng cho Công Tôn Động? Lúc này nàng liền vận dụng thần niệm để trợ giúp Lôi Động cướp đoạt. Nhưng thực ra nàng lại không biết sở dĩ Triệu Võ làm như vậy thuần túy chính là bởi vìLý Sở Sở nàng gây ra mầm tai vạ.
Hai người đều là hạng người có bối cảnh thâm hậu. Lại bước ra từ trong cuộc sống sung sướng. Dưới tình huống bình thường thì còn có thể duy trì cái bộ dáng ôn hòa, chiêu hiền đãi sĩ. Nhưng mà giờ khắc này, trong đôi mắt của song phương đều bốc lên chân hỏa. Lúc vừa mới bắt đầu thì còn có chút khắc chế tranh đoạt, nhưng trong nháy mắt đã trở nên nóng nảy gấp mấy lần.
Những người có mặt ở đây, ngay cả vị chấp sự kim đan kia cũng đều nhìn mà cảm thấy choáng váng. Nơi này chính là lầu hai của tàng kinh các, thế mà hai người này lại có thể…
- Lý Sở Sở, ngươi quả nhiên là một nữ nhân tốt của gia tộc Lý Thị.
Triệu võ vừa tức vừa giận, hừ lạnh một cái, châm chọc nói.
- Lại có thể vì một tên dã nam nhân mà cái gì cũng không quan tâm. Tình chàng ý thiếp khiến cho hắn vì ngươi mà ngay cả chức quán quân cũng không muốn. Mà ngươi thì vì hắn mà không nhờlại mãnh liệt bá đạo như vậy. thật khiến cho người của Lý gia cực kỳ thất vọng.
- Họ Triệu kia, ngươi nói bậy bạ cái gì đó?
Lúc trước thì Lý Sở Sở vẫn còn tàm tạm, chỉ là có chút bi phẫn và trong lòng tràn đầy không phục mà thôi. Nhưng mà bây giờ lại bịnhững lời nói này của Triệu Võ khiến cho nàng cực kỳ tức giận.
- Ta cùng với Công Tôn Động chỉ là quân tử chi giao. Làm sao ngươi lại có thể thốt ra những lời đả thương người khác như vậy. Chẳng lẽ Triệu gia ngươi lại dạy dỗ vãn bối đệ tử như vậy sao?
Tuy nói không đến mức triệu hồi ra khôi lỗi, nhưng mà cũng cực kỳ bi phẫn, hóa thần niệm thành mũi tên nhọn, hung hăng đâm về phía Triệu Võ.
Triệu Võ vội vàng vận dụng thần niệm để ngăn cản, lại không ngừng cười lạnh nói.
- Khá khen cho Lý Sở Sở nhà ngươi, quả nhiên là cực kỳ tâm ngoan thủ lạt. Không phải là ngươi muốn tặng cái ngọc giản này cho tình lang của mình sao? Lão tử chính là không cho ngươi được như ý. Ngươi muốn nháy mắt ra hiệu lấy lòng tình lang của mình sao? Ta mạn phép muốn cho cả thế giới biết được diện mục thật sự của ngươi.
Lý Sở Sở thiếu chút nữa thì phun ra một ngụm máu tươi. Không thể phủ nhận, Công Tôn Động đúng là rất anh tuấn tiêu sái, trước nay đều hiếm có. Dựa vào thân phận hàn vi mà lại có thểtu luyện khôi lỗi chi thuật đến cảnh giới như thế này. Nếu như hắn có tài nguyên sung túc thì tiền đồ gần như là bất khả hạn lượng.
Hơn nữa thái độ làm người lại vô cùng ôn hòa, ánh mắt dường như còn có loại cảm giác thâm thúy dãi gió dầm sương. Bình thường thì không nói quá nhiều, nhưng mà so với đám bạn cùng lứa thì chính chắn và trưởng thành hơn không biết bao nhiêu lần.
Lý Sở Sở vốn cho rằng chính mình đã trải qua nền giáo dục giành cho người thừa kế của gia tộc thì bất luận là thế nào cũng đều sẽ vượt xa so với đám bạn cùng lứa tuổi. Nhưng mà khi đối mặt với Công Tôn Động này nàng lại có một loại cảm giác giống như mình chỉ là một đứa trẻ con vậy.
Lại nghĩ tới những tin tức tình báo về thân phân tư sinh của hắn, cùng với một ít đau khổ hắn đã trải qua thời thơ ấu. Trong lòng nàng cũng sinh lòng đồng cảm, khó trách sẽ cảm thấy hảo cảm đối với hắn. Nguyên bản đây cũng là một chuyện tình bình thường.
Đối với một nữ tử nhìn từ góc độ nào đó thì cũng thập phần kiệt xuất như Lý Sở Sở thì đối với bạn cùng lứa tuổi chủ yếu cũng sẽ không có khả năng sinh ra quá nhiều hảo cảm. Bởi vì nàng sẽ cảm giác được những người đó quá ngây thơ, không hợp, hoặc thậm chí là quá yếu, căn bản không xứng với Lý Sở Sở nàng.
Bởi vậy trong cách đối nhân xử thế của Lý Sở Sở, ở bên ngoài nhìn qua dường như là rất khách khí khiêm tốn. Nhưng mà trong lòng cũng vô cùng kiêu ngạo. Nhưng mà cảm giác của nàng đối với Công Tôn Động do Lôi Đọng biến thành lại hoàn toàn bất đồng.
Hắn có một cỗ thành thục chân chính mà đám bạn cùng lứa không có được. Thực lực cũng cực kỳ cường đại, lại chân chính có vẻ cực kỳ khiêm cung. Nhưng có lẽ những sự việc đau khổ màhắn đã trải qua trước đây luôn khiến cho Lý Sở Sở cảm giác được ở trong cái cử chỉ ngôn ngữ khiêm tốn của hắn luôn lộ ra một cỗ tự ti kiêu ngạo, bất tri bất giác sẽ theo bản năng giữ một khoảng cách với người khác. Hơn nữa bên trong cái cặp mắt thâm thúy không thể hiểu thấu kia tang thương đến nỗi luôn mang theo một tia ưu thương và sầu bi nhàn nhạt. Giống như đã trải qua đủ loại vui buồn li hợp trong cuộc sống này.
Những thứ này cũng chỉ khiến cho một người xuất thân cao quýchưa từng trải qua bất kỳ sự khổ sở suy sụp quá lớn nào như LýSở Sở sinh ra đồng cảm đối với hắn. Cho đến khi ở trong thời điểm trận chung kết, rõ ràng là dưới tình huống có thể thắng lợi mười phần nhưng hắn lại lựa chọn rút lui để cho nàng giành được chức quán quân.
Trong tích tắc ấy, Lý Sở Sở giống như đã cảm nhận được tâm ýcủa hắn. Trong lúc nhất thời không hiểu vì sao trái tim nàng chợt đập loạn như hươu chạy. Trong hai này ngày, mỗi lần nàng nhìn thấy hắn thì luôn tránh đi theo bản năng.
Đáng tiếc, Lôi Động thân làm một người nam nhân, căn bản là sẽ không thể hiểu được những biến hóa phức tạp tới cực hạn ở trong trong lòng của Lý Sở Sở. Nếu như mà có thể biết thì hắn cũng chỉ có thể cười khổ. Đối với Lý Sở Sở này, nhiều lắm hắn cũng chỉ có thể có một chút ánh mắt tán thưởng, hơn nữa còn làsự tán thưởng đối với một hậu bối của mình. Hoàn toàn không hề có chút tình cảm nam nữ nào.
Hiện tại hắn một lòng một dạ muốn lấy được cái khôi lỗi thuật cấp hóa thần, nhanh chóng chữa trị lại con khôi lỗi cấp hóa thần của mình. Dựa vào thực lực của con khôi lỗi này mà xâm nhập vào trong Quang Minh Vực, lấy được sinh mệnh thần thủy cho Thiên ma đã vì chính mình mà bị cô phụ rất nhiều. Chính vì như vậy mà hắn tuyệt không có tâm tư ở chỗ này mà tán gái.
Ưu thương, thì không có cách nào tránh khỏi. Ngày còn chưa cứu Thiên Ma tỉnh lại thì ngày đó nội tâm của Lôi Động vẫn sẽ áy náy và bất an. Đừng nhìn Lôi Động ở nơi này ngày ngày nhàn nhã, nhưng so với bất kỳ một ai khác thì hắn đều muốn nhanh chóng giải quyết xong việc này, cứu Thiên Ma tỉnh lại. Về phần ánh mắt thâm thúy không thể nhìn thấu.
Ác, đường đường là một tu sĩ nguyên anh kỳ, anh cả cường giảcấp hóa thần cũng đã đánh chết vài người, đương nhiên là kiến thức cực kỳ rộng rãi. Nếu như để cho một tiểu nha đầu trúc cơ kỳ mới có hai mươi mấy tuổi liếc mắt một cái liền nhìn thấu, như vậy thì hắn còn ở chỗ này làm gì? Sớm tự sát một chút để đi đầu thai còn tốt hơn.
Thấy dường như bọn họ càng đánh càng ác liệt, chân mày của Lôi Động cau lại, cái khác hắn không sợ chỉ sợ sẽ mọc ra mầm tai vạ, ảnh hướng đến kế hoạch của mình. Lúc này có chút tức giận hét lên.
- Đủ rồi, đều dừng tay lại.
Trong mắt của Lý Sở Sở, Công Tôn Động do Lôi Động biến thành từ trước đến nay đều là một bộ khiêm cung hữu lễ, dịu dàng khiêm tốn như người ngọc. Hiện giờ lại nghe thấy tiếng nói cực kỳ phẫn nộ rất hiếm thấy của hắn thì không khỏi dừng lại, theo bản năng liền nghe theo lời hắn thu liễm thần niệm trở về.
Nhưng mà Triệu Võ kia lại không hề khiếp sợ Lôi Động. Thế tấn công của thần niệm không những không thu liễm lại mà còn thay đổi hắn, ngưng tụ thành một thanh phi kiếm vô hình, hung hăng đâm về phía Lý Sở Sở.
Đối với tu sĩ mà nói, trong quá trình thần niệm chiến đấu với nhau thường thường sẽ cực kỳ hung hiểm. Bởi vì thương thế ở thân thể, cho dù là suy giảm tới tận kinh mạch đan điền thì đều có thể chữa khỏi. Nhưng mà nếu tinh thần bị thương muốn khôi phục trở lại phải vô cùng khó khăn. Mà một khi tinh thần bịthương nặng, vậy thì độ khó khi muốn hồi phục lại sẽ còn gia tăng gấp bội. Thậm chí còn làm cho tu vi của tu sĩ bị trì trệkhông tiến tỏng một thời gian rất dài.
Hai người vốn không hề có thù oán gì đến mức không đội trời chung cả, trên lý luận thì còn có cả tình đồng môn. Triệu Võ này lại ra tay không biết nặng nhẹ, thật sự khiến cho Lôi Động tức giận. Nếu như không ra tay, chỉ sợ là một tiếng mắng mỏ giận dữ của chính mình sẽ làm hại Lý Sở Sở. Lúc này thân hình của hắn chợt động, dáng người chợt mờ mịt như quỷ mị nhảy tới chắn ở trước người của Lý Sở Sở.